Năm 2000 : Từ Chạy Án Bắt Đầu.

Chương 4: Ta Không Muốn Làm Phản Diện.




Chương 4: Ta Không Muốn Làm Phản Diện.
Minh không muốn làm phản diện, hắn cũng không muốn gia đình mình tự nhiên thành đối tượng bị h·ình s·ự nhắm tới.
Tuy mới đến thế giới này một ngày, cái ‘gia đình mình’ kia có phần giả tạo và kệch cỡm nhưng nó không có nghĩa là Minh từ bỏ dù sao đây là tân sinh của hắn.
Tân sinh . . . hai chữ này đối với Minh có rất nhiều ý nghĩa.
Kiếp trước hắn sống một cuộc đời . . . cũng không có gì đáng nhắc tới nhưng hiện tại thì sao ?.
Đã Mang Tiếng Ở Trong Trời Đất – Phải Có Danh Gì Giữa Núi Sông.
Câu thơ của cụ Nguyễn Công Trứ xác thật phù hợp với tâm tình của Minh lúc này.
Đã đạt được tân sinh, sao không sống cho ra sống ? không tạo một phen sự nghiệp, một phen cơ đồ ?.
Minh không biết vì sao hắn đến thế giới này, đi đến nhà họ Cao trở thành con út của nhà họ Cao nhưng Minh quả thật muốn sống một cuộc đời khác đi, muốn trải nghiệm những thứ hắn chưa từng trải nghiệm.
“Ta cũng không dám nói làm ông này ông nọ, tạo nên sự nghiệp này sự nghiệp kia nhưng có một việc ta chắc chắn có thể làm được, để Cao Thanh Minh sống cho ra sống”
“Kết cục của Cao gia chưa chắc đã thay đổi nhưng ta có thể để . . nhà họ Cao có hậu hơn một chút dù sao nhà họ Cao trong Chạy Án tuy có đáng trách nhưng cũng có đáng thương”
“Một gia đình vốn chung liệt với cách mạng, đáng lý ra kết cục không nên như thế”.
Minh bỏ ra nguyên một ngày để làm quen với thế giới này, cũng bỏ nguyên một ngày trời để ổn định tâm tình của bản thân.
Tiếp đó, Minh hít vào một hơi thật sâu sau đó nhìn về tương lai của bản thân hắn.
Năm nay Minh 16 tuổi, hiện tại là tháng 8 năm 2000, một tháng nữa hắn sẽ vào cấp 3.
Lúc này cũng chưa phải thời điểm cốt truyện của Chạy Án diễn ra, thời điểm cốt truyện Chạy Án chính thức bắt đầu là năm 2003, khi đó ông Cẩn trở thành thứ trượng bộ kinh tế của Việt Nam.
Từ giờ đến đó còn 3 năm.

