Lũng Tây Trần Thị

Chương 21: Trần gia lần thứ nhất năm báo (2).




Chương 21: Trần gia lần thứ nhất năm báo (2).
“Chúng ta có thể âm thầm khai thác một đầu khác lộ tuyến được chứ?” Trần Sở Mạnh hỏi.
Trần Sở Thu nói:
“Việc này đích xác có khả năng nhưng lại vô cùng khó.
Ta từ Lỗ đại sư nhiều lần ám chỉ mới hiểu ra, nơi này linh mạch tuy có thể cung cấp cho tu sĩ tu luyện nhưng nếu tu sĩ đạt tới giá trị nhất định sẽ làm giảm đi lượng linh khí mỗi người hấp thu được.
Yêu thú cũng vậy, vì thế cách năm mươi năm lại có một lần thú triều là cơ hội để hai bên tiêu hao, yêu thú cũng là tu sĩ trân quý tài nguyên, mà tu sĩ cũng là yêu thú đại bổ.
Bọn hắn đạt thành cùng xung quanh yêu thú đầu lĩnh nên thương đội mới có thể đi lại an toàn, chỉ cần nộp lên ít đồ vật mà thôi.”
Thấy mọi người bàng hoàng, Trần Kỳ Nam lên tiếng cảnh cáo:
“Mọi người nghe lấy nhưng chớ có phát tán ra ngoài, chỉ cần dám đả phá ra thì chúng ta chắc chắn sẽ bị ba đại thế lực tiêu diệt hoàn toàn.”
“Vâng ạ, chúng con hiểu ạ./ chúng con sẽ giữ kín miệng ạ.” Mấy người vội vã khẳng định.
Trần Kỳ Nam hài lòng gật đầu mới chủ trì tiếp:
“Sở Mạnh đề nghị không phải không thể làm, đó cũng là ý tưởng tốt nhưng chúng ta không đủ lực mà thôi.
Mọi người còn có đề xuất nào khác hay không?”
Lần này mọi người rơi vào trầm mặc, một lát sau Diệp Y Y mới lên tiếng:
“Hay là chúng ta cũng cùng yêu thú hợp tác, bọn hắn có thể chúng ta cũng có thể, chờ đến khi có thể đối kháng với một trong ba đại thế lực sẽ tìm cách thế chỗ bọn hắn.”

Trần Kỳ Nam lúc này mở miệng, ngữ khí nghiêm túc:
“Việc hợp tác với yêu thú mọi người nghĩ chúng ta có thể bỏ ra thứ gì có thể đả động được bọn hắn?
Đừng bàn đến huyết thực, làm như vậy chúng ta cũng sẽ đứng ở toàn bộ tu sĩ đối lập, không có bức tường nào là không lọt gió đến lúc đó sẽ gấp trăm lần phản phệ gia tộc chúng ta.
Cấp một yêu thú tuy mới chỉ sinh ra một ít linh trí có thể sơ bộ giao lưu nhưng vẫn lấy bản năng làm chủ, chẳng có cách nào giúp chúng ta khống chế lấy cục diện.”
Nhìn mọi người trầm mặc, Trần Kỳ Nam mặc dù chưa có chính mình kế hoạch nhưng vẫn nói đôi lời dặn dò để bọn hắn không bị lệch ra:
“Gia tộc chúng ta từ khi đến Lũng Tây thung lũng lập nghiệp, sau tại Bách Thịnh phường thị lẫn vào điểm chung là gì?
Đều là không ai quản chúng ta phát triển, âm thầm đụng chỗ này một ít, chỗ kia một ít đến khi bọn hắn nhìn tới sự đã không thể nào cản trở rồi mà lại cũng không có v·a c·hạm với bọn hắn lại có thể khi chân tay mới khiến cho cục diện ôn hòa như này.
Chớ suy nghĩ phản bội đâm lưng hoặc tìm cách diệt đi thế lực này thế lực kia, luôn nhớ lấy lão tổ lời dặn ‘Kỳ bất sở dục, vật thi vu nhân. Tại bang vô oán, tại gia vô oán.’
Ngày trước chúng ta có thể tẩm ngẩm tầm ngầm như tằm ăn dâu gặm lấy một góc lá thì hiện tại cũng có cơ hội để chúng ta âm thầm gặm nhấm, chỉ có là tạm thời không nhìn ra.”
Mặc dù ít rời đi Bách Thịnh phường thị nhưng làm việc tại Y quán, Trần Kỳ Nam cũng tiếp xúc đến rất nhiều tin tức, tu luyện giới nho nhỏ một cái Bách Thịnh phường thị nhưng oan oan tương báo đến bây giờ vẫn chẳng dứt được, nhưng tất cả đều khởi lên từ lợi ích t·ranh c·hấp.
Trần Kỳ Nam tiếp tục nói:
“Ta cũng không hạn chế các ngươi t·ranh c·hấp, tu tiên giới không tiến tắc thối chỉ có điều chớ làm tuyệt quá, cần biết điều giải.”
Trần Kỳ Nam nhìn tất cả mọi người hài lòng gật đầu, Trần Sở Thu cùng Trần Mộng ít cùng tu sĩ v·a c·hạm lại còn thường cùng tu sĩ ôn hòa lẫn vào lấy lợi ích nhân tình làm trao đổi qua lại nên không thấy hắn nói sai.
Diệp Y Y một lần suýt c·hết cũng thấm thía, hoặc có lẽ nàng mũi nhọn bị mài mòn sau khi có chính mình ràng buộc rồi.

