Lại nói đến Triệu Hoài, muốn tiến vào vương cung thì có hai cách cơ bản. Một là nằm trong mười người đứng đầu, hai là được mời. Cả hai, hắn đều không có. Nhưng thực ra, còn có một cách khác nữa. Mỗi người được mời, đều có thể dẫn theo một người tùy tùng. Hắn có thể dựa vào cách này, mà thâm nhập vào trong.
Ngặt nổi một điều, người Diệp Ninh dẫn theo lại là Trung. Hắn gần như không có cơ hội, xem ra phải đánh chủ ý lên người khác mới được. Có điều là, người khác ở đây là ai, đến chính hắn còn không biết nữa là.
- Ai đây? Ai đây? Mẹ kiếp, sao đến lúc cần, lại không có ai thế? Biết vậy ngay từ đầu, giành hạng nhất luôn cho rồi!- Triệu Hoài lang thang trên phố, vừa đi vừa lầm bầm trong miệng.
- Âyda, ngươi không có mắt à? Đụng c·hết ta rồi, đau quá đi mất!
Triệu Hoài mắt nhắm mắt mở, vô tình va phải người khác. Đối phương liễu yếu đào tơ, đụng một phát là ngã ra đó. Kẹo ngọt trên tay, cũng rơi xuống đất. Tâm tình vì thế, phần nào cáu gắt. Nhưng nào đâu có ngờ tới, hắn lại là người cô không muốn gặp phải nhất.