Chu Hồng Phương thực sự không còn cách nào với con gái: “Được rồi, để mẹ đi tìm hiểu thêm về tình hình của Lục Hạo Đình và Cố Vân Tịch. Còn con thì lo mà chú ý tới chuyện này cho mẹ.”
“Lục gia quyền thế hiển hách, không biết có bao nhiêu kẻ đang nhăm nhe dõi theo! Lục Hạo Đình từ nhỏ đã rời nhà, tuổi lại chưa đủ lớn. Mấy năm nay, nó hiếm khi xuất hiện trong đại viện, đến mức nhiều người còn chẳng nhớ nổi nó.”
“Con xem đi! Nếu vài năm nữa nó được điều về, số lần xuất hiện ở đại viện nhiều hơn, mọi người nhớ ra nó, thì cuộc cạnh tranh khi ấy sẽ cực kỳ khốc liệt! Mẹ đã cho con nhiều thời gian như vậy, thế mà con vẫn chẳng có tiến triển gì. Con định chọc tức mẹ đến chết hay sao?!”
…
Hai người này dù sao cũng là phụ nữ, lại không có nhiều mối quan hệ trong giới quân đội. Hơn nữa, Đỗ Quốc Lương cũng không phải quân nhân, nên tin tức về Cố Vân Tịch bên kia căn bản chưa truyền đến tai Chu Hồng Phương.
Thế nhưng, điều mà Chu Hồng Phương không biết là, Lục lão gia tử đã biết mọi chuyện.
Nhiệm vụ lần này tổn thất nặng nề đến mức nào, sao Lục lão gia tử có thể không hay biết?
Ban đầu, rất nhiều người hầu như bị phế hoàn toàn, dù không mất đi năng lực hành động thì cũng gần như không thể tiếp tục phục vụ trong quân đội. Những người này đều là những quân nhân tinh anh, đối với quân đội mà nói, đây thực sự là một tổn thất vô cùng to lớn.
Lục lão gia tử đương nhiên đặc biệt quan tâm đến chuyện này.
Nhưng tin tức truyền về từ bệnh viện Quân Y Trung Ương lại tốt hơn so với ông tưởng tượng rất nhiều.
Thứ nhất, có một loại thuốc mới xuất hiện, có thể giảm đáng kể mức độ tổn thương nghiêm trọng trong tình huống như thế này.
Thứ hai, có một vị bác sĩ vô cùng lợi hại đã kết hợp loại thuốc mới này để cứu sống được nhiều binh sĩ tưởng chừng như không thể giữ được tứ chi.
Hiện tại, tình trạng hồi phục của các thương binh rất khả quan, khả năng tiếp tục ở lại quân đội cũng rất lớn.
Điều này khiến Lục lão gia tử vô cùng mừng rỡ.
Mà trong số đó, người khiến mọi người kinh ngạc nhất chính là, Cố Trầm!
Cháu trai duy nhất của Cố gia!
Tuổi trẻ tài cao, là một trong những sĩ quan ưu tú nhất của quân đội phương Bắc. Nhưng khi tin tức về chấn thương nghiêm trọng của anh truyền về, những lão tướng già như bọn họ đều cho rằng, Cố Trầm coi như đã bị phế rồi!
Bởi lẽ, với vết thương như vậy, làm sao có thể hồi phục được chứ?!
Cố Trầm chính là người thừa kế duy nhất của Cố gia. Nếu anh thực sự bị phế, từ đây Cố gia coi như xuống dốc!
Thế nhưng, không ai ngờ rằng, chỉ sau một ngày, tin tức tốt lành đã truyền đến, Cố Trầm vậy mà không sao cả!
Đây là điều khiến Lục lão gia tử kinh ngạc nhất.
Một vãn bối xuất sắc như vậy, ông đương nhiên không hy vọng Cố Trầm phải chịu số phận tàn phế. Biết tin này, Lục lão gia tử mừng rỡ vô cùng.
Mà La Vĩ Hồng - lão già đó - biết rõ địa vị của Cố Trầm, cũng hiểu được lần này Cố Vân Tịch đã lập công lớn. Nghĩ đến việc chính mình đã bồi dưỡng ra một học trò ưu tú như vậy, lão ta quả thực muốn khoe khoang khắp thế giới.
Đến hôm nay, hai ngày đã trôi qua, Cố Trầm hồi phục rất tốt. Hiện tại, trong giới thượng tầng, gần như ai cũng biết đến sự tồn tại của Cố Vân Tịch.
Trước khi rời đi, cháu trai của ông còn dương dương tự đắc khoe khoang một phen, rồi mới chịu đi!
Một Cố Vân Tịch như vậy, quả thực khiến Lục lão gia tử phải nhìn lại với con mắt khác xưa.
