Chương 16: Tàu biển cuồng loạn (13)
"Vậy để cái này cho thúc thúc dùng, ta sẽ đi trước, còn ngươi thì đi phía sau bảo vệ cho Emma tỷ tỷ." Vừa nói, Anthony vừa nhanh chóng tìm kiếm trong đống đồ xem còn gì có thể sử dụng lại không.
Trải qua mấy ngày nay tiêu hao khiến không gian còn thừa một góc lớn. Anthony nhìn trong phòng, cảm giác cái gì có thể sử dụng, có thể mang đi đều mang đi.
Mở ra thùng đựng đồ, từ bên trong lấy ra mấy bộ đồ cho thuyền viên.
Tuy rằng lúc này đang là 37 độ mùa hè, nhưng mệnh so với mát mẻ càng thêm quan trọng. Cả ba người mặc lên vài lớp quần áo, cổ tay áo cũng không để lộ ra, Anthony cũng dùng dư lại băng dính bọc đến kín mít.
Xác định chính mình trang bị hoàn thiện, Anthony lấy ra từ trong không gian chảo cùng bếp điện.
Mưa đạn có chút tò mò không hiểu hắn định làm gì.
“Oa, chủ bá đây là muốn nấu cái gì,”
Nhìn thấy phản ứng của phòng phát sóng, Anthony khóe miệng khẽ nhếch, “Hôm nay ta sẽ chiêu đãi mọi người một món đặc biệt.”
Mà ngay lúc này Emma cùng Amery từ ngoài phòng đi vào vào, cả hai người vừa hay nhìn thấy Anthony đang ngồi một bên cắt từng lát thịt, không quá chú ý mà lẩm bẩm nói chuyện một mình.
“Anthony, ngươi đang nói chuyện với ai vậy?” Emma đứng một bên, vẻ mặt đầy khó hiểu mà hỏi.
Giọng nói đột ngột vang lên từ sau lưng khiến Anthony giật mình, lưỡi dao trong tay suýt chút nữa đã cắt vào ngón. Hắn vội vàng quay người lại, ánh mắt có chút chột dạ mà nhìn Emma.
“A, ta đây chỉ là... chỉ là nói chuyện một mình thôi.” Anthony lúng túng đáp, ánh mắt lảng tránh không dám nhìn thẳng vào nàng.
Emma cũng chẳng mảy may để ý xem lời hắn có gì không đúng, bởi ánh mắt của nàng lúc này đều bị tảng thịt trên thớt thu hút hoàn toàn.
Một tay giữ chặt tảng lớn thịt bò vuông vức trên thớt, một cái tay khác nắm chặt sắc bén dao phay, đang từ miếng thịt bò phía trên cắt xuống từng miếng từng miếng nhìn giống như từng trang giấy.
Amery nhịn không được mà hỏi, “Ngươi đang làm cái gì?”.
Muốn làm bò bít tết chắc chắn không được, lại không thể lấy ra nấu canh, Khiến Emma cùng Amery đoán không ra Anthony chân chính mục đích.
Anthony vẫn ngồi một bên tiếp tục cắt thịt bò, một bên lẩm bẩm nói.
“Ta vốn là muốn tùy tiện xào hai món coi như xong, nhưng thấy hôm nay là ngày cuối cùng ở đây, ta muốn nấu phong phú một chút, cho nên ta liền chuẩn bị làm thịt nướng, chờ một chút có thể đem bếp điện này mang ra ngoài, lúc đó muốn ăn thì kẹp thịt bò bỏ vào bếp nướng.”.
Kỳ thực Anthony vốn định cắt thành nhiếng mỏng hơn dùng để nấu lẩu cũng rất tốt.
Lẩu chẳng những không có đủ nguyên liệu, liền sốt chấm cũng là không có, cũng không bằng nướng thịt, ít nhất gia vị thịt nướng hắn còn có, lúc này mới tạm thời sửa lại ý nghĩ.
"Thịt nướng à? Nhưng sao lại cần bếp điện, không phải nên dùng than cùng củi sao?" Emma nhíu mày thắc mắc, ánh mắt lóe lên chút nghi hoặc.
Anthony có chút đắc ý, khóe miệng khẽ nhếch lên nói.
“Đây là món ăn ta cực kỳ yêu thích! Có thêm kimchi cùng rau xà lách nữa thì đúng là hết nước chấm!”
Vừa nghĩ đến đó, Anthony bất giác nuốt nước miếng, khóe miệng nhấm nháp có chút thèm thuồng.
