Chương 31: 100 tên
[…]
Thời gian đã nửa tháng lại trôi qua từ ngày Tông chủ Vân Sơn thông báo việc tuyển chọn đệ tử cho việc tham gia bí cảnh.
Trong hai tuần qua, không gian Vân Tiêu tông vô cùng náo nhiệt, đệ tử ngoại môn, nội môn, thậm chí là một số chân truyền cũng tham dự vào đại hội luận võ lần này.
Để tuyển ra tám mươi tám tên cùng mười hai vị đệ tử chân truyền tham gia bí cảnh.
Mười hai vị gồm : Phiêu miểu phong : Vân Ca cùng Chu Thanh tu vi trúc cơ hậu kỳ.
Hoài Lâm phong : Thiên Hải cùng Khai Lôi, tu vi trúc cơ hậu kỳ và viên mãn.
Đan Trận phong : Tiêu Hải cùng Tư Âm, tu vi trúc cơ trung kỳ.
Thanh Vân phong : Chu Sa cùng Độc Thiên, tu vi trúc cơ viên mãn.
Sơn Địa phong : Nhị Hắc cùng Bá Thiên : tu vi trúc cơ hậu kỳ
Tử Vân Phong : Chu Cơ cùng Trần Phong, tu vi trúc cơ sơ kỳ.
Danh sách đưa ra khiến nhiều người không bất ngờ là mấy, chỉ ngạc nhiên ở hai phong là Phiêu Miểu phong cùng Tử Vân phong.
Chu Thanh cùng Vân Ca không ngờ chỉ vài tháng lại đột phá từ trúc cơ sơ kỳ lên thẳng hậu kỳ, khiến ai nấy đều hâm mộ không thôi.
Còn Tử Vân Phong. Trần Phong tuy tu vi yếu nhất nhưng không ai dị nghị. Vì hắn có Linh Hải thể, lượng linh lực thậm chí nhiều hơn cả trúc cơ viên mãn.
Còn Chu Cơ, không ai hiểu thấu nàng là từ đâu ra. Chỉ có vài tin đồn truyền ra, nàng là đệ tử của Phiêu Miểu phong, nhưng là nữ nhân của Trần Phong, nên được hắn ưu ái, nằng nặc đòi Sư phụ dành suất trống cho nàng.
Đan Trận phong tuy hai đệ tử tu vi không nổi trội, nhưng không một ai dám khinh thường a. Ngươi thử đắc tội thử xem. Đảm bảo ngươi ở Vân Tiêu tông sẽ cực kỳ vui vẻ. Đan dược, trận pháp hỗ trợ tu luyện, chiến đấu, từ nay đối với ngươi xin nói một tiếng : "tạm biệt "
Nửa tháng qua, hơn ba trăm đệ tử tu vi trúc cơ kỳ lên đài tỷ võ. Cuối cùng cũng đã tuyển đủ ra tám mươi tám người còn thiếu.
Tông môn đệ tử trúc cơ hơn mấy nghìn, sao chỉ như vậy có ít như vậy tham gia?
Vì những người không tham gia tự biết tu vi nhỏ yếu, hoặc khả năng cạnh tranh không nổi, đều tự biết khó mà lui, đỡ gánh nặng cho đại hội. Không thì chắc phải diễn ra thêm một tháng nữa mới xong.
Lại hai ngày trôi qua, ngày mai là ngày tỷ đấu cuối cùng, quyết định người đứng đầu trong tám mươi tám người lần này.
Nhưng hôm nay, có một tin tức động trời diễn ra. Phong chủ của Hoài Lâm phong : Khai Sa, đã đột phá Luyện hư hậu kỳ. Các đệ tử Hoài Lâm phong giờ đây như bơm thêm kích thích, vô cùng tự đắc.
Trần Phong khi nghe được tin này cũng hơi nhíu mày, hắn thấy, chuyện này quá trùng hợp rồi.
Hôm sau, ngày cuối trên tỷ võ lôi đài. Hai người mạnh nhất trong tám mươi tám người. So tài. Bất ngờ là Vân Phàm, cùng Gia Cát Vân Thiên, hai người Trần Phong đều biết. Tu vi hai tên này cũng không thấp, đều là trúc cơ hậu kỳ.
Hôm nay, ngoài đông đảo đệ tử, trên không trung, còn lờ mờ nhìn thấy mấy bóng dáng mơ hồ đang uy nghiêm ngồi.
