Huyền Lục

Chương 502: Tiến về Dao Trì (2)




Lấy địa vị của Hiên Minh, lượng tài nguyên tu luyện của hắn cực kỳ khổng lồ, phối hợp thêm thể chất đặc thù nữa thì tiến giai Trúc Cơ cảnh hậu kỳ Hợp Bát Kiều đỉnh phong là chuyện hết sức bình thường.
Nhưng lấy tu vi hiện tại thì có lẽ Hiên Minh đã đạt được loại cơ duyên nào đấy rồi.
Khương Hy bất giác nhớ đến lời nói của hắn ngày trước, khi đó, hắn đã nói với Hiên Minh đừng để bản thân bị bỏ lại phía sau quá xa.
Có khi nào Hiên Minh vì mấy lời đó nên mới điên cuồng tu hành không?
Chuyện này Khương Hy không cách nào biết được, hơn nữa cũng không thể hiện thân ra để hỏi, dù sao cũng chưa đến lúc.
Hắn từ tốn hít vào một hơi rồi ngồi xuống ở trên thân cây, Thiên Nguyệt Tàng Thiên Hạ nhanh chóng được thôi động để ẩn đi hết khí tức của bản thân.
Số lượng người tiến nhập về đây mỗi lúc một nhiều, vô hình chung thì sự hiện diện của bọn hắn cũng sẽ tạo nên một hiệu ứng tương tự với cảnh giới bầy đàn của yêu thú.
Khương Hy không thu hết khí tức của mình lại thì rất khó để ẩn thân, xác suất bị phát hiện ra có khả năng sẽ rất lớn. Huống hồ, trong một tháng này, tu vi của các thiên kiêu cũng đều có sự tăng trưởng rất rõ rệt.
Như Vu Chúc Lan, Quan Mộng Hân cũng đã sớm đột phá Trúc Cơ cảnh hậu kỳ Hợp Cửu Kiều. Kế Trường Minh cùng Vân Tuyên Tiết cũng tiến xa được thêm một bước, qua sự kiện Thượng Dao Thiên Trì này thì tiến vào Trúc Cơ cảnh hậu kỳ Hợp Cửu Kiều là chuyện trong tầm tay.
Những người vốn đã ở Trúc Cơ cảnh hậu kỳ Hợp Cửu Kiều như Mộc Hoa Cương, Bắc Liêu Thiên Cương thì cũng tiến xa hơn một chút, tuy rằng chưa đạt đến đỉnh phong Hợp Cửu Kiều nhưng cũng sắp chạm đến rồi.
Lấy một lượng lớn tu vi này kết hợp lại tạo thành cảnh giới bầy đàn thì Khương Hy khó lòng thoát được.
Khoảng độ một canh giờ sau, số lượng đội ngũ của các đại thế lực dần dần tề tụ về Dao Trì. Thập Đại Chính Phái, Tam Đại Hoàng Triều cùng Tứ Đại Thế Gia đều đã có mặt đầy đủ.
Một vài thế lực nhất lưu khác còn chưa đến kịp nhưng cũng không ảnh hưởng đến đại cục, chỉ cần các cự đầu có mặt đầy đủ là được rồi.
Đồng dạng, Diệp Vân Hy cũng đã đến, chỉ là lần này nàng xuất hiện ra dáng hơn một chút. Nàng tiến về Dao Trì cùng với đội ngũ của Quan Nhân Các, đằng sau nàng là gần bốn mươi bạch bào nhân, trên thân nguyên vẹn không chút thương tích.
Không ngoa thì nói rằng Quan Nhân Các là đội ngũ duy nhất tiến vào Thượng Dao Thiên Trì đến tận bây giờ mà vẫn giữ được nhân số cao. Các thế lực khác nhìn vào liền nhỏ dãi không thôi.
Diệp Vân Hy hướng những người khác thi lễ rồi mỉm cười nói:
“Chư vị đạo hữu, lại gặp mặt rồi”.
Những người khác thấy vậy liền nhanh chóng hành lễ đáp trả, chỉ có riêng La Huyền Tử là nhàn nhạt nhìn qua nàng một chút rồi đưa mắt sang chỗ khác.
Ngọc Hư Công thấy thế cũng không biết nên nói sao, đành phải đại diện Cổ Linh Môn đi chào hỏi một chút. Tính cách của La Huyền Tử cũng chẳng phải chuyện gì bí mật đối với đồng môn, độ lãnh cảm quá cao, nhiều khi còn khiến người nghĩ liệu hắn có tu luyện Vô Tình đạo không nữa.
