Huyền Lục

Chương 519: Đột kích trong đêm (1)




“Sao ngươi lại ở đây?”.
Khương Hy có chút ngoài ý muốn khi bắt gặp Từ Hồng tại nơi này, thực lực của Từ Hồng không tồi, tính đến hiện nay dường như cũng đã đột phá Trúc Cơ cảnh đỉnh phong Hợp Thập Kiều nhưng một người cũng không thể đánh được hết một nhóm người.
Huống hồ nhóm người này cũng không thiếu cường giả ngang cấp bậc hắn. Đột nhập vào thế này chẳng khác nào cá chui vào rọ.
Từ Hồng dựa lưng vào thân cây, thanh âm nhàn nhạt đáp lại:
“Thân bất do kỷ, Diệp Vân Hy mời chúng ta đến”.
Khương Hy liếc mắt lên trên tựa hồ đang suy nghĩ, một hơi thở sau, hắn cười cười nói:
“Ta còn tưởng các ngươi không thể đơn độc chống lại được hiểm nguy từ Thượng Dao Thiên Trì nên mới đầu nhập vào đấy”.
Từ Hồng hừ một tiếng không đáp nhưng đại khái cũng thể hiện ra tâm tình rồi, bọn hắn bị ép phải gia nhập trận doanh này, nếu không sẽ chẳng ai quản đến sống chết của bọn hắn cả.
Thực lực tổng hợp của bọn hắn không yếu, đều là Trúc Cơ cảnh hậu kỳ Hợp Cửu Kiều trở lên cả nhưng sức người có hạn, bị yêu thú cùng Trùng Yêu vây công liên hồi tự nhiên cũng mệt chết.
Tuy nói năng lực ẩn thân của bọn hắn tốt hơn rất nhiều so với cùng thế hệ nhưng cảm ứng bầy đàn của Trùng Yêu rất đáng sợ, bọn hắn không cách nào tránh được, cuối cùng đành phải làm một hiệp định với các đại thế lực này.
Khương Hy không hỏi thêm nhưng hắn biết quá trình để Dạ Ma được tiến vào trận doanh cũng không phải dễ dàng gì, trên tay bọn hắn ít nhiều đều đã nhuốm máu của các đệ tử đại thế lực, được nhiều người hoan nghênh mới là lạ.
Các thiên kiêu thì không sao, bọn hắn có thực lực bảo vệ mình, hơn nữa trận doanh có thêm năm cao thủ cấp bậc đỉnh tiêm Trúc Cơ cảnh như thế này thì cũng thêm vài phần an tâm khi đối đầu với yêu thú cùng Trùng Yêu.
Bất quá đại đa số còn lại thì khó nói rồi.
“Một tháng này các ngươi không tiến vào khu vực hạch tâm sao?”.
Khương Hy không hỏi quá nhiều về tình hình của đám người Từ Hồng, thân làm sát thủ thì chịu ghẻ lạnh cũng là một loại một năng lực cần thiết, một khi không chịu được thì làm sao ẩn nhẫn đến đoạt mạng con mồi đây.
Từ Hồng đáp:
“Có tiến vào nhưng đều bị Độc Phong Trùng Chúa cùng Nhân Diện Tri Chu cản đường, nửa tháng trước chúng thiên kiêu còn hợp lực vây chết Nhân Diện Tri Chu nhưng Độc Phong Trùng Chúa lại may mắn thoát được”.
“Thực lực của chúng thế nào?”, Khương Hy hỏi.
“Ngươi muốn thử?”, Từ Hồng có hơi nghiêng đầu đáp.
Khương Hy nhún vai nói ra:
“Thời gian không còn nhiều, nhanh nhất chúng ta chỉ còn hai tuần nếu muốn thoát ra khỏi Thượng Dao Thiên Trì. Ta cũng muốn xem thử khu vực hạch tâm là như thế nào”.
Từ Hồng trầm mặc một chút rồi gật đầu, kỳ thực đừng nói là Khương Hy, bất kỳ ai tiến được vào đây đều sẽ có lòng muốn khám phá khu vực hạch tâm thôi, chỉ là thực lực hiện tại không cho phép nhưng không phải không có cơ hội.
“Nhân Diện Tri Chu là Kết Đan cảnh, Độc Phong Trùng Chúa có lẽ cũng ngang ngửa”.
“Có lẽ?”, Khương Hy đưa mắt ra sau lưng nói.
