Chương 26: Tòa Thánh thất thủ
Thành Vatican, quốc gia nhỏ nhất thế giới với diện tích khiêm tốn chỉ khoảng 110 mẫu Anh và nằm gọn trong lòng thành phố Rome.
Nó là nơi mà bất cứ người Công giáo nào cũng muốn đến ít nhất một lần trong đời. Ngay cả khi là người không theo đạo, đây cũng là nơi thú vị để bạn ghé thăm nếu lỡ lạc bước đến Rome, Italy.
Thường thì tại thời điểm này, nơi đây sẽ tập trung số lớn khách hành hương và tham gian, cảnh tượng không thể nói chen chúc nhưng cũng được gọi là nhộn nhịp.
Ấy thế mà, tuy còn hai tháng nữa mới kết thúc mùa cao điểm du lịch, sau bức tường bao kín Thành quốc lại yên ắng một cách lạ thường.
Đối diện nhà ga Roma Termini, một khách sạn có tên Reali Hotel Siracusa được lấy làm nơi đặt trụ sở chỉ huy tạm thời của liên minh ma thuật tại Rome.
- Bây giờ hãy để chủ đề chuyển đến lời tiên tri, tôi không nghi ngờ dự báo của công chúa về việc Dị thần sẽ buông xuống. Vấn đề là chúng ta phải làm gì sau đó? Tôi không nghĩ rằng chỉ việc tập hợp một liên minh pháp sư và hiệp sĩ là có thể giải quyết một tồn tại mạnh mẽ như vậy, dù là bên ta có Quỷ Đỏ cùng Thánh Raffaello đi nữa.
Trong căn phòng rộng rãi và trang trọng, mặc dù vẫn là ban ngày, mọi cánh cửa đều bị đóng kín, trở thành một nơi biệt lập ngăn cách với bên ngoài.
Hai cá nhân ngồi đối diện bên bàn hội nghị, trong khi chờ đợi những người khác đến.
Một bên là nàng công nương ưu nhã với mái tóc bạch kim, đại diện cho Quốc hội Greenwich. Ở đối diện là thủ lĩnh già nua của liên hợp [Female Wolf] và là lãnh đạo các hiệp sĩ và phù thủy ở Rome.
- A la~? - Alice vẻ mặt ngạc nhiên, giả vờ ngây thơ đưa ra nghi vấn.
- Bà bỏ quên điều gì chăng? Tất nhiên nhiệm vụ của chúng ta ở đây để giải quyết t·ai n·ạn sắp tới, nhưng cũng chỉ dừng lại ở việc phá bỏ lớp kết giới bao quanh Vatican cũng như phong tỏa nơi đây! Việc đối đầu Dị thần đương nhiên phải giao cho đức vua của chúng ta.
Thủ lĩnh già nua nghe vậy ồ lên.
- Ồ, vậy ý cô là Hắc vương tử cũng tham gia việc này?
- Đương nhiên là... KHÔNG!! Tại sao bà lại nghĩ đến ngài ấy đầu tiên trong khi có một vị vua khác ở ngay đất nước này?
Alice nhanh chóng phủ định ý nghĩ đối phương và đặc ra nghi vấn, dù biết gì đó về lý do đối phương đưa ra suy đoán trên, cô sẽ không bỏ qua một cơ hội thăm dò tình báo về thái độ của các thủ lĩnh địa phương đối với tân vương.
- Vậy ra công chúa không biết sao? Về việc vị kia trở thành con nuôi của nhà Cavalieri...
- Có vấn đề gì sao? Tôi nghe nói trước kia cậu ấy phải lưu lạc bên ngoài rất cực khổ, chẳng phải thật bình thường khi tìm kiếm cho mình một mái ấm để được chăm sóc?!
Cô gái diễn rất nhập vai một cô bé dễ thương trong sáng, hoàn toàn nhìn không ra một tí ti dấu vết tài trí về chính trị, thứ vốn đã khắc sâu trong gia đình hoàng gia Anh.
- Công chúa còn nhỏ cũng không quen thuộc thế cục của Italy này, cũng dễ hiểu khi cô đến từ xa xôi vương quốc Anh. Ở quốc gia này không có một tổ chức nào đủ mạnh mẽ để áp đảo tất cả, hay thống nhất ý chí các tầng lớp để trở thành độc tôn như Hội nghị Witenagemot trước kia.
