Chương 61: Cá Thể Đặc Biệt
(Mấy Chương gần đây tác viết xong là ngủ luôn sáng dậy đi làm nên sẽ có vài lỗi. Mong các bạn thông cảm.)
Sau khi ký giấy tình nguyện tham gia thí nghiệm, Duy Khánh được đưa lên một chiếc ghế nằm được chuẩn bị sẵn.
Hắn nằm bất động trên chiếc ghế, ánh mắt đầy trầm ngâm nhìn xung quanh.
Các nhân viên trong phòng di chuyển tất bật chuẩn bị, những chiếc máy với màn hình chiếu sáng rực rỡ với các biểu đồ và thông số sinh học được đưa vào.
Tiến sĩ Viktor, với dáng vẻ cao lớn, khoác chiếc áo blouse trắng như thường lệ, đích thân gắn các điện cực lên người Khánh. Những đầu dây nối dài từ các thiết bị theo dõi bắt đầu truyền tín hiệu về hệ thống trung tâm.
Trịnh Kỳ Thanh cũng có mặt ở đây để hỗ trợ, côbước đến gần Khánh. Ánh mắt cô ánh lên chút thương cảm, rồi nhanh chóng bị thay thể sang vẻ bình thường.
Cô mỉm cười thân thiện trấn an.
“Anh Khánh,” Cô nàng cất giọng nhẹ nhàng.
“Thực ra loại thuốc này đã gần như hoàn thiện. Việc thử nghiệm bây giờ chỉ là để chúng tôi thu thập thêm dữ liệu, đẩy nhanh tiến độ dự án. Anh không cần phải quá lo lắng đâu.”
Khánh nhìn cô, ánh mắt lộ vẻ mâu thuẫn giữa sự tin tưởng và hoài nghi. Hắn khẽ nhếch môi, không rõ là cười gượng hay đơn giản chỉ là phản xạ. Nhưng ánh mắt của Kỳ Thanh có một sức thuyết phục kỳ lạ.
Chỉ vài phút sau, mọi thiết bị đã sẵn sàng. Không khí trong phòng dường như trở nên nặng nề hơn khi một nhân viên trong phòng thí nghiệm mang chiếc vali kim loại vào giữa phòng.
Bên trong, hai lọ thuốc với màu sắc đối lập một xanh dương mềm mại, một cam cháy rực nổi bật lấp lánh dưới ánh đèn.
Trần An bước tới trung tâm, đôi mắt sáng lên với niềm tự hào.
Hắn cầm hai lọ thuốc lên, quay về phía vị đại tá q·uân đ·ội, một người đàn ông có khuôn mặt nghiêm nghị và bộ quân phục thẳng nếp đang đứng theo dõi.
“Thưa ngài đại tá.” Trần An mở lời, giọng nói dứt khoát nhưng không kém phần tự tin.
“Đây là hai thành phần cốt lõi của ProtoVita-X. Loại thuốc màu cam là hợp chất tăng cường sức bền và cơ bắp.”
“Nó chứa MuscleForge-9, một peptide đặc biệt kích thích sản xuất và tái tổ chức sợi cơ, giúp tăng sức mạnh lên gấp 2-3 lần so với mức bình thường.”
“Đồng thời, nó còn có ReflexBoost-Prime, một thành phần tăng tốc độ phản xạ và sự kết nối thần kinh cơ, giúp binh lính phản ứng nhanh hơn trong mọi tình huống nguy hiểm.”
Hắn đặt lọ màu cam xuống, nhấc lên lọ màu xanh.
“Còn loại màu xanh này, là thuốc bổ trợ và tăng tốc chuyển hóa năng lượng. Nó kích thích cơ thể chuyển hóa nhanh carbohydrate và chất béo thành năng lượng, tối ưu hóa hiệu suất thể chất.”
Hắn thoáng dừng một lúc nói.
“Tuy nhiên, do chuyển hóa quá mức, người sử dụng sẽ cần nạp năng lượng liên tục để duy trì hiệu quả.”
Vị đại tá gật đầu nhẹ, đôi mắt ánh lên sự quan tâm.
“Vậy khi tiêm thứ thuốc này vào nó sẽ biến đổi như thế nào? Có tác dụng phụ không?”
Trần An bình tĩnh trả lời.
“Quá trình biến đổi hệ cơ và thần kinh có thể gây đau đớn ở giai đoạn đầu. Nhưng chúng tôi đã chuẩn bị thuốc tê và giảm đau để hạn chế tối đa điều đó. Hơn nữa, chúng tôi sẽ giữ anh ta trong trạng thái ngủ sâu để tránh tổn thương tinh thần.”
