Nói chuyện suốt đường đi, rất nhanh, xe đã đến vườn hoa Cẩm Khê.
Lưu Tinh Trì xuống xe, đi lấy vali hành lý phía sau ra cho Lạc Vũ Vi, Lạc Vũ Vi muốn tự mình mang lên, nhưng anh ta không cho.
“Anh đưa em lên!”
Lạc Vũ Vi vội nói: “Vậy sao được? Không làm phiền anh nữa, để tự em mang..”
“Anh cũng ở đây, tiện đường thôi, em ở tòa nào?”
Lạc Vũ Vi nói địa chỉ, Lưu Tinh Trì cười: “Anh cũng ở đó, đi thôi!”
Rất nhanh, hai người vào thang máy, lúc này Lạc Vũ Vi mới phát hiện, bọn họ không chỉ ở cùng một tòa nhà hay cùng tầng, mà còn ở đối diện nhau!
Lạc Vũ Vi: “...”
Lạc Vũ Vi cười rất “bình thường”, dường như thật sự là trùng hợp, Lạc Vũ Vi không nhìn ra trên mặt anh ta bất kỳ sơ hở gì.
Lục Hạo Đình nhìn Lưu Tinh Trì ân cần đưa Lạc Vũ Vi lên nhà. Còn cầm hành lý cho người ta, anh cười rồi lấy điện thoại ra chụp, gửi cho Diệp Phồn.
“Nhìn xem, đây mới là cách theo đuổi vợ, đồ ngốc!”
Diệp Phồn đang ở trong phòng họp của một tòa nhà cao ốc, di động đột nhiên sáng lên, là đại ca nhà mình, Diệp Phồn mở ra xem.
Khi anh ta thấy nội dung Lục Hạo Đình gửi đến thì không bình tĩnh được!
“Mẹ nó! Tiểu Ngũ có biến rồi?”
Lục Hạo Đình: “Đúng vậy! Hôm nay, trên đường vô tình gặp cô gái này, tiểu Ngũ lập tức dẫn người lên xe. Sau đó đưa người ta về nhà. Anh cũng ở trên xe, chú đoán xem anh phát hiện cái gì?”
Diệp Phồn: “Cái gì?”
Lục Hạo Đình: “Cô gái kia nói ở vườn hoa Cẩm Khê, tiểu Ngũ cũng nói ở vườn hoa Cẩm Khê. Vừa rồi còn đưa cô gái kia lên tầng, chắc hai người ở cùng một tòa, anh đoán, tiểu Ngũ chắc chắn ở cùng tầng với cô gái kia. Có muốn cược ở sát vách hay ở đối diện không?”
Diệp Phồn trầm mặc lúc lâu, chỉ có thể gửi một chữ: Móa!
Lục Hạo Đình cười một tiếng, tiếp tục kích thích anh ta: “Mà điều quan trọng nhất, anh thấy, cô gái kia và tiểu Ngũ không thân thiết lắm, nói cách khác, tiểu Ngũ chỉ gặp cô ấy mấy lần, hai người không quen lắm. Nhưng tiểu Ngũ đã sớm điều tra được cô ấy ở đâu, còn nhanh chóng mua được căn nhà đối diện con gái người ta, chú nói xem… tốc độ này… chậc chậc chậc!”
Diệp Phồn: “...”
Diệp Phồn tức giận, không thèm nói chuyện phiếm nữa!
Sau đó thì tự mình trầm mặc!
Có năm anh em, đại ca có vợ, tiểu Ngũ có mục tiêu!
Tên hỗn đàn Đường Lạc kia mặc dù không có bạn gái, nhưng ít ra không thiếu phụ nữ bên cạnh. Trừ tên ngốc tiểu Tứ kia chỉ còn lại mình anh ta độc thân!
Anh ta không thể so với tên ngốc tiểu Tứ kia được!
Lỡ ngày nào đó tiểu Tứ đột nhiên có bạn gái, vậy anh ta phải làm thế nào?
Diệp Phồn phiền muộn!
Đám người trong phòng họp thấy tổng giám đốc nhà mình nhìn điện thoại, tâm trạng liền không tốt. Bọn họ bắt đầu lo lắng, sợ tổng giám đốc của bọn họ xúc động, muốn bọn họ ăn kẹo bông gòn?
Lục Hạo Đình chờ trên xe một lúc, Lưu Tinh Trì liền xuống, sau khi lên xe, Lục Hạo Đình hỏi: “Đồ đâu?”