Trên võ đài, Vân Thiên nhìn chằm chằm Vân Phàm, cười cười, vẻ mặt hơi chột dạ :
"Phàm huynh. Tính ra tu vi của ta, một phần cũng nhờ huynh. Đánh nhau ta thật ngại !"
Vân Phàm cười to, hào khí vang xa :
"Vân Thiên huynh cớ sao nói thế ? Chúng ta là chí giao chí hữu, nên vậy, nên vậy !"
"Chúng ta kết thúc bằng một chiêu đi ?" Vân Thiên dò hỏi
"Được !" Vân Phàm sảng khoái đáp.
Dứt lời, Vân Thiên đứng im thủ thế, hai tay lần lượt nổi lên quang mang, tay trái một ngọn lửa đỏ chót, nóng rực hiện lên, không khí như tăng liền mấy độ. Tay phải một quang đoàn sáng hình cầu xoay tròn, lấp lóe lôi điện.
Dưới chân, sấm sét lan tỏa ra xung quanh như bệ phóng, Vân Thiên bật chân, lao nhanh đến nơi Vân Phàm, lúc này vẫn nhàn nhã chắp tay sau lưng chờ đợi.
Vân Thiên hóa thành một tia điện, khoảng cách hơn hai mươi trượng hắn chỉ trong ba hơi thở đã đến trước mặt Vân Phàm.
Hai tay vung ra, ném hai quang đoàn trong lòng bàn tay về phía Vân Phàm, hai quang đoàn xoáy nhau mà bay đến. Trong không gian vang lên tiếng gầm của Vân Thiên:
" Phàm huy cẩn thận đấy. LÔI - HỎA HỢP KÍCH !"
Vân Phàm thấy chiêu thức sắp đến mình ba trượng mới ra tay, uy áp từ chiêu thức của Vân Thiên, khiến nhiệt độ xung quanh nóng lên kinh khủng, gió làm mái tóc của Vân Phàm phất phơ trong gió. Ánh lửa vàng lấp lóe soi rọi khuôn mặt khôi ngô cười mỉm của hắn. Không ít nữ đệ tử nhìn đến thất thần.
Tay phải sau lưng hắn một vòng tròn ngũ sắc nguyên tố hiện lên, xoay tròn liên tục, khi công kích của Vân Thiên chỉ còn nửa mét, hắn vun tay ra, xoáy tròn ngũ sắc lập tức xỏ xuyên chiêu thức của Vân Thiên, khiến nó tan biến, uy lực còn dư thậm chí lao đến trước mặt Vân Thiên mới bị Vân Phàm hủy đi, biến mất.
"Ngũ sắc thần luân !" hắn lẩm bẩm.
Vân Thiên hoảng sợ nhìn ngũ sắc luân biến mất trước chóp mũi, trọng tài tuyên bố hồi lâu mới bình tĩnh lại. Nhìn lên đã tháy Vân Phàm đứng đó từ bao giờ, chìa tay chờ đợi. Vân Thiên nắm tay hắn, được kéo đứng lên.
"Đa tạ. Huynh quả nhiên rất mạnh !"
Vân Phàm chỉ mỉm cười gật đầu, nhú gió xuân ấm áp. Hình ảnh này bị các nữ đệ tử nhìn thấy, si mê. Không biết từ bao giờ, mà các tin đồn xấu về hắn cũng dẫn tan biến.
Một canh giờ sau, trên Xuyên Vân Sơn. Tất cả các vị phong chủ, trưởng lão trên không trung, cùng một trăm đệ tử lần này đều đang có mặt đông đủ.
"Không ngờ muội cũng vào được tận đây !" Vân Thiên cảm thán.
"Cũng nhờ có Vân Phàm công tử, nếu không có huynh ấy, chắc tiểu thư phải đi một mình rồi !" Nhã Nhi lên tiếng, ánh mắt thẹn thùng nhìn Vân Phàm.
Vân Ca nhìn cảnh này, hơi liếc thân ảnh Trần Phong cách đó không xa, đầu hơi cúi, rồi xoay sang Vân Phàm nở nụ cười.
Chu Thanh bên cạnh thì không kiêng dè gì rồi. Ánh mắt nhìn Vân Phàm toàn sao.
Vân Phàm mỉm cười, nhất nhất nho nhã đáp lễ, bên cạnh hắn, thình lình cũng đang đứng hai vị mỹ nữ : Dạ Tâm cùng Yến Thi.
