Huyền Lục

Chương 601: Sinh lộ (2)




Cá nhân Khương Hy cực kỳ kinh ngạc với quá khứ của Bạch Lâm Vụ, hắn ngàn vạn không nghĩ đến rằng lão lại từng rơi vào trường hợp như Mặc Hiên. Cá nhân lão đã có thể bước đến được cảnh giới Động Thiên thì cũng chứng tỏ thất bại độ Tâm Ma Kiếp không có nghĩa là đạo lộ đứt loạn, nó chỉ mang ý nghĩa tạm thời gián đoạn thôi.
“Ngươi có cách gì sao?”, Mặc Hiên gõ từng ngón tay trên mặt bàn, sắc mặt đăm chiêu không ổn định, tựa hồ bản thân lão cũng gấp gáp muốn nghe câu trả lời. Mặc dù lão nói đã chấp nhận sự thực nhưng trong thâm tâm, lão vẫn không cam lòng, sự việc mới trôi qua hai, ba chục năm, lão vẫn chưa thể chấp nhận được chuyện đạo lộ của lão đã đoạn.
Cho nên khi Khương Hy cân nhắc đến việc khôi phục, lão thực sự động tâm, tuy rằng chưa rõ cách đó là gì nhưng có cơ hội vẫn hơn là không có.
Khương Hy làm một hớp trà rồi bình tĩnh đáp:
“Cách thì ta biết nhưng cơ bản vẫn phải nhìn vào Mặc đại nhân”.
“Chuyện này lão phu rõ, Nguyên Anh cảnh vốn đã là một con đường độc hành, lão phu đã chuẩn bị tâm lý”, Mặc Hiên từ tốn nói, tiện thể, lão cũng phất tay lên tạo thành một màn chắn ngăn chặn sự dò xét từ bên ngoài.
Nguyệt Hải Thành bây giờ đã không còn là Nguyệt Hải Thành ngày trước của lão nữa rồi, trong thành tồn tại không biết bao nhiêu là tai mắt của trong cung cùng các đại thế lực khác, chỉ cần sơ sẩy một chút thôi thì hậu quả khó lường. Không nói đến chuyện lão có thể khôi phục, nội việc Trăm Vạn Dân Chúng Nhân Mạch Trúc Cơ xuất hiện trước mặt lão cũng đã là đại sự của thiên hạ. Nếu có người biết lão có cơ hội đạp vào lại tu chân lộ thì rất nhiều kẻ sẽ không thể ngồi yên được nữa.
Khương Hy không tham gia vào triều chính nhưng đời trước cũng từng có cơ hội nán lại hoàng cung của Đại Tinh một đoạn thời gian nên hắn hiểu những chuyện liên quan đến ‘triều chính’ là một loại sự tình phiền nhiễu và đau đầu đến mức nào. Mặc Hiên có thể chèo chống Mặc gia cùng địa vị của bản thân đến bây giờ tính ra cũng chẳng dễ dàng. Hắn nói:
“Mặc đại nhân, lần trước độ kiếp, ngài còn một kiếp nạn nữa chưa được giải quyết, bây giờ ngài đã giải quyết được nó chưa?”.
Mặc Hiên gật nhẹ đầu, lão đáp:
“Lão phu đã giải quyết xong, lúc đó lão phu nghĩ nếu giải quyết được đoạn nhân quả kia thì lão phu có thể lại tiếp tục tu hành nhưng không, mọi chuyện vẫn như cũ, lão phu không cách nào cảm ngộ thiên địa được”.
“Nếu ngài đã giải quyết triệt để nhân quả rồi thì mọi chuyện sẽ dễ dàng hơn một chút, nhưng chung quy lại không dễ, ngài nên chuẩn bị tinh thần”.
“Lão phu đã nói rồi, lão phu không còn nhiều cố kỵ nữa. Mà ngươi cố tình kéo dài không chịu nói như vậy là có ý gì?”, Mặc Hiên thở dài nói, lão không ngốc, đương nhiên nhìn ra hắn có vấn đề, cách khôi phục có lẽ cũng không phải loại chính thống lắm đâu.
Khương Hy trầm mặc một hồi kha khá lâu rồi nói:
“Bởi vì cách đó có thể ngài sẽ không thích, đó là nhập ma”.
