Khương Ly đi rất xa, còn không kìm được mà quay đầu lại nhìn, Lam Lam vẫn đứng dưới cây bách già bên ngoài nhà cũ, trong ngực ôm một túi đồ ăn vặt cô vừa để lại, lưu luyến không rời tay, dáng người mỏng manh làm người ta cảm thấy chua xót, mà Trịnh Liêm thì ngồi dưới tảng đá lớn bên cạnh, dáng ngồi rất thoải mái nhưng lại trông vừa đẹp vừa ngầu.
“Chị Lam đáng thương quá, không thì đưa chị ấy về cùng nha!”
Bởi vì Trịnh Liêm nói thích kéo thêm một cái đệm lưng theo trước khi chết, nếu Lam Lam dám đi cùng Khương Ly thì OOC rồi, cho nên Lam Lam chỉ có thể ngoan ngoãn ở lại trong nhà cũ biết ăn thịt người, đến tận lúc này bọn cô mới biết ông lớn mặt lạnh tim lạnh thật ra là một con hàng xấu tính đến cực điểm.
Cảnh Diêm đi chậm, chân của anh dài nhưng luôn đi sóng vai với Khương Ly, một tay nhẹ nhàng nắm tay cô, tay còn lại xách theo không ít đồ ăn ngon, đều được chuẩn bị cho cô.
“Bọn họ là vợ chồng thì đương nhiên phải ở bên nhau, hơn nữa đưa cô ấy về với chúng ta thì sẽ không tiện.”
“Không tiện hở? Tôi nhớ nhà anh to lắm mà.”
Khương Ly ngu ngơ không hiểu, Cảnh Diêm chỉ cười mà không nói gì.
Có điều rất nhanh sau đó cô đã hiểu ‘không tiện’ rốt cuộc là gì rồi…
“A ưm — đừng, đừng mà ~” Khương Ly đột nhiên kêu lên, không kìm được mà rùng mình một cái, giọng nói ngọt ngào đến hổ thẹn.
Hai người mới tắm xong, trên người còn mang theo hương xà phòng sạch sẽ, cơ thể trần trụi run rẩy dán chặt lên khăn trải giường kiểu cũ, từng đợt kích thích đánh sâu vào thân thể non nớt trẻ tuổi, tim đập loạn xạ, máu sôi trào, nhất là khi ngón tay Cảnh Diêm ấn lên điểm nhạy cảm trước huyệt cô, anh còn cúi người dùng đầu lưỡi liếm láp môi huyệt ướt đẫm nữa.
Giờ phút này, chút lý trí còn sót lại của Khương Ly đã bị cơn cực khoái nuốt sạch.
Từng tiếng kêu rên phóng túng vang lên, hoàn toàn không thể kìm nén khoái cảm được.
Giữa đôi chân dang rộng ra là hơi thở chưa loạn của anh, hơi thở nóng rực phả lên làn da cô từng chút một, ngón trỏ đưa vào con đường hoa, xoa nắn vân vê, xương ngón tay thon dài hơi cong lên, căng lỗ thịt ướt đẫm ra, đầu lưỡi ấm áp dịu dàng chọc vào khiêu khích bên mép, toàn bộ âm đạo đều đang co rút lại kịch liệt.
“A! Đừng rướn vào mà!”
Niêm mạc trong tường thịt hút chặt lấy ngón tay anh, vậy mà cũng không ngăn cản được đầu lưỡi tách cửa huyệt đút vào bên trong, hơn nữa ngón tay còn càn quét, sung sướng khó kìm tấn công vào não Khương Ly, cô hoảng loạn duỗi tay giữ lấy anh theo bản năng.
Nhưng mười ngón tay trắng nõn tì vào mái tóc ngắn hơi ướt của người đàn ông lại không còn sức lực chống cự.
Cô cắn chặt môi, khắp khoang mũi đều là vị chua mà cơn kích tình mang lại, trong không khí còn có hương vị lành lạnh nhàn nhạt chỉ thuộc về anh, mọi thứ đều khiến người ta đắm chìm không thể chống cự.
“Cảnh… Cảnh Diêm ưm ~ đừng liếm chỗ đó ~”
Ngón tay để trong huyệt bỗng nhiên rút ra ngoài, xương chậu nhỏ yếu phấn khởi co giật bị anh đè lên giữa giường, một dòng nước ấm chảy ra từ bên trong, thấm ướt cả bờ mông Khương Ly chảy theo kẽ mông đang co giật.
Không đợi cô lấy lại tinh thần, đầu lưỡi của anh đã liếm lên chỗ ướt át mềm mại nhất, khoái cảm mãnh liệt làm Khương Ly tê dại, hai chân kẹp chặt lên cánh tay trần trụi cường tráng của Cảnh Diêm, vì thở không nổi nên một lúc lâu sau tiếng rên rỉ vẫn còn kẹt trong cổ họng, cô mở đôi môi vừa đỏ vừa sưng ra, miệng đắng lưỡi khô run rẩy.
Tinh dịch trào mạnh, nước bọt tiết ra quá mức, da thịt khô nóng ửng hồng, trái tim mê loạn…
Mấy ngày tiến vào trò chơi, đây là lần đầu tiên cô bị anh làm khi nằm trên giường, chỉ một ngón tay và đầu lưỡi thôi đã kích thích cô ướt nhẹp từ trên xuống dưới, nhạy cảm lên đỉnh.
“Khương Ly, không thích sao?”
Không —
Cô rất thích, thích anh dùng ngón tay cắm đầy hoa huyệt phía dưới, thích bị anh dùng đầu lưỡi liếm láp dâm dịch chảy ra vì động tình, còn thích bị anh dùng ngón tay thọc vào rút ra khỏi miệng trong lúc thở dốc nức nở nữa.
Thậm chí còn thích mùi hương của anh, thích giọng của anh… thích tính chiếm hữu của anh.
Tâm lý và sinh lý sung sướng anh mang đến.
Khương Ly thoáng cảm thấy mình xong đời rồi.
Bên ngoài bức màn không che nắng tốt vẫn là ban ngày, anh không chỉ không cho mang Lam Lam về, còn đuổi ba mẹ trên danh nghĩa đi, bây giờ trong nhà chỉ còn hai người bọn họ, rất tiện để Khương Ly thoả sức kêu rên hưởng thụ.
Nói về xấu tính, anh thứ hai không ai chủ nhật.