Marvel: Lão Cha Ta Là Tony Stark

Chương 55: Thủy mộ thành (19)




Chương 55: Thủy mộ thành (19)
Ngoại trừ Diệp Trần cùng Anthony, Hoàng Miêu với Cẩu Cẩu ở một bên đều nghe được hết tất cả.
Đã trải qua một lần trò chơi, đây vẫn là lần thứ nhất gặp được không gian đạo cụ người chơi.
Nghe nói có được không gian đạo cụ người chơi, 80% đều là cao thủ.
Cả hai người mắt lóe lên tia hâm mộ mà nhìn về phía Anthony, thấy hắn chật vật chạy thục mạng thì có chút thất vọng.
Anthony cũng có thể là 20% còn lại a.
Trong đầu vừa hiện lên ý nghĩ này, chỉ nghe bang bang hai phát.
Ca nô bên trên của bọn thuộc hạ bị thủng hai cái lỗ, viên đạn bắn ngay vào thùng xăng tạo ra một v·ụ n·ổ lớn.
Hoàng Miêu cùng Cẩu Cẩu sợ tới mức trực tiếp ngồi xổm xuống.
Ta sai rồi, đại lão vẫn là đại lão.
Cái này hai phát bắn rất đúng chỗ, vừa vặn trúng ngay bình xăng của ca nô.
Tốc độ càng ngày càng chậm, làm cho Diệp Trần không thể không dừng lại lên bờ tiếp tục đuổi theo.
Song phương một trước một sau người đuổi ta chạy.
Một đường chạy không liên tục.
Phía trước đã không còn có nơi nào để chạy.
Mẹ nó, đây là đường cùng.
Anthony khẩn trương, nhìn xem Diệp Trần đang từng bước từng bước lại gần, cố tỏ ra đáng thương nói "Trần ca ca, ta còn có cơ hội để lựa chọn lại sao? "
Diệp Trần mỉm cười lắc đầu, " Đã không có. "
Anthony: " Ngài không phải nói là rất muốn ta về tổ chức với ngài sao? ta đồng ý."
"Trần ca ca rất thích ngươi theo ta về, nhưng vì ngươi làm ta quá thất vọng nên ta chỉ đành g·iết ngươi ở đây."
Nói song, Diệp Trần hướng họng súng đen ngòm về phía Anthony.
Mẹ nó, không có thương lượng gì sao.
Anthony thân thể né sang một bên, không chần chừ mà nhảy thẳng vào làn nước đục ngầu.
Hít thở sâu một hơi, cố gắng bơi xuống dưới.

Rầm rầm rầm.
Truyền đến mấy tiếng súng vang.
Anthony cảm giác viên đạn từ trên đỉnh đầu bay qua, căn bản không dám ngoi đầu lên.
Tránh được nhất thời trốn không được cả đời, con người nhiều nhất chỉ có thể nín thở mấy phút.
Ngay khi Anthony cho là mình hẳn phải c·hết không thể nghi ngờ thời điểm, đỉnh đầu tiếng súng dừng lại.
Trên mặt nước có động tĩnh, giống như nhiều thêm mấy chiếc ca nô.
"Diệp Trần, mới mấy ngày mà ngươi lại quên ước định sao? " Trên mặt nước loáng thoáng truyền tới một nam tử thanh âm.
Thanh âm này trầm thấp, mơ hồ có chút quen tai.
"Tình huống khẩn cấp, mong ngài Amery đây cho ta ở đây một một chút thời gian, bắt được người liền lập từ rời đi."
Thừa kịp để bọn họ nói chuyện, Anthony tranh thủ thời gian ngoi đầu lên lấy hơi.
Trên mặt nước nhiều hơn bốn chiếc ca nô, mỗi một chiếc đều đứng năm cái võ trang đầy đủ súng trường, thoáng cái liền đem toàn bộ người của Diệp Trần vây lại.
" Tiểu Anthony, ngươi còn biết đi ra a, ta còn tưởng rằng ngươi đã kìm nén mà c·hết. "
Diệp Trần dùng súng chỉ vào Anthony trên đầu, "Còn không nhanh đi lên."
Anthony ở trên mặt nước quét một vòng, khi thấy đối diện ca nô là một cái người quen, cả hai mắt đều sáng lên.
" Amery Thúc Thúc! "
Trời không tuyệt đường người.
Ai có thể nghĩ đến hắn ở chỗ này còn gặp được người quen a.
" thúc thúc cứu mạng! "
Anthony trong nước dùng sức mà hướng Amery vẫy tay.
Nghe được Anthony đối Amery xưng hô, Diệp Trần có chút ngoài ý muốn, "Tỷ phú nước Mỹ khi nào có cháu mà không ai nói? "
Amery nhìn trong nước đằng cố kêu gào Anthony, có chút không tin vào mắt mình, "Anthony, bơi lại đây. "
Vừa dứt lời, phía sau hắn toàn bộ người cầm súng trường nhắm ngay Diệp Trần cùng đoàn người của hắn phía sau.
Đối mặt mười cái họng súng, Diệp Trần mặt không đổi sắc, mắt nhìn trong nước Anthony khẽ cười một tiếng, lúc này mới chậm rãi đem thương thu lại.

