Hôn Nhân Tái Sinh: Lục Thiếu Cưng Chiều Cô Vợ Bác Sĩ Bí Ẩn Tận Trời

Chương 433: Chương 433




Lục Hạo Đình bên này sắp xếp để lĩnh giấy kết hôn, Cố Vân Tịch bên kia cũng dày đặc lịch trình hoạt động.

Hiện tại, cô đang rất hot, thời gian lại không nhiều, cho nên mấy ngày nay cô chạy xô, phát huy hiệu suất làm việc hết mức!

Ba ngày quay hai quảng cáo, tham gia hai hoạt động thương nghiệp, sau đó vào đoàn phim Đặc công bắt đầu quay.

Hiệu suất này khiến Lâm Thâm vui không ngậm được miệng, đồng thời lòng cũng như dao cắt!

Với hiệu suất của nha đầu này, nếu toàn tâm toàn ý làm minh tinh, chắc chắn trong ngành giải trí, ngày nào cũng có tin của cô.

Đặc công là phim thương mại, bán chính là mỹ nam mỹ nữ, cho nên phần lớn thời gian đều quay trong studio.

Phần lớn phần diễn ở Giang Châu đều quay trong studio, còn có một phần quay ở Phong Thành, ngoài ra còn một số cảnh cần bay đến hai nước khác nữa.

Cố Vân Tịch chạy không ngừng nghỉ, rốt cuộc cũng quay xong trong vòng mười ngày.

Hiệu suất khủng khiếp này khiến đám người nước ngoài nhìn cô như quái vật!

Trâu bò!

Quả thật không phải con người!

Còn hai ngày, cô phải đến trường học báo cáo, Cố Vân Tịch về Giang Châu sớm.

Hôm nay cô không có lịch trình gì, vì hôm nay là sinh nhật Lục Hạo Đình!

Sinh nhật Lục Hạo Đình, mấy anh em của anh tự nhiên muốn đến sinh nhật với anh, là sinh nhật đại ca của bọn họ mà. Hơn nữa, anh không về nhà, mấy anh em bọn họ phải đến đón sinh nhật cùng.

Hôm nay Cố Vân Tịch sẽ trở về, Lục Hạo Đình đã chờ ở Giang Châu Đế cảnh từ sớm.

Vừa khéo, hôm nay là thứ bảy. Cho nên đêm qua đã đến.

“Anh Hạo Đình!” Cửa vừa mở, Cố Vân Tịch liền nhào đến, trực tiếp nhảy lên người anh, ôm anh thật chặt.

“Hu hu hu nhớ anh chết mất!” Cố Vân Tịch cọ cọ sau gáy anh, âm thanh nũng nịu!

Lục Hạo Đình đưa tay tiếp được cô, cười một tiếng!

“Còn biết nhớ anh! Đi một cái là đi lâu như vậy, anh còn tưởng em không quan tâm anh nữa chứ!”

“Sao có thể?” Cố Vân Tịch nhìn anh: “Em không nỡ mà!”

“Anh đẹp trai như vậy, em đi đâu tìm được người đẹp trai hơn anh?”

Lục Hạo Đình nhíu mày: “Vì anh đẹp trai thôi sao?”

“Anh còn rất có tiền!”

“Vì anh có tiền sao?”

“Còn có, dáng người đẹp, gợi cảm a!”

Lục Hạo Đình dừng lại: “Nha đầu thối! Ra nước ngoài mấy ngày, gan lớn rồi! Đám trêu anh!”

“A…”

Cố Vân Tịch hét một tiếng lớn, liền bị Lục Hạo Đình ôm vào giường trong phòng ngủ, đôi môi quyến rũ của cô cũng bị chặn!

Xa nhau hơn mười ngày, đương nhiên phải làm nóng người một chút!

Hai người chơi đùa một lúc, Lục Hạo Đình nói: “Em vừa về, bị lệch múi giờ, đi tắm rồi ngủ chút đi, tối anh dẫn em ra ngoài, Diệp Phồn bọn họ cũng đến, tụ họp một chút!”

“Vâng!”

Cố Vân Tịch đi tắm, rồi bò lên giường đi ngủ.

Lục Hạo Đình không đi, liền nằm cạnh cô ngủ.

Tám giờ tối, Cố Vân Tịch và Lục Hạo Đình chuẩn bị xong rồi đi ra ngoài.

Địa điểm, một quán bar tại Giang Châu.

Cố Vân Tịch không ngờ, những người này lại tụ họp trong quán bar. Nghĩ cũng không có gì không bình thường.

Sau khi đến quán bar, phát hiện Đường Lạc, Diệp Phồn, Giang Minh Hàn, Lưu Tinh Trì, còn có mấy anh em trong bộ đội đều ở đây.

Những người này đều là quang côn, chỉ có mình Lục Hạo Đình nắm tay Cố Vân Tịch đến.

