Hôn Nhân Tái Sinh: Lục Thiếu Cưng Chiều Cô Vợ Bác Sĩ Bí Ẩn Tận Trời

Chương 372: Chương 372




Nữ y tá cười một tiếng: “Đúng! Cậu không nghe nhầm đâu, vì đầu cậu bị Husky gặm rồi, não bị ăn mất rồi.”

“Nghĩ cũng không nghĩ ra, đương nhiên học cũng không tốt!”

“Ha ha ha ha!” Mọi người xung quanh bật cười!

Nam y tá đột nhiên bối rối nói: “Mẹ kiếp! Không phải đang khen người ta sao? Sao thành mất não rồi?”

“Tôi nói đó!”

“Rất sống động mà!”

Nam y tá: “...”

Phong cách hội họa nhanh chóng bị lệch hướng!

Vì Lục Hạo Đình đã lên tiếng nói với Trưởng khoa, nên không ảnh hưởng gì đến uy tín Cố Vân Tịch đi cửa sau, ngược lại, nó khiến mọi người càng thích cô hơn!

Lục Hạo Đình nói: “Trưởng khoa không cần nói nhiều, vì giáo sư Chu không tiện, sau này Vân Tịch không đi theo ông ấy nữa, trong bệnh viện nhiều bác sĩ như vậy, Vân Tịch còn thiếu nhiều kinh nghiệm, tôi nghĩ, khoảng thời gian ở đây Vân Tịch có thể đi vào phòng phẫu thuật quan sát mọi ca phẫu thuật không?”

Trưởng khoa lập tức nói: “Được! Tôi sẽ sắp xếp ngay. Tôi sẽ bảo người đưa cô ấy bản sao các cuộc phẫu thuật đã lên lịch gần đây, xem khi nào cô ấy có thể xem…!”

Trưởng khoa đồng ý rất nhanh!

“Vậy… Vân Tịch! Sắp nghỉ hè rồi phải không? Em đã nghĩ đến việc học đại học chưa? Nghỉ hè có thời gian thì đến bệnh viện học nhé! Tôi sẽ sắp xếp cơ hội cho em học tập, đảm bảo em học được nhiều nhất, được chứ?”

“Nhưng em phải hứa, nhất định phải vào đại học Quân y học, sau khi tốt nghiệp thì đến chỗ tôi thực tập. Nếu không, tôi sẽ không để ai dạy em!”

Cố Vân Tịch: “...”

Mối quan hệ thân thiết giữa Trưởng khoa và Cố Vân Tịch khiến không khí sôi nổi, bớt ngượng nghịu, không khiến người ta có cảm giác Cố Vân Tịch ỷ vào có chỗ dựa mà đang bắt nạt người khác.

Đương nhiên, cũng khiến tình huống của Chu Minh càng thêm xấu hổ!

Trưởng khoa này đúng là một thiên tài!

Quách Dung và Chu Minh thấy cảnh này càng muốn bỏ chạy!

Nhưng vừa nhấc chân, âm thanh lạnh lùng của Lục Hạo Đình cất lên: “Dừng lại, xin lỗi Vân Tịch!”

Sắc mặt Chu Minh như nuốt phải ruồi.

Lục Hạo Đình nói: “Từ đầu đến cuối Vân Tịch không nói một lời. Là Giáo sư Chu đã hứa đưa cô ấy vào phòng phẫu thuật. Nếu ông không hài lòng cứ nói thẳng với tôi, tôi sẽ không để Vân Tịch đi.”

“Nhưng ông vô cớ coi thường Vân Tịch, còn học trò của ông, suốt ngày ăn mặc lố bịch lượn lờ trước mặt tôi, chẳng giống một bác sĩ chút nào, cô ta vô cơ tức giận với Vân Tịch, cô ta phải xin lỗi!”

Ngay khi Lục Hạo Đình nói đều này, nhiều người thích nhiều chuyện lập tức nhìn Quách Dung!

Quách Dung này đã ở bệnh viện được vài ngày, ngày nào cũng ăn diện, còn coi thường mọi người, ai cũng thấy.

Nghe Lục đoàn trưởng nói, cũng nhìn chiếc váy này của Quách Dung, thái độ cô ta đối với Cố Vân Tịch, mọi người lập tức hiểu!

Vị Lục đoàn trưởng này rất đẹp trai và quyến rũ, nhiều y tá trong bệnh viện đều mê anh.

Vừa rồi, giáo sư này nói người ta ỷ vào gia thế mà bắt nạt người khác, nói nửa ngày, thì ra là học trò ông ta ỷ vào gia thế của bản thân mà không ưa bạn gái người ta, tự cho mình là thanh cao, tự nhận là một đôi với người ta sao?

Rõ ràng là tiểu tam, lại bày ra dáng vẻ chính thất, hùng hổ đi bắt nạt bạn gái người ta, lúc đầu coi thường thân phận bạn gái người ta không cao, không để vào mắt, nhưng không nghĩ đến, bạn trai người ta không xem thiên kim tiểu thư cô ta ra gì, bảo vệ bạn gái mình!

Chậc chậc chậc!

Sắc mặt Chu Minh khó coi, kiêu ngạo một đời của ông ta, với năng lực của mình, ông ta luôn được người khác tôn trọng, được người ta săn đón, từ khi nào ông ta vì một cô bé khiêm tốn mà bị nói chứ?

Nếu điều này truyền ra ngoài, sau này ông ta còn mặt mũi nào gặp người khác?

Trưởng khoa thấy tình hình này, nháy mắt với Lục Hạo Đình, sau đó nghiêm mặt nói với Quách Dung: “Quách Dung, giáo sư Chu, ai cũng hiểu một người dốc lòng nghiên cứu y học, mặc dù tính tình cổ quái, nhưng không đến nỗi có thành kiến lớn với một cô bé không quen biết như vậy, có phải cô nói gì với thầy của cô không?”

Quách Dung sững sờ!

Trưởng khoa tiếp tục nói: “Những cô bé các cô không hiểu chuyện, tâm tư ghen tị quá mạnh, không nên đem chuyện cá nhân xen vào công việc, làm ảnh hưởng đến thầy cô! Nhanh xin lỗi Vân Tịch đi!”

Nói xong, Trưởng khoa nhìn Chu Minh, cười nói: “Giáo sư Chu! Chuyện này ông hiểu lầm rồi, đừng tin học trò ông nói bậy, Vân Tịch rất thông minh, chuyện này ông đừng quan tâm, có bệnh nhân tìm ông bên kia! Ông nhanh đi xem chút đi!”

Đây rõ ràng cho Chu Minh một bậc thang!

Chu Minh ho nhẹ hai tiếng, lập tức thuận thế bước xuống!

“Hóa ra là vậy, tôi nghe Dung Dung nói cô bé này không biết cái gì, đến phòng phẫu thuật chỉ vì tò mò, đến chơi thôi, lúc đó tôi mới tức!”

“Chuyện trong ngành ý sao có thể nói đùa chứ? Đây là chuyện lớn liên quan đến tính mạng!”

Trưởng khoa cười nói: “Đúng vậy, đúng vậy!”

Chu Minh nhìn về phía Quách Dung, sắc mặt nghiêm túc nói: “Dung Dung, sau này đừng thế nữa, các con vẫn còn trẻ, thầy mặc kệ, các con tự giải quyết đi!”

Nói xong, ông ta chắp tay sau lưng, làm bộ như một cao nhân bước đi!”

Quách Dung trợn mắt!

Cô ta đây là… bị thầy mình bán rồi?

Bán rồi?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.