Lên Đỉnh Liên Tục Trong Trò Chơi Kinh Dị

Chương 103: Bụng tôi bị anh làm to rồi




Khi Khương Ly tỉnh ngủ cũng đã đến chạng vạng, đẩy cửa ra đã nghe thấy mùi thịt hầm toả ra từ bốn phía. Lam Lam dậy sớm hơn cô, bởi vì nhiệm vụ phụ như đòi mạng kia cuối cùng cũng đã hoàn thành rồi, chị ấy cũng thoải mái hơn mấy ngày trước nhiều, đang ngồi xổm ở cửa phòng bếp trông mòn con mắt.

“Em dậy rồi hả! Mùi này làm chị thèm quá, Khương Khương em mau vào bảo cậu nhỏ hâm nóng đi.”

Khương Ly không khỏi cười nói: “Chị muốn thì cứ ăn đi, bảo anh ấy múc một chén cho chị, đừng chờ em.”

“Em không hiểu người đàn ông của em rồi.” Lam Lam lắc đầu, ánh mắt đáng thương chua xót lòng người biết bao: “Cậu nhỏ nói để em tự tỉnh dậy, làm ơn đi, đây là game kinh dị, em ngủ lâu như vậy rồi thì tối chiến với cương thi được hả?”

Quan trọng nhất là Khương Ly chưa tỉnh ngủ, đồ ngon mà cậu nhỏ của chị làm sẽ không cho ai ăn trước, chậc, cái tên đàn ông bảo vệ vợ lại còn bảo vệ đồ ăn của vợ này. 

“Ai biết được, có khi đêm nay cương thi sẽ nhảy khắp nơi, chúng ta cũng phải chuẩn bị chiến đấu đó.” Khương Ly nói rồi chạy đến phòng bếp.

NPC ba mẹ đã bị Cảnh Diêm dùng cớ đuổi đi, chỉ còn ba người họ ăn tối, Khương Ly cũng đói bụng, càn quét một trận với Lam Lam, chỉ có thể trách kỹ năng nấu nướng của Cảnh Diêm thật sự quá cao siêu, Khương · cá mặn · Ly bị thu phục dạ dày cũng bắt đầu lo lắng những ngày tháng sau trò chơi rồi.

“Mỹ vị nhân gian mà, tiếc là không ăn mỗi ngày được.” Lam Lam chưa đặt chén xuống đã cảm thán từ tận đáy lòng, không quên rằng mình chỉ đang ăn chực ở ké, ngậm thịt mà muốn khóc.

May là Khương Ly vẫn còn nhớ tới chuyện chính, hỏi: “Người giấy có thể dùng lửa đối phó, vậy cương thi thì sao? Lỡ gặp thì phải làm sao bây giờ?”

Trái ngược với hai người ăn uống dũng mãnh, khi Cảnh Diêm ăn cơm thì tao nhã hơn nhiều, dáng ngồi nghiêm chỉnh, chén đũa không phát ra tiếng động, lúc nhấc tay còn để lộ bàn tay trắng bệch, cốt cách mạnh mẽ, chỉ một động tác nhỏ thôi cũng đẹp, hơn nữa còn ăn ít hơn cô, Khương Ly lặng lẽ sờ sờ cái bụng phồng lên, ngượng muốn chết.

Hiển nhiên câu hỏi này dính líu đến điểm quan trọng của trò chơi, Cảnh Diêm chỉ có thể lắc đầu, tạm thời không thể tiết lộ.

“Có thể tự đi tìm hiểu, không phải cương thi không có nhược điểm.”

“Tôi biết rồi, trong mấy bộ phim cũ kia, chẳng phải lúc gặp cương thi phải nín thở sao, như vậy chúng nó sẽ không phát hiện người sống.” Lam Lam nhanh chóng trả lời, đáng tiếc từ nhỏ chị ấy đã một lòng với học tập, không xem quá nhiều phim cương thi, chỉ xem được hai bộ phim cũ rích, lúc nhỏ vô tri còn tập nín thở theo, xém chút nữa đã nghẹt thở nằm ngay tại chỗ rồi. 

“Em xem cũng thấy vậy, nhưng mà cương thi trong trò chơi có thể giống trong phim không?”

Khương Ly khẽ nhíu mày, bán tín bán nghi với cách làm trong phim, nhất là cương thi mà họ gặp cũng không bình thường, đó là loại cương thi ban ngày làm người, nửa đêm biến hình đấy. 

Lam Lam gặm thịt hầm trên đũa, nhớ lại mẹ chồng biến thành cương thi vì mình OOC ngày đầu tiên, thịt trong miệng nhất thời không thơm nữa, một lời khó nói hết: “Cách này hẳn là cũng được, bởi vì lúc ấy chị nhìn đôi mắt của bà ấy, trông rất khủng bố, chảy máu đen… đôi mắt còn thuần đen, hình như đúng là không thấy người thật.”

Khương Ly không dám nghĩ đến hình ảnh đáng sợ kia, có điều sau khi trải qua chuyện chống lại hồn ma đáng sợ lúc rạng sáng, năng lực chịu đựng của cô cũng đã tăng lên không ít rồi.

“Cứ nhớ trước cách này đi, nhưng chị cảm thấy người giấy có thể bị thiêu thì có khi nào cương thi cũng thế không?” Lam Lam mạnh dạn đề xuất.

Khương Ly cũng không cho rằng Lam Lam nghĩ bậy, dù gì cô cũng có ý này, lập tức nói: “Trò chơi này quá chân thật, thứ có thể khắc cương thi còn có đạo sĩ, chúng ta có nên tìm thầy âm dương kia hỏi cách không, chẳng may ông ấy là NPC đặc biệt thì sao?”

Cảnh Diêm vẫn luôn nghe kế hoạch của hai người, khi Khương Ly nhìn qua còn cười cười, không tán đồng cũng không phản đối, cô muốn làm cái gì anh cũng đều ủng hộ.

“Trời đã tối rồi.” Anh nhắc nhở.

Khương Ly nhìn màn đêm buông xuống bên ngoài phòng bếp, lòng không khỏi có chút hồi hộp, có lẽ cương thi khác còn có thể đối phó nhưng cương thi big boss gặp nắng lúc mở quan tài kia thì sao? Đáng tiếc đêm nay bọn họ không có thời gian tìm cách rồi.

Khi trở về phòng ngủ, Lam Lam còn xém níu rớt cửa phòng Khương Ly, chị ấy vẫn còn nhớ rõ cảnh tượng Ngô Tĩnh đứng ngoài cửa sổ hù chết người, chị ấy đã có bóng ma tâm lý với việc ngủ một mình này rồi.

Khi chị mặt dày vô sỉ đưa ra yêu cầu muốn ngủ dưới đất phòng của bọn họ, Cảnh Diêm không chút nể nang mà đóng sầm cửa lại. 

Đối mặt với màn đêm đen nhánh buốt giá, Lam Lam chỉ có thể dùng tốc độ nhanh nhất quay về căn phòng kế bên, khóa trái cửa phòng rồi dùng cái bàn nặng nề chặn lại… 

Trong phòng bên này, Khương Ly ngồi trên mép giường thảnh thơi uống ly nước ấm, sờ sờ cái bụng nhỏ vẫn chưa tiêu hóa xong, không khỏi nói với Cảnh Diêm: “Sau này anh đừng làm cơm ngon vậy nữa, xem đi, bụng tôi bị anh làm to rồi này.”

Từ từ! Lời này nghe hơi kỳ thì phải.


 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.