Từ Hồng khụ khụ vài tiếng đáp lại:
“Độc Phong Trùng Chúa không trực tiếp ra tay, nó không đánh được, cũng lười di chuyển nhưng nó có bốn hộ vệ, thực lực đều tiếp cận Kết Đan cảnh cả”.
Nghe vậy, Khương Hy liền gật đầu rồi chống cằm đầy suy tư, Trung chúa thông thường không thể trực tiếp chiến đấu, chức năng chính của nó trong bầy đàn là sinh sản cùng hiệu lệnh.
Một mình nó thì không đánh đấm được gì nhưng bù lại nó sẽ sở hữu một khả năng phòng ngự đáng nể.
Ban nãy hắn đã quét linh thức kiểm tra một vòng, đại đa số thương tích của các tu sĩ đều là do Độc Phong Yêu gây ra, như vậy thì chiến lược tiếp theo cần phải làm chính là đốn hạ Độc Phong Trùng Chúa.
Chỉ cần con chúa chết thì đám Độc Phong Yêu ở bên dưới sẽ tán loạn một đoạn thời gian chờ một con chúa khác sinh ra. Tu sĩ nhân loại có thể nhờ cậy vào lúc này để tiến vào khu vực hạch tâm.
“Ta hiểu rồi”, Khương Hy nói.
“Hiểu cái gì?”, Từ Hồng đáp.
Khương Hy cười cười không nói, hắn vươn hai tay lên trời duỗi người một chút, Từ Hồng cũng không biết nói gì thêm, bèn đứng dậy rời đi. Trước đó, ánh mắt hắn như có như không nhìn về phía một gốc cây rồi mới đi.
Khương Hy biết hành động đó của Từ Hồng là thế nào, hắn cũng đã sớm lưu ý đến, hắn nghiêng đầu sang bên phải nói:
“Đã đến rồi sao còn không hiện thân?”.
Vừa dứt lời, một tiếng lào xào loạt xoạt của lá cây đột nhiên vang lên, La Huyền Tử xuất hiện, hai mắt nghiêm nghị nhìn thẳng về phía Khương Hy không che giấu.
Khương Hy đã nhìn thấy hình ảnh của La Huyền Tử trên nhiệm vụ Ngân Bảng mấy năm trước, so với lúc đó thì bây giờ hắn trưởng thành hơn khá nhiều, ánh mắt cũng sắc hơn không ít.
“La đạo hữu đến gặp ta có chuyện gì không?”.
La Huyền Tử từ tốn ngồi xuống một cành cây cách hắn tầm năm mét rồi nhàn nhạt nói:
“Nghe Hà sư điệt nói ngươi đến, nên ta đến chào hỏi một câu”.
Khương Hy cảm thấy có chút hứng thú, hắn nghiêng người lại ngồi đối diện với La Huyền Tử rồi đáp:
“Chào xong rồi làm gì nữa?”.
“Ta muốn mời ngươi đi giết Độc Phong Trùng Chúa”, La Huyền Tử nói.
Nghe vậy, Khương Hy liền ồ lên một tiếng.
“Ta mới đến, còn chưa quen thuộc tình huống quá nhiều, mời Từ Hồng chẳng phải tốt hơn sao?”.
La Huyền Tử lắc đầu đáp:
“Hắn là sát thủ, không tin được”.
Khương Hy có chút hơi khép mắt lại, ba chữ ‘không tin được’ tựa hồ có hơi chút ý vị. Hắn suy nghĩ một chút rồi nói:
“Lần hành động này có mấy người?”.
“Ba người, ta, ngươi cùng Hiên Minh đạo hữu”, La Huyền Tử nhàn nhạt đáp.
Một câu này cũng ngụ ý không kém, nói thẳng ra thì lần hành động này cần ba người đỉnh tiêm của Tam Đại Mạch Trúc Cơ, những người khác có mạnh hơn cũng không được tham dự.
Một câu này cũng nói rõ luôn chuyện La Huyền Tử đã sớm biết thân phận Trăm Vạn Dân Chúng Nhân Mạch Trúc Cơ của Khương Hy rồi.
Hắn nói:
“Bao nhiêu người biết thân phận của ta?”.
“Mọi thiên kiêu đều biết, nhưng không nói ra bên ngoài”, La Huyền Tử nhàn nhạt đáp.
Khương Hy gật đầu, bên ngoài vẫn bảo trì bình tĩnh nhưng nội tâm lại bắt đầu lưu ý Diệp Vân Hy một chút, từ lúc tiến vào trận doanh này, hắn chưa tìm ra được thân ảnh của nàng nên trước mắt vẫn phải cẩn thận tai mắt của nàng.