Lời vừa ra, 08njh hai mắt của Mặc Hiên lập tức mở lớn, lão trừng lên nhìn hắn tựa như thể muốn nói là hắn điên rồi sao. Hắn hiểu loại hành động đó của lão bởi nên đổi vị trí lại thì hắn đại khái cũng suy nghĩ như vậy thôi. Hắn nói tiếp:
“Ta có một vị trưởng bối cũng từng gặp trường hợp giống như Mặc đại nhân, người cũng đã thành công vượt qua nó rồi đăng lâm thiên hạ. Nhập ma không phải là vĩnh viễn, đó chỉ là một cách tạm thời thôi”.
Mặc Hiên cau mày lại, có cách khôi phục thì đúng là tốt nhưng nhập ma thì không tốt một chút nào. Lão là cao thủ Nho Môn, một thân tu luyện hạo nhiên chính khí bừng bừng, nếu nhập ma thì con đường tu luyện của lão sẽ càng khó khăn trùng điệp hơn. Bất quá nếu xét trên lợi ích thực tế thì có thể tu luyện vẫn lớn hơn nhiều so với ngồi im đợi chết.
“Lão phu có thể hỏi vị trưởng bối đó của ngươi là người nào không?”, lão hỏi.
Khương Hy nghĩ nghĩ một chút rồi đáp:
“Người này Mặc đại nhân không thể biết được bởi người đã lánh đời khá lâu rồi, là Thiên Nguyệt Tông chủ, Bạch Lâm Vụ”.
“Bạch Lâm Vụ . . . lão phu thật sự không biết”, Mặc Hiên lắc đầu nói, nhưng trong lòng thì âm thầm nhớ cái tên này lại.
Khương Hy cũng đoán ra được kết quả này rồi, thế lực duy nhất có thể nhận ra được danh tính của Bạch Lâm Vụ chắc cũng chỉ có mỗi Quan Nhân Các.
“Ta đã nói rồi, ngài không thể nào biết được nhưng ta có thể cam đoan, nhập ma sẽ giúp ngài quay lại được con đường tu hành”.
“Nếu lời của ngươi là thật, vậy thì bằng cách nào để lão phu có thể trở lại bình thường sau khi nhập ma?”, Mặc Hiên bình tĩnh hỏi.
“Tương tự như lúc đột phá Nguyên Anh cảnh, ngài ngã chỗ nào, vậy thì phải tự mình đứng lên chỗ đó”, hắn nhàn nhạt đáp.
“Ý của ngươi là lão phu phải độ Tâm Ma Kiếp thêm một lần nữa sao?”.
Hắn nhẹ nhàng gật đầu, sau đó từ tốn nâng chén trà lên làm một hớp nhỏ khá thư thái. Nhập ma rồi lại trảm tâm ma, đây không phải chuyện dễ dàng gì, thậm chí là phi thường hung hiểm. Đừng nhìn hắn cùng Hiên Minh vượt qua Ma Chướng Kiếp dễ dàng mà cho rằng độ Tâm Ma Kiếp dễ. Tu vi càng cao, tâm ma lại càng mạnh, độ khó lại càng hung hiểm.
Như tình huống của hắn cùng Hiên Minh thì có thể ví như một con thuyền mới ra khơi, quay đầu vẫn có thể thấy được bờ nhưng Mặc Hiên thì khác. Lão đã là một con thuyền ngay giữa biển, sau lưng là một đại dương mênh mông, trước mặt là một cơn sóng thần khổng lồ, lão chỉ còn cách duy nhất là lao về phía trước.
Mặc Hiên bây giờ không có nhiều lựa chọn, Khương Hy biết kiểu gì lão cũng sẽ làm mọi cách để nhập ma nhưng chắc chắn lão cần một cái gì đó để lão không bị vướng bận bởi những sự vụ bên ngoài. Hắn cơ bản chỉ đang đợi lão mở điều kiện thôi.
Quả nhiên, không bao lâu sau, lão nói:
“Khương tiểu hữu, điều kiện của đại tộc sao lưng ngươi là gì?”.
Đến rồi!
Khương Hy nghiêm túc nhìn lão, đồng thời cũng cẩn thận cân nhắc những từ lão vừa nói. Bây giờ, lão không nghĩ đến việc ra điều kiện với hắn mà muốn ra điều kiện với đại tộc sau lưng. Trong con mắt của lão, hắn không tồi nhưng để có thể lung lay được quyết định của lão thì vấn đề lại nằm ở đại tộc sau lưng.