Diệp Vân Hy đã sớm biết La Huyền Tử ghét con người, nội mỗi việc hắn bảo trì khoảng cách xa với những người khác là đủ hiểu, hắn ghét con người đến một mức độ không phải chỉ một chữ ‘ghét’ là có thể hình dung ra.
Bây giờ nàng cũng có chút tò mò không biết vì nguyên do gì mà La Huyền Tử lại ghét con người như vậy.
Bất quá nàng cũng không hi vọng cao, đến chào hỏi hắn cũng không làm thì nàng làm sao tiếp cận hắn sâu hơn được.
Nàng điều chỉnh tâm trạng cùng biểu cảm của mình một chút rồi nói:
“Các vị đạo hữu, người đã đến đủ, chúng ta cũng nên tiến vào Dao Trì thôi”.
“Quy củ thế nào?”, một tu sĩ trong hàng ngũ Tứ Đại Thế Gia lên tiếng.
Diệp Vân Hy nhìn qua đó một chút rồi mỉm cười đáp:
“Tôn trọng quy củ cũ, nhìn vào thực lực từng người một”.
Những người khác nghe vậy liền gật đầu, sau đó cùng đội ngũ của mình tiến về phía trước, đồng thời mỗi người cũng bảo trì cảnh giác cao độ.
Lại nói đến Dao Trì, nơi này là một cái hồ phi thường lớn, mặt hồ yên tĩnh không chút gợn sóng, tựa như một chiếc gương khổng lồ phản chiếu vạn vật ở bên trong.
Nước hồ không phải là linh tuyền, hơn nữa dùng tay chạm vào cũng không thấy ướt, nói chung là rất kỳ lạ.
Qua bao nhiêu năm, vẫn không có người nào giải đáp được tại sao lại có hiện tượng kỳ lạ như thế này, đến cuối cùng đành phải chấp nhận nó như một ‘sự hiển nhiên’.
La Huyền Tử là người đến Dao Trì nhanh nhất, vì vậy, hắn thử khom người đưa tay xuống kiểm chứng xem. Kết quả không ngoài dự đoán, bàn tay hắn không hề ướt một chút nào.
Những người khác đến sau cũng không ngoại lệ, bọn hắn cũng muốn thử một chút, chỉ trong vài hơi thở, bên bờ Dao Trì đã có không biết bao nhiêu người xếp hàng ngồi trải dài ra để ‘thử nước’ rồi.
Thậm chí có người to gan liều mạng nuốt một ngụm Dao Trì vào trong bụng thử xem có chuyện gì xảy ra, nhưng cuối cùng cũng không có chút cảm giác nào, chỉ tựa như đang hít thở không khí thôi.
Diệp Vân Hy đứng từ xa quan sát cũng không biết nên nói gì, nếu không phải sớm biết những người trước mặt đây đều là tinh anh của thế hệ trẻ tu chân giới thì có khi nàng đã cho rằng đây là một đám mới tiến vào con đường tu hành đấy..
Không người nào giữ đúng phong độ bản thân nên có cả.
Nhưng cũng đành chịu thôi, tò mò hiếu kỳ vốn là bản tính nguyên thuở của nhân loại, muốn tránh cũng không được.
Đương nhiên, những đệ tử kia cũng không vui chơi với Dao Trì quá đà, bọn hắn chỉ ‘kiểm chứng’ trong tầm năm phút thôi là mọi việc lại đâu vào đấy như cũ.
Diệp Vân Hy cũng nhân lúc này liền đưa tay lên miệng giả vờ khụ khụ vài tiếng để thu hút sự chú ý, sau đó nàng nói:
“Tiến nhập Dao Trì yêu cầu tu vi từ Trúc Cơ cảnh trung kỳ Hợp Lục Kiều trở lên, những người khác dưới mức tu vi này không nên vọng động tiến vào, tránh gặp họa rồi bảo ta không nhắc trước”.
Nghe vậy, những thiên kiêu đứng đầu liền gật đầu thừa nhận, tiến nhập Dao Trì nhìn qua thì bình thường nhưng thực tế lại hung hiểm cực kỳ bởi Dao Trì có cấm chế.
Dưới Trúc Cơ cảnh trung kỳ Hợp Lục Kiều, không một ai được quyền tiến vào, chỉ có thể ngồi ven bờ rồi mượn thiên địa linh khí nồng đậm ở nơi đây để tu hành.
