Hôn Nhân Tái Sinh: Lục Thiếu Cưng Chiều Cô Vợ Bác Sĩ Bí Ẩn Tận Trời

Chương 748: Chương 748




Cố Vân Tịch đã trở về phòng. Trong khi đó, Đường Phong bên này chỉ còn một mình ngồi trên cầu thang, chống cằm trầm tư, trong đầu liên tục lặp lại những chuyện vừa xảy ra mấy ngày nay. Cậu nghe thấy những lời mà Cố Vân Tịch vừa nói.

Anh Hạo Đình…

Còn cả khi Trần Kính Nguyên gọi một câu “Lục Thiếu”, nhắc đến “bộ đội”?

Lục Hạo Đình… vẫn còn ở trong quân đội?

Chẳng lẽ… chính là vị "bác - bạn của ba" mà mẹ đã từng nhắc đến?

Người xuất thân từ hào môn đỉnh cấp của thủ đô nước A, là trưởng tôn của một gia tộc quân đội danh giá?

Cố Vân Tịch… chính là bạn gái của anh ta?

Nếu nói vậy, chẳng phải cậu vừa mới gặp em dâu của ba rồi sao?

Không thể nào trùng hợp đến mức ấy chứ?

Lúc nào mà vận khí của cậu lại tốt đến vậy?

Nói cách khác, người mà dì Đường Cẩm thích, khả năng cao cũng chính là vị bạn thân kia của ba! Không trách được khi trước mẹ lại yên tâm để cậu đi theo dì Đường Cẩm, hóa ra bên trong còn có chuyện như thế!

Chỉ là khi ấy tình huống quá gấp gáp, mẹ cậu chưa kịp giải thích cho rõ ràng.

Trong lòng Đường Phong lúc này vô cùng phấn khởi, thật ra ngay từ khoảnh khắc đầu tiên nghe thấy Cố Vân Tịch gọi "anh Hạo Đình", cậu đã bắt đầu nghi ngờ rồi, chỉ là không dám biểu hiện gì ra mặt.

Qua một khoảng thời gian, cuối cùng cũng có thể xác định: người tên Lục Hạo Đình kia, chính là người bạn thân của ba cậu!

Quá tốt!

Đường Phong kích động đến mức suýt chút nữa thì bật dậy, nhưng lại cố nhịn không để lộ ra bên ngoài. Cậu thầm quyết định, nhất định phải đi theo Cố Vân Tịch quay về Đế Đô! Nhất định!

***

Lúc này ở trong đế đô đang là ban ngày náo nhiệt. Người phụ nữ đang ở trong phòng thí nghiệm của mình, vừa làm việc vừa vui vẻ ngân nga một khúc hát!

Vì đã khiến Cố Vân Tịch nuốt uất ức, bày ra được một nước cờ như ý, nên trong hai ngày nay tâm trạng của bà ta cực kỳ thoải mái.

Thế nhưng, niềm vui đó chưa kéo dài được bao lâu thì trợ lý của bà ta vội vã chạy vào thông báo một tin khiến bà ta sững sờ: "Chủ nhân, không ổn rồi! Kim chủ của Cố Vân Tịch xuất hiện, tự mình lên tiếng bênh vực cô ấy. Những tấm hình chúng ta tung ra... toàn bộ bị lật ngược!"

Người phụ nữ chết sững!

Bà ta lập tức chạy đến trước màn hình lớn để kiểm tra, quả nhiên vừa nhìn đã thấy từ khóa nóng nhất hiện giờ: “Cố Vân Tịch lão công” năm chữ to rõ, chói lóa, cực kỳ kiêu ngạo và chấn động chiếm trọn vị trí hàng đầu.

Bà ta ấn mở ra xem, liền thấy ngay bài đăng Weibo bên phía Lục Hạo Đình.

Dòng chữ vô cùng đơn giản, nhưng hàm ý bảo vệ lại vô cùng mạnh mẽ và rõ ràng.