Lưu Tinh Trì khởi động xe rời đi, cười tủm tỉm nói: “Đại ca, anh thông minh như vậy, còn hỏi em sao?”
Phải!
Nếu anh tiếp tục hỏi, chứng tỏ mình không thông minh rồi?
Lục Hạo Đình im lặng, có vợ quên mẹ, tên nhóc này còn chưa cưới vợ mà!
Đã quên anh trai!
Lục Hạo Đình nói: “Nhà cô gái đó ở đâu?”
“Tần gia!”
Lục Hạo Đình dừng lại!
Lưu Tinh Trì nói: “Cô ấy họ Lạc, Lạc gia vốn là danh môn thư hương, sau đó làm ăn sa sút, chỉ còn một mình cô ấy. Cô ấy bị Diêu Văn Tích nhận nuôi, sau đó làm vợ chưa cưới của Tần Mạc.”
“Hiện tại Tần Mạc được chị dâu chữa khỏi! Diêu Văn Tích không thích cô ấy, cô ấy cũng không muốn ở lại Tần gia, liền thuận nước đẩy thuyền, tự mình ra ngoài ở!”
Lục Hạo Đình nói: “Bị Diêu Văn Tích đuổi ra ngoài sao?”
Lưu Tinh Trì nói: “Không phải, theo em điều tra, Diêu văn Tích là vì Vũ Vi coi thường Tần Mạc bị bệnh, nên mới ghét cô ấy. Nhưng ngay lúc Tần Mạc chữa bệnh, Vũ Vi cũng ở đó, cô ấy thật sự không muốn ở bên Tần Mạc, làm vợ chưa cưới của nhóc đó, hay là vì báo ân.”
“Bây giờ Tần Mạc tốt hơn rồi, thân phận mồ côi của cô ấy khiến Diêu Văn Tích chướng mắt. Trong lòng cô ấy cũng biết, cho nên nghĩ cách dọn ra ở riêng, Tần Mạc thả cô ấy đi.”
“Năm đó, Diêu Văn Tích lấy không ít tài sản của Lạc gia, cô ấy… chắc chắn không có tình cảm, cũng không hận, cũng không nợ ai!”
Gần đây Lưu Tinh Trì vẫn đang điều tra chuyện của Diêu gia, chuyện xảy ra ở Diêu gia, hầu như anh ta đều biết.
Sau đó anh ta chú ý đến Lạc Vũ Vi, rồi dần dần càng quan tâm đến cô gái này.
Chuyện của Lạc Vũ Vi, anh ta biết rất rõ.
Lục Hạo Đình nói: “Tài sản của Lạc gia bị Diêu Văn Tích lấy sao? Có muốn lấy về không?”
Chuyện này, anh gọi một cuộc điện thoại cho Tần Lập Vinh là có thể giải quyết.
Trong lòng Lưu Tinh Trì cũng rõ, nhưng lại nói: “Tạm thời thì không muốn, em muốn thấy thái đội bên kia đối với Vũ Vi thế nào trước.”
“Thái độ của ai?”
“Tần Lập Vinh!”
Lục Hạo Đình nhíu mày.
Lưu Tinh Trì cười nói: “Đại ca, gần đây chuyện ở Diêu gia em đều báo cáo với anh rồi. Anh cũng biết, Diêu Mộng Kỳ và Tần Hiên ở bên nhau, Tần Lập Vinh còn đến Diêu gia cầu hôn nữa!”
“Trước mặt Diêu gia thành như vậy, anh không cản thấy, Tần Lập Vinh mới là bên thắng lớn nhất sao? Chuyện của Phan Chỉ Quân, có phải Tần Lập Vinh ra tay hay không còn chưa chắc!”
Lục Hạo Đình im lặng.
Lưu Tinh Trì tiếp tục nói: “Vũ Vi ưu tú như vậy, cô ấy được Diêu Văn Tích nuôi lớn, Tần gia không có con gái, em muốn biết, Tần Lập Vinh có tính kế Vũ Vi hay không.”
Lục Hạo Đình nói: “Em chắc chắn vậy sao?”
“Người tham lam, chưa chắc đã không nói gì, đương nhiên ông ta không phải người tốt. Không được! Em phải đi tìm ông ta tâm sự.”
Lục Hạo Đình cười: “Em đi tìm ông ta nói chuyện phiếm, ông ta chưa chắc sẽ nghe nha!”
Lưu Tinh Trì lập tức cười: “Không phải em còn có anh sao! Làm anh trai, cũng nên giúp em trai chút chứ?”
Lục Hạo Đình: “...”