Bốn giờ sáng, Lâm Thâm đang ngủ thì bị tiếng chuông điện thoại đánh thức.
Khi thấy đó là Lục Hạo Đình, anh ta lập tức không có gì phàn nàn!
“A lô! Lục thiếu!”
“Chú nói giám đốc Vương, là giám đốc Vương nào? Nói cụ thể một chút!”
Trái tim Lâm Thâm run lên: “Là tổng giám đốc giải trí Hằng Thiên, là chồng của nữ chủ tịch giải trí Hằng Thiên - Quân Nguyệt!”
“Biết rồi!”
Tút…
Cúp điện thoại.
Lâm Thâm nhìn điện thoại bị cúp máy, anh ta cảm thấy, có người sắp xui xẻo rồi!
Trước đó, Lâm Thâm có gửi tin nhắn cho anh, nhưng chỉ nói đối phương họ Vương, là Vương tổng của giải trí Hằng Thiên, anh ta không nói cụ thể là Vương tổng nào.
Bây giờ biết đó là người nào, Lục Hạo Đình liền gọi điện thoại đến Đế đô.
Trong biệt thự xa hoa, một người phụ nữ nào đó đang mặc bộ đồ ngủ gợi cảm, đang ngủ ngon lành trên chiếc giường lớn sang trọng!
Đột nhiên tiếng nhạc chuông điện thoại như ma thuật vang lên lúc nửa đêm, chói tai và… rất khó chịu!
“A a a a a a!”
“A a a a a a a a!”
“A tít, tít, tít!”
“A a a a a a a a a a!”
“A tít, tít, tít, tít!”
…
Âm thanh càng lúc càng nhanh hơn, người phụ nữ nào đó cuối cùng cũng mở mắt tỉnh dậy. Khi cô cầm điện thoại, bấm nhận cuộc gọi, lập tức hét như sư tử Hà Đông!
“Ai vậy! Muốn chết hả! Đêm hôm khuya khoắt có còn để cho người ta ngủ hay không? Bà cô mà có chút nếp nhăn trên mặt, bà đây vác đao bốn mươi mét chém nhà anh chiên rán hầm xào…”
“Cháu gái lớn, nhóc nói cái gì?” Giọng Lục Hạo Đình mang theo tia lạnh lùng đột nhiên truyền đến.
Người phụ nữ nào đó đang gào thét lập tức nghẹn lại, soạt một tiếng, cô ấy lập tức ngồi dậy, hoàn toàn tỉnh.
Âm thanh của Lục Hạo Đình quả thật còn mạnh hơn báo thức!
“Chú a?”
“Chào chú! Xin hỏi chú có gì dặn dò ạ. Cháu gái lớn lúc nào cũng nhận lệnh, lên núi cao xuống vạc dầu, xông pha khói lửa không từ chối, nếu con không làm được, chú cứ vác đao dài bốn mươi mét đến băm chiên rán hầm xào con đều được!”
Lục Hạo Đình: “...”
Lục Hạo Đình đem chuyện xảy ra nói qua một lần, nhưng không nói ra tên của Cố Vân Tịch, muốn đứa cháu này xử lý cái Vương tổng kia.
Người phụ nữ nào đó nhíu mày, đây là chú muốn bảo vệ người nhà sao?
Tút…
Con mắt người phụ nữ nào đó lập tức sáng lên!
Tin tức lớn a!
Lục Hạo Đình nói: “Chuyện này, chú con rất tức giận, con xem mà xử lý, nhớ kỹ, đừng để đối phương biết chú là ai, còn nữa…Chuyện của chú, đừng nói lung tung, hiểu chưa?”
Người phụ nữ nào đó lập tức gật đầu như gà mổ thóc: “Vâng vâng vâng vâng! Chuyện của chú, bạn trên giường… à không đúng, là chồng cũng không được nói!”
Lục Hạo Đình gật đầu, cúp điện thoại.
…
Cúp điện thoại xong, người phụ nữ nào đó mới thở thật sâu một hơi!
Cuối cùng cũng tắt!
Người phụ nữ này họ Hàn, tên Hàn Thiên Di, là cháu gái lớn của Hàn gia ở Đế đô!