" Nếu là người của ngài Amery đây, vậy lần này coi như không có chuyện gì đi.
Tiểu đệ đệ vận khí thật tốt, lần sau...... đừng để cho ta gặp. "
Lúc rời đi Hoàng Miêu quay lại nhìn mấy lần, rốt cục nhịn không được lòng hiếu kỳ hỏi,
" Trần ca, vừa rồi cái kia Amery chính là người được mệnh danh là ông trùm ngành v·ũ k·hí nước Mỹ sao? "
Diệp Trần chà lau trong tay cây súng, mắt có chút sắc lạnh nhìn Hoàng Miêu một cái, " Rất muốn làm quen sao? Cần giới thiệu cho ngươi một chút không? "
" Không có không có, ta chính là tùy tiện hỏi hỏi. "
Nghe được Diệp Trần trả lời, Hoàng Miêu vỗ vỗ chính mình trái tim.
Chỉ cần là người trái đất, ai mà không biết đến ông trùm v·ũ k·hí thế giới.
Không nghĩ tới hôm nay lại gặp được đại danh đỉnh đỉnh Amery ở đây.
Bên kia, bị Amery cứu lên đến, Anthony toàn thân đều đang run, thoát lực mà ngồi bệt ở ca nô bên trên.
Anthony như thế nào cũng không nghĩ tới, ở vài ngày cuối cùng, chính mình cũng đã đến khách sạn Burj Al Arab.
Nguyên lai một mực lại để cho Diệp Trần kiêng kị mà không dám lại gần phía đông thành phố chính là Amery.
Cửa khách sạn đứng nhiều cái cầm súng người, trông thấy bọn họ trở về nhanh chóng mở ra cánh cửa.
Burj Al Arab khách sạn cùng trong giới thiệu giống nhau trang hoàng xa hoa.
Cho dù là trải qua hai mươi mấy ngày m·ưa b·ão, nhưng bên trong vẫn được bảo dưỡng cực kỳ hoàn hảo.
Bên trong ở rất nhiều người.
Phía đông thành phố có rất nhiều toà nhà bị dìm ngập, có thể là tất cả người còn sống đều ở đây tị nạn.
Bọn họ vừa tiến đến, tất cả mọi người ánh mắt đều nhìn về bọn họ, bất quá không ai dám lại gần.
Anthony đi theo Amery trực tiếp đi lên tầng cao nhất.
Một người trung niên nam nhân mặc bộ đồ đặc chủng q·uân đ·ội đem hắn mang vào một cái phòng, đồng thời ném cho hắn một bộ quần áo, "Trong phòng có phòng tắm."
Nói xong liền đi ra.
Anthony tiến đến bốn phía nhìn xem, mở ra vòi nước, trong phòng tắm không chỉ có nước mà còn có nước nóng.
Sau hơn mười mấy ngày sống còn khổ hơn ăn mày, hắn rốt cuộc cũng được tắm nước nóng, trong phòng tắm ngây người nửa giờ hắn mới chịu đi ra.

Thoải mái a !
Anthony tắm rửa xong đi ra dạo quanh một vòng.
Phía dưới là ở dân chạy nạn, mà từ tầng ba trở lên là toàn bộ bị người của Amery khống chế.
Từ tầng ba trở đi là mỗi tầng đều có lính đánh thuê gác, đã trở thành hoàn toàn tư nhân lãnh địa.
Từ khi tiến vào khách sạn này, Anthony cảm giác thật giống như thay đổi cái trò chơi.
Không chỉ có là nước ấm.
Còn có cả quần áo mới, ấm áp dễ chịu chăn bông, dùng không hết vật tư......
Cơm trưa là bò bít-tết, gan ngỗng cùng đậm đặc súp.
Hắn cũng không ngờ mình đã ôm được một cái đùi của đại lão mà không biết.
Anthony trong lòng vui đến rớt nước mắt.
Trong miệng nhai lấy mềm non nhiều chất lỏng bò bít-tết, hắn rõ ràng cảm nhận được trò chơi niềm vui thú!
Anthony nhớ tới chính mình ở trong trò chơi trải qua mấy ngày qua, ăn không hết bánh mì khô cùng mì ăn liền, chưa từng có thay qua một bộ quần áo nào, thỉnh thoảng còn bị người khác chặn đường c·ướp đoạt.
Bọn họ đang trải qua cùng một cái trò chơi ư?
Anthony nhìn xem bên cạnh nhai từ từ chậm nuốt Amery, rốt cục nhịn không được hỏi,
"Amery thúc thúc, ta hỏi ngài một câu, liền như bây giờ là làm sao làm được a? "
Amery nhìn hắn một cái, thả ra trong tay bộ đồ ăn,
" Tại trò chơi trước ba ngày sưu tập vật tư, lính đánh thuê, thuê toàn bộ khách sạn Burj Al Arab từ tầng ba trở lên."
Nghe có vẻ đơn giản.
Chỉ cần có tiền là được.
Anthony nghe nước mắt đều nhanh chảy ra.
Người trước mặt là một cái thổ hào người chơi a!
Người ta là tới tìm cách sống, hắn là khách du lịch.
" Làm sao vậy? "
Amery thấy Anthony vẫn không nhúc nhích có chút khó hiểu hỏi, "mấy món này ngươi không thích sao? "
" Không có không có. "
Anthony lắc đầu, la đây chỉ là có chút không quen mà thôi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.