Lúc này, tiến sĩ Viktor tiến lên nhận hai lọ thuốc từ tay Trần An. Ông đặt từng lọ vào súng tiêm áp suất cao, kiểm tra lần cuối trước khi đến gần Khánh. Một lớp thuốc tê được bôi lên hai bên cổ tay của Khánh, vị trí các đầu kim sẽ đưa thuốc vào cơ thể hắn.
Khánh khẽ liếc nhìn súng tiêm, đôi mắt thoáng chút lo lắng nhưng không hề tỏ ra hoảng loạn.
Viktor gật đầu với các nhân viên xung quanh, như một tín hiệu bắt đầu. Với một âm thanh nhỏ, súng tiêm áp suất phóng dòng dung dịch màu cam vào tay trái của Khánh.
Ngay sau đó, dòng dung dịch màu xanh dương được tiêm vào tay phải.
Cơ thể Khánh khẽ giật nhẹ, như thể phản ứng lại với sự xâm nhập của hợp chất lạ.
Hắn cố mở miệng nói gì đó, nhưng cảm giác nặng nề nhanh chóng trùm lấy toàn thân. Trước khi hắn kịp nhận ra, bóng tối đã bao phủ toàn bộ ý thức, kéo hắn chìm vào một giấc ngủ sâu.
Trần An đứng quan sát từ xa, ánh mắt điềm tĩnh nhưng không giấu được sự chăm chú. Hắn quay sang vị đại tá, giải thích thêm.
“Cơ chế hoạt động của hợp chất là tái cấu trúc tế bào và hệ thần kinh cơ. Cơn đau ban đầu là do hệ cơ bắp được kích thích tái tổ chức. MuscleForge-9 và ReflexBoost-Prime sẽ tăng cường khả năng chịu đựng và tốc độ phản ứng của anh ta trong khoản thời gian đó.”
Vị đại tá khoanh tay, gật đầu chậm rãi, ánh mắt chưa rời khỏi cơ thể bất động của Khánh. Ông thầm tự hỏi liệu thứ hợp chất này có thực sự kỳ diệu như Trần An đã khẳng định.
Không khí trong phòng trở nên yên lặng, chỉ còn tiếng bíp đều đặn từ các thiết bị y tế. Một sĩ quan trẻ, khoảng ba mươi tuổi, vẻ mặt nghiêm nghị nhưng không giấu được sự tò mò, hỏi.
“Cụ thể, loại thuốc này mang lại lợi ích gì trên chiến trường?”
Trần An mỉm cười tự tin, ra hiệu cho Hà Tịnh. Như đã bàn trước, cô lập tức kết nối laptop với màn hình lớn, trình chiếu dữ liệu cùng các đoạn clip minh họa.
“ProtoVita-X có ba lợi ích chính.” Trần An bắt đầu, giọng rõ ràng nhưng không quá phô trương.
“Đầu tiên, thuốc tăng cường sức mạnh và khả năng chịu đựng, giúp binh lính thực hiện các động tác phức tạp nhanh chóng và chính xác hơn.”
“Thứ hai, nó cải thiện khả năng hoạt động, cho phép cơ thể thích nghi ngay cả trong điều kiện khắc nghiệt.”
“Cuối cùng, thuốc có thể giảm sự mệt mỏi, giúp binh lính duy trì hiệu suất cao trong các nhiệm vụ dài hạn.”
Lời giải thích của Trần An làm ánh mắt các sĩ quan sáng lên. Một vài người khẽ gật đầu, trao đổi thì thầm. Tuy nhiên, không phải tất cả đều hài lòng. Một sĩ quan lớn tuổi, tóc hoa râm và gương mặt cương nghị, chợt lên tiếng hỏi.
“Nhưng tại sao những con chuột thí nghiệm này lại bị rụng lông? Và lượng thức ăn trong lồng của chúng có vẻ như quá nhiều, đúng không?”
Câu hỏi khiến căn phòng im lặng trong thoáng chốc. Trần An vẫn giữ nụ cười, tiến đến gần màn hình hơn.
“Ngài quả là tinh ý.” Hắn điềm tĩnh trả lời.
“Đây là những tác dụng không mong muốn của thuốc. Để đạt được hiệu suất cao, ProtoVita-X làm tăng tốc độ chuyển hóa năng lượng, dẫn đến nhu cầu thực phẩm lớn hơn.”
“Về rụng lông, nguyên nhân là một thành phần kích thích tăng cường cơ bắp đã vô tình ảnh hưởng đến hormone. Và cuối cùng, quá trình chuyển hóa mạnh mẽ có thể khiến gan, thận phải làm việc nhiều hơn nếu không được hỗ trợ dinh dưỡng phù hợp.”
Trần An ngừng lại, để các sĩ quan có thời gian suy nghĩ. Không khí trong phòng hơi chùng xuống, vài ánh mắt thoáng sự e dè.
“Mọi người đừng lo, chúng tôi không xem nhẹ những tác dụng phụ này.” Trần An tiếp tục, giọng trở nên mềm mỏng hơn.
