Chương 20: Trần gia lần thứ nhất năm báo.
Hai năm trôi qua, Trần gia tại Bách Thịnh phường thị chính thức tổ chức năm báo, những năm trước chỉ là mấy người đàn ông trong nhà tổng hợp lại với nhau tin tức mà thôi.
Năm vừa rồi, Trần gia chính thức chuyển mình thành lập mấy cái chuyên trách bộ môn, Diệp Y Y phụ trách Liệp Yêu đường, Trần Sở Thu phụ trách Đan Y đường, Trần Sở Mạnh phụ trách Kinh Thương đường tạm thời chưa thể làm lớn nhưng cũng dần thành hình.
Còn có Trần Mộng phụ trách Dưỡng Tộc đường phụ trách trong gia tộc các loại nghiệp vụ như tiếp dẫn cùng mở rộng linh căn tộc nhân, phụ trách giáo dục cùng định hướng tộc nhân, quản lý gia nhân các mục.
Còn Trần Kỳ Nam là đương nhiệm gia chủ, việc làm tại Y quán cũng là do hắn chưa bồi dưỡng được người kế tục lại vì gia tộc thiếu nhân thủ vì thế vẫn phải chủ trì mà thôi.
Tại Trần gia từ đường, Trần Kỳ Nam ngồi tại chủ vị, tất cả mọi người theo thứ tự ngồi tại trái phải hai bên, lúc này Diệp Y Y đang báo cáo tình hình:
“Gia chủ, Liệp Yêu đường hiện nay chưởng quản lấy hai đội liệp yêu tổng có mười người, tại bãi săn được phân cho gia tộc chúng ta mỗi tháng kiếm được hai trăm linh thạch, nộp lên hai thành linh thạch cho Thiết Kiếm sơn trang là bốn mươi viên linh thạch.
Chúng ta chia cho thành viên sáu viên linh thạch mỗi người tổng sáu mươi viên.
Về phía Bất Hoặc cùng Bất Đại một năm này theo đội ngũ học tập đã có thể để bọn hắn phụ trách một chi đội ngũ, nếu năm tới bọn hắn biểu hiện tốt có thể mỗi người đảm nhiệm một chi đội ngũ.
Cũng may chúng ta Dược Y đường danh tiếng các nơi tán tu cũng bán chúng ta mặt mũi cũng không nảy ra cái gì t·ranh c·hấp.”
Trần Kỳ Nam hài lòng đáp lời:
“Tốt lắm, nhưng cần căn dặn bọn hắn chớ có tranh cường háo thắng, dù sao An Dương sơn mạch địa bàn chỉ có vậy, trừ thâm căn cố đế ba đại thế lực cùng những cái lẻ tẻ phụ thuộc đội ngũ ra thì chúng ta một cái tân tinh bỗng đâm chọt vào lại còn cao điệu khó tránh khỏi bị người ghen ghét.
Hiện nay gia tộc còn đang trong giai đoạn đặt nền móng, lấy dĩ hòa vi quý làm chủ.”
Diệp Y Y đáp lời:
“Ta đã rõ, thời gian tới sẽ chú trọng dặn dò Bất Hoặc cùng Bất Đại.”
“Tốt, còn Sở Mạnh, tình hình bán ra đan dược như thế nào rồi?” Trần Kỳ Nam lên tiếng hỏi.
Trần Sở Mạnh nhanh chóng hồi báo:
“Thưa gia chủ, nhờ Nhị trưởng lão cùng Lỗ đại sư gia sức chúng ta cũng an ổn đả thông lấy trong phường thị một gian cửa hàng, tiền thuê sáu trăm linh thạch một năm, cùng với y quán sáu trăm linh thạch một năm.
Y quán phụ trách chữa bệnh cùng bán đan dược, cửa hàng bán các loại vật liệu thu được từ săn yêu thú.
Yêu thú vật liệu trừ các loại chi phí mỗi tháng lãi ròng năm mươi viên linh thạch, y quán trừ đi các loại chi phí hàng tháng lãi ròng hai trăm ba mươi linh thạch.
Tổng lãi ròng mỗi tháng hai trăm tám mươi viên linh thạch.”
Trần Kỳ Nam gật đầu, cũng không ra ngoài hắn tính toán, kế tiếp hắn nhìn về phía Trần Mộng hỏi:
“Tứ Trưởng lão, cùng nói cho mọi người biết tình hình của Trần gia chúng ta.”
Trần Mộng cung kính đáp lời:
“Vâng ạ, thưa gia chủ hiện nay gia tộc chúng ta có tám tên tu sĩ, luyện khí sáu tầng hai người gồm gia chủ cùng đại trưởng lão (Diệp Y Y).
Luyện khí năm tầng có tam trưởng lão (Trần Sở Mạnh) luyện khí bốn tầng có nhị trưởng lão (Trần Sở Thu) ta (tứ trưởng lão) cùng tam trưởng lão nương tử.
Luyện khí hai tầng có Bất Hoặc cùng Bất đại.
Nắm giữ kỹ nghệ người có hai người là gia chủ cùng tam trưởng lão lần lượt là Y đạo cùng Luyện Đan.
Phàm nhân chỉ có tại Lũng Tây thôn Trần thị hai trăm người nhưng có thể từ đó móc nối tới những quốc gia xung quanh để tìm kiếm có linh căn người tiến hành bồi dưỡng.”
