Lục Hạo Đình cau mày chặt đến mức mặt mũi trở nên u ám.
“Không thể nào!”
“Vân Tịch, không một người mẹ nào lại nhẫn tâm xuống tay với con mình như vậy. Dù bà ta chưa từng yêu thương em, nhưng em cũng không nên nghĩ tiêu cực đến vậy.”
“Vân Tịch, bây giờ, điều quan trọng nhất không phải là ba mẹ có yêu thương hay không, mà là em không nên bi quan về điều đó. Nếu có thì tốt, nếu không có cũng không cần quan tâm quá nhiều, có được không?”
Nghe Cố Vân Tịch nói vậy, Lục Hạo Đình cảm thấy vô cùng đau lòng.
Một đứa trẻ phải thất vọng đến mức nào với ba mẹ của mình mới có thể có suy đoán như thế này?
Anh hiểu, với tính cách của Vân Tịch, với những gì cô ấy đã trải qua từ bé đến lớn, suy nghĩ lý trí và có phần lạnh lùng như vậy là điều bình thường. Nhưng anh vẫn không đành lòng.
Từ nhỏ đã không có tình thân, lớn lên trong sự ghẻ lạnh, bị nhục mạ và đánh đập. Nếu không gặp được anh, Vân Tịch phải sống tiếp thế nào đây?
Cô ấy đã chịu khổ sở, anh không muốn cô phải sống trong tuyệt vọng như vậy nữa.
Cố Vân Tịch nhìn Lục Hạo Đình rồi bỗng mỉm cười.
“Đời này, có anh là đủ rồi. Có thể có cơ hội làm lại, em đã rất mãn nguyện. Em không quan tâm người khác, nếu họ yêu thương em thì tốt, còn nếu không, thậm chí muốn hại em, em cũng chẳng để trong lòng. Chỉ cần có anh, vậy là đủ!”
Lục Hạo Đình xoa đầu cô, dịu dàng nói: “Anh sẽ mãi mãi bên cạnh em.”
Cố Vân Tịch cười, rồi tỉnh táo bình tĩnh phân tích lại.
“Lý do em nói vậy là vì em cảm thấy người đàn bà kia rất hận em. Bà ta chỉ vui vẻ khi thấy em sống không bằng chết. Hơn nữa, bà ta dường như hiểu rất rõ mọi thứ về em. Nhiều lần bà ta còn ám chỉ rằng, bà ta là mẹ ruột của em.”
“Nếu sự thật là như vậy, thì tuổi tác bà ta không đúng với những gì em thấy, nhưng nếu do bảo dưỡng tốt thì cũng có thể chấp nhận được. Nếu bà ta hận em như vậy, thì rất có thể bà ta và ba em không có tình cảm với nhau, thậm chí có thể bị ép buộc mới sinh ra em. Vì thế, bà ta bỏ rơi em cũng có thể hiểu được!”
“Nếu không phải mẹ em, thì có thể bà ta có thù với ba mẹ em. Hoặc là, bà ta yêu ba em nhưng lại không thắng mẹ em. Việc hai người không có quan hệ huyết thống nhưng giống nhau như vậy là điều rất khó xảy ra. Vì vậy, chỉ có hai khả năng. Bà ta chỉnh dung hoặc bà ta là chị em ruột với mẹ em. Khả năng cao nhất là, bà ta cùng cha khác mẹ với em!”
“Nếu dụng mạo của bà ta giống hệt mẹ em, vậy việc bà ta giống em cũng là điều dễ hiểu!”
Lục Hạo Đình im lặng suy nghĩ.
Cố Vân Tịch thấy vậy, nghi hoặc hỏi: “Sao vậy? Em phân tích không đúng sao?”
Lục Hạo Đình nhìn cô, nhẹ giọng đáp:
“Anh cảm giác… em đang viết tiểu thuyết thì đúng hơn.”
Cố Vân Tịch: “...”
