Chương 36: Thân phận
[…]
Ở tầng một của Ảnh Các. Năm bóng người đứng đó. Trần Phong điều khiển bảng chọn nhỏ một lát.
[ Ting. Xin mời điền thân phận mới ]
Trần Phong ánh mắt ra hiệu. Ảnh Biến dẫn đầu bước lên. Đứng bên cạnh hắn, tay đặt lên bệ đá. Chậm rãi theo cách hắn chỉ mà vận linh lực, hòa cùng máu của mình theo một quy luật nhất định rồi áp lên đó.
[ Ting. Đã thêm mới. Xin mời nhập thân phận ]
Chưa đợi nàng phản ứng, hắn đã nhàn nhã lên tiếng :
" Diệu Linh - Ảnh Biến - phu nhân Ảnh Chủ !"
[ Ting. Đã thêm từ Ảnh Chủ. Xác nhận thân phận. Cấp bậc 4 ]
"Phu nhân ?" Ảnh Biến. Không. Phải là Diệu Linh, nàng hoảng hốt hồi lâu, lại mừng rỡ như đạt được vàng. Nhưng ánh mắt to tròn long lanh lại nhìn chằm chằm Trần Phong.
"Chê ?" Trần Phong giả bộ giận, vỗ một cái "chát " lên kiều đồn nàng.
Diệu Linh lúc này mới chắc chắn, nhảy cẫng lên như sóc. Nhào tới thơm hắn liên hồi như máy. Nàng... Được Chủ nhân công nhận rồi.
"Còn mấy nàng đây !"
Bị vỗ thêm mấy phát, nàng mới kìm lòng nổi mà bước lùi ra sau.
Nhìn ba người còn lại đã hồn vía như lên mây, nhưng vẫn cố kìm nén cảm xúc vui mừng, lẫn một tia lo lắng. Hắn mỉm cười, tiếp tục thực hiện cho các nàng. Lần này, các nàng an phận hơn rồi.
" Bạch Linh - Bạch Hổ... "
" Vệ Quân - Địa Quy... "
" Mị Tâm - Mị Xà - phu nhân Ảnh Chủ "
[ Ting. Đã thêm từ Ảnh Chủ. Xác nhận thân phận. Cấp bậc : 4 ]
Âm thanh vừa dứt, bốn bóng người lao đến hắn như hổ vồ mồi.
" Rọet" tiếng vải bị xé vang lên.
"Leng keng " hộ giáp cũng bị tháo xuống.
Trần Phong mặt đen như đít nồi. Thầm hô khổ rồi. Nhìn mặt đá dưới lưng.
"Ít nhất cũng phải có tấm nệm chứ " hắn hô hoán.
Vừa dứt lời, một tấm nệm to xuất hiện bên cạnh. Mị Tâm ra tay rồi. Trần Phong bị lôi kéo dần qua đó.
" Bọn th·iếp đợi ngày chủ nhân công nhận lâu lắm rồi đó. Các tỷ muội sẽ ghen tị cho coi. Fu fu fu...!"
Mị Tâm thân thể như rắn nước, nhào lên quấn quanh người hắn, mắt nhìn khuôn mặt tuấn mị trước mặt, miệng phả ra một làn khói màu hồng sắc đậm.
Trần Phong mặt đã đen nay còn đen hơn. Nàng chơi cả "Dục Khí " của Mị Xà.
"Thả lỏng một chút vậy !" hắn nghĩ.
Rồi hít sâu một hơi toàn bộ làn khí đó vào. Mị Tâm nhìn thấy thì cười nắc nẻ như được mùa.
Trần Phong lại phải trải qua ảo cảnh sinh tử. Lần này, hắn phải một mình cân bốn tên yêu quái. Thậm chí trong tình trạng bản thân đang bị "trúng độc ".
Một ngày trôi qua, trong Ảnh Các đã trôi qua một ngày, Trần Phong đau eo mà ngồi dậy. Nhìn mấy con yêu tinh đang ngủ say bên cạnh. Hắn mệt rã rời. Lần này còn mệt hơn cả lần chọi sáu kia.
"Chắc do ta "trúng độc " đi " hắn lẩm bẩm, tự bào chữa cho bản thân.
"Cũng may thể chất cao hơn lúc đó mới chống đỡ được !"
Động tác của hắn khiến các nàng cũng lục tục tỉnh dậy, nhìn dáng vẻ thư thái, thỏa mãn của các nàng, một ý nghĩ vừa lóe lên đã bị hắn bóp nát từ trong trứng nước.
"Không. Ta thà c·hết trên bụng nữ nhân còn hơn !"
