Chương 77: Công Ty Bảo Vệ?
Công ty bảo vệ “Khải Hoàn” do Trần An sáng lập được xem như một mô hình thử nghiệm cho việc đào tạo lực lượng bảo vệ căn cứ trong tương lai.
Mặc dù mới thành lập, công ty đã gây ấn tượng mạnh bởi quy mô đồ sộ nhờ nguồn vốn lớn.
Khuôn viên công ty rộng lớn không khác gì một khu tổ hợp hiện đại, khiến bất kỳ ai lần đầu đặt chân đến đều không khỏi ngỡ ngàng.
Trung tâm của khuôn viên là tòa nhà trụ sở chính với kiến trúc hiện đại, mặt kính phản chiếu ánh sáng, tạo nên vẻ ngoài bề thế nhưng không kém phần tinh tế.
Xung quanh trụ sở chính là các khu chức năng khác được thiết kế hài hòa và khoa học, phục vụ toàn diện cho cuộc sống và công việc của các học viên và bảo vệ.
Ký túc xá nằm ở khu vực phía Bắc, được xây dựng như một khu căn hộ cao cấp thu nhỏ với phòng ở rộng rãi, trang bị đầy đủ nội thất từ giường tủ, bàn ghế đến thiết bị điện tử như máy điều hòa, tủ lạnh.
Hệ thống an ninh nghiêm ngặt đảm bảo an toàn tuyệt đối cho các cá nhân rèn luyện ở đây.
Phòng ăn chung trong ký túc xá được thiết kế giống như nhà hàng buffet, phục vụ các bữa ăn đa dạng và dinh dưỡng, có cả khu vực riêng dành cho những người ăn kiêng hoặc theo chế độ tập luyện nghiêm ngặt.
Võ đường chiếm một diện tích lớn ngay trung tâm khuôn viên, được chia thành nhiều khu vực.
Sàn tập đối kháng, khu tập tạ, phòng luyện yoga và phục hồi thể chất. Hệ thống thiết bị tập luyện tại đây đều là loại tiên tiến nhất, được nhập khẩu từ các nước hàng đầu trong lĩnh vực thể thao.
Đặc biệt, khu vực luyện tập đối kháng còn được trang bị sàn đấu chuẩn quốc tế, hệ thống cảm biến và camera theo dõi để ghi lại mọi chuyển động của học viên, giúp họ cải thiện kỹ năng một cách tối ưu.
Phía Đông khuôn viên là khu nhà trẻ dành cho các em nhỏ mồ côi, một phần trong dự án nhân đạo của công ty.
Nhưng thực ra nó cũng nằm trong kế hoạch đào tạo nhân lực nòng cốt trong tương lai của Trần An. Được đề xuất bởi Chấn Vương.
Khu nhà trẻ được xây dựng với màu sắc tươi sáng, sân chơi rộng lớn và đội ngũ chăm sóc chuyên nghiệp.
Ngoài các khu vực chính, công ty còn sở hữu nhiều tiện ích khác, khiến những ứng viên lần đầu đến đây không khỏi kinh ngạc.
Hồ bơi lớn nằm ở phía Tây, phục vụ cả luyện tập thể lực lẫn thư giãn sau giờ học căng thẳng.
Phòng chiếu phim mini và khu vực giải trí với các trò chơi điện tử, bóng bàn, và bi-a giúp học viên cân bằng giữa luyện tập và giải trí.
Thậm chí còn có một thư viện hiện đại với hàng ngàn đầu sách, từ kiến thức chuyên môn về an ninh, võ thuật đến các thể loại tiểu thuyết giải trí.
Những tiện nghi này khiến các ứng viên vừa háo hức vừa không khỏi nghi ngờ. Tại sao chỉ là một công ty bảo vệ lại đầu tư mạnh tay đến vậy?
Đây là thừa tiền xài không hết?
Hay liệu có mục đích nào ẩn sau những điều hào nhoáng này?
Có người thậm chí còn đặt câu hỏi.
"Liệu đây có phải là một cái bẫy hay âm mưu gì đó không?" Dù vậy, sức hút từ mức lương hấp dẫn cùng điều kiện sinh hoạt đáng mơ ước vẫn khiến họ không thể từ bỏ cơ hội gia nhập.
…
Màn đêm đã buông xuống, nhưng trong võ đường rộng lớn, tiếng hô vang dội cùng âm thanh của các đòn thế v·a c·hạm vẫn không ngừng vang lên, hòa cùng tiếng bước chân dồn dập trên sàn tập.
Các học viên hay chính xác hơn là những hạt giống thức tỉnh giả trong tương lai, đang miệt mài luyện tập, từ nâng cao thể lực đến thực chiến đối kháng.
Không khí trong võ đường tràn đầy sự tập trung và nhiệt huyết, tựa như một chiến trường thu nhỏ, nơi mọi sai lầm đều phải trả giá bằng những cái nhìn nghiêm khắc từ huấn luyện viên.
“Vũ Lâm! Tấn thấp xuống!Cậu định để đối phương dễ dàng phá vỡ phòng ngự của mình à?” Giọng nói trầm khàn nhưng đầy uy lực của Trần Hiên, người điều hành võ đường, vang lên khắp không gian.
