Chương 54: Thủy mộ thành (18)
Diệp Trần người này ngoại trừ vì tiền mà có thể làm mọi thứ ra thì hầu như không có gì khuyết điểm.
Làm việc cũng cực kỳ là cẩn thận.
Hắn ở đây rất sớm lúc trước, bây giờ đã đem toàn bộ người trong tòa nhà này quản lý được cực kỳ chặt chẽ, mỗi ngày còn cố định thời gian cử người đi kiểm tra.
Anthony cũng thật là không dễ dàng mới ở trong nhà vệ sinh tìm được một cái cửa sổ nhỏ.
Mỗi ngày đều dành một ít thời gian ở cửa sổ nhỏ bên trên cố vặn ra từng cái ốc vít, sau nhiều ngày cần cù vặn ốc vít thì hôm nay cũng tháo ra được một khe hẹp.
Cảm ơn lúc trước những ngày bị lão cha cắt tiền sinh hoạt nên hắn lúc này mới luyện ra được một thân bản lĩnh như bây giờ.
——
Đã đến giờ cơm tối thời gian.
Nhưng mà phong phú bữa tối rất khó nhắc tới hứng thú của Diệp Trần, cơm tối về sau mới là thời gian hắn chờ mong.
Diệp Trần tâm tình vô cùng tốt chờ đợi đêm nay câu trả lời.
Ánh mắt ở mọi người trên thân đảo qua, cơm tối đã bắt đầu, hắn muốn nhất thấy người cũng không ở trong đó.
"Tiểu Anthony đâu?."
A ?
Bị hỏi bất ngờ làm mọi người có chút sững sờ, bên cạnh lẫn nhau nhìn nhìn, bọn họ từ chạng vạng tối tới giờ chỉ thấy qua một lần Anthony.
“Không ai thấy hắn sao?.”
Diệp Trần nhíu nhíu mày, "Đi tìm."
Cơm cũng không có được ăn, tất cả mọi người đều gia nhập vào tìm người hàng ngũ.
Trương Tiểu Yên nghe vậy trong mắt loé lên một tia sáng, vụng trộm một mình đi xuống lầu.
Nàng vẫn luôn cảm thấy Anthony đang có cái gì đó giấu diếm mọi người, ngày bình thường ngoại trừ công tác, lúc khác nàng luôn dành thời gian để giám thị Anthony.
Bởi vậy nàng biết rõ Anthony có một cái bí mật nhỏ, mỗi ngày hắn đều xuống dưới lầu đi vệ sinh ba, bốn lần.
Mỗi lần đi vào cũng phải hơn mười lăm phút mới chịu đi ra.
Nếu như Anthony bị nàng tự tay bắt được thì sao?.
Nghĩ đến lập công, Trương Tiểu Yên kìm lòng không được mà bước nhanh hơn.
Hướng phía nhà vệ sinh mà Anthony đang ở lao đến.
Rầm.
Cửa phòng bị bật mở ra.
Trương Tiểu Yên nhìn thấy đứng ở trên nắp bồn cầu Anthony đang hướng ra bên ngoài chui ra, trong mắt toát ra tia kinh hỉ ánh mắt
"Ta tìm được hắn rồi!."
Thanh âm lớn đến mức người ở bên trên tầng đều có thể nghe thấy.
Mẹ nó.
Anthony nhìn xem ôm chặt lấy chính mình cái chân Trương Tiểu Yên, đá cũng không chịu buông ra.
Đằng sau truyền đến tiếng bước chân dồn dập, không cần nghĩ cũng biết người ở trên đuổi tới nơi.
"Anthony ngươi chạy không được!"
Trương Tiểu Yên cả người đắm chìm tại lập công trong vui sướng, huống chi diệt trừ như vậy một cái cái đinh trong mắt, nàng nói không chừng có thể được Trần ca chú ý!
Đây là người từ bệnh viện tâm thần nào chạy ra?
Anthony hít sâu một hơi, dùng hết khí lực đem Trương Tiểu Yên đá văng, tại Diệp Trần đi đến trước một giây nhảy xuống.
Nước bắn lên tung toé bốn phía.
Anthony giãy dụa bơi đi lên, vừa vặn nhìn bên cửa sổ sắc mặt lạnh như băng Diệp Trần.
Diệp Trần lúc này ánh mắt tựa như một khối hàn băng, đè nén bị người trêu đùa sau nộ khí, " Xuống lầu."
Đằng sau động tác cực nhanh, để cho Anthony không dám có chút thư giãn nào, cuống quít tuyển cái phương hướng bơi đi.
Ca nô t·iếng n·ổ vang càng ngày càng gần.
Diệp Trần mang người đuổi theo tới.
"Anthony mau dừng lại, bằng không thì chúng ta đối với ngươi không khách khí."
Trương Tiểu Yên ở một bên lớn tiếng hô, giờ này khắc này hơi có chút diễu võ dương oai tư thế.
Anthony nhìn về phía bên cạnh còn đứng vững ở trên mặt nước những toà nhà.
