Marvel: Lão Cha Ta Là Tony Stark

Chương 56: Thủy mộ thành (20)




Chương 56: Thủy mộ thành (20)
Amery. “ngươi có gặp được Emma không?.”
Anthony. “Không a, ngươi cũng không gặp nàng sao?.”
Amery.” Không có, ta ở đây từ đầu trò chơi đến nay vẫn chưa có gặp.”
Anthony dừng lại động tác trên tay, có chút không chắc chắn mà hỏi. “Có khi nào là nàng tham gia trò chơi khác chúng ta không?.”
“Có thể, nhưng cũng chứa chác.”
“Không chắc là sao?” Amery có chút tò mò mà nhìn lấy Anthony.
“Ân, có thể là nàng bây giờ đang trốn ở nơi nào trong thành phố như ta lúc trước a.”
Amery nhìn hắn với cặp mắt nghi ngờ cùng không thể tin, đánh giá hắn từ trên xuống dưới vài lần. “Ngươi đây là giả vờ hay là không biết thật vậy? nàng cũng là người trong bảng xếp hạng phú hào thế giới, làm sao có thể không nghĩ đến nơi này được mệnh danh là an toàn cùng sa hoa nhất được chứ?.
Không gian trong phòng ăn đột nhiên trở nên an tĩnh lại, Amery ngồi bên cạnh chỉ nghe thấy tiếng răng rắc trái tim bị nứt vỡ.
Chỉ thấy Anthony ôm ngực, gương mặt có chút tiếc nuối.
Ta đây ôm được hai cái đùi vàng mà không biết,
Anthony tiếc đứt ruột mà nhìn về phía Amery.
" Là như vậy, tình huống vừa rồi thúc thúc cũng nhìn được, ta không cẩn thận đắc tội cái kia Diệp Trần, căn bản không dám ra ngoài. Thúc ở chỗ này khá là lớn, có thể hay không để cho ta ở đây vài ngày? "
Anthony khuôn mặt có chút giả vờ đáng thương mà xoa xoa tay.
Đây vẫn là lần thứ hai mà bọn họ cùng nhau trải qua trò chơi 30 ngày sinh tử, nên bọn hắn cũng tính là thân thiết.
Amery không cần suy nghĩ mà gật gật đầu.
" Chúng ta đều là người quen mà, không cần phải khách sáo vậy đâu. "
Anthony nước mắt rưng rưng mà ôm lấy chân Amery, nước mắt nước mũi lau vào ống quần của hắn.
“Thúc thúc, ta vẫn biết ngươi thương ta nhất.”
Amery đẩy mãi không chịu đi ra Anthony liền để im cho hắn ôm lấy, tay không bất giác mà soa soa mái tóc màu bạch kim của Anthony.
Anthony không cần chú ý đến hình tượng mà ôm chặt lấy không chịu buông ra, sau một hồi ôm đùi thì hắn cũng chịu buông ra.

Tay vỗ vỗ chính mình ngực, hào phóng mà chia sẻ chính mình bí mật nhỏ.
" Thúc thúc, không dối gạt ngài, ta lần này lại nhặt được không gian đạo cụ. "
Amery nghe xong ngẩng đầu nhìn hướng Anthony, " Lại là ngươi?. "
" Đúng vậy. "
Anthony gật gật đầu, " Nói ra ngươi khả năng không tin, ta ngay ngày thứ tư liền nhặt được. "
Amery mắt nhìn Anthony, " Diệp Trần đuổi theo ngươi cũng là bởi vì cái này ? "
" Không, hắn thuần túy là vì tiền. Bởi vì có người truy nã ta ở chợ đen nên hắn muốn diết ta đề lấy tiền thưởng. "
Anthony cố gắng tả lại Diệp Trần thành một người vô liên sỉ, thuận tiện còn vỗ mông ngựa Amery.
" Không gian sự tình ta chỉ nói cho một mình ngươi, nhưng mà khi trước chạy trốn thì bị Diệp Trần phát hiện. "
Hắn làm sao có thể tùy ý nói cho người khác biết, trừ khi bọn hắn xem lại phòng phát sóng này, cái chó má hệ thông Livestream này không dúp ký chủ được cái gì mà suốt ngày báo không.
Anthony cũng không sợ Amery định làm cái gì hắn, vì trò chơi lần chước Amery cũng không đoạt của hắn vật phẩm không gian.
Huống chi điều kiện của người ta là sống ở Burj Al Arab tầng cao nhất 'phòng cho tổng thống'VVIP đãi ngộ.
Người chơi hệ tiền có khác......
Anthony hâm mộ tình cảnh không lời nào có thể diễn tả được.
" Amery thúc thúc, ngài thiếu chân bộ phận vật trang sức ư? Vận khí tương đối khá, luôn có thể nhặt không gian đạo cụ cái thể loại kia. "
Amery nhặt lên khăn ăn lau miệng,
" Khoảng cách trò chơi chấm dứt còn có năm ngày, ngày mai bắt đầu chặn lại thang lầu, ngoại trừ phía trên tầng ba, địa phương khác tốt nhất đừng đi. "
Vật trang sức sự tình không cân nhắc một chút không?
Anthony đôi mắt trông mong mà nhìn Amery rời đi, bên cạnh có cái đầu bếp người da trắng đi tới cười híp mắt nhìn xem hắn.
Anthony chỉ chỉ trước mặt vô ích chén đĩa, lấy lại khí chất công tử nhà giầu nói,