Nhìn thấy biểu hiện của Anthony, cả hai người bụng bất giác kêu lên.
“Vậy ngươi cần chúng ta giúp gì không.”
Anthony không mấy để tâm, xua tay. “Không cần đâu, thúc thúc với tỷ tỷ ra ngoài nghỉ ngơi đi, ta sắp xong rồi.”
"Vậy có gì cần giúp thì cứ gọi chúng ta nhé. Ta ra ngoài xem có gì cần mang theo không." Amery vừa nói vừa cùng Emma đi ra ngoài. Hai người cũng không để tâm nhiều vì họ hoàn toàn không biết Anthony đang chuẩn bị món gì.
Mưa đạn tất cả đều là trầm mặc.
“Ta có cảm giác chủ bá đang đi du lịch chứ không phải là sinh tồn a.”
“Không phải chứ, chủ bá ăn còn ngon hơn cả ta.”
“Món thịt nước chảo là gì vậy, ai có thể giải thích không.”
“Lầu trên là người châu âu nên không biết, thịt nướng chảo là món ăn người châu á, nếu không có bếp nướng thì dùng tạm chảo cũng được.”
Anthony không quá chú ý đến mưa đạn, nhanh chóng mà đem thịt còn lại cắt gọn, sếp đầy thành hai đĩa.
“cái này phải gần 2 cân thịt a,” Anthony có chút cảm thán.
Đem thịt cùng bếp điện đặt trên sàn, Anthony đem dây điện cắm vào ổ cắm gần đấy.
“May mà tàu này còn có điện dự phòng, không thì lại phải nhịn đói rồi,” Anthony thở dài, vừa nói vừa điều chỉnh nhiệt độ trên bếp, vẻ mặt có chút thả lỏng.
Liền nói công nghệ khoa học ở trong trò chơi này không khác gì ngoài đời, giống nhau từng đồ vật đến cả thiết kế, Nhìn qua thì không ai nghĩ đây là hai thế giới khác nhau.
Đem bát đũa dọn ra bàn, từ trong không gian lấy ra muối trắng cùng đường, đổ cả hai ra bát kèm ít chanh là thành gia vị chấm thịt nướng.
“Thật là thèm a.”
Mưa đạn đều nhanh khóc rồi.
Đối với rất nhiều quốc gia bây giờ đang là ban đêm, cơm tối cũng đã ăn song rồi.
Mà ở đây nhìn Anthony nấu như này lại càng đói, hắn chỉ là cắt ít thịt, tiếp đó cứ như vậy đem thịt tươi đặt lên bếp rồi nướng, này liền kết thúc nhưng không hiểu tại sao qua tay Anthony làm lại thèm đến vậy.
“Chủ bá đây là phóng độc ban đêm a.”
“Ta có làm sai cái gì thì hãy bắt ta đi, đừng h·ành h·ạ ta như vậy không thể kiềm được nước miếng rồi.”
“Đêm nay lại tăng cân, hu hu hu.”
Kế tiếp, Anthony đem Amery cùng Emma gọi lên phòng bếp.
Lúc Amery cùng Emma nhìn thấy dưới sàn chỉ có một cái chảo rỗng tuếch, cùng với hai đĩa thịt còn sống, kèm một bát nước chấm, không khỏi có chút ngẩn người.
Emma dùng ánh mắt hoài nghi nhìn xem Anthony.
Amery có chút không hiểu mà hỏi. “Đây là cái gì? Chúng ta hôm nay ăn thịt sống sao?”.
Dù sao cũng là thịt bò, ăn sống cũng là có thể nhưng ăn sống nhiều quá cũng không ổn, không phải tùy tiện lấy ra một tảng thịt bò cắt thành miếng mỏng liền có thể làm thịt sống ăn.
Anthony lúng túng hướng hai người cười một cái, thừa cơ nói, “Xin lỗi xin lỗi, đợi hôm nào ta làm chỉnh chu hơn, hôm nay ăn qua loa một chút được không? Chúng ta có thể dùng cái chảo đem thịt nướng chín, hoặc cũng có thể nói là rán chín rồi ăn, có thể chấm thêm nước chấm thịt.”.
Amery cùng Emma có chút tò mò, đây vẫn là lần đầu tiên bọn hắn ăn như này nên trên khuôn mặt mang theo mới lạ biểu lộ, cả ba người ngồi xuống bao quanh cái bếp.
Anthony giống như là phục vụ viên ngồi một bên cho hai người giới thiệu phương pháp ăn, vừa giúp hai người nướng thịt.
