Trong nhà hàng, Đường Cẩm đã gọi món từ trước, đang ngồi chờ.
Cố Vân Tịch đến nơi, hai người vừa ăn cơm vừa trò chuyện. Cô lấy một bản kế hoạch đặt trước mặt Đường Cẩm: "Đây là kế hoạch tôi đã chuẩn bị, cô xem qua một chút. Tôi không định làm thương hiệu đại trà, mà muốn đi theo hướng cao cấp. Thị trường cao cấp trong nước vẫn còn rất tiềm năng, mà tôi lại có chút danh tiếng, có thể tiết kiệm được không ít chi phí truyền thông, tốc độ lan tỏa cũng sẽ nhanh hơn."
Đường Cẩm gật đầu, cảm thấy hướng đi này rất hợp lý. Với tình hình hiện tại của Cố Vân Tịch, nếu cứ ôm đồm làm lớn ngay thì chưa chắc là tốt, nhưng nếu đi từ bước nhỏ mà làm cho tinh tế, thì lại rất có triển vọng.
"Tôi thấy rất ổn. Thật ra trước đây tôi cũng từng có ý định làm thương hiệu riêng, chỉ là vấn đề tài chính luôn là trở ngại, nhất là còn phải lo phần truyền thông, không phải chuyện đơn giản."
"Nếu cô thực sự muốn làm, tôi nghĩ chúng ta có thể hợp tác. Trước tiên cứ thành lập thương hiệu, giai đoạn đầu tôi phụ trách tạo hình cho cô, để thương hiệu dần dần xuất hiện trước công chúng. Đợi đến khi có được tiếng vang, rồi mới mở rộng quy mô cũng chưa muộn."
Cố Vân Tịch mỉm cười: "Được thôi. Trước mắt chúng ta có thể bắt đầu với các thiết kế đặt riêng cho khách hàng cá nhân. Cô chỉ cần tập trung vào phần thiết kế, còn truyền thông, quảng bá, những thứ khác cứ để tôi lo."
Hai người đều là nữ cường nhân, mỗi người đều có bản lĩnh và khí chất riêng. Đặc biệt là nói chuyện lại vô cùng hợp gu, cho nên buổi gặp gỡ lần này đúng là vô cùng thoải mái, trò chuyện cũng rất vui vẻ.
Đường Cẩm vốn đã có ý định định cư trong nước, lại muốn gây dựng một thương hiệu riêng. Hiện tại, Cố Vân Tịch vừa hay có thể cho cô một bệ phóng phù hợp, không khác gì đưa tới đúng thứ cô đang cần. Hai người bắt tay, vừa hợp ý lại vừa ăn khớp về đường hướng phát triển.
Nhưng cũng đúng lúc ấy, trên mạng đột nhiên nổ ra một tin tức nóng bỏng: "Cố Vân Tịch hẹn hò cùng Vạn tổng của Truyền Thông Quang Diệu", kèm theo là loạt ảnh paparazzi chụp được hai người cùng xuất hiện tại một nhà hàng sang trọng.”
Mà trớ trêu thay, chính là nhà hàng Cố Vân Tịch đã đến để gặp Đường Cẩm!
Có lẽ ngay cả bản thân cô cũng không ngờ được, đúng vào trưa hôm đó, Vạn Quang Diệu cũng chọn đến nhà hàng này. Ông ta đi một mình, hành tung lại vô cùng kín đáo, hoặc phải nói là… lén lút.
Thực tế thì ông ta thật sự đến để lén gặp tiểu tình nhân!
Tuy nhiên, những gì bị paparazzi chụp được lại hoàn toàn là... Cố Vân Tịch.
Trong loạt ảnh lan truyền trên mạng, có hai tấm là lúc cô bước xuống từ chiếc xe thể thao đắt đỏ, chiếc xe còn bị đặc tả kỹ lưỡng, sau đó bị đem ra so sánh với xe của các minh tinh hàng đầu trong giới giải trí, ai cũng không thể so được độ xa hoa ấy.