"One more, Please."
.
=]] Góc Tác Giả: Anthony mới 16 tuổi nên nhiều khi có chút trẻ con, với lại hắn kiếp trước hắn phải tự lập 1 mình nên từ khi xuyên qua, Anthony rất muốn có người bảo vệ [[=
Tuyệt vời bữa tối thời gian chấm dứt, Anthony nằm lên cái đệm mềm mại lăn vài vòng.
Anthony dùng cả cái chăn quấn quanh người, thật sự là quá hạnh phúc.
Đúng là khắc kim người chơi a !
Anthony ôm đùi dục vọng lại tăng mạnh.
Đại Dương Xanh ngày thứ 26.
Anthony bị Amery gọi vào trong phòng.
" Ngươi có biết mình đang bị trực tiếp toàn bộ quá trình trải qua trong trò chơi không? "
" Có. " Anthony gật gật đầu, nắm lấy cơ hội nói ra, " ta biết từ ngày đầu tiên tham gia trò chơi rồi. "
Amery nhíu nhíu mày. “ nếu cứ như vậy thì ngươi vẫn luôn bị người chú ý sao?. “
Anthony chỉ biết nhún vai có chút bất lực nói. “ chỉ đành vậy thôi, ta cũng không biết nên làm cái gì.”
Amery nhìn hắn trầm ngâm không nói gì, đi đến góc phòng đem cái tủ mở ra.
" Những vật này cất vào đi. "
Đủ loại thực phẩm, các loại súng ống đạn dược cùng dược phẩm, thuyền cứu nạn......
Nhìn đống này vật phẩm, Anthony cảm thấy đồ vật của chính mình trong không gian để đều là rác rưởi.
Đem toàn bộ vật tư của Amery nhồi nhét vào không gian, Anthony lập tức cảm giác đặc biệt giàu có.
Khắc kim người chơi vui vẻ là bình thường người chơi không tưởng tượng nổi.
Anthony thật sâu nhìn xem Amery, đều muốn đưa hắn bộ dáng khắc vào trong đầu.
Như vậy thổ hào người chơi, thử hỏi ai không muốn ôm chân đâu.
Amery:......

——
Đi theo đại lão hưởng phúc Anthony bởi vì không có việc gì làm, vì vậy ghé vào bên cửa sổ ngẩn người.
Nhìn xem trên mặt nước bốn phía càng ngày càng nhiều trôi nổi t·hi t·hể, hắn đột nhiên nhớ tới tình huống hiện tại.
Amery cùng Diệp Trần bọn họ đã phong tỏa toàn bộ lối đi lên tầng.
Hôm nay nước càng ngày càng dâng lên, NPC cũng lên không nổi, vật tư dồi dào, ngoại trừ bão có thể là cái tai hoạ ngầm.
Càng làm người bất ngờ chính là thành phố Đại Dương Xanh ngày thứ 27.
Dài đến hơn hai mươi ngày mưa to đột nhiên ngừng.
Đỉnh đầu vạn dặm trời quang, xanh lam mây đen, ánh nắng,mặt trời đã lâu không có xuất hiện, không chút nào keo kiệt mà bao phủ toàn bộ thành phố.
May mắn còn sống sót thị dân cảm giác giống như đang nằm mơ, thật nhiều người thần sắc hoảng hốt vui đến phát khóc.
Trước khi mưa to bọn họ có bao nhiêu khát vọng trời mưa
Sau khi mưa thì bọn họ có bấy nhiều sợ hãi.
Cái này thao tác đem Anthony làm mộng, " Amery thúc thúc, chúng ta đây là sớm hoàn thành trò chơi? "
" Nằm mơ đâu. "
Amery có chút bất lực mà nhìn hắn nói.
Khó được ánh mặt trời chiếu vào trên người, cả hai người nhìn ra ngoài cửa sổ.
Gió như trước gợi lên, lay động đục ngầu mặt nước, vỗ nhè nhẹ đánh cho tàn phế tồn vách tường.
Sau giờ ngọ
Bên ngoài đủ loại bè gỗ cùng thuyền nhỏ di chuyển trên mặt nước.
Mọi người bắt đầu phơi nắng ẩm ướt quần áo, tụ tập ở trên mặt nước bất đầu tìm kiếm bất cứ cái gì hữu dụng vật tư.
Tuy nhiên đau thương sợ hãi bầu không khí vẫn như trước bao phủ toàn bộ thành phố Đại Dương Xanh.
Anthony đẩy ra cửa sổ nhìn xuống dưới.
Burj Al Arab tường ngoài khách sạn bị nước mưa làm cho ố đen, có nơi còn lộ rõ ràng vách tường bị nở ra do ngâm nước quá lâu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.