Quan Nhân Các không quản chính ma, không quản đúng sai, không quản tư công, chỉ quản kinh doanh, chỉ nhìn lợi ích.
Diệp Vân Hy lại càng là một người thuần lợi ích, hắn cần tránh tai mắt của nàng càng nhiều càng tốt. Về phần tai mắt của các bạch bào nhân khác thì tạm thời không cần để ý, mấy tên đó không cách nào bỏ qua được Ảo Thuật phòng hộ của hắn.
Trước đây đã vậy, bây giờ hắn càng viên mãn Thủy Đàm Ảo Cảnh thì bọn hắn lại càng không có cửa đi dò xét.
Khương Hy nhìn La Huyền Tử một chút rồi nói:
“Bao giờ hành động?”.
“Tối nay”, La Huyền Tử đáp.
. . .
. . .
Thời gian dần dần trôi qua.
Màn đêm lại buông xuống, tán lá khổng lồ ở trên trời không còn ánh nắng chiếu vào tự nhiên ảm đạm đi không còn sức sống, không gian xung quanh dần dần chìm vào bên trong bóng tối thăm thẳm.
Cùng lúc này, lục quang sinh mệnh lực cũng bắt đầu hiển hóa lại một lần nữa để chiếu sáng màn đêm nhưng so với ban ngày thì cũng chẳng sáng hơn được bao nhiêu, không gian vẫn cứ luôn tối như vậy.
Khương Hy rời khỏi vị trí của mình, linh thức phóng ra xung quanh để dò xét kiểm tra xem có người nào đi theo không, đồng thời hắn cũng dùng linh nhãn để kiểm tra thử bên trong hư không liệu có ẩn nấp bất cứ sự tồn tại nào khác.
Linh nhãn rất diệu dụng, năm đó tại Băng Thần Cung, Tuyết Lam còn có thể nhìn xuyên qua được cả một tiết diện không gian để phát hiện một binh đoàn thì bây giờ Khương Hy cũng muốn thử xem liệu hắn có thấy gì không.
Kết quả đương nhiên là không, không gian xung quanh đây chỉ xuất hiện nhiều nhất là sinh mệnh lực mà thôi, thiên địa linh khí tuy nồng đậm nhưng so với sinh mệnh lực thì kém chút đỉnh.
Hắn vận Nhân Gian Hành Tẩu lên di chuyển, đồng thời cũng dùng Thiên Nguyệt Tàng Thiên Hạ để che giấu đi sự hiện diện của mình, tránh nửa đường lại bị Quan Nhân Các phát hiện.
Trong chớp mắt, hắn cũng đã đến được điểm hẹn, La Huyền Tử cùng Hiên Minh vốn đã đến từ sớm, chỉ cần đợi hắn đến nữa là đủ.
Khương Hy phát hiện ra Hiên Minh từ xa, đồng thời Hiên Minh cũng đã phát hiện ra hắn từ lúc khoảng cách còn bốn trăm mét.
Đôi mắt hoàng kim của hắn không thể nhìn xa đến thế đươc, xem như có linh nhãn cũng không nhưng linh thức của hắn lại phát hiện ra, còn Hiên Minh thì đang nhìn hắn bằng đôi mắt trần của mình.
Thấy thế, Khương Hy liền khẽ cười rồi truyền âm thẳng vào trong đầu Hiên Minh:
“Đừng nói chuyện, cũng đừng làm như quen biết ta”.
Nghe vậy, hai mắt Hiên Minh có chút hơi đổi, hai tay đang khoanh trước ngực đột nhiên buông lỏng ra. La Huyền Tử để ý đến điểm này, hắn nói:
“Có chuyện gì sao?”.
“Hắn đến”, Hiên Minh đáp.
Vừa dứt lời, Khương Hy đã xuất hiện ở trước mặt cả hai, khuôn mặt tràn đầy tiếu dung trông khá thư thái. Sự tồn tại của hắn có chút hơi vô thực, có lúc lại hòa mình vào thiên địa, có lúc lại tách biệt khỏi thiên địa.
Cả La Huyền Tử lẫn Hiên Minh đều vô ý thức phóng linh thức của mình đến để kiểm tra nhưng đáng ngờ là linh thức của bọn hắn lại không phát hiện ra được Khương Hy đâu, mặc cho bọn hắn có thể thấy được bằng mắt thật như thế này.
Nhưng dù gì cả hai cũng là thiên kiêu đỉnh tiêm của Tam Đại Mạch, tâm tính vẫn ổn trọng hơn rất nhiều so với các thiên kiêu cùng thế hệ.
