Chương 21: Cánh chim nơi đường chân trời
- Hụ..khụ...khụ..khụ!!
—Cornwall, Vương quốc Anh.
Tại một căn hộ nghỉ dưỡng phong cách chalet gần bãi biển ở Porthtowan, một địa điểm du lịch nổi tiếng với những bãi biển lướt sóng tuyệt vời, từ cảnh tượng hoàng hôn đầy mộng ảo, đến các quán bar với bầu không khí nhộn nhịp âm nhạc, cùng những quán cà phê nên thơ yên tĩnh.
Trong nơi nghỉ chân của mình, vị vua thần tốc của nước Anh đang có một cuộc gặp gỡ với vị khách không mong muốn.
- Hoàng tử nhỏ của chúng ta đã đánh bại vị thần gió bất tử, về điều này ta phải cám ơn ngài! Alec miện hạ!
Một giọng nói trầm nhưng ấm áp của một người đàn ông thứ hai trong căn phòng.
- Ông nói điều này để đùa cợt tôi à...khụ khụ!
Khác với hình tượng chững chạc phong độ thường ngày, chàng trai mang danh hiệu hoàng tử đen nằm vật vã trên giường vì bệnh hoạn.
- Nào dám! Nào dám! Kẻ nghèo hèn như tôi sao dám mạo phạm người cao thượng như quý công tử!
- Nghèo hèn?
Dù mệt mỏi nhưng Alec vẫn nghiêng người lộ ra ngươi mặt cười đểu, đối diện thân ảnh mờ ảo hiện ra phía trên cốc nước đặt trên chiếc tủ nhỏ ngay đầu giường.
- Chỉ chưa tới thời gian 5 năm, ngoại trừ tôi, tên mang mặt nạ quái gở ở Bắc Mỹ, cộng thêm tên nhóc ở Italy! Tất cả Campione thế hệ mới dù vô tình hoặc cố ý đều có quan hệ với ông!
Giọng chàng trai khàn khàn ngắt quãng.
- Cái tin đồn ông muốn chinh phục thế giới là thật sao!?
Hình chiếu mờ ảo của người đàn ông đẹp trai dù vẫn ung dung miệng mỉm cười.
Nhưng với ánh tinh tường của mình, Alec vẫn chú ý nếp nhăn thoáng xuất hiện quanh khóe mắt ông ta.
- Này thật là một suy nghĩ thú vị! Nhưng tiếc là giờ tôi đây chỉ là một thầy giáo nghèo, ở một vùng quê hẻo lánh mà thôi.
Trong lòng tán thưởng đối với cá nhân nghĩ ra trò đùa này có một cái trí tưởng tượng phong phú, người trung niên một bên nói lên tình cảnh của mình.
- Nhưng ông cũng không phủ định mà, phải không...hụ... Giờ muốn gì thì nói ra luôn đi, âm mưu gia như ông làm gì có thời gian hỏi thăm cảm tình.
Nhìn hình ảnh người đàn ông tóc nâu đeo kính với gương mặt nở nụ cười hiền hòa trước mặt, Alec trong lòng nói thầm "tên cáo già" một bên hiện lên trong đầu tình báo liên hợp ma pháp tên là [Liêu Nguyên Xã].
Một tổ chức ma thuật mới chỉ ra đời vài tháng nhưng đã trở thành trụ cột ở một quốc gia Đông Nam Á.
Ngoài ra, theo nguồn tin tình báo của Royal Arsenal, tổ chức này dưới sự lãnh đạo của người đàn ông đã bắt tay hợp tác với tổ chức đối địch của anh, Hiền nhân hội nghị Witenagamot.
- Đừng khó chịu như vậy, tôi cũng không phải muốn nhờ vả miện hạ cái gì!
Người đàn ông hạ giọng, ngữ khí nghiêm túc lên tiếng cảnh báo.
- Nhóm phù thủy đen xuất hiện ở Athen! Tôi e rằng kẻ chủ mưu phía sau sắp rụt rịt, gần đây hình bóng của chúng cứu lãng vãng khắp khu vực EU... Tôi có một linh cảm chẳng lành!
Hoàng tử đen nhướng người lên, lộ ra thân trên trần với làn da nhễ nhại ngưng sương, từng hạt nước chảy xuôi theo đường cong cơ bắp đầy phong cách mỹ học.
- Tch!
Chàng trai vuốt mái tóc đen dày và ẩm ướt, trong ánh mắt lộ ra vẻ bất phục như một con ngựa hoang, thế nhưng vẻ mặt biểu hiện lại có phần điềm tĩnh đến lạ thường.
- Ra vậy! Ông muốn tôi nhìn xem tên nhóc đó phải không! Tôi cũng không tin bị Thiên chúa giáo cùng vô số chính hội ma thuật quản lý châu Âu có thể bị bọn chuột nhắt làm ra sự kiện gì.
Lần gần nhất có lẽ là khoing cẩn thận chọc phải một quỷ vương nào đó rồi bị tên đó cho c·hôn v·ùi cùng cả khu đô thị trong biển lửa phải không, Alec trong lòng thầm mắng.
- Ha ha ha! Nếu miện hạ gặp ngài ấy sẽ nhận ra cậu ta tài năng hơn vậy nhiều, không làm phiền quý công tử kiêm thêm việc bảo mẫu đâu.
Để ý thấy Alec không tin tưởng cảnh báo của mình, người đàn ông đẩy đẩy kính mắt, chậm rãi kích thích.
- Tôi đã nghe tin rồi! Việc về Ma đạo chén thánh hiện tại là hàng lỏm ấy. Nếu đã điều tra tung tích của nó trong các hội xã là vô ích, sao ngài không thử chuyển sang nguồn gốc tôn giáo của nó.
