Hôn Nhân Tái Sinh: Lục Thiếu Cưng Chiều Cô Vợ Bác Sĩ Bí Ẩn Tận Trời

Chương 660: Chương 660




Lúc này, Cố Vân Tịch thật sự bị sốc.

Cô nhìn Lục Hạo Vũ với vẻ mặt tức giận, dáng vẻ kiêu ngạo của cậu ta. Cậu ta đang nói rằng mình muốn Lục Hạo Đình ra ngoài vất vả, còn mình thì ở nhà hưởng thụ thành quả. Nhưng lúc này, Cố Vân Tịch cũng nhận ra, thực ra cậu bé này chỉ đang cố tình khiến cô tức giận.

Điều này…

Lục Hạo Vũ hừ ra hai tiếng qua lỗ mũi, tự mãn nhìn Cố Vân Tịch: "Làm sao? Rất tức giận đúng không? Không ngờ đúng không? Nhưng mà hết cách, ai bảo anh ấy là anh cả chứ? Ai bảo anh ấy có bản lĩnh chứ? Ai bảo ông coi trọng anh ấy chứ? Tôi còn nhỏ, anh ấy làm anh cả thì phải bảo vệ tôi, cô có thể làm gì?"

Cố Vân Tịch: "..."

Phụt...

Cô bỗng nhiên muốn cười!

Lục Hạo Vũ đúng là quá ngốc nghếch.

Cố Vân Tịch cười nói: "HÌnh như… tôi không thể làm gì cả!"

Lục Hạo Vũ hừ hai tiếng, hung dữ nói với Cố Vân Tịch: "Tôi cho cô biết, thức thời thì hãy kiếm tiền để anh tôi cho cô càng sống dễ chịu hơn, vị trí của Lục gia vững chắc, tiểu gia của tôi mới có thể sống thoải mái. Nếu cô thật sự có bản lĩnh, thì hãy nghĩ cách giúp lấy lợi ích từ Tịch gia đi."

"Tôi cho cô biết, nếu cô không giúp anh ấy bảo vệ Lục gia, mà để cho tôi không trở thành thiếu gia hào môn, tiểu gia tôi tuyệt đối sẽ khiến cô không thể ở lại Lục gia được!"

Cố Vân Tịch nhíu mày: "Anh cả cậu thích tôi, có anh ấy ở đây, cậu có thể làm gì để khiến tôi không thể sống nổi tại Lục gia?"

Lục Hạo Vũ cắn răng: "Tôi là cháu trai của Lục gia, dù thế nào tôi cũng là cháu ruột của ông nội và bà nội, nếu tiểu gia tôi cứ tiếp tục gây phiền phức cho cô, khóc lóc, làm loạn, hay thậm chí tìm cách tự tử, thì trong nhà này có cô không có tôi, có tôi không có cô. Mặc kệ đại ca có che chở cô như thế nào, cô cũng sẽ không sống dễ chịu đâu."

Cố Vân Tịch: "..."

Đứa trẻ này!

Cố Vân Tịch liếc mắt một cái, rồi định đi ra ngoài.

"Biết rồi!"

Lục Hạo Vũ thấy nàng muốn đi, liền kéo nàng lại, "Tôi đang nói nghiêm túc đấy! Lục gia thiếu tiền, thiếu rất nhiều tiền, cô hiểu không?"

Cố Vân Tịch: "Tôi rất nghiêm túc đấy! Tôi biết!"

"Cô..." Lục Hạo Vũ tức giận nói: "Nhanh về mà nghĩ cách kiếm tiền đi, không phải anh cả tôi nói cô rất thông minh sao? Sao tôi cảm thấy cô rất ngốc vậy?"

Cố Vân Tịch tức trợn mắt!

"Cô nhìn cái gì vậy? Tôi chỉ nói sự thật thôi, cái đó... cô... trước kia ở Giang Châu đạt thành tích như thế, tôi đang nói là Trạng Nguyên kỳ thi đại học, rồi còn đánh bại An Gia giành lấy tài sản của ông ngoại cô, mấy chuyện này là tự cô làm hay đại ca giúp cô?"

Cố Vân Tịch sửng sốt, sau đó nói: "Chuyện khác tạm thời không nói, nhưng mà nói thật đấy, tiểu tử, chuyện Trạng Nguyên thi đại học này, anh cả cậu giúp gì tôi? Anh ấy đi thi giúp tôi à?"

Lục Hạo Vũ ngẩng đầu lên, tự tin nói: "Ai mà biết được có phải đại ca cố tình khiến cô thi đạt Trạng Nguyên không? Chỉ là công bố điểm số thôi mà, ai thấy được bài thi? Sao anh ấy mà không làm được? Anh ấy là trưởng tôn của Lục gia mà!"

Cố Vân Tịch: "..."

"Nhanh lên, nói đi, có phải anh ấy đã giúp cô không?" Lục Hạo Vũ mặt đầy kiên định, ánh mắt như muốn xuyên thấu qua cô.