Hiên Minh chủ động mở miệng trước:
“Gặp qua Khương đạo hữu, ta gọi Hiên Minh”.
Khương Hy mỉm cười đáp:
“Gặp qua lục tiên sinh, nghe danh đã lâu, hôm nay mới có dịp được gặp”.
Sau đó, hai mắt hoàng kim của hắn liền di chuyển lên không trung rồi nhìn thẳng vào Quan Không Cầu. Ở trên đầu ba người bọn hắn bây giờ là hai viên Quan Không Cầu không mấy nổi bật nhưng ở đầu bên kia lại chính là lĩnh đội chân chính của Thư Viện cùng Cổ Linh Môn.
Mục đích ban đầu của Quan Không Cầu là để các trưởng bối ở bên ngoài quan sát tình huống của hậu bối cũng như các sự kiện diễn ra ở bên trong bí cảnh nhưng trên thực tế, Quan Không Cầu là thủ đoạn giám thị an nguy cho các thiên kiêu.
Như Thư Viện hiện nay còn bốn người, tất cả đều là thiên kiêu nhưng nếu để ưu tiên thì Thư Viện chắc chắn sẽ chọn Hiên Minh thay cho ba người Tuyêt Giang Thiên Thu, vì vậy Quan Không Cầu đi theo bọn hắn cũng là chuyện bình thường.
Điều đó cũng đồng nghĩa bây giờ mạng sống của ba người Tuyết Giang Thiên Thu sẽ có chút nguy hiểm, nếu bọn hắn chết ngay bây giờ thì những trưởng bối ngoài kia sẽ khó biết được nguyên do.
Đồng dạng những người khác của đội ngũ Cổ Linh Môn cũng tương tự.
Khương Hy chỉ nhìn lên trên đó một chút tựa như muốn ‘ra mắt’, sau đó liền quay về chào hỏi với La Huyền Tử rồi cả ba người bọn hắn cùng nhau trao đổi kế hoạch.
Mục tiêu cần giết đêm nay là Độc Phong Trùng Chúa, so về độ khó giết thì cao hơn hẳn so với Nhân Diện Tri Chu bởi Độc Phong Trùng Chúa có hộ vệ cùng hàng vạn con Độc Phong Yêu khác.
Nhiệm vụ giết Độc Phong Trùng Chúa cùng hộ vệ sẽ do La Huyền Tử cùng Hiên Minh phối hợp đảm nhiệm. Về phần Khương Hy, hắn sẽ đối phó với hàng vạn con Độc Phong Yêu khác.
Đối với nhiệm vụ này, Khương Hy đương nhiên vui vẻ tiếp nhận, hắn đã nghe qua kế hoạch sơ lược từ sớm nên cũng đã chuẩn bị phù trận sẵn rồi, chỉ cần lâm trận rồi thực hiện thôi.
Bàn bạc xong xuôi, cả ba người liền nhìn nhau gật đầu rồi cùng nhau di chuyển về phía tổ của Độc Phong Trùng Chúa.
Trùng chúa luôn lười, đó đã là đặc điểm cố hữu rồi, vì vậy không lý nào Độc Phong Trùng Chúa lại chạy khỏi tổ của mình cả, thay vào đó, nó nhất định sẽ lựa chọn cố thủ ngay tại tổ của mình.
Không ngoài dự đoán, ngay khi ba người bọn hắn tiếp cận một dặm ngoài khu vực tổ của Độc Phong Trùng Chúa thì bọn hắn đã bắt gặp từng đoàn Độc Phong Yêu đi tuần hành rồi.
Đương nhiên, vì đã đoán được trước nên cũng không có gì ngạc nhiên cả, ba người bọn hắn liền quay sang trao đổi ánh mắt.
Hành động thôi!
. . .
. . .
PS: Đọc chương mới nhất tại vtruyen.com hoặc App p0VLv Love Novel (iOS), Nữ Hiệp (Android). Tác không có đủ điều kiện để nhận VIP bên App truyencv nên mọi người hãy chuyển sang đọc truyện tại phiên bản mới (Web có tặng kẹo miễn phí hằng ngày nhờ làm nhiệm vụ để mở khóa chương VIP) + Xem quảng cáo (Nhận 20-40 kẹo miễn phí).
PS: Các đạo hữu đọc truyện thấy hay thì đánh giá full sao cho truyện nha!
Tác cảm ơn!
Một chút võng du , huyền huyễn và rất nhiều gái #Vạn Biến Hồn Đế . Mời các bạn đọc thử . Vạn Biến Hồn Đế

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.