Trước kia cũng tồn tại một tổ chức quân sự cực đoan muốn thâu tóm các thế lực và thống nhất xã hội Italy trong một trật tự cứng rắn và cực đoan. Dĩ nhiên xã hội ma thuật Ý lúc bấy giờ không có khả năng khuất phục trước những kẻ phàm nhân kiêu ngạo và độc ác hơn họ.
Vô số gia tộc tập hợp lực lượng của mình, xây dựng q·uân đ·ội riêng có truyền thống từ thời kỳ của các kỵ sĩ Thập Tự Chinh, họ cực đoan đến mức liên minh với q·uân đ·ội nước ngoài, bán tình báo để chống lại q·uân đ·ội của đất nước mình.
Và đó là câu chuyện từ những năm Thế chiến lần thứ 2, kết quả cuối cùng chính là vị thế siêu nhiên, khống chế mạch máu quốc gia của liên minh như hiện tại.
- Tại Italy tồn tại số nhiều tổ chức chia thành nhiều phe phái, mỗi tổ chức nhỏ lại phụ thuộc vào một liên hợp lớn mạnh hơn. Nổi bật nhất chính là liên minh [Thất tỷ muội] vốn mỗi bên có riêng thế mạnh và lĩnh vực riêng ít khi v·a c·hạm, sức mạnh mỗi bên cũng tương đương nhau nên tạo thành thế cân bằng.
- Vì đảm bảo không gian phát triển cũng như lợi ích của mỗi bên mà không xung đột, chúng ta từ rất lâu đã thống nhất thành một thể cộng đồng và quản lý Italy từ trong bóng tối(aka Mafia).
Chính vì các phe cân bằng mới tạo thành trật tự, đến đây Alice nhận ra, nếu có yếu tố bên ngoài tác động, dẫn đến một hoặc hai phe mạnh hơn phần còn lại.
- Nhưng tân vương quá ưu ái nhà Cavalieri, đến nỗi khiến họ kiêu ngạo lạm quyền. Nhất là con bé ở Sorrento, tự tuyên bố nhận lệnh đức vua rồi biến mất khỏi Italy tận mấy tháng trời.
- Bà cùng các thủ lĩnh khác đã đến gặp mặt hoàng tử để xác nhận sao?
- Chúng tôi không được vương cho phép yết kiến. Cái đám Cavalieri ở giữa truyền lời hẳn đã rủ rỉ gì bên tai hoàng tử rồi, lúc thay mặt ngài ấy đàm thoại cùng bọn ta còn lạnh nhạt mà khách sáo ra mặt.
Về việc hoàng tử Arthur tự ngăn cách không giao lưu, thông qua người hợp tác ở Việt Nam cô cũng biết phần nào đó tính cách của cậu ta.
Nhưng nếu nói đến thành viên nhà Cavalieri, lại tỏ vẻ kiêu ngạo xa cách thì Alice hoàn toàn không thể tin tưởng. Trong lời nói đối phương có điều thêm thắt nói quá, có lẽ chỉ là cái nhìn phiến diện vì trong lòng bực dọc.
Bởi nói đến trung nghĩa và phẩm hạnh của nhà Cavalieri, trong giới ma thuật và quý tộc châu Âu sẽ không một ai phủ định. Tuy không thể nói quá vẹn toàn, có lẽ bởi gia tộc này mang truyền thống bo bo giữ mình, nhưng dám nói họ trở nên kiêu ngạo lạm quyền thì sẽ chẳng ai biết về Cavalieri có thể tin được, trong ấn tượng họ khiêm tốn và rất biết tiến thoái.
Nếu không thật vậy họ sẽ chẳng có địa vị và tồn tại đến tận hôm nay. Nếu điều đó xảy ra có lẽ ở thế kỷ trước, khi danh vọng và vị thế của họ ở mức đỉnh cao bởi chiến công của gia chủ lúc đó, cái mũi của họ đã có thể chọc thủng bầu trời. Để rồi khi vua sói vùng Balkan trở lại từ đâu đó trong quá khứ và chiêu mộ họ vào binh đoàn bất tử của ông ta.
Nói chuyện xã giao thế thôi, coi như đó chỉ là chuyện cười trên bàn trà, chứ Alice sẽ không tin tưởng, cũng chẳng dám đưa tay vào can thiệp việc nội bộ của đất nước này.