Trong phòng ngoài phòng đều là dân chạy nạn.
Hiện tại không quản được nhiều như vậy, Anthony cả người ướt sũng bò lên bờ, hướng phía bên trong toà nhà nhanh chóng chạy trốn.
Tuy có nhiều người nằm trên sàn làm cho con đường càng thêm khó đi, nhưng một cái trong nước, một cái tại trên bờ, Anthony như trước kéo ra một khoảng cách.
"Trên bờ người nghe đây, ai có thể bắt được phía dưới người đang chạy kia, đến toà nhà quốc hội đổi mười gói mì ăn liền! "
Sau lưng đột nhiên vang lên thanh âm.
Nghe được mười gói mì ăn liền, mới vừa rồi còn thờ ơ lạnh nhạt người bắt đầu trở nên sôi trào.
Anthony cái này biến thành hành vật tư biết di chuyển, hai bên đều là những bóng người muốn chạy ra ngăn hắn lại, đằng sau còn có một nhóm lớn người còn đang đuổi theo.
Chưa đến một phút, Anthony bị một đám người vây lại.
" Vật tư, vật tư! "
Sau một hồi suy nghĩ kĩ, Anthony cũng móc ra toàn bộ vật tư.
Hướng bốn phía đám người ném ra.
Trước mắt vật tư so ngoài miệng nói vật tư càng thêm có lực hấp dẫn, tất cả mọi người bắt đầu lao vào chém g·iết lẫn nhau để đoạt vật tư, Anthony thì bị đoàn người lôi kéo, sô đẩy ra phía bên ngoài.
Bị dẫm đạp liên tục làm cho cả người không có chỗ nào lành lặn, Anthony không thèm để ý v·ết t·hương mà tiếp tục chạy.
Một bên chạy còn một bên ném trong không gian thực vật.
Vốn là ăn nhờ ở đậu mà tích lũy được một ít thực phẩm lập tức thiếu đi hơn phân nửa.
Nhìn xem Anthony điên cuồng vung vật tư, theo kịp người hít sâu một hơi.
"Trần ca, người xem Anthony trộm của chúng ta bao nhiêu vật tư."
Trương Tiểu Yên chỉ vào Anthony nói ra, những người khác nhất trí gật đầu, Anthony đến cùng là trộm đi bao nhiêu vật tư?.
Chỉ có Diệp Trần biết rõ, đó căn bản không phải vật tư của bọn hắn.
Vật tư vẫn như trước hoàn toàn về hắn quản lý, chỉ có hắn mới có cái chìa khóa mở ra.
Anthony có ý định chạy trốn là vừa mới nghĩ ra, Diệp Trần là tự mình kiểm tra số vật tư rồi mới đuổi theo ra đây.
Huống chi, hắn không có bất kỳ túi đựng đồ nào, như thế nào cất được nhiều như vậy vật tư.
Đạo cụ không gian.
Không ngờ tiểu Anthony lại có đạo cụ không gian a, ta biết vì sao lại có người muốn mua mạng ngươi rồi. Diệp Trần khóe miệng khẽ nhếch lên, không kìm nén được mà cười lớn.
Diệp Trần là được hệ thống nhắc nhở qua đạo cụ không gian nhưng chưa biết nó có bộ giáng nào.
Diệp Trần cười nhạo một tiếng, "Tăng thêm tốc độ, không thể để cho hắn chạy."
Hoảng hốt chạy bừa.
Phải nói là Anthony tình huống hiện tại.
Sau lưng ca nô đuổi theo không bỏ, chỉ cần đi xuống nước, hắn đã có thể biến thành cá trong chậu.
Vì thế Anthony không thể không dọc theo các nơi có phòng ốc địa phương chạy.
Có nơi thậm chí không thể được gọi là phòng ốc, chỉ còn lại một cái nóc nhà, phía trên còn ngập đầy nước.
Ca nô đã đuổi theo tới nơi, Anthony tốc độ dần dần chậm lại.
Diệp Trần ngồi ở ca nô bên trên không đếm xỉa tới nói, " Tiểu đệ đệ, ngươi thật đúng là đứa trẻ không biết nghe lời a. "
Anthony mệt mỏi thở không ra hơi, căn bản không có rảnh phản ứng đến hắn.
"Ngươi nghĩ mình còn có thể chạy trốn sao? Ca ca bây giờ muốn không gian đạo cụ của ngươi với mạng ngươi, hay là ngươi dừng dừng lại đi? "
Anthony nghe nói như thế một cái lảo đảo.
Không nghĩ tới Diệp Trần lại vô sỉ như vậy, muốn không gian đạo cụ còn không nói, còn muốn cả mạng hắn là có ý gì.
Muốn cái mẹ nhà ngươi.
Quy tắc trò chơi ngày đầu tiên đã nói nếu người chơi trừ khi t·ử v·ong, thì không gian mới có thể chuyển nhượng.
Anthony khinh bỉ mà nhìn Diệp Trần, chạy trốn nhanh hơn.
Có quan hệ trò chơi sự tình thì chỉ có người chơi mới có thể nghe được.