Hai người là bạn học thời tiểu học, lúc đầu Lục Minh giúp Trần Đông Thăng đánh nhau rồi hai người quen biết nhau. Sau đó hai người dần dần lớn lên, Lục Minh lại ra nước ngoài du học, sau khi về nước thì thường xuyên hẹn nhau đi uống rượu ăn cơm nên tình cảm không hề phai nhạt mà còn tốt hơn trước.
Tối hôm đó, Lục Minh lại đến nói chuyện với Trần Đông Thăng. Thấy đã muộn, Trần Đông Thăng không đi ra ngoài nữa mà nhờ em gái Trần Tư Vũ nấu giúp hai món nhắm rồi uống rượu ở trong phòng khách nhà mình.
Trần Đông Thăng bây giờ đang làm việc trong một nhà máy rượu, trong nhà có cực kỳ nhiều rượu. Anh ta đang sống trong nhà tập thể do đơn vị cấp, trong nhà chỉ có anh ta và vợ anh ta. Vì gần đây vợ anh ta sắp sinh nên ba mẹ Trần để em gái Trần Tư Vũ đến chăm sóc giúp, tránh đến lúc Trần Đông Thăng đi làm không có nhà, trong nhà không có người trông nom.
Năm nay Trần Tư Vũ 26 tuổi, sắp tốt nghiệp Đại học Sư phạm Bắc Kinh rồi. Học kỳ cuối nên cũng không có nhiều tiết học ở trường, người nhà đều phải đi làm, chỉ có cô ấy rảnh rỗi hơn nên mới bảo cô ấy đến chăm sóc chị dâu, đương nhiên cũng sống luôn trong nhà của Trần Đông Thăng.
Lục Minh cũng quen biết Trần Tư Vũ. Trần Tư Vũ xinh đẹp nên thời đi học thường bị côn đồ trêu chọc. Trần Đông Thăng là anh trai đương nhiên không thể không quan tâm nên thường gọi Lục Minh đến đánh nhau giúp.
Vân Mộng Hạ Vũ
Nhắc mới nhớ lần đầu tiên Lục Minh bị người khác đ.â.m d.a.o cũng vì Trần Tư Vũ.
Lúc đó có một tên côn đồ đánh không lại, không biết từ đâu rút ra một con d.a.o gọt hoa quả đ.â.m loạn xạ. Trước đây bọn họ đánh nhau đều dùng nắm đấm, làm gì thấy dao, cũng rất hiếm khi dùng gạch đá. Trần Đông Thăng đang đánh hăng say, hòan toàn không để ý đến đằng sau mình, chỉ có Lục Minh mới nhận ra điểm bất thường.
Sau đó, Lục Minh xông lên, đẩy Trần Đông Thăng ra, còn bản thân mình thì bị thương.
Cũng may là con d.a.o gọt hoa quả đó hơi cùn, hơn nữa cũng không đ.â.m vào chỗ hiểm, nhiều nhất cũng chỉ bị thương ngoài da, một tuần sau đã khỏi hẳn. Sau đó, anh ấy lại tiếp tục đi theo Trần Đông Thăng đánh nhau khắp nơi.
Lúc đó, bọn họ đúng là ngang ngược tùy ý, vô pháp vô thiên.
Trần Tư Vũ nhìn hai người đàn ông uống rượu trong phòng khách, bĩu môi, đành phải chiên cho hai người họ một đĩa đậu phộng, một đĩa tai heo. Đây là đồ ăn thừa từ buổi tối, cô ấy cho thêm chút ớt vào rồi xào lại, đúng lúc rất hợp để hai người nhắm rượu.
“Anh ơi, hôm nay chị dâu về nhà mẹ đẻ, sáng mai sẽ về sớm đó. Anh đừng uống say quá, nếu không mai chị dâu về em không che chở được cho anh đâu.” Trần Tư Vũ đặt đồ ăn lên bàn, dặn dò anh trai mình.
“Đi đi đi, con nít con nôi, em còn quản cả anh à. Không thấy anh đang nói chuyện với anh Lục Minh à, em về phòng đợi đi.” Lúc này Lục Minh đã uống hai ly rượu trắng rồi, em gái có lớn thế nào thì trong mắt anh ấy cũng chỉ là trẻ con.
Lục Minh cũng uống đến mặt đỏ bừng, ăn một hạt đậu phộng, còn nói: “Đậu phộng của em gái cậu chiên ngon thật đấy, rất hợp để nhắm rượu!”
Trần Tư Vũ liếc anh ấy rồi ngoan ngoãn đi về phòng mình.
Cô ấy biết Lục Minh sắp kết hôn, anh ấy sắp cưới cô gái mà anh ấy thích từ thời trung học. Dạo này anh ấy thường đến tìm anh trai uống rượu nói chuyện, toàn nói là về nữ thần trong lòng mình, Trần Tư Vũ cũng vô tình nghe được rất nhiều chuyện.