- Ôi chao ôi, vậy đây là lý do do các vị không nhờ vả đức vua của mình! Nếu lỡ như sau này xảy việc lớn như hôm nay chẳng sẽ rắc rối lắm sao?
- Công chúa đã nhầm, phía bọn tôi chưa một ai dự định quy phục hoặc dự định tôn vị kia lên làm minh chủ cả.
- Lý do là gì? Chẳng phải sẽ rất tốt nếu vị thế và quyền nói chuyện của liên minh ma thuật Italy được nâng cao dưới sự bảo hộ của một Campione sao?
- Rất đơn giản—hoàng tử không phải người Ý, thêm việc đã có một hội thành lập để cung phụng ngài tại quốc gia cũ, cộng với việc ngài ấy chỉ thân thiết với một nhóm nhỏ, làm chúng tôi rất lo lắng. Hơn nữa, tôi không muốn nghe điều này từ lãnh đạo một tổ chức chuyên môn đối đầu Campione của quốc gia mình.
- Việc này không thể trách chúng tôi, đó là do tính cách của anh ta có vấn đề! Ban đầu chúng tôi đã rất chân thành và bảo đảm có thể giúp đỡ ngài Alec với tài nguyên của hội. Nhưng anh ta phất lờ và bảo "Tôi không có thời gian chơi trò giao xã với đám quý tộc của các người, những gì tôi mong muốn thì tôi chỉ việc đến và mang đi, vậy thôi!" sau đó chúng tôi bị cuốn vào trò giải trí của anh ta mà không còn cách nào ngoài bị buộc phải tự vệ.
Cứ việc qua buổi nói chuyện, cô nhận ra việc vị vua thứ sáu rất ỷ lại nhà mẹ nuôi đến nỗi không muốn đi ra khỏi nhà một bước, cũng như việc này khiến cho thế lực trong liên minh Italy trở nên cảnh giác cùng bất mãng nhà Cavalieri, đồng thời tính luôn cả liên hợp Thanh Đồng Hắc Thập Tự. Bởi tính cả gia tộc Kranjcar đời đời quy phục Hầu tước Voban, thì tổ chức này có đến hai vị vua Campione làm chỗ dựa, nếu họ ngay lúc này thể hiện dã tâm một mặt, c·hiến t·ranh sẽ xảy ra là điều chắc chắn.
- Đến nỗi hành tung của hoàng tử Arthur, điện hạ hiện đang ở Rome, một đồng minh của tôi đang có mặt để thông báo cho ngài sự kiện lần này, nên cậu ta sẽ đến sớm thôi.
- Thật tốt quá rồi, vậy nếu Dị thần buông xuống sẽ giao do ngài ấy phụ trách... À thì nếu được, xin công chúa có thể giới thiệu chúng tôi với tân vương.
*Xùy!*
*Ụ—ù ù uu uuu ù!*
Giữa buổi trò chuyện đầy toan tính cùng khách sáo, những cánh cửa sổ đáng lẽ phải được chốt chặt bỗng bất ngờ bị bung ra. Gió hét lên với những âm thanh ghê rợn thổi tán loạn đến tận nơi hai vị khách quý.
- Nguồn ma lực thật áp đảo, đây chẳng lẽ là——!!!
- Chúng ta cùng ra thăm dò thôi.
Thân hình cả hai người chợt biến mất trong không khí, có vẻ họ đã dùng loại phép đi chuyển bí mật nào đó.
Lúc xuất hiện lại, Bạch công chúa cùng thủ lĩnh của Sói Cái đã có mặt tại tụ điểm nơi vòng vây của liên minh được thiết lập, chỉ cách bên ngoài tường thành Vatican vài trăm mét.
Nơi đây hiện trở nên vắng vẻ không một người thường nào đi lại, cùng bầu không khí âm u im lìm làm ai thấy cũng phải nổi da gà.
Trong một góc phố, ba cá nhân chợt quay đầu nhìn sang chỗ hai người. Họ là một tiểu đội phụ trách canh giữ nơi này, hai nam một nữ, người đàn ông lớn tuổi có vẻ là đội trưởng nói gì đối với đôi nam nữ trẻ, rồi lập tức đi đến.
- Thủ lĩnh!