Trần Hiên, với mái tóc hoa râm cùng ánh mắt sắc bén, vẫn giữ nguyên phong thái của một người lính dù đã từ giã quân ngũ nhiều năm. Ông là ông nội của Trần An và cũng chính là người điều hành của võ đường này.
“Dạ rõ, thưa huấn luyện viên!”
Vũ Lâm, một học viên có vóc dáng săn chắc, vội điều chỉnh tư thế theo lời chỉ dẫn. Mồ hôi ròng ròng trên khuôn mặt nhưng ánh mắt của cậu vẫn ánh lên sự quyết tâm.
Cách đó không xa, Ngô Dực, một huấn luyện viên khác, đang giá·m s·át nhóm luyện tập đối kháng.
“Lý Hạo, cú đấm của cậu mạnh đấy, nhưng còn chậm lắm! Tăng tốc độ lên! Đừng chỉ dựa vào sức mạnh, hãy dùng cả sự linh hoạt của cơ thể!”
Hắn vừa nói vừa bước đến chỉnh tay Lý Hạo, một học viên có thân hình cao lớn nhưng động tác còn hơi vụng về.
“Thưa thầy, em làm lại được không?” Lý Hạo hỏi, giọng đầy sự cầu thị.
“Làm đi, lần này tôi muốn thấy cậu nhanh hơn!”
Ở góc khác của võ đường, tiếng v·a c·hạm kim loại vang lên từ khu tập luyện v·ũ k·hí. Một huấn luyện viên với vóc dáng cao gầy, tên là Lưu Khải, đang thị phạm một chuỗi đòn với côn nhị khúc. Các học viên xung quanh nhìn hắn chăm chú, không chớp mắt.
“Đòn t·ấn c·ông này không chỉ cần lực mà còn cần nhịp điệu. Các cậu không thể chỉ vung bừa như đang quậy nước. Nhìn đây!”
Lưu Khải nói, rồi thực hiện một loạt động tác nhanh như chớp, kết thúc bằng một cú đập mạnh xuống sàn, phát ra âm thanh chát chúa.
“Hiểu chưa?”
“Hiểu rồi ạ!” Cả nhóm đồng thanh hô lớn, tiếng vang mạnh mẽ khắp võ đường.
Trần Hiên đi ngang qua, dừng lại một chút để quan sát. Ông nở một nụ cười hài lòng, nhưng ngay sau đó giọng ông lại vang lên như tiếng chuông.
“Đừng để tôi thấy bất kỳ ai buông lỏng. Tất cả các cậu có mặt ở đây đều là vì tiềm năng của mình. Nhưng tiềm năng không có nghĩa lý gì nếu các cậu không nỗ lực!”
Tiếng “Dạ rõ!” vang dội đáp lại ông, khiến cả võ đường như rung chuyển.
Mỗi học viên đều siết chặt tay, quyết tâm hoàn thiện từng động tác, từng kỹ năng.
Để có được điều này, ngoài người điều hành võ đường là Trần Hiên ông của Trần An. Một người đã từng là quân nhân ra, thì các huấn luyện viên còn lại đều là quân nhân giải ngũ hoặc những người do chính Trần Hiên mời đến để huấn luyện.
Đây không phải nơi chỉ tuyển dụng những người làm nhiệm vụ giữ xe hay mang tính hình thức. Trái lại, công ty nhắm đến việc đào tạo ra những chiến binh thực sự, có đủ năng lực gánh vác trọng trách trong tương lai.
Dù những học viên ở đây chưa biết được ý định thật sự của bọn họ, nhưng với đãi ngộ tốt cùng điều kiện đầu vào khó, khiến các học viên ai nấy đều cẩn trọng ra sức rèn luyện.
Không ai muốn vì một chút sai lầm mà bị loại trong tiếc nuối.
…
Ngoài các huấn luyện viên xuất thân từ q·uân đ·ội, thì những người được tuyển chọn vào công ty này cũng không bình thường. Vì điều kiện đầu tiên để được chọn đó là họ phải sở hữu tiềm năng thể chất vượt trội.
Quá trình tuyển chọn nghiêm ngặt được hỗ trợ bởi công nghệ hiện đại, như máy Bioscan thiết b·ị đ·ánh giá tiềm năng cơ thể của từng ứng viên.
Chỉ những ai có chỉ số tiềm năng từ 10 trở lên mới có cơ hội bước vào chương trình đào tạo.
Dù được tuyển vào rồi nhưng bọn họ vẫn phải trải qua quá trình luyện tập khắc nghiệt như trên, trước khi trải qua một đợt kiểm tra cuối cùng để mà trở thành nhân viên chính thức.
Chính sách đãi ngộ của công ty cũng là điểm khiến nhiều người mơ ước. Mức lương khởi điểm 15 triệu/tháng ngay khi đậu vòng tuyển chọn đầu tiên, và con số này có thể tăng lên đến 25 triệu/tháng dựa trên thành tích và sự cống hiến.