"Cố Vân Tịch mới nổi chưa đầy hai năm đã có thể sống xa xỉ như vậy, phía sau nhất định là có kim chủ rất giàu có hậu thuẫn."
Tin đồn được thêm dầu vào lửa.
Thậm chí còn có người tinh mắt phát hiện, quần áo Cố Vân Tịch mặc hôm đó chính là bộ mà buổi sáng cô bị phóng viên bắt gặp ở cửa Thịnh Thế, giống y như đúc, hoàn toàn có thể xác định đó chính là cô.
Tấm ảnh cuối cùng là lúc cô bước vào nhà hàng, bị chụp nghiêng một góc, nhưng gương mặt vẫn cực kỳ rõ nét.
Sau đó, tình tiết bắt đầu chuyển hướng, vẫn là những hình ảnh ấy, chỉ có điều tiêu điểm bị đổi thành... Vạn Quang Diệu.
Thủy quân rõ ràng đã được chuẩn bị từ trước, nên ngay khi tin tức vừa tung ra, liền có một loạt tài khoản ồ ạt nhảy vào bình luận. Mà điều đáng nói là tất cả các bình luận đều mang một tông giọng duy nhất: mắng chửi và công kích.
“Đệt! Đây chính là bằng chứng rành rành còn gì nữa! Hẹn hò rõ mười mươi! Trời đất ơi, Cố Vân Tịch đúng là tiểu tam!”
“Nhìn ngoài thì ra vẻ thanh thuần, ai ngờ sau lưng lại lẳng lơ tới mức này!”
“Người trên nói đúng! Giờ tiểu tam nào mà chẳng ra vẻ thanh thuần? Đúng gu bây giờ còn gì!”
“Chậc chậc, khó trách phát triển như diều gặp gió, được Vạn tổng của Quang Diệu nâng đỡ thì cô ta thiếu gì tài nguyên?”
“Tuổi còn trẻ, nhờ gương mặt xinh đẹp mà đi đường tắt... Giờ con gái ấy mà, thật sự... haiz...”
“Làng giải trí đúng là một vũng nước đục!”
….
Gần đây, Cố Vân Tịch vốn đang được chú ý rất nhiều, tin tức kiểu này vừa tung ra đã như châm dầu vào lửa. Chỉ trong một khoảng thời gian ngắn, lượng người xem và bàn tán tăng lên chóng mặt.
Fan của cô lập tức nhốn nháo, không ngồi yên được nữa, ào ạt kéo vào phản pháo để bênh vực thần tượng.
“Các người bị gì vậy? Đây mà cũng gọi là bằng chứng à? Nhìn kỹ xem, có chụp được hai người cùng xuất hiện đâu mà hô hào là ‘bằng chứng hẹn hò’?”
“Bình luận độc hại thì lúc nào cũng nhanh mồm nhanh miệng. Vân Tịch mỗi lần có thành tựu là y như rằng lại bị lôi ra nói ‘quy tắc ngầm’. Thật hết nói nổi! Vân Tịch nhà tôi giỏi giang thật sự, mấy người ganh tị cũng vừa thôi!”
“Đúng đó! Ghét cay ghét đắng mấy cái thể loại ‘anti mất não’ này! Một tấm ảnh xe với cái bóng lưng mà cũng mở miệng nói ‘đây là bằng chứng’? Bộ đầu óc bị úng nước à? Bó tay luôn!”
“Cùng lắm chỉ chứng minh hai người đều đến nhà hàng đó thôi, ai mà chẳng đi ăn được? Không có ảnh chung, không cùng khung hình, thế cũng đòi nói là hẹn hò? Đúng là muốn bẻ cong thực tế cho vừa lòng mình!”
“Tôi cũng chỉ là người qua đường, nhưng thật sự ngứa mắt với mấy cái kiểu bôi nhọ bừa bãi này. Gần đây Cố Vân Tịch quá nổi, làm ảnh hưởng tới lợi ích của ai đó rồi, nên mới bị hạ thủ đấy!”
“Cực kỳ khó khăn mới có một nữ diễn viên vừa có ngoại hình vừa có thực lực thật sự, thế là đám người sống nhờ nhan sắc kia không chịu nổi, bắt đầu hắt nước bẩn vào cô ấy!"
