Hôn Nhân Tái Sinh: Lục Thiếu Cưng Chiều Cô Vợ Bác Sĩ Bí Ẩn Tận Trời

Chương 373: Chương 373




Chu Minh này vẫn có chút địa vị nhất định trong ngành.

Theo Trưởng khoa, nếu sau này Vân Tịch muốn dấn thân vào ngành y, tốt hơn hết đừng đắc tội người này, kẻo sau này sẽ gây rắc rối cho bản thân.

Dạy một bài học là đủ rồi!

Hơn nữa, Vân Tịch là người nổi tiếng, lại ép một tiền bối ngành y xin lỗi mình, cho dù là lỗi của người khác, nếu nói ra sẽ khiến không ít kẻ đạo đức giả nói Vân Tịch không biết điều.

Nhưng Quách Dung thì khác!

Để cô ta cúi đầu, vậy thì mọi người sẽ chỉ hả hê, vỗ tay!

Dù sao cô ta cũng là người gây chuyện, nên cô ta phải xin lỗi.

Lục Hạo Đình nhìn Quách Dung, ánh mắt đó mạnh mẽ, nhất định phải xin lỗi!

Lâm Kiêu ở trong đám người xem một lúc, bước ra cười nói: “Ôi! Náo nhiệt quá? Đây không phải Dung Dung sao? Có chuyện gì thế?”

Quách Dung thấy Lâm Kiêu liền vui mừng, muốn cầu cứu.

Trong đại viện, Lâm Kiêu và Lục Hạo Đình không hợp nhau, điều này ai cũng biết.

Nhưng cô ta chưa kịp nói gì, Lục Hạo Đình đã nói: “Cô ta tự dưng đến mắng Vân Tịch. Cô ta biết rõ Vân Tịch là bạn gái tôi nhưng vẫn giả vờ lượn lờ trước mặt tôi, nói những điều không hiểu nổi, nói năng gây bất hòa, thậm chí khiến giáo sư Chu coi thường Vân Tịch.”

“Tôi muốn cô ta xin lỗi Vân Tịch, nếu không tôi không bỏ qua dễ dàng đâu!”

“Tôi không cần biết cô ta là ai, nhưng lại đến đây trách tôi, nói tôi có lỗi với cô ta, muốn tôi cảm thấy đau lòng!”

“Phụt ha ha ha!” Có người trong đám đông cười lớn. 

Ánh mắt Lâm Kiêu sâu xa, không ngờ được!

Tên họ Lục này lại có thể làm điều này cho Vân Tịch, nếu là trước đây, cậu ta sẽ không bao giờ giải thích điều này!

Lục Hạo Đình này không quan tâm đến người khác nghĩ gì, muốn làm gì thì làm đó, cậu ta sẽ không giải thích gì cả.

Lâm Kiêu liếc nhìn Quách Dung, kinh ngạc nói: “Không phải chứ? Cậu không biết cô ấy sao? Dung Dung đó!”

Lục Hạo Đình cau mày!

Lâm Kiêu bật cười, vì thấy người này không quen Quách Dung.

“Con gái Quách gia, Dung Dung!”

“Quách gia nào?”

Lâm Kiêu: “...”

“Đủ rồi!” Quách Dung hét lên, không chịu nổi sự chế giễu như vậy.

“Lục Hạo Đình, em không sai, em sẽ không bao giờ xin lỗi, cô ta không xứng!”

Khóe miệng Lục Hạo Đình nhếch lên, ánh mắt càng thêm nguy hiểm: “Vậy thì,... cô có thể đi!”

Đương nhiên tôi có cách xử lý cô, không thể để Vân Tịch chịu thiệt được!

Quách Dung sửng sốt!

Để cô ta đi là có ý gì?

Lục Hạo Đình nói: “Trưởng khoa, sau này tôi không muốn thấy cô ta nữa. Với cái đức hạnh này, tôi là quân nhân. Nếu tôi mắc chứng rối loạn ám ảnh cưỡng chế, tôi không thể không xem cô ta như một đặc vụ do ai phái đến đối phó cô ấy!”