Xét về bối phận, cô ấy chính là cháu gái lớn của Lục Hạo Đình!
Hàn Thiên Di hiện đang là người nổi tiếng trong giới thời trang, có nhân lực, có mối quan hệ rộng cả trong và ngoài nước.
Hầu hết mọi người trong giới giải trí đều không dám xúc phạm cô ấy.
Sau khi Hàn Thiên Di tỉnh lại rất không vui, sao cô lại không thể phàn nàn chuyện của mình với Lục Hạo Đình, ôi hu hu…
Ông nội của cô… không, là ông cố của cô, năm đó chỉ sinh ra được một người con gái, sủng trong lòng bàn tay, kết quả chiều chuộng thành tính công chúa, khiến toàn bộ Hàn gia gà chó không yên!
Kết quả là, sau này cô con gái rắc rối của Hàn gia lại sinh ra một đứa con trai khiến cả Hàn gia phải run sợ. Chỉ là…
Mỗi khi nhắc đến chú họ nhỏ tuổi hơn mình này, biểu cảm Hàn Thiên Di như táo bón!
Mẹ kiếp, chú ta đẹp trai vậy mà là chú họ cô sao?
Là chú họ thì thôi đi!
Tại sao lại đáng sợ như vậy chứ?
Hại cô không thể chơi đùa, không dám duỗi móng vuốt ra!
Lúc này, Hàn Thiên Di lập tức gọi điện thoại cho Quân Nguyệt.
Vì Quân Nguyệt có được đơn thuốc của Cố Vân Tịch, về nhà liền lập tức tìm danh y xem qua, tất cả đều nói là vô cùng tuyệt diệu, theo quan điểm y học của bọn họ, có thể sẽ có tác dụng.
Cô ấy hưng phấn đến nửa đêm không ngủ được, đến gần sáng mới ngủ được một lúc, ngủ không được bao lâu thì bị tiếng điện thoại đánh thức.
Thấy là Hàn Thiên Di gọi, Quân Nguyệt lập tức hết giận!
“A lô! Cô Quân sao?”
“Là tôi! Cô Hàn, cô tìm tôi vội vậy là có chuyện gì sao?”
Hàn Thiên Di cười nói: “Đương nhiên là có chuyện rồi… Tôi khuyên cô nên quản tốt người của mình đi… không đúng, là quản tốt người nhà mình đi. Người chồng kia của cô động đến người không nên động, muốn chơi người mới cũng phải nhìn xem người ta có chỗ dựa hay không. Người của mình bị ngấp nghé, đối phương rất tức giận!”
“Thân phận của đối phương tôn quý,.. là người trong quân đội,... Cô nhanh chóng dạy dỗ lại chồng cô đi. Tốt nhất là làm nhanh làm to lên một chút. Để vị đại lão kia bớt giận, người này tôi cũng không dám đắc tội, chồng cô đúng là có dùng khí đó nha!”
Quân Nguyệt bị dọa đến mặt trắng bệch: “Hàn… Hàn tổng, hiểu lầm! Tất cả là hiểu lầm! Tôi...”
“Tôi không quan tâm có phải hiểu lầm hay không, tóm lại, vị đại lão kia rất tức giận, hiểu không?”
Quân Nguyệt lập tức im lặng: “Tôi hiểu rồi, Hàn tổng yên tâm, tôi lập tức xử lý.”
Hàn Thiên Di cười nói: “Vậy thì tốt, tôi cúp đây!”
Cúp điện thoại xong, sắc mặt Quân Nguyệt trở nên khó coi.
Người chồng này của cô, anh ta có cái đức hạnh gì cô đã nhìn thấu, người mới trong công ty, hầu như đều bị anh ta chơi qua.
Chính cô không mang thai được, cho nên những năm qua không quản anh ta.
Chỉ cần anh ta không gây chuyện quá đáng, cô sẽ mắt nhắm mắt mở cho qua!
Năng lực người này không tệ lắm, quản lý Hằng Thiên không tệ, đã như vậy cô cũng coi như không thấy!
Nhưng tiền đề là đừng gây chuyện liên lụy Quân gia.