“Tác giả bài viết này bị thuê bao nhiêu tiền thế? Bôi đen Cố Vân Tịch dữ vậy? Báo cáo rồi, khỏi cần cảm ơn!”
“Đã báo cáo!”
“Tôi cũng báo cáo luôn!”
***
Thành tích thực sự của Cố Vân Tịch thì vẫn ở đó, bày ra rõ ràng trước mắt mọi người. Hơn nữa, cô ra mắt chưa lâu, cũng không tham gia ồ ạt các show truyền hình hay gameshow để vớt lưu lượng, tiêu hao thiện cảm của người qua đường. Những lần tham gia sự kiện thương mại cũng không tính là nhiều, so với mấy minh tinh suốt ngày chạy sô khắp nơi để giữ độ hot và gây chú ý, thì hình tượng của cô được giữ gìn tốt hơn rất nhiều.
Mỗi khi mọi người nhắc đến cô, thứ đầu tiên nhớ đến là các tác phẩm, chứ không phải những chuyện ồn ào bên lề.
Chính vì vậy, kiểu tin tức như lần này, rốt cuộc cũng không tạo ra làn sóng dư luận quá lớn. Ngược lại, còn khiến nhiều người càng tin chắc rằng, ai đó đang cố ý bôi đen Cố Vân Tịch.
Giới giải trí, vốn dĩ là một nơi kỳ quặc như thế.
Lắm khi, chỉ cần một vài tin đồn thôi cũng đủ để đẩy một minh tinh đang lên rơi vào vực sâu. Nhưng đồng thời, cũng có lúc, những tin đồn ấy lại chẳng hề lay chuyển nổi ai cả.
Thông thường, những ngôi sao nổi lên nhờ gameshow, nhờ ngoại hình hay chuyện tình ái, thường rất thiếu thiện cảm với công chúng, lại chẳng có tác phẩm nào để chống lưng. Họ là những người yếu nhất trong giông bão dư luận.
Còn những diễn viên thật sự có thực lực, họ chống chọi với mưa gió tốt hơn rất nhiều.
Cố Vân Tịch là người thuộc về nhóm thứ hai. Thậm chí, cô còn đặc biệt hơn cả nhóm ấy, bởi lẽ ngoài thực lực, cô cũng có độ nổi tiếng và lưu lượng của một minh tinh.
Hiện tại trong giới, kiểu người như cô gần như là số ít đặc biệt tồn tại.
Cho nên nếu muốn tính kế… không hề dễ dàng như tưởng tượng.
Quân Nguyệt là người hiểu điều đó rõ hơn ai hết. Từ đầu đến giờ, cô ta vẫn luôn trong trạng thái hồi hộp thấp thỏm. Trải qua một loạt tin tức dẫn dắt dư luận trước đó, lần này cô ta mới tung ra một đòn được cho là có chút “chứng cứ thực tế” hơn, vốn dĩ kỳ vọng sẽ tạo thành bùng nổ thật sự.
Không ngờ, kết quả lại là thế này.
Hoàn toàn không đúng như cô ta mong muốn.
Quả nhiên, còn chưa kịp đưa ra bước tiếp theo, điện thoại của cô ta đã vang lên.
Giọng nói của người phụ nữ vang lên trong điện thoại âm trầm đến mức khiến người ta lạnh cả sống lưng, chỉ mới lọt vào tai thôi đã khiến linh hồn Quân Nguyệt như run rẩy từng đợt.
“Quân Nguyệt, xem ra cô thật sự không để tôi vào mắt. Rốt cuộc cô đang bôi đen cô ta, hay đang âm thầm giúp cô ta?”