Nếu vẫn có tu sĩ cố chấp đi vào thì kết quả không cần nói cũng biết.
Thân tử đạo tiêu, vạn kiếp bất phục.
Cho dù có oán trách cấm chế ở nơi đây thì cũng không có chút tác dụng nào cả, đây là do bí cảnh quy định, cũng không phải do Quan Nhân Các hay bất cứ thế lực nào đề ra.
Trừ bỏ việc đó, Diệp Vân Hy cũng không còn chuyện gì để nói thêm, nàng liền phất tay ra hiệu cho những người khác xuất phát.
Ngay sau đó, hàng trăm thân ảnh lập tức lao thẳng xuống bên dưới Dao Trì rồi tiến lên phía trước, uy thế hùng hổ như ngựa đứt cương không gì cản nổi.
Tất cả bọn hắn đã chờ ngày này đã lâu, làm sao lại bỏ phí thời gian được chứ. Một vài tán tu có đủ thực lực cũng không để mình bị bỏ lại phía sau, thậm chí có người không quản quy củ thế nào thì cũng liều mình đi vào xem một chút.
Khương Hy ẩn mình trong bóng tối nhìn thấy cũng không đưa tay ra can, dù sao hắn cũng có chút hiểu cho những tán tu này.
Trong tâm trí bọn hắn, ‘cấm chế’ ở trong miệng Diệp Vân Hy trên thực tế không hề tồn tại, đây chỉ là một dạng truyền ngôn nhằm lũng đoạn cơ hội vào Dao Trì của các đại thế lực thôi.
Tán tu không nắm quá nhiều thông tin, cho nên không hiểu được sự cường đại của cấm chế, vì vậy suốt bao thế hệ này, số lượng tán tu chết vô ích nhiều đến mức không cách nào có thể mô tả nổi.
Số lượng quá nhiều, đếm cũng không hết.
. . .
Khương Hy đợi các đại thế lực tiến vào bên trong Dao Trì hết thì mới giải trừ Thiên Nguyệt Tàng Thiên Hạ rồi hiện thân ra bên ngoài.
Diệp Vân Hy bất giác phát hiện ra nên liền quay người lại, hai mắt nàng có chút ngạc nhiên nói:
“Khương đạo hữu?”.
Khương Hy từ tốn tiến đến chỗ nàng, khóe miệng mỉm cười đáp lại:
“Sao Diệp cô nương gọi như thể ta đã chết vậy?”.
Diệp Vân Hy đánh giá qua tình huống của hắn, xác nhận vẫn bình thường như trước khi đánh với Độc Bộ Tử Điểu nên nàng trầm mặc một hồi rồi nói tiếp:
“Xem ra đạo hữu khôi phục rất tốt, đến Độc Bộ Tử Điểu cấp độ nửa bước Kim Đan cũng không thể giết nổi”.
Nghe vậy, Khương Hy liền bày ra bộ mặt có chút đau lòng đáp:
“Cô nương thật lạnh nhạt, mong ta bị giết thảm đến thế sao?”.
“Đạo hữu không cần phải giả bộ, ở đây cũng không có người ngoài”, Diệp Vân Hy lạnh nhạt nói.
Khương Hy cười cười không đáp, ‘không có người ngoài’ tức không có người nào khác ngoài Quan Nhân Các mới đúng.
Hiện tại, tuy rằng Khương Hy đứng đối diện Diệp Vân Hy nhưng xung quanh bọn hắn đều là bạch bào nhân đang nhìn chằm chằm về chỗ này, đúng hơn là đang nhìn chằm chằm vào hắn.
Khương Hy không thích bị nhìn như thế, cho nên Ảo Thuật hộ thể ở trên người từ sớm đã được âm thầm đẩy lên cao, những người sở hữu linh thức yếu hơn chỉ cần nhìn qua một chút thôi là sẽ nhìn thấy chính mình chứ không thể thấy hắn được nữa.
Diệp Vân Hy sở hữu cường độ linh thức mạnh nên mới có thể chèo chống đến bây giờ.
Nàng phát giác ra tâm tình của hắn có chút không tốt nên liền đưa tay ra hiệu cho những bạch bào nhân khác mau mau tiến vào bên trong Dao Trì để lấy thông tin, về phần nàng thì không vội tiến vào, chỉ cần hắn không đi, nàng cũng sẽ không đi.