Theo lão nghĩ, hắn có thể cân nhắc đến chuyện này hẳn là vì đại lão trong tộc cố tình nói cho hắn biết rồi để hắn đi truyền lời lại cho lão. Thông qua đó, song phương có thể tiến đến một vài hiệp nghị nhất định.
Không thể không nói, Mặc Hiên suy nghĩ rất tốt nhưng lại rất tiếc, nghĩ không đúng trọng tâm một chút nào. Khương Hy không nói thật cho lão biết bởi cá nhân hắn cũng muốn lợi dụng hai chữ ‘đại tộc’ đó để gia tăng sức nặng cho lời nói của mình. Mặt khác, sau lưng hắn cũng thật là đại tộc chứ không phải giả.
Vạn Thú Khương thị, mới nghe cái tên thôi là trong lòng hắn đã dấy lên một cỗ kiêng kỵ sâu không lường được rồi.
Hắn nói:
“Điều kiện thì không đến mức đó, trong tộc chỉ hi vọng về sau Mặc đại nhân có thể hỗ trợ cho ta nhiều nhất có thể là được. Đương nhiên, ‘hỗ trợ’ ở đây cũng bao gồm việc che giấu Nguyệt Hoàng nhưng ta đảm bảo, việc ngài sẽ làm không phản bội Nguyệt Hoàng, không phản bội Đại Nguyệt”.
Mặc Hiên có chút cau mày, chỉ cần không phản bội lại Đại Nguyệt cùng làm hại Mặc gia thì lão có thể chấp nhận thoải mái, chỉ có điều lão cảm thấy điều kiện này có chút hơi dễ dàng quá rồi.
Lão suy nghĩ một chút rồi nói:
“Khương tiểu hữu, gia tộc của ngươi như thế nào?”.
“Sao Mặc đại nhân lại hỏi đến chuyện đó?”.
“Nói thật với ngươi, lão phu đã tra toàn thiên hạ nhưng không có một đại tộc nào có họ Khương cả, thậm chí gia tộc ẩn thế cũng không tồn tại họ Khương. Rốt cuộc, Khương Tuyết Lam cùng ngươi có thật sự đang sử dụng tên thật không?”, Mặc Hiên bình tĩnh nói.
Nghe vậy, Khương Hy liền gật nhẹ đầu, vấn đề này trước đây hắn cũng từng cân nhắc qua một lần rồi, Mặc Hiên hoàn toàn đủ sức cùng địa vị để tra ra được các thế lực ngoài sáng, còn trong tối, lão phần nào cũng có thể tra được một chút. Khi ấy, hắn không biết nên trả lời như thế nào nhưng bây giờ thì đã khác, hắn đã có sẵn câu trả lời cho mình rồi.
Hắn từ tốn lấy Dục Vọng Bút ra họa một đạo Vấn Tự Phù rồi khẽ niệm một đạo chú ngắn. Theo đó, Vấn Tự Phù liền toát ra hồng quang rồi di chuyển lên trên đầu của hắn.
“Vấn Tâm? Ngươi phải làm đến mức này sao?”, Mặc Hiên cau mày nói.
“Phải vậy thôi, chuyện sắp tới ta nói không phải ai cũng biết, khả năng cao là ngài cũng sẽ không tin được nên ta chỉ có thể dùng cách này để chứng minh”, hắn mỉm cười đáp.
Mặc Hiên thở dài, xem ra những gì lão tra được không hoàn toàn là toàn bộ sự thật, Đại Lục này ẩn chứa quá nhiều bí mật lão còn chưa đủ tư cách biết được. Khương Hy dùng Vấn Tâm để làm minh chứng cũng đã biểu thị ra được tầng cấp tri thức này.
Vấn Tâm là một loại thủ đoạn đặc thù của Nho Môn, chuyên dùng để tra khảo, chỉ cần nói thật lòng không dấu giếm thì Vấn Tâm sẽ chỉ như một ngọn lửa treo trên đầu thôi, nhiều lắm là có chút nóng. Nhưng nếu có một lời dối trá thì Vấn Tâm chính là đao phủ kề cổ, lời dối trá càng nhiều thì đau đớn sẽ càng đáng sợ, thậm chí róc thịt róc xương cũng không có tư cách để đặt cạnh nữa.
“Được rồi, ngươi nói đi, lão phu sẽ nghe”, Mặc Hiên nói.
Khương Hy gật nhẹ đầu.
“Mặc đại nhân, ngài biết bao nhiêu về Tứ Đại Thế Gia?”.