"Bản đồ !" hắn suy nghĩ trong đầu.
Một bản đồ rộng lớn hiện lên trước mặt, bốn nàng hiếu kỳ mà châu đầu vô nhìn. Nhìn chấm xanh, chấm vàng rải rác khắp nơi, có những nơi lại khá quen thuộc. Các nàng kinh hô
"Đây là. Bản đồ của bí cảnh ?"
"Không. Phải là... "
" Bản Đồ Định Vị theo thời gian thực !" ???
Các nàng kinh hô thốt lên. Ánh mắt nghi hoặc, không hiểu.
Hắn mỉm cười, chỉ từng điểm màu
"Màu xanh là Đồng Minh . Màu Đỏ là Kẻ Địch. Màu Vàng là Trung lập. Chỉ cần các nàng nghĩ trong đầu "Bản đồ " là được !"
Các nàng làm theo, một bản đồ tương tự hiện ra. Nhưng chỉ là một bản đồ đơn giản. Ánh mắt lóe lên hiểu ra, đồng thanh hô trong lòng
"Định vị "
[ Ting. Cập nhật bản đồ ] âm thanh nhỏ vang lên trong đầu.
Lít nha lít nhít chấm tròn nhỏ hiện lên, nhưng toàn màu vàng. Trần Phong nhìn sang, mỉm cười
"Phải định vị cho nó a "
Các nàng hiểu ý, từng chấm vàng bên cạnh nàng biến thành xanh rồi lại đỏ, rồi lại vàng.
"Thú vị thật !"
Trần Phong đen mặt, các nàng tưởng nó là đồ chơi a.
"Liên kết Đồng Tâm Thuật " hắn lẩm bẩm.
[ Ting. Đang liên kết với tâm thức của Ảnh Chủ.. 10%...20%...99%...]
[Ting. Liên kết hoàn tất. Khởi động chế độ : Phủ sóng ]
Hồi lâu sau, lục tục âm thanh vang lên trong đầu năm người.
"Phu quân...? / Chủ nhân...? / Tỷ - muội ...?"
Phải mất một lúc lâu hắn mới an bài ổn thỏa cái mớ hỗn loạn này.
"Thật thần kỳ. Sau này chúng ta giao tiếp không sợ khoảng cách rồi !" giọng của Yên Nhiên vang lên trong đường truyền.
"Ta chỉ lợi dụng Ảnh Các làm điểm kết nối mà thôi. Vượt qua Dực Vân châu, sợ là không tới rồi !" hắn giải thích
"Vậy cũng quá khổng lồ rồi. Th·iếp còn chưa từng hi vọng xa vời vậy đâu !"
"..."
Lại trò chuyện một hồi, hắn nói vào trọng tâm chính.
"Các nàng thả lỏng tâm thần. Để ta tạo liên kết với nơi này !"
Một hồi sau, trong đầu các nàng đồng loạt vang lên âm thanh
[ Ting. Thân phận tạm thời đã cập nhật. Cư dân cấp một ]
Trần Phong lúc này bổ sung
"Vì các nàng không ở đây. Nên chỉ có thể tạm thời cấp quyền ra vào nơi này. Sau này các nàng chỉ cần bước chân vào Hoang Địa, động ý niệm thì sẽ tới được đây. Rồi mới có thể cập nhật thân phận mới. Chắc các nàng sẽ thích. " hắn bí ẩn nói.
"Sau này nơi này sẽ là nhà của chúng ta !" hắn tự hào
"Cả cái bí cảnh kia ?" Tử Vân bật thốt
"Chưa được. Cần đợi xong đợt bí cảnh lần này đã. "
"Vậy. Ngoài chúng ta ...?" Tử Vân ngập ngừng.
Hắn biết nàng muốn hỏi gì
"Tạm thời chưa được, chúng ta cần bí mật. Xin lỗi nàng. Chúng ta còn quá yếu. Ta không tin tưởng ai cả !"
"Th·iếp biết rồi !" giọng nàng ỉu xìu, nhưng ánh mắt vẫn lóe lên vui vẻ. Hắn chỉ nói là chưa tới lúc, chứ không phủ nhận.
"Chàng ấy nói đúng. Chúng ta còn quá yếu !" Yên Nhiên bổ lời.
Lại nhìn sang bản đồ, trầm ngâm rất lâu, hắn quay sang nhìn bốn nữ, trầm giọng :
"Chúng ta cần làm một số việc rồi !"
"Được !" bốn nàng đồng loạt gật đầu.
[…]
Chỗ này lờ mờ thấy được một phần thân phận main rồi đó. Nhưng chưa phải cái đó đâu :))