Chính vì vậy, số lượng người đăng ký ứng tuyển vào công ty luôn ở mức quá tải.
Không vì thế mà chất lượng tuyển chọn là qua loa. Với một người cầu toàn cũng kỹ tính như Trần An, thì ngay cả vòng kiểm tra sức khỏe cũng đã loại bỏ phần lớn ứng viên.
Khiến những người vượt qua trở thành một nhóm tinh hoa. Điều này càng làm tăng thêm sức hút và sự tò mò về công ty bảo vệ mang tầm vóc tương lai này.
Dù vậy, tiêu chí tuyển chọn và kiểm của công ty vẫn luôn là một ẩn số với người ngoài.
…
Khu nghỉ ngơi chung - buổi tối sau giờ luyện tập.
Sau khi buổi tập căng thẳng kết thúc, học viên lục tục kéo nhau về khu nghỉ ngơi.
Ký túc xá được chiếu sáng bởi những ánh đèn LED trắng dịu, tạo cảm giác ấm áp và hiện đại. Tiếng cười nói xen lẫn tiếng bước chân vang lên trong hành lang rộng lớn.
Bên trong khu vực sinh hoạt chung, một nhóm học viên đã ngồi quây quần, tranh thủ trò chuyện trong khi tận hưởng bữa ăn nhẹ sau giờ luyện tập.
“Ngô Minh, ngươi kể lại thử vòng kiểm tra sức khỏe của ngươi như thế nào? Có như của bọn ta không, bị một cái máy gọi là Bioscan gì đó kiểm tra từng chút một.”
Lâm Phong một học viên có vóc dáng cân đối ngồi bệt xuống sàn gỗ, vừa lau khô tóc vừa tò mò hỏi.
Ngô Minh, người cao lớn nhất nhóm, cười khan rồi lắc đầu.
“Ừ, của ta cũng y như vậy.”
“Nhớ hồi đó đứng trước cái máy mà ta căng thẳng toát hết cả mồ hôi. Họ nói nó soi tận xương luôn mà, cảm giác như từng bộ phận của mình đều bị nhìn thấu.”
“Chứ còn gì nữa.” Châu Đông Vũ người lớn tuổi nhất trong nhóm, thêm vào.
“Ta lúc đó cứ nghĩ chắc chắn mình bị loại vì già nhất đám, ai ngờ lại đạt đến 11.5 điểm gì đó. Bọn ngươi biết không, ngay lúc nghe kết quả, nhân viên kiểm tra còn nhìn ta với ánh mắt kiểu như đang cân nhắc gì đó.”
“Thật luôn? Còn ta...” Triệu Thủy Linh, một cô gái với mái tóc ngắn cá tính, chống tay lên cằm và mỉm cười.
“Cái khiến ta bất ngờ nhất không phải là cái máy, mà là hợp đồng bí mật sau khi đậu. Các ngươi biết đấy, mức đãi ngộ của nó thật mê người.”
Cô vừa nói vừa cười khi nghĩ về những thứ sắp có được trong tài khoản.
Cả nhóm cười lớn khi nhìn bộ dạng hám tiền của cô nàng này, nhưng tiếng cười nhanh chóng dịu lại khi Châu Đông Vũ nghiêm giọng.
“Đúng, đãi ngộ tốt thật, nhưng bọn ngươi không cảm thấy hơi kỳ lạ sao?”
“Ý ta là... tại sao một công ty bảo vệ lại đầu tư khủng như vậy? Ký túc xá cao cấp, phòng ăn đầy đủ, phòng tập hiện đại, chưa kể mức lương còn cao ngất ngưởng.”
Lâm Phong gật gù.
“Ta cũng thấy lạ. Đôi khi ta tự hỏi liệu đây có phải là một kiểu thử nghiệm hay dự án bí mật gì đó không. Như mấy bộ phim khoa học viễn tưởng ấy.”
Ngô Minh ngả lưng ra ghế, đôi mắt hơi trầm ngâm.
“Kể cả thế thì đã sao? Chúng ta ở đây rồi, và chỉ cần làm tốt, cuộc sống của chúng ta sẽ tốt hơn. Đó là tất cả những gì ta cần.”
“Với cả, mọi người đến bây giờ cũng chỉ mới là học viên, còn chưa phải là nhân viên chính thức, chỉ cần tuân thủ quy định, tuân thủ hợp đồng là được.”
Không khí im lặng vài giây trước khi Châu Đông Vũ phá tan bằng một nụ cười.
“Đúng. Dù sao thì chúng ta cũng đã chọn con đường này. Thay vì lo lắng, hãy tận dụng cơ hội mà công ty trao cho.”
“Đúng vậy! Giờ thì nghỉ ngơi đi. Ngày mai chắc chắn còn mệt hơn.” Triệu Thủy Linh đứng dậy chuẩn bị quay trở về khu vực dành cho nữ.
Tiếng cười nói lại rộn ràng khắp phòng. Dù trong lòng mỗi người đều có những nghi vấn và lo ngại, họ vẫn quyết tâm tiến bước trên con đường mà mình đã chọn.