Mỹ Nhân Mang Theo Không Gian Làm Nông Trại

Chương 321: Chương 321




Kiều Trân Trân cúp điện thoại, tâm trạng rất tốt, mỗi ngày cô đi học, học tập, vẽ bản thảo như được tiêm m.á.u gà vậy. Sau đó cô đi trêu chọc con, trêu chọc đồng chí Tống, cuộc sống trôi qua vừa sung túc vừa viên mãn.

Kiều Trân Trân vui vẻ học tập và làm việc mỗi ngày. Thậm chí mỗi tối cô còn có thời gian và sức lực vào trang trại trong không gian để trồng trọt, đào đất, cuộc sống thật thoải mái biết bao.

Vân Mộng Hạ Vũ

Hôm đó vào buổi chiều tối, Triệu Đại Cương và Thẩm Chấn Quốc bất ngờ đi về cùng nhau sau khi tan làm, Thẩm lão nói ông nghe Triệu Đại Cương luôn khen tay nghề nấu ăn của Kiều Trân Trân, nên muốn đến ăn ké.

Kiều Trân Trân vui vẻ đồng ý, cô vào bếp nấu một bàn toàn món ngon, còn mang rượu ngon ra, đó là rượu Trường Phong do nhà máy rượu nhà họ Kiều sản xuất. Từ khi có rượu Trường Phong, nhà họ không tiếp khách bằng rượu Mao Đài nữa.

Thẩm Chấn Quốc uống thử, gật đầu, nói: “Quả thực không tệ, sau khi uống vào còn hơi ngọt, đúng là rượu ngon!”

Kiều Trân Trân thấy Thẩm lão thích, nhiệt tình rót đầy cho ông, nói: “Thẩm lão thích là tốt rồi, rượu được sản xuất tại nhà máy của gia đình, chất lượng đảm bảo. Lát nữa, bác mang một thùng về từ từ uống.”

Thẩm Chấn Quốc không khách sáo với cô, trả lời ngay: “Được, bác sẽ mang về!”

Thấy Thẩm lão và mấy người đàn ông uống rượu vui vẻ, Kiều Trân Trân tranh thủ nói: “Thẩm lão, bác thấy rượu ngon không? Rượu được làm từ gạo lên men và có thêm nhân sâm, vừa thỏa mãn cơn thèm rượu vừa tốt cho sức khỏe. Chính quyền thị trấn Trường Phong quê cháu chỉ dùng rượu này để tiếp khách, chất lượng đạt chuẩn.”

Kiều Trân Trân nói nhiều như vậy, nếu Thẩm Chấn Quốc vẫn không hiểu thì uổng phí mấy chục năm nay ăn cơm, ông cười mắng: “Con nhóc tinh ranh quỷ quyệt này, làm ăn đến tận nhà rồi. Thế nào, đến nhà cháu ăn một bữa cơm mà còn phải kéo thêm khách cho cháu sao?”

“Đâu có, chỉ là tình cờ gặp đúng lúc, tiện thể thôi, dù sao Bộ Ngoại thương cũng phải thường xuyên phải tiếp khách mà. Quan trọng hơn là rượu này thực sự ngon, bác đã nếm thử rồi, tốt hay không bác còn chưa rõ sao?” Nói xong, Kiều Trân Trân còn tinh nghịch nháy mắt với Tống Cẩn, ra hiệu cho anh nói giúp.

Tống Cẩn chưa kịp mở miệng, Thẩm Chấn Quốc đã ngắt lời cô, nói: “Cháu nói có lý, dù sao cũng phải chuẩn bị rượu. Ngày mai cháu đưa hai thùng qua trước, để họ uống thử xem, nếu hợp thì... nói sau.”

Mặc dù ông nói là “Nói sau” nhưng Kiều Trân Trân biết có Thẩm lão ở đây thì chuyện này coi như đã thành công một nửa. Còn lại chỉ cần xem rượu này có thực sự ngon hay không, về điểm này thì Kiều Trân Trân rất tự tin.

Cô vội vàng nịnh nọt gắp thức ăn và rót rượu cho Thẩm lão: “Cảm ơn Thẩm lão, bác đúng là có con mắt tinh tường, dù cháu có tài năng đến đâu thì cũng cần có người đánh giá cao cháu.”

Thẩm Chấn Quốc từ từ nhấm nháp rượu, hài lòng nói: “Thực ra bác cũng có chuyện muốn nói với cháu.”

Sau đó, Thẩm Chấn Quốc nói với Kiều Trân Trân cuối tháng này Bộ Ngoại giao sẽ sắp xếp một chuyến khảo sát ở nước ngoài. Bộ Ngoại thương sẽ hỗ trợ, vì sẽ có một nhóm doanh nhân trong nước đi cùng đoàn ngoại giao ra nước ngoài, mười doanh nhân xuất sắc được bình chọn trong năm nay là những người đầu tiên có tên trong danh sách.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.