Kỳ thực loại này nướng thịt phương pháp ăn vẫn tương đối thú vị, giống như là tấm sắt nướng thịt.
Bất quá bởi vì đồ chấm thiếu khuyết rất nhiều thứ, hơn nữa cũng chỉ có thịt bò một loại nguyên liệu nấu ăn, khiến Emma cùng Amery ngay từ đầu cảm thấy mới mẻ, sau đó liền không có hứng thú quá lớn.
Dù sao đây không phải là trong tiệm thịt nướng, nên kém rất nhiều hương vị.
Anthony ngược lại là ăn rất ngon, một mình hắn ăn hơn một nửa số thịt bò.
Này hương vị cũng truyền tới phòng bếp.
“Mẹ nó, bọn lão tử ở chỗ này vất vả ngăn cản tang thi, bên ngoài tự nhiên có người nấu thịt!” Người chơi Tomy có cái mũi đặc biệt mẫn cảm, ngửi mùi vị mắng một câu, “Chờ lão tử đi ra ngoài, nhất định g·iết c·hết người nào nấu thịt.”.
Vừa dứt lời, cửa phòng bếp lại bị mãnh liệt v·a c·hạm.
Đại lượng lớn tang thi ở ngoài cửa gào thét, khoá cửa đã lung lay sắp đổ.
“Khiêm ca, cửa phòng bếp đã sắp dữ không nổi.” Ở bên cạnh NPC đồng bạn hướng bên cạnh Dung Khiêm xin giúp đỡ.
“Dữ không nổi cũng phải dữ, để chúng nó đi vào mọi người đều c·hết! Kiên trì dữ đi, chờ chúng ta tới M Quốc hải vực sẽ có q·uân đ·ội tới cứu chúng ta!” Dung Khiêm tự tin cho NPC tiêm máu gà, “Chúng ta khoảng cách M Quốc vùng biển đã không xa.”
Dung Khiêm như vậy nói, ngầm cùng sáu người lặng lẽ trao đổi ánh mắt.
Anthony cùng hai người ăn xong, đẩy kệ tủ ra trèo lên trên thông gió.
Nhìn Anthony nhẹ nhàng bộ dáng, Emma cùng Amery trèo lên không quá nhẹ nhàng.
Nhìn cảnh này, Anthony không khỏi trầm mặc. Trong đầu hắn lúc này đang xoay quanh ý nghĩ làm sao để huấn luyện cho Amery và Emma, giúp họ đủ sức đối mặt với những nguy hiểm khi không có hắn.
Bò hết lên trên, Anthony một chân đem kệ tủ đá ngã, thanh âm khiến cho tang thi chú ý, nhìn lung lay sắp đổ cửa phòng khiến cả ba người nuốt nước miếng, không quay đầu lại mà bắt đầu ra bên ngoài bò đi.
Chờ bọn hắn bắt đầu bò một thời gian, đột nhiên phát hiện tựa hồ không đơn giản như vậy.
Thông gió ống dẫn bốn phía thông suốt, bên trong còn rất tối. Cảm giác phương hướng thực không phải đặc biệt tốt, Anthony trong lúc nhất thời không biết nên đi hướng nào để đến cầu thang bộ. Chỉ có thể lựa chọn một phương hướng, không có mục tiêu mà bò về phía trước.
Từ thông gió bên trong dẫn dần bò qua mỗi một phòng. Xuyên thấu qua khe hở nhìn xuống xem, hầu như mỗi phòng đều bị tang thi chiếm cứ.
Trừ bỏ tang thi, Anthony còn thấy một người còn sống.
Chuẩn xác mà nói hắn chỉ còn lại có một hơi thở, nửa c·hết nửa sống.
Đây là cái tuổi trung niên thúc thúc, Anthony nhớ rõ hắn, hắn là thuyền phó, hình như kêu là Trương Dương.
Trong phòng là nồng đậm nước hoa vị, trên mặt đất đủ mọi loại vỏ bánh, trên bàn còn có nhiều bình nước khoáng rỗng. Nhìn ra được người này chuẩn bị rất nhiều đồ vật, tất nhiên là không chuẩn bị đầy đủ bằng hắn.
“Thúc thúc, ngươi thế nào?” Anthony mở ra lỗ thông gió nhỏ giọng hỏi.
Trương Dương đã đói đến mức không đứng lên nổi, nhưng khi thấy được Anthony lại giống như thấy được hy vọng.
“Có nước sao?.”