Hôn Nhân Tái Sinh: Lục Thiếu Cưng Chiều Cô Vợ Bác Sĩ Bí Ẩn Tận Trời

Chương 434: Chương 434




Cố Vân Tịch gọi người phục vụ đến, thấp giọng dặn dò vài câu.

Quán bar này chính là một trong số những sản nghiệp của Lục Hạo Đình, do Diệp Phồn quản lý, cho nên Cố Vân Tịch muốn dùng, Diệp Phồn trực tiếp dặn dò người trong quán phối hợp.

Cố Vân Tịch cẩn thận dặn dò một lượt, người phục vụ gật gật đầu, sau đó đi sắp xếp!

Sau khi sắp xếp xong, người phục vụ trở lại nói với Cố Vân Tịch một tiếng, Cố Vân Tịch gật gật đầu, bước lên sân khấu trước trong quán bar.

Lúc này, một đoạn âm nhạc đã bật lên, nhân dịp có khe hở, Cố Vân Tịch đi lên sân khấu.

Giữa sân khấu đặt một chiếc dương cầm, cô đi đến trước dương cầm.

Âm thanh trong quán bar đã dừng lại, đám người đang nhảy cũng dừng lại, ánh đèn tụ trên sân khấu, một chùm ánh sáng duy nhất chiếu xuống người Cố Vân Tịch.

Đám người nhìn qua, lập tức có người nhận ra là Cố Vân Tịch!

“Vân Tịch! Cố Vân Tịch!”

Có người kinh ngạc hô lên, mọi người cẩn thận nhìn lên, đúng là Cố Vân Tịch!

“A a a! Cố Vân Tịch a!”

“Vân Tịch! Vân Tịch!”

Rất nhiều fan của Cố Vân Tịch là thanh niên, trong quán bar cũng có không ít người có ấn tượng tốt với cô.

Nhìn thấy một minh tinh nổi tiếng gần đây đột nhiên xuất hiện như vậy, đám đông rất phấn khích, thậm chí còn kích động!

Cố Vân Tịch đặt đầu ngón tay lên môi, ra dấu cho mọi người im lặng, nói với mọi người với một nụ cười ngọt ngào: “Một đêm lãng mạn như vậy, tôi muốn hát một bài. Nếu không hay mong các bạn đừng chê!”

“Không chê!”

Một nhóm người bên dưới hét lên, một vài thanh niên huýt sáo. Mặc dù Lục Hạo Đình đang ngồi ở nơi khuất nhưng Cố Vân Tịch vẫn đặc biệt quan tâm đến đó. Đám người ở bộ đội cũng tự nhiên ồn ào theo.

“Lão đại lão đại! Chị dâu muốn hát tình ca hả?”

“Ái chà chà! Lãng mạn nha!”

“Lão đại, anh đi lên đi! Cùng chị dâu hát tình ca!”

“Ha ha ha ! Liệu tiếng hát của lão đại có thể khiến người trong quán bar sợ hãi không?”

“Ha ha ha ha!”

….

Không ít người bên dưới lấy điện thoại ra quay video, Cố Vân Tịch cũng không để ý. Dù sao lúc này chỉ có một mình cô trên sân khấu. Lát nữa đi xuống, cô đã sắp xếp xong rồi, không cần lo lắng Lục Hạo Đình bị lộ.

Cô là minh tinh, lộ mặt công khai là chuyện bình thường!

Sau khi chuẩn bị xong, cô gật đầu nhẹ với những người đệm nhạc trên sân khấu, rất nhanh, tiếu tấu nhẹ nhàng dần nổi lên, những ngón tay nhỏ bé xinh xinh của cô nhảy trên những phím đàn. 

Cô mặc một chiếc váy trắng, với mái tóc búi kiểu công chúa, hơi xoăn xõa ra phía sau, ánh đèn sân khấu chiếu với người cô, như một tinh linh dưới ánh trăng, vô cùng xinh đẹp!

Nơi này là quán bar, bầu không khí vốn đã nóng!

Bây giờ, nhịp điệu nhẹ nhàng, có chút năng động này khiến mọi người bắt đầu nhảy theo nhịp điệu.

Âm thanh theo những đầu ngón tay cô truyền ra, vui vẻ rải rác vào trái tim mọi người, phảng phất như tinh linh hoạt bát nhẹ nhàng đang nhảy múa, cũng khiến tâm tình mọi người nhảy múa theo!

Khúc dạo đầu kết thúc, Cố Vân Tịch mở miệng, âm thanh trong trẻo như nước phát ra, thông qua micro được lắp trên dương cầm, âm thanh truyền khắp ngóc ngách quán bar.