Trần Sở Mạnh tuy là chém chém g·iết g·iết làm chủ nhưng hắn cũng phụ trách buôn buôn bán bán hiểu rằng chỉ cần là người quan tâm tới lợi ích sẽ có thể điều giải, không náo tới huyết hải thâm cừu thì chỉ cần đúng giá việc gì cũng qua.
Trần Sở Thu trừ lúc báo cáo phải nói ra, cả buổi họp hắn đều im lặng lắng nghe, lúc này mới nói lên chính mình suy nghĩ:
“Gia chủ, các vị trưởng lão, tại đây mọi người đều biết sự ràng buộc của lợi ích ân tình, lợi ích khó tranh nhưng ân tình là chúng ta Trần gia cường hạng.
Sợi tơ tuy mỏng nhưng bện lại là dây thừng vững chắc, từng cá nhân ân tình là một sợi tơ mỏng, lúc này không ai để ý nhưng một khi bện lại là một cái xuất kì bất ý, không phải là chúng ta âm thầm phát triển hay sao?”
Tất cả mọi người bừng tỉnh đại ngộ, vỗ nay đồng thanh:
“Hay, Sở Thu cách làm thực sự rất hay.”
“Là chúng ta quên mất, năm xưa nhờ những cái nhỏ bé ân tình mới mở ra một đầu an toàn lộ tuyến trở về Lũng Tây thôn, đúng là một khi phát động dù nhỏ bé tới đâu ân tình cũng có thể làm ra hiệu quả khổng lồ.”
Trần Kỳ Nam chờ họ phát tiết mới vỗ tay ra hiệu yên lặng nói:
“Đã có hướng đi vậy chúng ta cần phải định ra cách làm, yêu cầu bọn hắn ưu tiên mua bán chúng ta đồ vật là sẽ gây chú ý.
Chúng ta vấn đề là làm cách nào có tộc nhân tu vi đột phá tới luyện khí tám tầng từ đó có thể bình khởi bình tọa cùng tam đại thế lực?”
Tất cả mọi người lại lâm vào khó khăn, nếu không thể âm thầm tiến hành những thế lực kia cũng sẽ không để yên cho ngươi đến chia chác bọn hắn chén canh đâu.
Diệp Y Y lúc này lên tiếng:
“Nếu đã không có cách nào một lần nghĩ ra toàn bộ cách giải quyết vấn đề thì cứ từng bước một mà làm.
Đầu tiên, cần phải làm ra ẩn giấu tu vi phương pháp phù hợp chúng ta âm thầm phát triển.

Chúng ta tại đây cần trọng tâm chú ý tới điều này, chỉ cần phương pháp bị chúng ta bí mật cầm tới hoàn toàn có thể yên tâm đột phá.
Tiếp theo cần phải chọn lấy tộc nhân thiên phú đủ cao lại cử toàn tộc tích lũy giúp hắn đột phá, quay đi quay lại vẫn cần phải tìm ra cách xác định bọn hắn chính xác linh căn thuộc tính.”
Nàng nói đến đây thì dừng lại, tại mọi người không để ý nhìn qua Trần Kỳ Nam cùng Trần Sở Thu khẽ cười.
Trần Kỳ Nam ngay lập tức đỡ lấy nói:
“Tốt, vậy thì chúng ta thời gian tới mục tiêu, thứ nhất chậm rãi tích lũy lấy trong phường thị các tu sĩ ân tình, tốt nhất từ bọn hắn đổi lấy công pháp võ kỹ tiết kiệm tiền đi mua.
Song song với đó nghe ngóng lấy Trắc Linh thạch cùng Trắc Linh đại trận nơi nào có cung cấp mua bán, để gia tộc chuẩn bị mua lấy.
Cuối cùng, cần vì gia tộc khai chi tán diệp, nếu không đủ người thì việc gì làm cũng khó khăn.”
Tất cả mọi người đều tán thành, năm báo kết thúc.
Trần gia tộc nhân bước ra khỏi từ đường dường như đem mọi chuyện cho quên sạch, bọn hắn từng người nụ cười rạng rỡ cùng nhau đón năm mới bữa tiệc.
Tám người quây quần bên bàn ăn, Trần Kỳ Nam là gia chủ lúc này đứng lên nói:
“Mọi người, hôm nay tiệc cuối năm chúc cho gia tộc chúng ta sang năm mới vạn sự thuận lợi, chúng ta cuộc sống lại càng thêm tốt đẹp.”
“Chúc cho gia tộc phát triển vững vàng.” Mọi người cầm lên ly rượu theo Trần Kỳ Nam đồng thanh lên tiếng.
Bọn hắn thực sự hưởng thụ thời điểm này vui vẻ, gia tộc chẳng có mấy người nên Trần Kỳ Nam cũng không yêu cầu chia bàn theo thế hệ vì thế mà khung cảnh ấm áp như một gia đình nhỏ vậy.
Sau đó mấy năm, Trần gia chậm rãi dựa theo kế hoạch cắm rễ tại Bách Thịnh phường thị, tại Trần Bất Hoặc mười tám tuổi nàng được gả cho Phạm Đạt chính là vị đệ tử mà Trần Kỳ Nam tán thành.
Hai năm sau, Trần Bất Đại cưới lấy trong liệp yêu đội một cái nữ tử phẩm tính không tệ, khiến cho toàn gia tộc số lượng có linh căn tu sĩ tiến tới mười người tiếc nuối là trong gia tộc chưa sinh ra một người có linh căn tộc nhân.
Nhưng Trần gia vẫn đang an an ổn ổn đi lên.
---

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.