Đó là một người đàn ông trung niên trong trang phục công sở, mái tóc hơi chuyển bạc với gương mặt cứng rắn gọn gàng. Ông ta khi nhận ra người đến là cấp trên thì lập tức cúi đầu chào.
- Hãy báo cáo tình hình! Đã xảy ra chuyện gì?
- Vâng!
Theo mệnh lệnh, người đàn ông không dài dòng kể lại.
Hóa ra ngay mới vừa rồi, trong lúc bầu trời còn là một mảng xanh quang đãng, đột nhiên gió lớn nổi lên mây đen kéo đến ùn ùn chỉ trong nháy mắt.
- Dù không tận mắt chứng kiến nhưng những đội khác thông báo có một sinh vật bí ẩn đã xông vào vòng cấm. Thứ đó nhảy vọt qua các tòa nhà và mang một luồng ma lực mạnh mẽ, nên tạm thời kết luận rất có thể là một thần thú.
- Lập tức thông báo những người khác rời đi ngay lập tức, đồng thời nhanh chóng s·ơ t·án người dân quanh Vatican rời đi ngay!
Đáp lại không phải người thủ lĩnh già nua, Alice vẻ mặt ngưng t·rọng á·nh mắt nhìn lên bầu trời mây đen cuồn cuộn.
- Công chúa, cô thế nào...?
Alice không trả lời, cả người thiếu nữ lơ lửng bay lên, cao hơn cả tòa nhà cao nhất. Đôi mắt xanh của nàng công chúa trống rỗng, gương mặt vô cảm như trông chừng một tồn tại thần bí chỉ có cô thấy được.
- Tín ngưỡng thờ thần của người Việt bắt nguồn từ thời tiền sử, khi đó con người còn phụ thuộc vào thiên nhiên, bao gồm các yếu tố đóng vai trò quan trọng trong đời sống thường ngày.
- Họ tôn sùng những hiện tượng tự nhiên như sông, núi, cây cối, đất đai, biển cả... Và tin rằng chúng có một nhân cách riêng, mang quyền vai quản mỗi yếu tố đó, và con người bắt đầu thờ phụng, cung kính để được bảo hộ tránh khỏi các t·hiên t·ai.
- Trong đó Thần Gió, hình dạng cổ xưa được miêu tả với đặc điểm không có đầu, tay cầm thứ quạt phép mầu nhiệm, theo miêu tả có thể tạo ra gió nhẹ đến những cơn bão biển dữ dội.
- Không chỉ mang trong mình bản chất của bầu trời, ngoài điều khiển thời tiết ông còn là một vị thần mang tới bệnh tật, trong ngôn ngữ người Việt có từ [trúng gió] ý chỉ loại bệnh cảm khi tiết trời biến đổi mà cơ thể không thể thích ứng khiến người buồn nôn, mệt mỏi.
- Nhưng tất cả không thể giải thích nguồn gốc sức mạnh Minh Giới mà hoàng tử Arthur hiển hiện... Bởi vẫn còn một hình tượng khác kết hợp vào thần thoại này!
- Người Việt là một dân tộc thượng võ với tinh thần bảo vệ quốc gia mạnh mẽ, bởi trải qua một lịch sử dài đằng đẵng c·hiến t·ranh và chống ngoại xâm, những vị tướng ngã xuống vì bảo vệ đất nước sẽ được tôn sùng như anh hùng dân tộc và được lập đền thờ phụng như những vị thần.
- Thời xưa truyền rằng, trong đêm tối hoặc những ngày sương mù, một vị tướng không đầu đáng sợ cưỡi ngựa đen sẽ đi tuần s·át n·hân gian và t·rừng t·rị những kẻ côn đồ trộm c·ướp, câu răng dần trở thành nỗi ám ảnh tuổi thơ của những đứa trẻ qua lời mẹ chúng trước khi ngủ, trong đêm đen và tiếng gió huýt man rợ.
- Một vị tướng trở thành một vị thần, mang trong mình sức mạnh thao túng gió bão và d·ịch b·ệnh, mang đến c·ái c·hết và điều khiển một đội quân n·gười c·hết... Cũng như thép của chiến trường, mang trong mình một truyền thuyết bất tử, tuy nhận thương chí mạng vẫn có thể sống trở về quê hương, ông tái sinh thành một vị thần của màn đêm, cõi c·hết, vừa là một vị thần bảo vệ vừa là thần c·hiến t·ranh và trừng phạt!!!