Gặp gỡ nhau trong biển người rộng lớn

Có cùng sự hiểu ngầm giống nhau

Là điều không hề dễ dàng gì

Anh hiểu được sự ngoan cố của em

Em hiểu được tính khí của anh

Hai trái tim ngày càng gần nhau hơn

Không thể chờ đợi để giãi bày tâm trạng của em nữa

Sợ bỏ lỡ mất thời cơ được yêu anh

Lãng mạn đã chuẩn bị sẵn sàng cả rồi

Chuyến du hành hoàn toàn mới

May mắn biết bao khi ở tuổi đẹp nhất

Gặp được anh chẳng còn điều gì tiếc nuối hay đáng tiếc

Ôm chặt anh, dùng toàn bộ sức lực để giữ anh

Không để cho hạnh phúc vụt mất

Được yêu anh là một việc may mắn biết bao

Trở thành một quyết định đúng đắn nhất trong đời em

Em tin rằng anh chính là người duy nhất

Nguyện ở bên em đến cuối đời này

Bài hát “Thật may mắn” của Hàn An Húc trình bày. Bạn có thể tìm và nghe trên Youtube.

Giai điệu nhẹ nhàng, với cảm giác nhịp điệu vui nhộn.

Lời bài hát vô cùng đơn giản, nhưng chúng thể hiện những cảm xúc chân thật nhất ở trong lòng cô gái ngồi dưới ánh đèn. Thỉnh thoảng cô liếc nhìn xuống đám đông bên dưới, nhưng Lục Hạo Đình biết điều cô muốn thấy nhất là anh ở đây.

Vừa rồi, khi Vân Tịch lên sân khấu, mọi người đều đoán cô ấy hát những bài hát tình yêu, nhưng Lục Hạo Đình không ngờ cô ấy lại hát những điều này.

Lời bài hát, là một thời thú nhận đơn giản và lãng mạn!

Nhìn vào mắt cô gái, mặc dù ánh sáng mở ảo, mặc dù anh ở xa sân khấu, mặc dù có quá nhiều người giữa họ, nhưng khi cô ấy nhìn qua đây, cô ấy vẫn có thể nhìn thấy tận đáy lòng anh ngay lập tức.

Trái tim Lục Hạo Đình mềm đi ngay lập tức, và bây giờ anh không thể chờ đợi mà muốn chạy lên sân khấu, ôm cô gái đó vào lòng, thật chặt, như muốn hòa vào cơ thể anh. 

Kết thúc một hiệp, đám đông nổ tung reo hò, nhiều người biết kỹ năng diễn xuất của Cố Vân Tịch rất tốt, quay phim cũng rất tốt, kết quả cũng tốt. Nhưng không ai ngờ được cô có thể hát hay đến vậy, không kém ca sĩ chuyên nghiệp chút nào!

Cô gái này có giấu điều gì với mọi người nữa không?

“Ôi trời… Nữ thần, tôi yêu cô!”

“Vân Tịch! Vân Tịch!”

Đám người đang hò reo, bên kia Lục Hạo Đình cũng đang hoan hô, đám người trong bộ đội kích động muốn điên!

Đây thật sự là tỏ tình a tỏ tình a!

“A a a a a a a a!”

Mọi người vừa kích động đến đỏ mặt, vừa dùng ánh mắt trêu chọc nhìn về phía Lục Hạo Đình. Chu choa má ơi, chị dâu tỏ tình với lão đại!”

Trước mặt nhiều người như vậy!

Hát tình ca!

Thật hâm mộ!

“Lão đại! Lão đại! Cảm giác thế nào? Nói nghe chút đi!”

“Có phải rất cảm động hay không? Có phải rất xúc động muốn nhào lên!”

“Ha ha ha!”

Đám người vừa vỗ tay vừa nhao nhao cười!

Lục Hạo Đình vẫn ngồi chỗ đó, nhìn đám người này ồn ào, nhưng tâm trạng lại vô cùng tốt!

Cảm động sao?

Đương nhiên là cảm động!

Xúc động sao?

Tất nhiên cũng rất xúc động!

Bây giờ anh xúc động muốn điên được không?

Lúc Diệp Phồn thấy Cố Vân Tịch ngồi trước dương cầm trên sân khấu là đã lấy điện thoại ra quay lại. Lúc này lại hướng camera điện thoại về phía Lục Hạo Đình.

“Đại ca đại ca, mau phát biểu cảm nghĩ lúc này của anh thế nào? Có phải cảm thấy đã đạt đến đỉnh cao đời người rồi không? Cảm thấy cuộc đời viên mãn rồi không?”

Diệp Phồn nói xong câu cuối cùng, bài hát vẫn tiếp tục!

“Ha ha ha ha!” Đám người lại bật cười!

Đối mặt với máy quay, mặc dù Lục Hạo Đình không nói, nhưng niềm hạnh phúc và sự hài lòng, vui vẻ hiện hết lên khuôn mặt… Ngay cả cách một cái màn hình, cũng khiến Diệp Phồn chói mắt!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.