Mỹ Nhân Mang Theo Không Gian Làm Nông Trại

Chương 330: Chương 330




Daniel nhìn Kiều Trân Trân với ánh mắt ngưỡng mộ. Mặc dù anh ta biết cô đã kết hôn và có hai đứa con (bây giờ là ba đứa), nhưng không thể phủ nhận rằng đối phương thực sự là một người phụ nữ phương Đông có sức quyến rũ.

Lần đầu tiên gặp nhau ở Trung Quốc, anh ta đã có thiện cảm, nhưng sau đó biết đối phương đã kết hôn, anh ta đã kịp thời từ bỏ. Sau khi về nước, cuộc sống xa hoa trụy lạc hàng ngày khiến anh ta dần quên đi cảm giác rung động đó.

Nhưng hôm nay khi Kiều Trân Trân xuất hiện, ánh mắt của anh ta lại bị thu hút. Hơn nữa Daniel nhận ra Kiều Trân Trân quyến rũ hơn trước, thời gian không để nếp nhăn trên mặt cô mà là hương vị động lòng người.

Vì vậy, Daniel mới phấn khích bỏ rơi bạn gái bên cạnh, vội vàng đi tới chào hỏi.

Mặc dù Kiều Trân Trân không thích xã giao, nhưng không có nghĩa là cô không biết ứng xử. Hơn nữa Daniel cố ý lấy lòng cô, Kiều Trân Trân không cần phải tìm chủ đề, Daniel là cao thủ tình trường nên có nhiều chủ đề để trò chuyện.

Sau khi nói chuyện được mười phút, Kiều Trân Trân thấy đối phương càng nói càng hăng hái, cô bắt đầu cảm thấy phiền phức.

Nói xong chưa, làm mất thời gian của bà đây, phiền phức!

Ngoại hình của Kiều Trân Trân và Daniel rất nổi bật, nên thu hút nhiều ánh mắt tại buổi tiệc, trong đó không chỉ có anh hai Giang, Hoàng Tam mà còn có Hạ Trân Châu và Vân Thư.

Hạ Trân Châu và Vân Thư cũng là những cô gái xinh đẹp như hoa như ngọc, lúc này bên cạnh họ có ba người đàn ông nước ngoài mặc vest, nhưng kém xa Daniel.

Một trong những người đàn ông thấy Vân Thư nhìn chằm chằm vào hai người ở giữa, chủ động giới thiệu cho cô ta về thân phận của Daniel.

Daniel thuộc gia tộc Norman, là một quý tộc hàng đầu có lịch sử hàng trăm năm ở Mỹ. Không giống như những kẻ nhà giàu mới nổi, gia tộc Norman là quý tộc thực sự, có nền tảng vững chắc về thương mại và chính trị.

Vì vậy, ở Mỹ chỉ cần tên người đó có chữ “Norman” thì không ai dám trêu chọc.

Vân Thư nghe người đó giới thiệu, sắp không giữ được nụ cười trên mặt, bàn tay cầm ly rượu nổi đầy gân xanh. Kiều Trân Trân là người phụ nữ đã có gia đình, mà lại mặt dày đến vậy. Cô ta ăn mặc lòe loẹt thì không nói, ra đến nước ngoài rồi vẫn quyến rũ đàn ông, thật là không thể chấp nhận được.

Hạ Trân Châu là người được giáo dục tốt, mặc dù tiếng Anh không thành thạo lắm nhưng giao tiếp cơ bản hàng ngày không có vấn đề gì. Vì vậy, cô ta nghe hiểu những gì người đàn ông nước ngoài bên cạnh nói.

Cô ta vốn đã ghen tị đến phát điên khi thấy Kiều Trân Trân mặc một chiếc váy đẹp, nhưng vì có nhiều người ở đây nên không thể nổi nóng. Bây giờ cô ta lại thấy một người có thân phận cao quý đến tán tỉnh, trong lòng cô ta ghen tị đến mức muốn bốc hỏa.

Rõ ràng là một đứa nhà quê, tại sao mọi người đều thích cô ta?

Kiều Trân Trân đang nghĩ cách thoát khỏi sự đeo bám của Daniel, thì đột nhiên cánh cửa chính của đại sảnh mở ra. Một người phụ nữ có dáng người uyển chuyển, khí chất cao quý dẫn theo một nhóm đàn ông cao lớn đi vào. Mọi người trong sảnh ngừng trò chuyện, nhìn về phía đó.

Vân Mộng Hạ Vũ

Nhóm người này xuất hiện như thể có nhạc nền đi kèm, đó là loại cực kỳ ngầu, đặc biệt là người phụ nữ đi đầu, khí chất bùng nổ, áp đảo mọi người trong sảnh.

