Hôn Nhân Tái Sinh: Lục Thiếu Cưng Chiều Cô Vợ Bác Sĩ Bí Ẩn Tận Trời

Chương 412: Chương 412




Sau khi Cố Vân Tịch diễn xong, một người trong ban giám khảo gọi cô lại. Nghĩ cả buổi vẫn cảm thấy màn thử vai này quá đơn giản, thật sự không có gì để nói, liền nói với Cố Vân Tịch: “Cô bao nhiêu tuổi? Đã học diễn xuất rồi sao?”

Cố Vân Tịch trả lời: “Năm nay tôi mười tám tuổi, tôi còn đang học cấp ba, chưa học qua diễn xuất. Chỉ là có mời thầy dạy, còn lại đều dựa vào chính mình học hỏi khi quay phim.”

Phát âm tiếng anh của Cố Vân Tịch rất lưu loát. Vị giám khảo này hình như rất kinh ngạc. Dù sao Cố Vân Tịch rất nhỏ tuổi, Lương Thi Hàm vừa rồi xuất thân rất tốt, được giáo dục từ nhỏ cũng rất tốt, cũng không lưu loát được như Cố Vân Tịch này.

Vị giám khảo này hình như rất có hứng thú với Cố Vân Tịch, nhưng người bên cạnh lại nói nhỏ với anh ta cái gì đó, sắc mặt người này lập tức trở nên khó coi, sau đó gật đầu với Cố Vân Tịch, để cô rời đi!

Sau khi đi ra, Cố Vân Tịch lên xe Lâm Thâm, về trường học.

Lâm Thâm nói: “Cảm giác thế nào? Tôi cảm thấy đoàn phim này có chút kỳ lạ sao đó? Bọn họ hình như không muốn tìm diễn viên, mà ngược lại muốn…thêm một số người!”

Cố Vân Tịch cười!

Lúc thử vai kia, có hai vị giám khảo vẫn luôn nói nhỏ với nhau, dùng ngoại ngữ nói, nói vô cùng nhanh, người bình thường nghe không hiểu!

Nhưng cô nghe hiểu!

“Nội bộ đoàn phim Đặc công hình như có chút vấn đề. Khởi đầu lần này ở trong nước không tốt, có thể gặp khó khăn gì đó, cho nên… họ đang tạo thêm mối quan hệ!”

Lâm Thâm kinh ngạc!

Cố Vân Tịch nói: “Tôi đoán, lần này có thể có nhiều hơn một nữ diễn viên trong nước, và chắc chắn sẽ có một số minh tinh hạng nhất. Chắc chắn sẽ có một hai người có bối cảnh vững chắc. Một số người quan tâm đến bối cảnh của họ, còn một số quan tâm đến kỹ thuật diễn, khí chất hơn, vậy nên mới tranh luận với nhau!”

Lâm Thâm cau mày: “Với khoản đầu tư quy mô lớn như vậy mà đến Trung Quốc tìm diễn viên, hầu như tất cả công ty đều muốn cướp tài nguyên này, đoàn phim Đặc công này sao làm việc kém như vậy?”

“Là vị đại lão nào lợi hại, làm khó đoàn làm phim này vậy?”

Nói chuyện phiếm đơn giản với Lâm Thâm hai câu, Cố Vân Tịch nói: “Anh chú ý một chút, tôi có được nhận hay không còn chưa chắc, ban giám khảo thật sự rất hài lòng với màn thử vai của tôi. Nhưng anh ta lại muốn tìm nữ diễn viên có bối cảnh, chắc bên Chu Duy biết, anh hỏi thăm nhiều tin tức chút, cái khác, chờ chúng ta có tin tức rồi bàn lại!”

“Được!”

Sắp thi đại học, Cố Vân Tịch trở lại trường học.

Vừa vào ký túc xá liền bị Lương Đầu và Tưởng Hân Lôi bắt lấy!

“A a a a đại minh tinh, rốt cuộc cậu cũng về rồi. Chữ ký của tớ đâu?”

“Còn tớ nữa!”

Cố Vân Tịch lấy từ trong túi của mình ra hai tấm hình, soạt soạt ký tên lên cho hai người: “Đây! Bây giờ ký!”

Hai người nhìn thoáng qua, không nhận!

“Ai nha! Tớ muốn của Hàn Hi, nam thần của tớ a! Tớ sờ cậu được còn muốn chữ ký làm gì?”

“Đúng thế! Tôi cũng muốn của Hàn Hi! Còn có Trình Tấn, anh ấy cũng rất đẹp trai!”