Cao Thanh Lâm đi du học ở Mỹ 4 năm, năm 2001 sẽ về nước, ở trong nước 2 năm mới bắt đầu cốt truyện chính tuyến.
Bà Dung mẹ của Minh lúc này vẫn làm trưởng phòng xuất nhập khẩu Hà Nội, bà Dung vẫn chưa từ chức mà nghỉ hưu ‘non’ ở nhà, không rõ là bởi thời gian chưa đến hay là bởi vì bà Dung có thêm đứa con nhỏ dẫn đến một số thứ thay đổi, cái này Minh không biết.
“Chạy Án đã là một mớ rắc rối, đã thế còn Người Phán Xử”
“Chạy Án với Người Phán Xử xong, không biết còn bộ phim nào nữa không ?”.
Minh cảm thấy hoài nghi vô cùng về vấn đề này.
Chạy Án cùng Người Phán Xử đều có thời gian tuyến đồng nhất, thuộc về giai đoạn cuối những năm 90, đầu những năm 2000.
Thời gian chính tuyến của Chạy Án tương đối ngắn, khoảng trên dưới 5 năm nếu tính cả 2 phần.
Thời gian chính tuyến của Người Phán Xử cũng không dài, đại khái là năm 2017 trở đi, kéo dài không quá 1 năm.
Tuy nhiên bỏ qua cốt truyện chính, giai đoạn làm nền của hai bộ phim này lại khá dài, ví như ông Cẩm không thể tự nhiên ngồi chức Thứ Trưởng được mà đây là một quá trình phấn đấu lâu dài.
Hay như Phan Quân, không tự nhiên mà thành Người Phán Xử, Phan Quân cùng Phan thị phải trải qua một giai đoạn chiến đấu tranh dành địa bàn cực kỳ căng thẳng.
Mà cái thời kỳ ‘căng thẳng’ này đại khái cũng là những năm 90 – 2000, trùng với giai đoạn đang đi lên của Cao gia.
Cho nên cốt truyện của Chạy Án cùng Người Phán Xử có điểm cắt là hợp tình hợp lý, vấn đề là ngoại trừ Người Phán Xử ra thì còn xuất hiện bộ phim nào không ?.
Minh hạ quyển sách lịch sử xuống, ánh mắt như có điều suy nghĩ.
Hắn tạm thời không có cách nào xác định liệu rằng còn bộ phim nào khác xuất hiện không nhưng mà hắn cũng có thể dự đoán đại khái dựa vào mốc thời gian.
Phim điện ảnh thì không dám nói nhưng khả năng những bộ phim truyền hình có yếu tố cảnh sát h·ình s·ự lấy mốc thời gian là các sự kiện từ những năm 90 đến trước năm 2020 đều sẽ có khả năng xuất hiện.

Nghĩ như vậy Minh không khỏi di di trán.
“Cũng thật khó mà nói, cảnh sát h·ình s·ự trong mỗi bộ phim đều có thể coi là vô địch, hiện tại một đống bộ phim gắn với nhau vậy khác gì vài đội thậm chí mấy chục đội cảnh sát h·ình s·ự gắn lại với nhau, đám t·ội p·hạm phản diện sống như thế nào ?”
“Cho nên ta không thể nào là phản diện, nhất định cần chung quy chung củ nhưng mà . . . nhà họ Cao lại tính thế nào ?”
“Kiếp này có Cao Thanh Minh cho nên Cao Thanh Lâm cũng chưa hẳn tệ như trong phim dù sao trong ký ức của Cao Thanh Minh, ông anh trai vẫn tương đối trưởng thành, vẫn tương đối đáng tin”
“Vấn đề ở chỗ Cao Thanh Lâm cho dù thay đổi ra sao thì hắn vẫn là con cả nhà ông thứ trưởng, sau khi về nước ít hay nhiều vẫn sẽ chịu cám dỗ, lại làm sao đảm bảo Cao Thanh Lâm không bị kéo xuống nước ? bản thân Cao Thanh Lâm cho dù trưởng thành hơn thì vẫn chỉ là cậu ấm được nuông chiều mà thôi, có bao nhiêu nghị lực ? có bao nhiêu quyết tâm ?”
“Quan trọng nhất, kể cả Cao Thanh Lâm không hỏng, bà Dung cũng hỏng”.
Minh không mấy tin tưởng vào nghị lực của ông anh trai Cao Thanh Lâm nhà mình nhưng càng thêm không tin tưởng bà mẹ ‘tiện nghi’ của hắn, bà Dung.
Cao Thanh Lâm lúc này hỏng hay chưa thì Minh không biết chứ bà Dung thì không phải người tốt đẹp gì, trừ tình yêu con gần như mù quáng ra thì bà Dung phạm quá nhiều sai lầm bao quát phạm pháp.
Ông bố Cẩm của Minh do quá bận bịu cho nên không hiểu rõ về bà vợ mình làm gì nhưng thân là con, Cao Thanh Minh lại hiểu rõ.
Mẹ hắn hiện tại làm ở bộ xuất nhập khẩu thành phố Hà Nội, làm đến chức trưởng phòng.
Chức chưa hẳn đã quá lớn nhưng chất béo nhiều lắm lại thêm ông chồng làm hẳn cục trưởng cục quản lý xuất nhập khẩu thì còn thế nào nữa ?.
Doanh nghiệp lớn, doanh nghiệp nhỏ muốn bôi trơn đều phải qua tay bà Dung.
Nói đến đây cũng phải nói tới thời kỳ kinh tế Việt Nam những năm 2000, muốn xuất khẩu hàng hoá ra nước ngoài không phải chuyện dễ, không phải ‘sản phẩm anh tốt’ là được bởi nó chế định hạn ngạch.
Mỗi công ty hay doanh nghiệp đều có hạn ngạch xuất khẩu nhất định, muốn vượt quá hạn ngạch này thì phải làm gì ? phải đi xin cục xuất nhập khẩu.
Thử nghĩ mà xem, cái ngành nghề này lại có bao nhiêu chất béo ?.
Ông Cẩm không tham, cũng không nhận tiền mà làm t·rái p·háp l·uật nhưng bà Dung thì . . .
Tuy Cao Thanh Minh không biết bà Dung tham bao nhiêu, mỗi dịp lễ tết được bao nhiêu tiền nhưng Cao Thanh Minh biết . . . mẹ hắn mỗi tháng cho hắn 1000 USD.

