Lạc Vũ Vi kinh ngạc, quay đầu nhìn về phía Lục Hạo Đình.
Người đàn ông này, cô có nghe Lưu Tinh Trì nói, tuổi người đại ca này nhỏ hơn anh ấy, nhưng nhìn khí chất trên người lại không kém Lưu Tinh Trì.
Ngược lại, lại mạnh hơn rất nhiều.
Đại gia tộc hào môn ở đế đô đào tạo thế hệ trẻ quả nhiên không tầm thường!
Lạc Vũ Vi không ngờ đến, người nhìn không gần người khác như thế lại đột nhiên nói chuyện với cô, hơn nữa, còn liên quan đến tiểu thuyết.
Cô cần thận từng li từng tí nói: “Đúng vậy!”
“Mỗi tác phẩm tiểu thuyết của cô ấy, cô đều đọc sao? Là vô tình đọc hay thích thể loại đó?”
Lạc Vũ Vi hoang mang, anh ta hỏi cô những cái này làm gì?! Nhưng vẫn đáp chi tiết: “Là thích, mỗi tác phẩm của cô ấy, tôi đều rất thích.”
Lục Hạo Đình lại tiếp tục hỏi: “Cô ấy mới viết tiểu thuyết có mấy năm, cô thích cô ấy khi nào?”
“Ba năm trước, tác phẩm đầu tiên của cô ấy không nổi tiếng, nhưng bây giờ đã phổ biến, đọc rất ưng, nhưng lúc đó vẫn rất nổi tiếng.”
“Tôi tương đối thích mấy tác phẩm gần đây của cô ấy.”
Thấy Lạc Vũ Vi cẩn thận từng li từng tí, Lưu Tinh Trì cười nói: “Đại ca, anh đừng có nghiêm túc như vậy, coi chừng dọa cô gái người ta!”
Lục Hạo Đình nhíu mày! Đã bảo vệ thế rồi sao?
Rất được!
Có tiền đồ!
“Tôi dọa người ta, chú có thể làm gì?”
Lưu Tinh Trì cười: “Em không làm gì được anh, có điều… em có thể mách chị dâu a!”
Lục Hạo Đình: “...”
Được lắm!
Cao tay!
Thấy Lưu Tinh Trì như vậy, rốt cuộc Lạc Vũ Vi cũng thả lỏng một chút!
Lục Hạo Đình nói tiếp: “Cô vẫn là học sinh sao? Có hứng thú làm thêm không?”
Lạc Vũ Vi kinh ngạc: “Làm… làm thêm gì?”
Lục Hạo Đình nói: “Làm quản lý fan của Dạ Hàn Tinh, thời gian tới chắc chắn sẽ nổi tiếng. Cô chỉ cần kiểm soát bình luận, quản lý fan hâm mộ, tổ chức hoạt động, tặng thưởng, v.v. Nói tóm lại, giúp cô ấy quản lý fan, giữ fan trung thành!”
“Cô cũng nói, Dạ Hàn Tinh này quá vô danh, không làm cái gì. Các tác giả khác đều có, cô ấy thế này rất dễ bị thiệt!”
Lạc Vũ Vi: “..”
Lạc Vũ Vi có chút ngẩn ngơ!
Cô không nghĩ đến, một người đàn ông lạnh lùng như vậy lại muốn cô làm cái này?
“Anh… anh cũng thích cô ấy sao?” Lạc Vũ Vi ngập ngừng mãi mới hỏi ra vấn đề này.
Ai ngờ, Lục Hạo Đình lại nhẹ gật đầu: “Ừm! Tôi là fan trung thành của cô ấy!”
Lạc Vũ Vi: “...”
Cái gì gọi là ngây ngốc?
Lúc này, Lạc Vũ Vi cảm thấy mình đã được trải nghiệm!
Lục Hạo Đình tiếp tục nói: “Dạ Hàn Tinh này, tôi cảm thấy… trên mạng gọi là cái gì nhỉ? A đúng rồi! Phật hệ! Tác giả Phật hệ, nhiều fan như vậy, không giữ sao được?”
Chú thích: Phật hệ tạm được định nghĩa là “Thế này cũng được, thế kia cũng xong, không cầu mong, không tranh cướp, xem nhẹ tất thảy, vạn sự tùy duyên.
“Còn nữa, fan thích cô ấy như vậy, cũng coi như phát phúc lợi đi, cô nói đúng không?”