Ông không ngờ rằng, mới hai ngày trước, bản thân vẫn còn lo lắng cháu trai mình lại thích một cô nương như vậy, không biết sau này có thể làm chủ mẫu Lục gia hay không, có làm mất mặt cháu trai hay không, có khiến cháu trai phải chịu tổn thương tình cảm gì không...
Thế mà chỉ mới hai ba ngày trôi qua, Cố Vân Tịch đã mang đến cho ông một bất ngờ lớn đến vậy!
Chỉ xét riêng về năng lực, cô gái này đã vô cùng xuất sắc. Còn một phương diện nữa chính là khả năng quản lý gia đình và kinh doanh.
Về điểm này, Lục lão gia tử cũng âm thầm cho người điều tra sơ qua. Cô gái này dù làm trong giới giải trí, nhưng lại kinh doanh rất tốt, cũng xem như là người có đầu óc buôn bán.
Tuy nhiên, ông không dám điều tra quá sâu, chỉ tìm hiểu một chút thông tin cơ bản.
Ông nào dám điều tra sâu chứ!
Cháu trai ông mà biết, thể nào cũng trách ông tọc mạch, rồi còn trở mặt với ông cho xem! Đúng là, có vợ rồi thì quên cả gia đình!
…
Cố Vân Tịch ở bệnh viện nhiều ngày, cuối cùng cũng hoàn thành tất cả các ca phẫu thuật. Cố Trầm hồi phục ngày càng tốt, khiến cả nhà Cố gia đều vô cùng cảm kích cô.
Lần này, rất nhiều người bị thương, ban đầu ai nấy đều tuyệt vọng. Không ai ngờ lại gặp được một bác sĩ giỏi đến vậy, quả thực là may mắn lớn! Tất cả đều vô cùng cảm kích Cố Vân Tịch.
Sau khi hoàn thành ca phẫu thuật cuối cùng, cũng đúng lúc kỳ huấn luyện quân sự mùa hè của Đại học Quốc phòng kết thúc. Hôm nay là ngày kiểm tra cuối cùng, quyết định danh sách những học viên được vào lớp đặc cấp.
Vừa bước ra khỏi phòng phẫu thuật, Cố Vân Tịch đã thấy Trần Học An vội vàng chạy đến:
“Mau mau mau! Xe đã chờ em bên ngoài. Lý Tâm Đồng đang đợi trước cổng trường, cô ấy sẽ dẫn em đi thi. Cứ nghe theo sắp xếp của cô ấy, cố gắng làm bài thật tốt nhé!”
Hôm nay, Trần Học An vốn dĩ đến thăm bạn bè ở khu vực này. Biết Vân Tịch có kỳ thi quan trọng, nhưng ca phẫu thuật cuối cùng vẫn chưa xong, ông liền ở lại chờ.
Thấy cô vừa bước ra đã vội vã chạy đi, ông chỉ biết lắc đầu cười: “Vừa ra khỏi phòng phẫu thuật đã lao ngay vào kỳ thi… Đúng là trong suốt bao nhiêu năm của Đại học Quốc phòng, Cố Vân Tịch chắc chắn là người đầu tiên!”
Ông nhịn không được hét lên: “Làm bài thật tốt nhé!”
“Em biết rồi!” – Cố Vân Tịch không quay đầu lại, nhưng vẫn lớn tiếng đáp lời, rồi lao nhanh ra khỏi bệnh viện.
Vừa đến cổng trường, cô liền thấy Lý Tâm Đồng đã đứng đó chờ sẵn.
Thấy Cố Vân Tịch, Lý Tâm Đồng và La Chu lập tức chạy tới: “Vân Tịch! Cuối cùng cậu cũng đến! Trời ạ, cậu lợi hại thật đấy! Vừa bước ra khỏi phòng phẫu thuật đã phi ngay đi thi, ha ha ha, chắc chắn cậu là người đầu tiên làm chuyện này luôn!”
Ba người nhanh chóng chạy đến địa điểm thi.
Hôm nay là bài thi lý thuyết, kiểm tra kiến thức tổng hợp trong thời gian gần đây. Ngày mai sẽ tiếp tục các bài kiểm tra khác.
Lớp đặc cấp chỉ có 30 suất, trong đó còn có một số người được đề cử nhờ gia thế, chiếm mất vài suất. Vì vậy, mức độ cạnh tranh vô cùng khốc liệt!
Nếu không có thành tích xuất sắc vượt trội, thật sự rất khó để trụ lại.
Tất cả học viên đều đã chuẩn bị sẵn sàng bước vào phòng thi. Khi Cố Vân Tịch xuất hiện, ánh mắt mọi người lập tức trở nên kỳ lạ.
Có người ngưỡng mộ, có kẻ đố kỵ, có kẻ bài xích, và cũng có những người không thể chấp nhận nổi sự tồn tại của cô.