Trần Phong đứng im, nhắm mắt dưỡng thần, hắn có chú ý một chút, nhưng rồi làm ngơ, như không biết, trong lòng thở dài
"Haizz... Thời gian thay đổi thật nhiều !"
Đúng lúc này, trên không trung hiện ra một bóng người, là tông chủ. Tiếng xì xào trong đám đông im bặt.
Nhìn quanh một trăm tên đệ tử phía dưới, Vân Sơn cảm thấy hài lòng, chất lượng lần này cao hơn mọi năm.
"Ba người đứng đầu cuộc tỉ thí lần này bước ra !" giọng Vân Sơn uy nghiêm.
Ba bóng người lục tục bước lên. Dẫn đầu là Vân Phàm, đứng sau là Vân Thiên cùng một nữ nhân xấu xí, mặt lại bị rạch nát, tên Diệp Lộ.
"Người thứ ba, thưởng một thanh thượng phẩm pháp khí.!"
"Người thứ hai, ban thưởng một thanh linh khí sơ cấp "
"Người đứng đầu, được ban một thanh linh khí trung cấp cùng một yêu cầu nhỏ. "
Nói rồi Vân Sơn khẽ vẫy tay một cái, từng quang đoàn bay về phía ba người, tất cả đều được cất trong túi trữ vật.
Còn việc có phù hợp hay không. Hắn có lấy ra khoe hay không. Có đổi với người khác hay không. Không phải là việc của Vân Sơn hắn.
(Đoạn tặng quà này tui k biết tặng gì, miêu tả sao, nên viết đại á :vV )
Vân Sơn nhìn xuống Vân Phàm, giọng hỏi :
"Ngươi tên gì ?"
"Bẩm, Vân Phàm !"
"Ngươi có yêu cầu gì không ?. Về công pháp tu luyện, về pháp khí, hay về tài nguyên tu luyện,... nói ra. Ta thấy hợp lý sẽ thực hiện..." Vân Sơn chậm rãi nói.
"Đệ tử chỉ có một yêu cầu !"
Vân Sơn nhìn hắn nghi hoặc, đợi hắn nói
Vân Phàm quay về phía sau, chỉ thẳng tay vào mặt Trần Phong, giọng thách thức :
"Đệ tử muốn khiêu chiến hắn !"
Hắn muốn nhân cơ hội này dạy cho Trần Phong một bài học. Tên đó sợ mà trốn hắn mấy tháng nay rồi. Khiêu chiến thì từ chối, người thì không bước khỏi Tử Vân phong.
"Ồ... Lý do ?" Vân Sơn hơi ngạc nhiên.
"Ta cảm thấy hắn không xứng đáng với cái thân phận đệ tử thân truyền. Thực lực yếu kém, chỉ nhờ quan hệ "
"Ồ..!" Vân Sơn nhíu mày, hắn cảm giác kỳ kỳ.
Không gian bỗng chốc yên lặng. Hồi lâu, Trần Phong vẫn không có động tĩnh, hắn vẫn đứng đó như không phải chuyện của mình. Vân Phàm thì liên tục buôn lời khiêu khích.
Vân Sơn quay sang nhìn Trần Phong, dò hỏi
"Trần Phong...?"
"Hắn biết Trần Phong ...?" Vân Phàm vừa nghe thấy tông chủ gọi tên Trần Phong, liền suy nghĩ.
Trần Phong không nói gì. Vẫn im lặng một lúc, mới đứng ra nói :
"Vậy đệ tử xin khiêu chiến cùng người đứng thứ 100 của lần này !"
Trong hàng ngũ, Nhã Linh mặt tái rồi. Nàng chính là người thứ 100 a. Nàng quay sang mấy người Vân Ca, Vân Thiên, họ đều hơi nhíu mày.
Vân Phàm thì tức điên rồi.
"Vô sỉ. Hèn nhát !" hắn mắng.
"Ồ... Ta tu vi Trúc cơ sơ kỳ, nàng cũng tu vi trúc cơ sơ kỳ. Có gì là hèn nhát. Chẳng lẽ, ta phải đánh vượt cấp mới là đúng ?" Trần Phong khinh miệt nhìn Vân Phàm như đứa ngốc.
"Ta phong ấn tu vi. Đánh với ngươi !"
[…]