Vị Campione nhíu mày, thầm cho rằng gã này đang xúi bẩy mình đi gây sự với tòa thánh.
Sự thật là ngài vua trộm đây biết rõ mấy cái "chén thánh" ở đó cũng chẳng khác những món mỹ nghệ trưng bày là bao.
- À! Tất nhiên tôi không cho rằng miện hạ ngài nên quan tâ·m h·ội Thiên chúa đâu.
- Có một tình báo liên quan với bọn người đó mà tôi nghĩ ngài sẽ quan tâm, như là....
- Nephilim!
- Enoch!
Khi người đàn ông từ tốn nói ra những từ đó, Hoàng tử đen Alec không nhịn được nhíu mày, trái tim đang đập nhanh cho anh một linh cảm về một rắc rối thú vị.
- Tìm người khác đi.
Chàng trai ngã người trên chiếc giường mềm mại, nhắm mắt lại không do dự từ chối.
- Bộ ông không thấy tôi đang dưỡng thương hả!?
- Ta biết! Là di chứng từ trận chiến với thần Cụt Đầu!
Bỗng dưng người đàn ông nghĩ đến điều gì đó thú vị không nhịn được mà bật cười.
- A ha ha! Ở Việt Nam khi xưa vẫn có truyền thuyết về một vị tướng không đầu, hằng đêm theo tiếng vó ngựa trong cơn gió rít đi tuần sát làng thị, trừng phạt phường trộm c·ướp, là câu chuyện ma dọa trẻ của các bà mẹ.
- Xem ra ông ta là khắc tinh của miện hạ rồi!
- Hừ!
Bị chạm đến chỗ đau, Alec chú lực sôi trào như muốn đánh tan bóng hình kia.
Đã từng!
Khi vị Sát thần giả đối mặt quân thế cùng gió lốc của vị thần không đầu, chàng bị bao vây và áp chế, đến nỗi chiến lược cơ động và bẫy rập anh dựa vào súy thì phá sản.
Đây là lẽ hiển nhiên, vì kẻ anh đã đối mặt là một vị thần của quân sự và chiến lược, ông ta đủ sáng suốt để nhìn ra chiêu trò của một tên mà ông coi là ranh con và non nớt.
Dù sau cùng đây là một trận hòa với kết quả cả hai lưỡng bại câu thương.
Nhưng vị hoàng tử đen, Sát thần của tia chớp thần tốc vẫn ôm lấy nỗi sỉ nhục.
- Đừng nóng! Đừng nóng! Nghe tôi một lời, tình trạng của ngài chỉ là nguyền rủa mà thôi!
Bỏ qua vấn đề "chỉ là nguyền rủa" hình ảnh người đàn ông tỏ ra không khí đầy thân thiết.
- Vạn vật trên đời tương sinh tương khắc, nguyền rủa cũng giống vậy, pháp sư ở Royal Arsenal không giải được lời nguyền này cũng bởi cách họ tiếp cận không đúng rồi!
- Tôi xem qua! Cái này ở quê tôi gọi là bị [Trúng gió độc]! May mắn trong nhóm học viên mới có cô bé tổ truyền nuôi Ngải, tôi sẽ nhờ cô bé chiết xuất một ống tinh dầu ma dược, cứ theo phương pháp [Cạo gió] hồi còn ở Luân Đôn làm là được.
Tâm tình Alec lập tức phức tạp, làn da trắng trẻo bền bỉ của Thí thần giả cũng không nhịn được cảm thấy một cơn đau rát.
- Tùy ông! Đợi tôi khỏi lại rồi tính...khụ khụ
Không nhịn được tò mò, chàng trai xanh xao vẫn lắm mồm hỏi.
- Dạo này ông vẫn đầu tư vào mấy cái thí nghiệm kỳ quặc hả! Chắc cháy túi rồi mới luôn miệng bảo mình nghèo hả!
Không để ý chữ 井 xuất hiện trên gương mặt kia vị vua trẻ vẫn tự nhiên ác miệng nói châm chọc. Nhưng Anh vẫn chưa nói đến trong tình báo vụ con [Cá sấu mỏm đỏ năm chân] hay [Đàn voi đá] [Con gấu to bằng quả núi] [Những người khổng lồ Tây Bắc] [Cáo trắng chín đuôi]... Nơi đất nước đó đã chịu quá nhiều đau đớn rồi.
Người đàn ông chỉ một thoáng trầm mặc, không ai biết sau ánh sáng bạc của cặp kính kia là gì, chỉ chóc lát gương mặt kia lại trở lại với nụ cười hiền hòa cho thấy hàm nhưỡng cùng công phu dưỡng sinh cao thâm.
- Không nhọc miện hạ quan tâm! Công trình của chúng tôi hiện đang vô cùng thuận lợi.
Ánh mắt ông nhìn về hướng khác nở nụ cười.
Trong một căn phòng kiểu Anh, trang nhã, sang trọng nhưng không kém phần phục cổ. Tựa như là sự hiện thực hóa của một kiến trúc trong các câu chuyện huyễn tưởng của phép màu cùng kiếm.
Một người đàn ông với gương mặt hiền hòa, nhìn qua ô kính pha lê.
Bên ngoài là một đám trẻ con dường như bị thu hút bởi vật gì đó, chúng ríu rít chạy nhảy và chơi đùa.
Nếu một vị hoàng tử nào đó ở đây, chắc chắn anh ta sẽ thấy một con chim với bộ lông vàng óng đang dùng đôi cánh rực lửa của nó tung bay nơi phía chân trời.