Trưởng khoa: “...”

Quách Dung: “...”

Mọi người: “...”

Lâm Kiêu bật cười!

“Làm ơn đi! Nếu là đặc vụ thâm nhập vào bệnh viện quân đội của chúng ta, cô ta sẽ chỉ ăn mặc giống y tá, sao có thể ăn mặc lộ liễu như vậy?”

Cố Vân Tịch: “...”

Miệng đúng là độc!

Quách Dung khóc lóc, muốn bỏ chạy!

Lâm Kiêu ngăn cô ta lại: “Quách Dung, vì cùng lớn lên trong đại viện nên tôi nhắc nhở cô, cô nên xin lỗi đi!”

“Mặc kệ cô đắc tội với ai, bây giờ người muốn cô xin lỗi là tên này, nếu cô không nghe lời cậu ta, chắc chắn cô không có kết quả gì tốt đâu.”

“Lớn lên trong đại viện, cô nên biết tên này tàn nhẫn thế nào. Tôi xúc phạm cậu ta, sau đó bị cậu ta trừng phạt! Cô chắc mình có thể chịu đựng được không?”

Sắc mặt Quách Dung lập tức tái nhợt!

Thủ đoạn của Lục Hạo Đình khiến tất cả những đứa trẻ trong đại viện đều khiếp sợ!

Quách Dung do dự một chút, nhưng vẫn sợ Lục Hạo Đình, lập tức xin lỗi Cố Vân tịch: “Thực xin lỗi!”

“Không nghe rõ!” Lục Hạo Đình bất mãn nói.

Lâm Kiêu: “...”

Mọi người: “...”

“Thật xin lỗi!” Quách Dung bật khóc, trong lòng hận Cố Vân tịch!

Lần này Lục Hạo Đình hài lòng để cô ta đi!

Quách Dung lập tức vừa khóc vừa chạy đi!

Mọi người giải tán, trong phòng chỉ còn lại Lâm Kiêu, Lục Hạo Đình, Cố Vân Tịch.

Hai người đang chuẩn bị ăn, mắt Lâm Kiêu sáng lên!

“Tôi cũng muốn ăn, tôi cũng muốn ăn! Tôi còn chưa ăn!”

Lục Hạo Đình tức giận nói: “Cậu cố ý đến đây ăn đúng không?”

Lâm Kiêu cười: “Ơ… đừng nói thế! Tôi chỉ đi ngang qua thôi! Tôi vào thăm cậu, thế nào? Vui không?”

Lục Hạo Đình trợn mắt!

Lâm Kiêu đạt được mục đích, ăn được món ngon Cố Vân Tịch nấu, vừa ăn vừa nói: “Nhân tiện, cậu thật sự không biết Quách Dung hay cố ý?”

Lục Hạo Đình: “Tôi thật sự không biết cô ta!”

“Không phải chứ? Cô bé đó ở cùng một đại viện với chúng ta, cô ấy rất nổi tiếng đó!”

“Tôi phải quan tâm những cái đó sao? Cậu nói tôi mới nhớ, hình như Quách gia có một đứa con gái!”

“Phụt…” Lâm Kiêu cười phun: “Cậu… thật vi diệu! Khi còn bé, ngày nào nha đầu kia cũng đi sau mông cậu! Vậy mà cậu không biết ha ha ha ha!”

Lục Hạo Đình nhíu mày, suy nghĩ: “Hình như thế, khi còn bé, tiểu nha đầu kia hình như đi theo tôi, vô cùng phiền phức, trước mặt tôi thì dịu dàng đoan trang, trước mặt những đứa trẻ khác thì như cọp cái, kiêu ngạo không coi ai ra gì, tôi gặp mấy lần cô ta bắt nạt đứa trẻ khác!”

Lâm Kiêu: “...”

Nếu Quách Dung biết, Lục Hạo Đình có ấn tượng với cô ta như thế, chắc cô ta sẽ phát điên mất!”

Lúc này, điện thoại Cố Vân Tịch vang lên!

Là Tần Mạc!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.