Trần Mộng nhìn về phía tất cả mọi người, sau đó mới chậm rãi nói tiếp:
“Về phía tài chính, gia tộc hiện không thuê người hầu nhưng tiền thuê trạch viện cần một ngàn hai một năm tức mỗi tháng một trăm linh thạch.
Gia tộc bổng lộc mỗi tháng cho gia chủ hai mươi viên linh thạch có một người, trưởng lão mỗi tháng mười lăm viên linh thạch có bốn người tổng sáu mươi linh thạch.
Cho tộc nhân mỗi tháng năm viên linh thạch có ba người tổng mười lăm viên linh thạch.
Toàn bộ chi ra mỗi tháng một trăm chín mươi lăm viên linh thạch.
Thu vào sổ hai trăm tám mươi viên linh thạch mỗi tháng.
Từ đó mỗi tháng gia tộc chỉ để dành được tám mươi lăm viên linh thạch.”
Đừng thấy tám mươi lăm viên linh thạch rất nhiều, nếu đem đi mua bán cũng chỉ mua được gần ba bình Tụ Khí đan mà thôi.
Dựa theo tu luyện giới bất thành văn quy ước bốn thành tỉ lệ thành công đảm bảo kỹ nghệ sư cân bằng thu chi.
Ví dụ dễ hiểu nhất là tiền mua mười phần linh dược luyện chế Tụ Khí đan giá cơ bản là một trăm hai mươi viên linh thạch.
Luyện đan sư năng lực được bốn thành tỉ lệ thành công tức là luyện đan sư một phần vật liệu thành công luyện chế ra bốn viên đan dược ứng với một bình.
Mười phần vật liệu được bốn bình đan, giá mỗi bình là ba mươi linh thạch nhân bốn lên vừa đúng với tiền mua mười phần vật liệu.
Hiểu đơn giản là giá mười phần vật liệu chia cho bốn làm giá cơ bản.
Trần Kỳ Nam lúc này mới lên tiếng nói:
“Mọi người đều đã nghe thấy gia tộc chúng ta hiện tại khẩn cấp tình hình.
So với năm ngoái làm ra thu chi cân bằng cũng thấy được gia tộc chúng ta đã có tiến bộ, nhưng quá ít ỏi.
Chưa kể, bãi săn chúng ta được phân cho tối đa cũng chỉ đảm bảo cho bốn đội săn đạt tới như vừa báo cáo lợi ích tức là cũng chỉ tăng thêm năm mươi linh thạch thu nhập từ đi săn.
Sở Thu bởi vì đạt tới năm thành tỉ lệ thành công, lại thêm chúng ta chữa thương danh tiếng vang xa nên mới vững vàng thu lợi như vậy.
Tuy nhiên, Sở Thu còn phải cho Thiết Kiếm sơn trang làm việc cũng không cách nào cho gia tộc gia tăng thu nhập nên con đường này cũng khó đả thông.”
Trần Kỳ Nam thật sâu nhìn tại nơi đây phòng họp tất cả mọi người, chờ bọn họ suy nghĩ một chút mới tiếp tục nói:
“Nếu không có cách nào đột phá, chúng ta chỉ có thể duy trì hàng tháng thu nhập tối đa một trăm ba mươi lăm linh thạch cũng là ngưỡng mà Thiết Kiếm sơn trang có thể cho chúng ta mà không ảnh hưởng tới bọn hắn lợi ích rồi.
Một trăm ba mươi lăm linh thạch cũng đủ cho chúng ta thu thập lấy trên thị trường nhiều loại công pháp võ kỹ để tăng nền tảng cho gia tộc.
Nhưng sau đó chúng ta còn phải làm như thế nào?
Cuộc họp hôm nay chúng ta cần phải tìm lấy một đầu đường ra cho gia tộc.”
Cũng không có ai có ý định để gia tộc tiếp tục đầu tư cho tộc nhân học tập các loại kỹ nghệ ngành nghề, bởi quá đốt tiền lại khi đã thành lập gia tộc chưa chắc ba đại thế lực đã chịu cho bọn hắn học.
Trước kia Trần Sở Thu là một cái vô danh tiểu tốt, Trần gia cũng chẳng lên nổi mặt bàn mới khiến hắn có thể theo Lỗ đại sư học tập.
Lúc này, Trần Sở Mạnh lên tiếng nói:
“Gia chủ, chúng ta có thể tìm cách móc nối với Thiết Kiếm sơn trang thương đội đồng hành đến nơi khác giao thương giống như thôn ta buôn bán kiếm tiền.”
Trần Kỳ Nam chưa cần lên tiếng mà Trần Sở Thu đã phản bác ngay:
“Ngũ đệ, việc này ta cũng đã tìm hiểu một chút tin tức nhưng mà không khả quan.
Ba đại thế lực có thể làm bá chủ ở cái nơi này hai trăm năm đều vì bọn hắn nắm lấy đầu này thương lộ, từ đó tài phú không ngừng đổ về bọn hắn túi, trong khi nhưng kẻ khác chỉ là thay bọn hắn khai thác lấy nơi này tư nguyên rồi lại còn phải từ bọn hắn mua lại đan dược, v·ũ k·hí …
Tất cả tiền đều chảy vào bọn hắn túi, đệ nghĩ bọn hắn sẽ cho chúng ta tham dự vào sao?”
---