Người đến là vợ của người đứng đầu Bộ Ngoại giao Mỹ, bà Samir. Bà ta đi thẳng đến vị trí chủ tọa, không thèm nhìn các quan chức Bộ Ngoại giao Trung Quốc, thái độ vô cùng kiêu ngạo.

Kiều Trân Trân thấy vậy, hiểu rằng đây không phải là lúc đi tìm anh hai Giang, cô nhanh chóng quay lại bên cạnh Thẩm Chấn Quốc.

Bà Samir đã đến, mọi người chuẩn bị nhập tiệc, các nhân viên phục vụ nhanh chóng hướng dẫn khách mời vào chỗ ngồi.

Vị trí chủ tọa là một chiếc bàn dài khoảng hai mét, bà Samir ngồi ở vị trí cao nhất, bên phải bà ta là thư ký, bên trái là người đứng đầu Bộ Ngoại giao Trung Quốc Khâu lão, tiếp theo là Thẩm lão. Bên cạnh Thẩm lão là Kiều Trân Trân, cô tham dự với tư cách là phiên dịch.

Vì bà Samir có thể sẽ nói chuyện với họ trong bữa tiệc tối nên đã đặc biệt sắp xếp một chỗ cho phiên dịch.

Khâu lão biết tiếng Anh, nên người phiên dịch này dường như được chuẩn bị riêng cho Thẩm lão.

Ban đầu, Bộ Ngoại giao đã chuẩn bị một người phiên dịch có năng lực và kinh nghiệm, với thân phận của Kiều Trân Trân thì không đủ tư cách để ngồi ở vị trí gần trung tâm quyền lực. Nhưng chỉ vì một câu nói của bà Samir là “Trung Quốc không có phiên dịch viên nữ sao? Mùi hôi trên người một đám đàn ông thật khó chịu”, nên Thẩm Chấn Quốc đã gọi Kiều Trân Trân đến.

Nhưng mọi người đều biết, xét về mùi cơ thể, người da trắng nặng mùi hơn người da vàng nhiều. Bà Samir nói như vậy trước mặt mọi người, thực ra chỉ muốn làm mất mặt đoàn đại biểu Trung Quốc mà thôi.

Khi Kiều Trân Trân ngồi xuống, bà Samir và những người dưới quyền của bà ấy vẫn vô tư cười nhạo họ, cảm giác ngột ngạt này thật khó chịu. Kiều Trân Trân thực sự muốn tiến lên tát bà già này hai cái.

Dù đây là bữa tiệc tiếp đón đoàn đại biểu Trung Quốc, nhưng rõ ràng bà Samir không có ý định chiều theo khẩu vị của người Trung Quốc. Các nhân viên phục vụ mang những món ăn phương Tây lên, thậm chí không hỏi bít tết chín mấy phần, mà trực tiếp mang bít tết chín ba phần lên. Vì bà Samir thích ăn chín ba phần nên mọi người chỉ đành ăn chín ba phần.

Nhìn miếng thịt bò vẫn còn máu, Kiều Trân Trân không thích, cô chỉ ăn bít tết chín bảy phần trở lên, tốt nhất là chín hẳn.

Khi tụ tập với bạn bè ở hiện đại, Kiều Trân Trân bị họ trêu chọc là không biết ăn bít tết. Nhưng Kiều Trân Trân không thèm quan tâm đến họ, thịt bò ăn vào miệng mình, ngon hay không do mình quyết định. Vì lòng hư vinh mà khiến mình ấm ức để chiều lòng người khác, xin lỗi, đó không phải là phong cách của Kiều Trân Trân.

Vân Mộng Hạ Vũ

Bây giờ thân phận và hoàn cảnh đã thay đổi nhưng khi đối mặt với đám người kiêu ngạo tự đại này, Kiều Trân Trân không định nhún nhường. Cô gọi người phục vụ đang bưng đồ ăn lên, dùng tiếng Anh Mỹ lưu loát mà có chừng mực nói: “Đổi cho tôi miếng bít tết chín bảy phần.”

Sau đó, cô không đợi người phục vụ phản ứng, quay đầu nói với bà Samir: “Bà Samir, nước Mỹ của các bà thiếu gas hay thiếu than củi mà ngay cả bít tết cũng không làm chín được? Loại thịt bò Tilgft này không phù hợp làm chín ba phần, khi ăn vừa dai vừa khô. Chỉ có những người sống thô lỗ như các bà mới ăn được, tôi phải đổi sang chín bảy phần mới miễn cưỡng nuốt trôi được.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.