Lạc Vũ Vi ngạc nhiên gật đầu.
Lục Hạo Đình nói: “Cho cô năm nghìn một tháng, ngày lễ hoặc khi nào cô ấy cập nhật truyện mới, thời gian đó cô phát lì xì vào trong nhóm, cho fan trung thành một chút quà, gối ôm, cốc, son môi, sách, đồ ăn vặt, quà lớn,... Những thứ đó thường hay làm quà, cô xem đó mà làm, đắt hay không không quan trọng, tất cả đều tính cho tôi.”
“Nếu cần thiết, cô làm một ít tờ rơi… đi phát,... nói cho cậu ta, cậu ta sẽ nói cho tôi.”
Lục Hạo Đình chỉ vào Lưu Tinh Trì.
Lạc Vũ Vi nhìn Lưu Tinh Trì.
Khóe miệng Lưu Tinh Trì câu lên, đại ca, anh đúng là anh trai em!
Anh ta nói với Lạc Vũ Vi: “Bình thường đại ca rất bận, em chuẩn bị xong thì nói cho anh là được, nhiều việc của anh ấy đều là anh sắp xếp.”
Lục Hạo Đình cười nói: “Cô đi tìm tác giả, để cô ấy lập nhóm, đến lúc đó cô sẽ quản lý, sau đó tôi sẽ vào sau, đến ngày tôi sẽ phát lì xì trong nhóm, cô có thể lấy đó đi tuyên truyền, chuẩn bị xong thì nói cho cậu ta biết.”
Lục Hạo Đình lại ra hiệu cho Lạc Vũ Vi tìm Lưu Tinh Trì.
“Còn nữa, tôi chính là người có lượng tương tác cao nhất với tiểu thuyết của cô ấy.”
Nói xong, Lục Hạo Đình lại tiếp tục cúi đầu xem điện thoại, vợ anh lại cập nhật.”
Ai có lượng tương tác cao nhất?
Lạc Vũ Vi vội vàng lấy điện thoại ra xem!
Yêu Nhất Tiểu Tịch Tịch!
Lạc Vũ Vi: “...”
Cái tên này chẳng hợp với người đàn ông to lớn trước mặt chút nào.
Lưu Tinh Trì nói: “Dạ Hàn Tinh là Cố Vân Tịch. Nếu bạn gái viết gì đó, đương nhiên đại ca sẽ ủng hộ!”
Lạc Vũ Vi kinh ngạc trợn mắt: “Anh… anh nói cái gì? Vân Tịch sao?”
Lưu Tinh Trì nói: “Ừ! Lúc đầu, anh và đại ca cũng không biết. Sau đó, chị dâu nói chị ấy viết tiểu thuyết nhưng không nói bút danh. Là đại ca tự mình điều tra, Vân Tịch còn chưa biết! Lúc em quản lý nhóm fan, đừng để bị lộ nhé!”
“Vân Tịch không biết đại ca chính là người tương tác cao nhất của chị ấy.”
Lạc Vũ Vi không biết nên nói cái gì cho phải: “Vân Tịch… năm nay mới thành niên, mấy năm trước đã bắt đầu viết!”
Lưu Tinh Trì cười nói: “Mười hai tuổi bắt đầu viết, lúc đầu không nổi lắm, nhưng càng viết càng nổi!”
“Đúng đúng đúng!” Lạc Vũ Vi vô cùng kích động: “Thật ra, lúc đầu cô ấy viết không trưởng thành lắm, nhưng đến cuốn thứ ba là trở thành đại thần, bây giờ là cuốn thứ năm, đứng vững vị trí Đại thần!”
“Thật không ngờ! Vậy mà là Vân Tịch, tôi phải làm quản lý cho cô ấy, vậy…”
Lạc Vũ Vi nhìn Lục Hạo Đình đằng sau: “Lão đại, không cần trả tiền lương cho tôi, anh thanh toán quà là được, tôi cũng rất thích…”
Lưu Tinh Trì nói: “Anh ấy muốn cưng chiều vợ mình, anh ấy không hiểu cái này nên mới tìm em làm, tiền lương chắc chắn có, cứ cầm đi, không cần khách sáo!”
Lạc Vũ Vi: “...”
Lục Hạo Đình ngẩng đầu nhìn Lưu Tinh Trì.
Đến lúc đó, tự mình cầm năm nghìn kia. Vợ mình, mình cưng chiều!