“Đó là lý do binh lính sử dụng thuốc sẽ được áp dụng chế độ dinh dưỡng đặc biệt, theo dõi sức khỏe định kỳ, và tập luyện phục hồi. Mọi thứ được thực hiện theo chế độ dinh dưỡng mà bên tôi cung cấp.”
Vị Đại tá gật đầu, vẻ mặt trầm ngâm, nhưng ánh mắt dường như đã bớt phần lo lắng. Ông quay sang nhóm sĩ quan của mình thảo luận một chút, rồi ra hiệu tiếp tục quan sát.
Trong góc, Duy Khánh vẫn nằm bất động trên ghế. Làn da hắn thoáng ẩm ướt, biểu hiện mơ hồ của mồ hôi.
Mặc dù cơ thể chìm trong giấc ngủ nhân tạo, nhưng nhịp tim trên màn hình lại cho thấy sự ổn định khác thường.
Từng ánh mắt trong phòng lần lượt hướng về Khánh, như thể chờ đợi lời giải cuối cùng. Liệu ProtoVita-X thực sự có thể biến con người thành siêu chiến binh, hay đây chỉ là một canh bạc nguy hiểm?
Bỗng Emma vội vã chạy đến chỗ Trần An, khuôn mặt lộ rõ vẻ gấp gáp. Cô nói nhanh bằng tiếng Nga.
“Anh An, một số thông số của Duy Khánh không đúng với dự đoán ban đầu. Hình như có vấn đề.”
Nghe vậy, Trần An lập tức quay sang vị đại tá, khẽ cúi đầu xin phép.
“Thưa đại tá, tôi cần đi kiểm tra tình hình.”
Được sự đồng ý, hắn nhanh chóng tiến lại gần tiến sĩ Viktor, nơi các màn hình hiển thị đang nhấp nháy với những biểu đồ phức tạp.
Các chỉ số đo điện não đồ và cơ năng của Duy Khánh hiện rõ trên màn hình, với đường biểu diễn liên tục nhảy vọt.
Tiến sĩ Viktor đứng đó, ánh mắt chăm chú nhưng cũng không giấu được nét lo lắng. Ông khẽ lắc đầu, giọng trầm ngâm.
“Nhìn qua thì có vẻ ổn, thậm chí là tốt hơn kỳ vọng, nhưng đây là vấn đề. Những chỉ số này tăng quá nhanh, vượt xa dự đoán ban đầu. Nếu chúng ta không tìm ra nguyên nhân, mọi thứ có thể ngoài tầm kiểm soát.”
Những sĩ quan khác nhìn vào màn hình, nét mặt vừa ngạc nhiên vừa hài lòng. Với họ, một sự gia tăng đột biến như vậy là dấu hiệu tích cực.
Nhưng với những nhà nhiên cứu như Trần An và Viktor, mỗi biến số k·hông r·õ n·guồn g·ốc đều là một mối nguy.
Trần An cúi xuống gần cơ thể bất động của Khánh, mắt dán chặt vào các chỉ số trên màn hình. Ban đầu, hắn nghĩ có thể do thiết bị hoặc sai sót trong dữ liệu. Nhưng khi nhớ đến hồ sơ của Khánh cùng với những gì hắn biết, một sự thật khác bắt đầu hiện rõ.
“Không phải sai sót.” Trần An lẩm bẩm, đôi mắt sắc bén lóe lên tia nhận ra điều gì đó. Hắn quay sang Viktor, giọng chắc nịch nói.
“Duy Khánh là một cá thể đặc biệt.”
“Đặc biệt?” Viktor nhíu mày, hỏi lại.
Trần An gật đầu, chỉ vào bảng phân tích sinh học.
“Hắn sở hữu mật độ sợi cơ nhanh (Fast-Twitch Fibers) dày đặc đến bất thường. Đây là loại sợi cơ chịu trách nhiệm cho tốc độ và sức mạnh bùng nổ, thường thấy ở những vận động viên đỉnh cao.”
“Hơn nữa, tiềm năng phát triển của cơ bắp và hệ thần kinh của hắn cũng cao bất ngờ.”
Điều này lý giải tại sao gã này có thể trong cơn tức giận có thể một mình giải quyết cả một nhóm đòi nợ. Phải biết những gã kia cũng không phải hạng xoàng gì.
Trần An ngừng lại, ánh mắt trở nên sâu thẳm có điều suy nghĩ.
Căn phòng chìm trong sự im lặng. Tiến sĩ Viktor khẽ gật đầu, ông nhìn sang màn hình một lần nữa, rồi quay lại Trần An.
“Điều này rất thú vị... nhưng cũng rất nguy hiểm. Chúng ta cần giá·m s·át chặt chẽ hắn hơn nữa.”