Chú thích: quang côn là đàn ông con trai chưa có vợ, độc thân, cũng gọi là ế vợ.

Diệp Phồn nhường chỗ cho Lục Hạo Đình ngồi xuống, thấy Cố Vân Tịch, anh ta mỉm cười!

“Được rồi! Điểm thi phá kỷ lục tỉnh, cảm giác trở thành Trạng Nguyên thế nào?”

Lục Hạo Đình đắc ý nói: “Đời này của cậu, không được trải nghiệm đâu!”

Diệp Phồn: “...”

“Ha ha ha ha!” Đám người cười to.

Trong quán bar xa hoa trụy lạc, đám người ở một chỗ tương đối khuất, nơi này có bình phong ngăn cách với bên ngoài, tầm nhìn lại tương đối tốt.

Đám người nói chuyện rất hăng!

Uống một chút rượu, mấy người Diệp Phồn lấy quà ra tặng Lục Hạo Đình.

“Đây! Mỗi lần tặng anh một món quà sinh nhật, tôi đều có chút đau lòng, dù sao đây cũng nhắc nhở tôi, anh nhỏ hơn tôi!”

Đường Lạc: “...”

Giang Minh Hàn: “...”

Lưu Tinh Trì: “...”

Có thể đừng nói vấn đề nhạy cảm như vậy không?

Lục Hạo Đình bình tĩnh nhận hết quà, giao cho Cố Vân Tịch ngồi bên cạnh. 

Cố Vân Tịch nhìn, thật sự là không ít đồ.

Đồng hồ nổi tiếng, thắt lưng, ví da, thậm chí còn có một chiếc xe sang!

Chiếc xe sang này là Đường Lạc tặng. 

Người bên bộ đội đều tặng đồ tương đối đơn giản. Bọn họ không như đám người Diệp Phồn, Lục Hạo Đình cũng không quan tâm giá trị của những thứ này. Bên bộ đội toàn là thân tín của anh, có lòng là tốt rồi!

Về phần Tiểu Ngũ Lưu Tinh Trì, anh ta tặng quà có chút bí ẩn. Mặc dù đám người Diệp Phồn không mở ra nhưng nhìn bên trên cũng biết đều làm hàng hiệu, Cố Vân Tịch cũng biết.

Diệp Phồn tặng hai món quà, một hộp vừa đưa và một hộp nhỏ hơn, bên ngoài không có dấu hiệu nhận biết. Cố Vân Tịch cảm thấy lạ, nhưng cũng không mở ngay.

Đám người tặng quà xong, Đường Lạc đột nhiên hỏi Cố Vân Tịch: “Quà của cô đâu? Sinh nhật đại ca, chắc cô không chuẩn bị quà đó chứ?”

Lời này Đường Lạc vừa nói ra, đám người Diệp Phồn lập tức nhíu mày.

Sắc mặt Lục Hạo Đình cũng lạnh đi, gần đây Cố Vân Tịch bận thế nào anh là người rõ nhất. Hôm nay nhà đầu này mới từ nước ngoài về, cũng là vì sinh nhật của anh.

Vân Tịch đã muốn gả cho anh, có quà hay không anh không để trong lòng.

Lục Hạo Đình nắm tay Cố Vân Tịch: “Vân Tịch…”

“Anh Hạo Đình!”

Lục Hạo Đình vừa muốn nói thay cô, nhưng Cố Vân Tịch đánh gãy lời của anh, cười tủm tỉm nói: “Sinh nhật của anh, em đương nhiên muốn chuẩn bị quà cho anh, nhìn quà của Diệp Phồn thật kỳ lạ? Đây là cái gì?”

Lục Hạo Đình nhìn thoáng qua, mặt ngoài không có dấu hiệu nhận biết.

Diệp Phồn lập tức cười thần bí: “Cái này là đồ tốt, đại ca nhất định sẽ thích, đại ca, về anh tự mình mở ra xem!”

“Đây là quà Lục… Lục Hạo Đường tự mình chuẩn bị cho anh, tôi đặc biệt mang đến cho anh đó!”

Diệp Phồn cầm chiếc hộp nhỏ nhét vào túi quần Lục Hạo Đình.

Đây không phải là quà của Tiểu Đường, là của Bà Lục.

Lúc đó bà Lục lén lút thần bí đến tìm anh ta, đặc biệt dặn dò anh ta mang đến, dặn dò anh ta rất nhiều!”

Lúc ấy anh ta nhìn vẻ mặt bỉ ổi của bà Lục, liền biết trong này chắc chắn là đồ tốt!

Thấy bọn họ thần bí như vậy, Cố Vân Tịch cũng không tò mò, dù sao về xem là được!

Cô nhìn thoáng qua quán bar, cười nói với Lục Hạo Đình: “Tặng quà cho anh, đây là quà em chuẩn bị tỉ mỉ, anh nhất định sẽ thích!”

Nhìn nụ cười kia của cô, Lục Hạo Đình cũng hứng thú!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.