"Không phải." Cố Vân Tịch nhẹ nhàng trả lời, không chút do dự. "Chuyện học hành với tôi mà nói, thật sự chẳng có gì khó khăn. Mà hiện giờ, tôi học ở Đại học Quốc Phòng, thành tích cũng rất tốt. Cái này, chẳng lẽ cũng là anh cậu giúp tôi sửa điểm số à?"

Lục Hạo Vũ: "..."

Lời này đúng là một đòn trí mạng. Dù anh trai cậu ta có tài giỏi đến đâu, thì cũng không thể nào thay đổi điểm số tại đại học Quốc Phòng được.

Một thoáng im lặng, Lục Hạo Vũ đột nhiên cười, nhưng nụ cười này có chút phức tạp: "Được rồi! Tôi tin cô lần này."

Cố Vân Tịch: "..."

"Vậy còn An Gia? Cũng là kế hoạch của cô sao?" Lục Hạo Vũ không bỏ qua, ánh mắt vẫn như muốn moi móc từng chi tiết.

Cố Vân Tịch không chút ngần ngại, gật đầu: "Đúng vậy, tôi có cách để đối phó với họ, chỉ là sau đó, anh cậu giúp đỡ một chút."

Lục Hạo Vũ nhìn cô một lúc lâu, ánh mắt thâm trầm và khó đoán, rồi mới lạnh lùng nói: "Tôi tin cô lần này, nhưng nếu cô dám lừa tôi, thì đừng mong sống yên ổn trong Lục gia."

Cố Vân Tịch: "..."

Đột nhiên, Cố Vân Tịch cảm thấy, đứa trẻ này không đáng ghét như trong tưởng tượng của cô. Thật ra, cô bắt đầu cảm thấy có chút hứng thú, và muốn quan sát thêm. Tạm thời, cô vẫn không muốn trở thành kẻ thù với cậu ta.

Không nói gì thêm, Cố Vân Tịch mở cửa và bước ra khỏi phòng của Lục Hạo Vũ.

***

Sau khi Cố Vân Tịch rời đi, nụ cười trên khuôn mặt Lục Hạo Vũ từ từ xuất hiện, cậu ta hướng về phía bàn học bên cạnh, ngồi xuống, lộ ra một vẻ nhẹ nhõm, như thể vừa thở phào một hơi.

May quá, Cố Vân Tịch không làm cậu ta thất vọng.

Là người vừa mới nổi lên như vậy, Cố Vân Tịch, thật ra cậu ta đã chú ý đến cô từ lâu. Cuộc đời của cô từng đầy sóng gió, nhưng cuối cùng lại có thể vươn lên thành công như vậy. Những gì cô đạt được khiến cậu ta không khỏi kính phục. Cậu ta luôn xem cô như một tấm gương để học hỏi, một hình mẫu mà cậu ta cần cố gắng để vươn tới.

Tết năm đó, cô được anh cả mang về nhà và tuyên bố là bạn gái của anh ấy. Lúc ấy, cậu ta chỉ có thể ngây người tại chỗ, như vừa bước vào một cơn mộng mị.

Cậu ta đã nghĩ, tất cả thành công của Cố Vân Tịch đều là nhờ vào nỗ lực của bản thân, không ngờ, đại ca lại là bạn trai của cô.

Ngay lập tức, cậu ta cảm thấy như bị lừa dối, sự thất vọng dâng lên trong lòng. Cậu ta không thể không nghĩ, Cố Vân Tịch chắc chắn là nhờ vào sự bảo vệ của Lục Hạo Đình mà mới có được thành công như vậy. Cậu ta quá hiểu Lục Hạo Đình, biết rõ anh có bao nhiêu bản lĩnh.

Và thế là, cảm giác bị phản bội khiến Lục Hạo Vũ không khỏi bùng lên một cơn giận dữ.

Nhưng sau đó, khi thấy bà nội rất thích cô, ông nội cũng không có gì để ghét bỏ, mấy cô dì cũng không có ấn tượng xấu với cô, còn đại ca thì càng ngày càng cưng chiều cô hơn.

Đặc biệt là sau này, người phụ nữ này lại có mối quan hệ với Tịch gia, Dung Tuyết Tuệ kia còn muốn nhận Cố Vân Tịch làm con nuôi. Mà Cố Vân Tịch, lại còn có vẻ muốn nhận.

Trong tình huống này, thái độ của đại ca đối với cô không hề thay đổi, điều này khiến cảm thấy cảm thấy có gì đó không ổn.

Cậu ta không tin chuyện này Cố Vân Tịch có thể giấu giếm đại ca, hoặc nếu thật sự như vậy, thì chỉ cần cô giả vờ nũng nịu một chút, đại ca sẽ bỏ qua mọi chuyện như chưa hề xảy ra. Nếu đúng như vậy, thì đại ca đâu còn xứng là đại ca!

Là trưởng tôn của Lục gia, đại ca tuyệt đối không thể ngu ngốc như vậy.

Vậy nên, khả năng duy nhất, chính là Cố Vân Tịch không làm điều gì có thể gây tổn hại cho Lục gia. Nếu cô không phải đang tính kế Lục gia, vậy thì chỉ có thể là đang tính kế Tịch gia!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.