Cố Vân Tịch: “...”

Các cậu không để cho tớ vui vẻ chút sao?

“Các cậu không để tớ kiêu ngạo chút sao? Cậu có hiểu cảm giác của đại minh tinh bị bạn bè của mình đòi chữ ký của người khác thế nào không? Sau này còn muốn chữ ký của nhiều minh tinh nữa không?”

Tưởng Hân lôi và Lương Đầu lập tức nhận chữ ký của Cố Vân Tịch.

“Oa! Vân Tịch, cậu thật đẹp nha! Y phục này, phối rất hợp, cái khí chất này, rất ngầu nha!”

“Ha ha ha Vân Tịch, cậu thật sự rất đẹp, nhìn ảnh thôi cũng biết chuyên gia chụp ảnh bị cậu làm cho mê mẩn rồi a?”

Cố Vân Tịch: “...”

Cố Vân Tịch liếc mắt, thật sự cạn lời với hai cô nhóc này.

Cô vừa lấy chữ ký trong túi ra vừa nói: “Còn mấy ngày nữa là thi rồi, nhìn các cậu rất có tinh thần! Đã chuẩn bị kỹ rồi sao?”

Hai người cầm chữ ký của nam thần, hận không thể liếm một cái, không để ý đến Cố Vân Tịch nói cái gì!

Cố Vân Tịch: “...”

Cố Vân Tịch tức giận: “Tớ nói với các cậu đó!”

“Hả? Vân Tịch, cậu nói cái gì?” Lương đâu giờ tấm hình cô mặc cổ trang tràn ngập tiên khí lên trước mặt, đôi mắt mở to vô tội, nhìn cô đầy tò mò.

Cố Vân Tịch: “...”

Cô thật sự cạn lời với hai cô nhóc này rồi, Cố Vân Tịch khoát tay: “Được rồi, các cậu làm gì làm đi! Tớ không nói gì cả.”

“Hả!” Lương Đầu và Tưởng Hân Lôi cùng nhau nghiên cứu chữ ký.

Cố Vân Tịch: “...”

Đời này, cô xem hai người này là bạn bè, mặc dù bình thường Cố Vân Tịch rất ít đến trường học, nhưng ba người họ vẫn liên hệ qua điện thoại, thường xuyên tám chuyện.

Trong đó, phần lớn hai cô nhóc này hỏi thăm đều những chuyện bát quái trong đoàn phim Cố Vân Tịch đang quay. Không sợ người khác làm phiền mà yêu cầu Cố Vân Tịch đi xin chữ ký của các minh tinh!

Cho dù đoàn phim Thịnh Thế Vương Phi không có minh tinh, nhưng hai người họ muốn tất!

Lý do là Cố Vân Tịch nổi tiếng như vậy, chắc chắn sẽ càng ngày càng nổi. Sau này sẽ tham dự nhiều tiệc tốt, dự các lễ trao giải, còn sợ không gặp được các minh tinh bọn họ thích hay sao?

Nhắn trước, lúc gặp nhớ phải xin chữ ký là được!

“Người khác thì sao? Người khác thì sao?” Sau khi Tưởng Hân Lôi nhận được ảnh của nam thần, cô ấy bắt đầu xin Cố Vân Tịch ảnh của những minh tinh khác.

Tuy Cố Vân Tịch rất ít xuất hiện, nhưng đã nhiều lần tham dự các lễ trao giải, đi thảm đỏ, nên có chữ ký của một số người nổi tiếng.

Cố Vân Tịch vừa lấy ra đã bị Tưởng Hân Lôi lập tức chộp lấy!

“Wow! Nhiều quá, Vân Tịch, cậu giỏi thật đó, tớ sắp giàu rồi ha ha ha!”

Cố Vân Tịch sửng sốt: “Làm giàu gì?”

Lương Đầu nở nụ cười ngốc nghếch: “Này này này! Ha… Vân Tịch! Có phải cậu xin chữ ký không tiện à? Bạn học thấy hai bọn tớ chơi với cậu, muốn hai bọn tớ nhờ cậu… xin chữ ký. Dù sao chúng ta cũng có lợi, cậu nói đúng không?”

Cố Vân Tịch: “...”

Vốn tưởng Cố Vân Tịch sẽ tức giận, nhưng không, Cố Vân Tịch chỉ ngạc nhiên một chút, rồi lập tức hô to: “Có lợi gì? Lấy ra đây, chia cho tớ với!”

Lương Đầu: “...”

Tưởng Hân Lôi: “...”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.