Cảnh tượng đó khiến người phụ nữ hoàn toàn ngẩn người, trong nhận thức của bà ta, Cố Vân Tịch chẳng qua chỉ là một món đồ chơi trong tay giới tài phiệt thượng lưu, là loại phụ nữ cho dù có sự nghiệp hay năng lực đến đâu, một khi danh tiếng bị phá, thì đàn ông cũng chẳng buồn để tâm.

Có thể vẫn được nuông chiều, vẫn bị “chơi”, nhưng cái gọi là tôn trọng, thì sẽ không bao giờ có.

Bà ta chưa bao giờ ngờ tới, kim chủ này lại tự mình ra mặt, đứng ra làm chỗ dựa cho Cố Vân Tịch!

"Sao có thể như vậy chứ? Không thể nào!"

Bà ta lẩm bẩm, liên tục lặp đi lặp lại câu này như mất hồn, không dám tin vào mắt mình.

Cái kiểu bảo vệ bá đạo, đầy khí thế kia, không hiểu sao lại khiến bà ta chợt nhớ đến nhiều năm trước, có một người đàn ông… người mà bà ta từng yêu tha thiết, cũng đã từng như thế này mà ra mặt bảo vệ một người phụ nữ khác.

Bà ta rõ ràng có tất cả mọi thứ, thông minh hơn, ưu tú hơn, còn người phụ nữ kia thì không thể so nổi. Bà ta đã nghĩ đủ mọi cách để hủy hoại đối phương, khiến đối phương thân bại danh liệt, rơi vào tuyệt cảnh không lối thoát.

Thế nhưng… điều bà ta không ngờ tới là người đàn ông ấy đã ra mặt, chỉ cần mấy lời nói, liền thay đổi tất cả.

Người phụ nữ kia vốn đã bị cả thiên hạ phỉ nhổ, vốn tưởng sẽ không thể gột rửa thanh danh, nhưng nhờ vài câu của người đàn ông kia, lại lập tức biến thành nữ thần được ngưỡng mộ.

Mà hiện tại, Cố Vân Tịch lại đang lặp lại y hệt câu chuyện năm xưa!

Vì sao chứ?

Mẹ của cô ta như vậy đã đành… tại sao đến cả con gái của bà ta… cũng như vậy?

"Không thể nào!" Người phụ nữ gào lên, không thể tin được những gì mình đang thấy, cũng không muốn tin.

"Không thể nào!!" Giọng gào giận dữ vang lên, gương mặt xinh đẹp vốn dĩ hoàn mỹ lập tức trở nên vặn vẹo dữ tợn, giống như bị đâm trúng dây thần kinh yếu ớt nhất trong tim, chỉ cần khẽ chạm vào liền đứt gãy hoàn toàn.

Con thú dữ tàn nhẫn, xấu xí đang bị nhốt bên trong lập tức lao ra khỏi xiềng xích!

Và người phụ nữ đó, mang một cái tên vô cùng mỹ lệ - Cố Băng Nhan.

Thế nhưng, giờ phút này gương mặt dữ tợn, ánh mắt đầy ác độc của bà ta, đã hoàn toàn không còn phù hợp với cái tên xinh đẹp kia chút nào.

"Không thể nào! Dựa vào cái gì? Dựa vào cái gì chứ?"

Tại sao bọn họ lại có thể được những người đàn ông như vậy bảo vệ?

Điều đó khiến lòng Cố Băng Nhan như bị khoét một lỗ sâu hoắm, bà ta ta hung hăng hất tung toàn bộ đồ đạc trên bàn, ánh mắt căm hận dán chặt vào màn hình lớn!

Bọn họ không xứng!

Bọn họ hoàn toàn không xứng đáng!

Bà ta ghét cay ghét đắng hai người phụ nữ đó được tỏa sáng như vậy, bà ta nhất định phải hủy diệt bọn họ!

Cố Băng Nhan nhắm mắt lại, cố ép mình bình tĩnh lại, sau đó cười lạnh, nói: "Chỉ là một cái tài khoản thôi mà, cũng chưa chắc đã là thật. Nói không chừng, đây là một chiêu trò marketing của Cố Vân Tịch thì sao? Ai mà biết được phía sau tài khoản kia là người đàn ông đó, hay là chính cô ta tự làm?"