Em nghiêm túc phân tích như vậy, mà anh lại nói ra câu này được. Sao bỗng dưng em lại thấy buồn cười thế này?
Cô sờ mũi, lầm bẩm: “Người ta thường nói, đời thực còn éo le hơn cả tiểu thuyết. Mọi tình tiết cẩu huyết trong tiểu thuyết đều có nguồn gốc từ đời thực. Anh đừng có không tin.”
Lục Hạo Đình trầm ngân:
“Thật sao?”
“Đương nhiên!”
Lục Hạo Đình gật đầu: “Được, nếu vậy, anh càng tin bà ta có thù oán với ba mẹ em hơn.”
Cố Vân Tịch nhìn anh, giọng nói tràn đầy kiên định:
“Em không quan tâm bà ta là ai, nhưng có một điều, anh Hạo Đình, anh nhất định phải tin em. Người đàn bà đó có ác ý với chúng ta, bà ta là một mối đe dọa lớn, hiện tại chúng ta vẫn chưa biết bà ta đang ở đâu!”
“Bà ta có một thế lực rất mạnh, vũ khí cũng vô cùng tiên tiến. Kiếp trước, anh có quyền cao chức trọng nhưng vẫn không thể chống lại bà ta. Em thua, phần lớn là vì vũ khí của em quá lạc hậu.”
“Không chỉ vậy, bà ta còn tinh thông y thuật, giỏi dùng độc và vô cùng tàn nhẫn. Vì thế, từ giờ trở đi, chúng ta nhất định phải hết sức cẩn thận! Không chỉ cẩn thận mà còn phải tìm cách loại bỏ bà ta trước khi bà ta ra tay với chúng ta!”
Lúc này Lục Hạo Đình mới nhận ra, hóa ra, bấy lâu nay cô bé này vẫn luôn ôm nhiều áp lực trong lòng như vậy.
“Vậy nên, em vẫn luôn giấu anh, sợ rằng nếu bà ta phát hiện ra anh, anh sẽ gặp nguy hiểm?”
“Em điên cuồng kiếm tiền, còn nhất quyết chọn học trong trường quân đội, nhưng lại lựa chọn con đường có thể tự do hành động sau này. Là vì muốn nhanh chóng bước vào tầng lớp quyền lực cấp cao, đồng thời có thể kiếm tiền, xây dựng thế lực riêng của mình?”
Cố Vân Tịch đột nhiên đứng hình, hơi lo lắng hỏi: “Em… có phải em quá toan tính không?”
Sắc mặt Lục Hạo Đình trầm xuống, kéo cô vào lòng, ôm chặt.
“Đừng nói linh tinh. Chuyện lớn như vậy, em giấu anh, một mình chịu đựng tất cả, nếu anh còn trách em, thì em xem anh là loại người gì?”
Cuối cùng Cố Vân Tịch cũng thở phào nhẹ nhõm, dịu đầu vào ngực anh.
“Em chỉ sợ anh sẽ bị thương. Sợ bản thân không đủ năng lực bảo vệ anh.”
“Em cũng không biết, làm thế nào để nói cho anh biết chuyện này. Anh có tin không? Em lo nhất chính là anh âm thầm đi điều tra, nếu vậy sẽ càng dễ bị lộ hơn.”
Lục Hạo Đình thở dài, bất đắc dĩ nói: “Từ nay về sau, không được giấu anh chuyện gì nữa. Anh mặc kệ đây là thật hay chỉ là một giấc mơ. Anh Hạo Đình hứa với em, anh nhất định sẽ cẩn thận, được không?”
Cố Vân Tịch ngẩng đầu nhìn anh, ánh mắt kiên định: “Được! Từ nay trở đi, chúng ta sẽ cùng nhau đối đầu với bà ta! Em không tin chúng ta lại thua! Anh Hạo Đình, bây giờ, bước đầu tiên, em muốn xử lý Lương Thi Hàm, lấy cô ta khai đao, giết gà dọa khỉ!”