Khương Hy nhìn qua nàng một chút, sắc mặt đột nhiên chuyển sang vẻ bình tĩnh đến lạnh nhạt rồi nói:
“Ta còn nợ cô nương bốn ngày, vì vậy bốn ngày này mong cô nương bám theo thật sát, nếu bị bỏ lại thì ta cũng sẽ không quay đầu đâu”.
“Nguyên lai đạo hữu vẫn nhớ giao dịch, ta còn nghĩ đạo hữu sẽ làm như không biết đấy”, Diệp Vân Hy nhàn nhạt đáp.
Khóe miệng Khương Hy có chút hơi vểnh lên, hắn nói:
“Đừng suy bụng ta ra bụng người thế, chúng ta đi thôi”.
Diệp Vân Hy híp mắt lại lườm hắn nhưng cũng không nói gì thêm. Tiếp theo, cả nàng cùng hắn liền nhảy xuống bên dưới Dao Trì rồi lặn sâu về phía hạch tâm.
Dao Trì rộng lớn từ bên ngoài nhưng một khi xuống đây thì mới thấy được Dao Trì khủng bố đến bực nào.
Không gian bên dưới nó rộng khủng khiếp, Khương Hy lặn xuống nhưng lại có cảm giác hắn đang ở giữa một thiên địa rộng lớn.
Đặc biệt, Dao Trì có khả năng hấp thụ ánh sáng từ bên ngoài cực kỳ tốt nên chỉ cần dùng mắt thường thôi thì Khương Hy cũng quan sát được những gì đang diễn ra tại đây.
Bên dưới Dao Trì chỉ có tảo cùng rêu, ngoài ra không có thêm bất cứ yêu thú hay thủy yêu nào cả. Đời trước Khương Hy chưa từng xuống bao giờ nên hắn cũng không rõ, đây có thể nói là lần đầu tiên hắn chính thức tự mình quan sát Dao Trì bằng mắt chứ không phải thông qua cổ tịch.
Trừ bỏ rộng rãi cùng thảm thực vật xanh ngát ở dưới đáy ra thì Dao Trì không còn thứ gì khác nhưng vừa vặn, Khương Hy lại thích quang cảnh như thế này.
Bao la, rộng lớn, thoáng đãng, tự do.
Hắn từ tốn nghiêng người về phía trước rồi bơi, bản thân hắn chủ tu Thủy linh khí nên tốc độ bơi của hắn thật sự rất khủng, đến Diệp Vân Hy ở phía sau phải vận toàn lực thì mới đuổi theo kịp.
Mục tiêu của hắn là tiến về phía phần rễ của gốc cổ thụ ở phía xa.
Dao Trì là nơi để nhận cơ duyên nhưng đồng thời cũng là cánh cổng duy nhất dẫn vào thế giới bên trong gốc cổ thụ đó.
Giữa lúc này, một đạo khí tức bất ngờ xuất hiện quét qua cả hai người bọn hắn, đạo khí tức này xuất hiện quá mức đột nhiên, trong khoảnh khắc ngắn, con ngươi của Khương Hy cũng đã có hơi chút co rụt lại nhưng sau đó lại trở về như cũ.
Đạo khí tức sFISn đó quét qua người bọn hắn xong liền biến mất không còn chút vết tích nào, đây chính là cấm chế của Dao Trì, người nào không đủ tu vi thì đạo khí tức kia chính là đại sát khí nhưng nếu đủ thì nó chẳng khác gì một cơn gió lạnh thoáng qua.
“Đạo hữu sợ sao?”, thanh âm của Diệp Vân Hy đột nhiên vang lên ở trong đầu hắn.
. . .
. . .
PS: Đọc chương mới nhất tại vtruyen.com hoặc App Love Novel (iOS), Nữ Hiệp (Android). Tác không có đủ điều kiện để nhận VIP bên App truyencv nên mọi người hãy chuyển sang đọc truyện tại phiên bản mới (Web có tặng kẹo miễn phí hằng ngày nhờ làm nhiệm vụ để mở khóa chương VIP) + Xem quảng cáo (Nhận 20-40 kẹo miễn phí).
PS: Các đạo hữu đọc truyện thấy hay thì đánh giá full sao cho truyện nha!
Tác cảm ơn!
Một chút võng du , huyền huyễn và rất nhiều gái #Vạn Biến Hồn Đế . Mời các bạn đọc thử . Vạn Biến Hồn Đế

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.