Nói như vậy, Cố Băng Nhan coi như tìm lại được một chút lý trí, tiếp tục nói: "Bài đăng này cũng chẳng nói rõ ràng cái gì, dù sao cái video cô ta đuổi theo xe vẫn là sự thật, vẫn không tránh khỏi bị nghi ngờ là bị 'vứt bỏ'. Tiếp tục thuê thủy quân dẫn dắt dư luận, tôi không tin không thể hủy diệt được một nữ minh tinh như cô ta!"

"Vâng!" Trợ lý lập tức gật đầu.

"Thế còn tên phóng viên kia?" Cố Băng Nhan hỏi tiếp.

"Bị bắt rồi, nhưng anh ta không biết gì về chúng ta cả, chỉ đơn giản là nhận tiền để làm việc thôi."

Cố Băng Nhan gật đầu, không hỏi gì thêm.

***

Bên này, Cố Băng Nhan tức đến mức phát điên, còn bên kia, Cố Vân Tịch lại vô cùng vui vẻ. Lục Hạo Đình đã nói sẽ chuẩn bị máy bay, cô tranh thủ thời gian đứng dậy sửa soạn.

Chưa tới mười phút, điện thoại của Lục Hạo Đình đã gọi đến.

Máy bay đã sẵn sàng, chỉ cần cô đến là có thể cất cánh.

Cố Vân Tịch mỉm cười, vui vẻ đi xuống lầu.

Dưới lầu, Trần Kính Nguyên vẫn chưa ngủ, đang theo dõi dư luận trên mạng. Xung quanh là mấy nhân viên vẫn còn bận rộn theo dõi tình hình. Nhìn thấy Cố Vân Tịch mặt mày rạng rỡ đi xuống, mọi người liền đoán được, sự việc hẳn đã được xử lý ổn thỏa.

Ai nấy đều thở phào nhẹ nhõm!

Thấy Cố Vân Tịch như sắp ra ngoài, hơn nữa đã thay quần áo rất xinh đẹp, rõ ràng là chuẩn bị đi đâu đó, Trần Kính Nguyên ngạc nhiên hỏi:

"Muộn thế rồi mà cô còn định ra ngoài à?"

Cố Vân Tịch nhìn anh ta cười, đáp: "Tôi muốn về nước một chuyến!"

Trần Kính Nguyên: “…”

Mọi người đều sững sờ, trợn mắt nhìn Cố Vân Tịch.

Cô nhướn mày, cười rất tươi nhưng kiểu tươi cười này lại khiến người ta có cảm giác… không thể tin nổi.

"Tôi nói thật mà. Tôi sẽ về kịp trước khi sự kiện tối mai bắt đầu. Bây giờ tôi đi gặp kim chủ đại nhân của tôi một chút."

Trần Kính Nguyên: “…”

Mọi người: “…”

Có cần phải cuồng nhiệt như vậy không?

"Khoan đã? Kịp giờ thật không? Bây giờ..." Trần Kính Nguyên hốt hoảng định kiểm tra giờ bay, lập tức nhíu mày không vui.

"Không được, không được! Chuyến bay nhanh nhất cũng còn hai tiếng nữa mới cất cánh. Ngày mai muốn quay lại đế đô thì..."

"Tôi dùng máy bay tư nhân về. Đã chuẩn bị xong rồi, giờ có thể bay ngay!"

Trần Kính Nguyên: “…”

Mọi người: “…”

Cố Vân Tịch cầm túi xách, giẫm giày cao gót, vừa đi vừa nhảy nhót ra cửa:

"Tôi đi trước nha các vị, hẹn gặp lại ngày mai!"

Mọi người trợn mắt há mồm nhìn Cố Vân Tịch vui vẻ chạy ra ngoài, một nam nhân viên trong nhóm còn run run đẩy gọng kính trên mũi mình: "Bây giờ yêu đương… tiêu xài cũng quá khủng rồi. Đến cả máy bay tư nhân cũng đem ra dùng!"

Mọi người: “…”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.