1000 USD ở thế giới này tương đương 20 triệu.
Càng đáng sợ là thời điểm Cao Thanh Minh thi đỗ cấp 3, hắn còn được tăng tiền tiêu vặt, bà Dung cho hắn thêm 500 USD mỗi tháng.
Vào lớp 10 bản thân Cao Thanh Minh đã có 1500 USD để tiêu vặt mỗi tháng tương đương 30 triệu tiền Việt, đây là khái niệm gì ?
Đây mới là năm 2000, lương ngày cơ bản của công nhân là bao nhiêu ?.
Cao Thanh Minh không quan tâm nhưng Minh biết lương cơ bản của công nhân giai đoạn này chỉ loanh quanh 30 ngàn mỗi ngày, đây có khi còn là cao.
Lương công nhân có thể lên được 1 triệu – 1 người – 1 tháng, lương của giáo viên hay công chức có khi cũng chỉ 500-600k mỗi tháng.
Cho dù Việt Nam này không giống Việt Nam trong ký ức của Minh bao quát các vấn đề kinh tế nhưng mức lương trung bình nhiều lắm cũng chỉ 1,5 – 2 triệu, không hơn được.
Tiền tiêu vặt của một mình Cao Thanh Minh cũng đủ nuôi sống 10 hộ gia đình là ít dù sao mức sống những năm 2000 cũng không cao, một hộ gia đình 3 người mỗi tháng cũng chỉ tiêu không quá 2 triệu đồng.
Dù sao cha của Cao Thanh Minh thân là Cục Trưởng Cục Quản Lý Xuất Nhập Khẩu, lương cũng chỉ là 4 triệu mỗi tháng.
Lương của bà Dung là bao nhiêu ? lương của bà Dung là 2 triệu VND.
Thu nhập hai vợ chồng cộng lại chỉ khoảng 6 triệu VND vậy mà ông con nhỏ được cho 30 triệu VND tiêu vặt mỗi tháng, như vậy bà Dung lại ăn bao nhiêu chất béo ?.
Nếu Cao Thanh Lâm lúc này chưa hư hỏng, ông Cẩm lúc này chưa sa chân vào bùn thì bà Dung cũng đã sớm . . . hỏng.
Kể cả Cao Thanh Lâm sau này không hư hỏng, nhà họ Cao vẫn sẽ sập vì bà Dung, vì tính nhu nhược và có phần sợ vợ của ông Cẩm.
Nghĩ đến bà mẹ tiện nghi của mình, Minh cũng không đọc sách được nữa mà thở dài một hơi.
Tuy nhiên, hắn cũng không cần quá lo lắng.
Thứ nhất, đây là thời kỳ pháp trị, kể cả họ Cao có ngã xuống hết thì Minh chỉ cần không phạm pháp, hắn cũng không có lo lắng.
Thứ hai . . . như bao kẻ xuyên không khác, Minh có hệ thống.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.