Mặc Hiên không suy nghĩ nhiều, câu hỏi này vốn đã là thường thức rồi, không cần phải đắn đo để trả lời.
“Thái Huỳnh, Công Tằng, Động Hư cùng Hiên Viên, đây là bốn đại tộc duy nhất được công nhận là sở hữu thực lực tổng hợp có thể so với Thập Đại Chính Phái. Tuy lão phu là đại quan của Đại Nguyệt nhưng khách quan mà nói, Đại Nguyệt hay bất kỳ Hoàng Triều nào trong Tam Đại Hoàng Triều đều không đủ tư cách đi so với Tứ Đại Thế Gia. Nội tình của bọn họ rất mạnh mẽ, ở mặt đoàn kết, bọn họ phần nào còn mạnh hơn hẳn cả Thập Đại Chính Phái”.
“Mặc đại nhân nói không sai, Tứ Đại Thế Gia xác thực rất mạnh nhưng nếu con số không chỉ dừng lại ở bốn thì thế nào?”, Khương Hy mỉm cười nói.
“Ý ngươi là sao?”.
“Ý của ta là Đại Thế Gia không chỉ có bốn nhà, trên thực tế, tổng cộng có bảy nhà, tụng xưng là tứ minh, tam ẩn. Tứ minh là Tứ Đại Thế Gia trong thường thức tu chân, về phần tam ẩn, đây mới là gia tộc của ta”, hắn bình tĩnh giải thích.
Mặc Hiên có chút hơi ngạc nhiên, lão đưa mắt nhìn lên Vấn Tự Phù ở trên đầu hắn, xác nhận Vấn Tự Phù không có chút lay động nào thì sắc mặt liền chuyển thành vẻ ngưng trọng. Đây là lần đầu lão nghe thấy một sự thật này, xem như lão là đại năng Hóa Anh cảnh thì cũng khó lòng tiếp nhận thông tin này.
Tứ Đại Thế Gia ép Tam Đại Hoàng Triều đã đành, bây giờ lại thành Thất Đại Thế Gia đè ép thì Tam Đại Hoàng Triều còn chỗ nào để thở nữa?
Nhưng biết sao được, lão bắt buộc phải chấp nhận lấy sự thực này thôi, bởi vì Vấn Tâm không hề phản ứng, cũng đồng nghĩa Khương Hy không nói dối. Chuyện đáng ngạc nhiên đối với lão hơn là hắn cùng Tuyết Lam lại đến từ một đại tộc có nội tình kinh khủng đến như vậy, tuy rằng không quá rõ ràng nhưng có thể được xếp ngang với Tứ Đại Thế Gia, tam ẩn chắc chắn cũng mạnh mẽ khôn lường.
Lão suy nghĩ một chút rồi nói:
“Vậy tam ẩn bao gồm những nhà nào?”.
Khương Hy cười đáp:
“Mặc đại nhân, tam ẩn cường đại không phải ngài có thể tưởng tượng, vì một vài lý do không tiện nói, đến Động Thiên chân nhân cũng không muốn gọi thẳng tên của tam ẩn ra nên ta cũng không thể nói rõ cho ngài biết được”.
Mặc Hiên nghe xong liền có chút hơi thất vọng, vốn nghĩ có thể nghe ra được gì đó nhiều hơn tam ẩn nhưng bây giờ xem ra sự tình không đơn giản. Bất quá lão cũng không quá tò mò nhiều, quá đau đầu, đành phải chấp nhận đại tộc sau lưng hắn là một trong tam ẩn thôi, Về sau có cơ hội thì sẽ thăm dò kỹ lưỡng hơn.
. . .
. . .
PS: Đọc chương mới nhất tại vtruyen.com hoặc App Love Novel (iOS), Nữ Hiệp (Android). Tác không có đủ điều kiện để nhận VIP bên App truyencv nên mọi người hãy chuyển sang đọc truyện tại phiên bản mới (Web có tặng kẹo miễn phí hằng ngày nhờ làm nhiệm vụ để mở khóa chương VIP) + Xem quảng cáo (Nhận 20-40 kẹo miễn phí).
PS: Các đạo hữu đọc truyện thấy hay thì đánh giá full sao cho truyện nha!
Tác cảm ơn!
Một ông trùm khi trở về quá khứ làm vua, trong cảnh dầu sôi lửa bỏng, đất nước nguy nan, sẽ phải làm sao? Mời đọc #Nhất Thống Thiên Hạ Nhất Thống Thiên Hạ

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.