Quân Nguyệt rùng mình một cái, vội vàng đáp:
“Chủ… Chủ nhân, hình tượng của Cố Vân Tịch trước giờ vẫn rất sạch sẽ. Bây giờ cư dân mạng đâu còn dễ bị dắt mũi như trước nữa. Nếu đổi lại là mấy minh tinh lưu lượng tai tiếng sẵn thì còn dễ bôi, nhưng Cố Vân Tịch không giống…”
“Cô ta chưa từng dính dáng đến chuyện yêu đương, càng chưa từng tạo couple với ai. Tin tức đột ngột thế này, cư dân mạng không chấp nhận nổi, nhất thời cũng không tạo được làn sóng dư luận như mong muốn…”
“Đó là cô vô dụng!”
Quân Nguyệt còn chưa kịp nói xong đã bị quát một câu đanh thép khiến cô ta chết lặng, không dám thốt thêm nửa lời.
Giọng người phụ nữ kia lại vang lên, lạnh như băng: “Đến loại trình độ tin tức như thế này mà còn không tạo nổi sóng gió thì đi mà làm cho mạnh hơn vào. Cô là tổng giám đốc của Hằng Thiên, đến một tiểu minh tinh mà cũng không xử lý nổi? Có phải mang thai làm đầu óc cô trì trệ luôn rồi không? Đến chuyện nhỏ thế này mà cũng loay hoay không xong, tôi giữ cô lại để làm gì?”
Quân Nguyệt hoảng hốt đến mức vô thức ôm lấy bụng mình, giọng run run: “Không phải, thưa chủ nhân, tôi nhất định sẽ làm tốt… Tôi chỉ là… không ngờ Cố Vân Tịch lại có sức đề kháng mạnh như vậy trước sóng gió. Xin… xin hãy cho tôi thêm chút thời gian. Tôi thật sự có thể làm được. Tôi…”
“Đủ rồi! Tôi không muốn nghe cô nói nhảm nữa! Mau đi xử lý cho xong việc này. Nghe rõ chưa? Tôi không thích loại người như Cố Vân Tịch được cả thiên hạ tung hô. Tôi muốn cô ta bị nhuộm đen từ đầu đến chân, chỗ nào cũng bẩn thỉu, đi đến đâu cũng bị người ta nhổ nước miếng. Hiểu chưa?”
“Dạ dạ dạ! Tôi nhất định sẽ làm thật tốt!”
“Nếu chỉ tung tin vẫn chưa đủ, vậy thì đi tìm cách mạnh tay hơn! Người trong cuộc ra mặt thừa nhận chẳng phải là chứng cứ thép sao? Quân Nguyệt, tôi cho cô thêm một cơ hội cuối cùng. Nếu còn thất bại, vậy đứa con trong bụng cô cũng đừng mong được sinh ra, khỏi để lại một kẻ vô dụng, đầu óc không đủ dùng!”
Quân Nguyệt hoảng hốt đến mức toàn thân run bắn lên.
“Không đâu, thưa chủ nhân! Tôi nhất định sẽ làm tốt, thật đấy! Cô cứ yên tâm, Cố Vân Tịch sắp gặp phiền phức rồi. Tôi đảm bảo sẽ khiến cô hài lòng!”
Cuộc gọi kết thúc.
Quân Nguyệt hoa mắt chóng mặt một hồi lâu mới dần bình ổn lại trái tim vẫn đang đập thình thịch vì hoảng sợ. Cô ta đặt tay lên bụng mình, đứa bé đã hơn bảy tháng rồi, chẳng mấy chốc sẽ ra đời. Vào lúc này, tuyệt đối không thể để xảy ra chuyện!
Ánh mắt Quân Nguyệt trở nên lạnh lẽo, thậm chí mang theo chút tàn nhẫn.
Cố Vân Tịch… lần này cô xui rồi!
Bây giờ, chỉ có thể hy sinh cô thôi!
Người trong cuộc ra mặt thừa nhận?
Phải rồi!
Chuyện như thế này, trừ khi có chứng cứ xác thực không thể chối cãi, bằng không dân mạng vẫn sẽ luôn có chỗ nghi ngờ. Nhưng nếu có người trong cuộc đứng ra xác nhận… thì tất cả sẽ chấm hết!
Quân Nguyệt cúi đầu, đưa tay bấm số điện thoại của tổng giám đốc Truyền Thông Quang Diệu - Vạn Quang Diệu…