Năm 2000 : Từ Chạy Án Bắt Đầu.

Chương 5: Oan Thị Mầu.




Chương 5 : Oan Thị Mầu.
Minh giống như bao nhân vật xuyên không khác, hắn có hệ thống.
Hệ thống này của hắn gọi là Oan Thị Mầu.
Oan Thị Mầu không được cài đặt ‘trí năng Ai’ Minh không có cách nào giao tiếp với nó, nó cũng không cho Minh bất cứ nhiệm vụ nào cả, nói đơn giản lại thì Oan Thị Mầu là một hệ thống có độ tự do tương đối cao.
Thế nào gọi là Oan Thị Mầu ?.
Về cơ bản thì đây là cách chơi chữ ám chỉ những kẻ rõ ràng có lỗi nhưng vẫn tỏ ra oan ức, la làng làm như mình là kẻ bị hại không bằng.
Hệ thống Oan Thị Mầu cũng rất đơn giản, nó xuất hiện ở trong đầu Minh với vài dòng giới thiệu.
“Trên đời có bốn cái ngu, phạm một trong bốn cái ngu này thì có hậu quả gì cũng không ai thương, tất cả đều là đáng đời”
“Nhất Ngu : Hy vọng làm giàu từ đ·ánh b·ạc”.
Hệ thống này viết đến đây thì im lặng, mà đây cũng là cảnh giới hiện tại của Minh.
Cảnh giới này được hệ thống gọi là ‘Cờ bạc là bác thằng bần, cửa nhà bán hết, tra chân vào cùm.’.
Dĩ nhiên hệ thống cũng không phải khuyên Minh không đ·ánh b·ạc mà là . . . khuyến khích hắn đi đ·ánh b·ạc cho nên mới nói là Oan Thị Mầu.
Cảnh giới này được miêu tả như sau.
“Chủ nhân chỉ cần tham dự bất cứ trò đỏ đen gì liên quan đến tiền bạc, bất kể thắng hay thua thì 0h sáng ngày hôm sau hệ thống cũng sẽ hoàn lại cho chủ nhân 25% số tiền mà chủ nhân bỏ ra”
“Số tiền hoàn lại cho chủ nhân sẽ tăng lên lần lượt là 50-75-100% sau khi chủ nhân tiến hoá đẳng cấp tương ứng lần lượt là Cấp 2 – cấp 3 – cấp 4”
“Sau khi chủ nhân đạt đến cấp 5 sẽ mở ra ‘Nhị Ngu’ “

“Mỗi cấp độ sẽ có yêu cầu thăng cấp riêng, nếu chủ nhân hoàn thành nhiệm vụ yêu cầu sẽ tự động thăng cấp bậc”.
“Trò chơi nào được gọi là đỏ đen toàn bộ đều do hệ thống quyết định, hệ thống nắm giữ quyền giải thích cuối cùng”
“Chủ nhân có thể hoàn toàn tin tưởng nguồn tiền của hệ thống, tuy nhiên hệ thống chỉ đảm bảo nguồn tiền và không đảm bảo những thứ khác”
“Chú ý, hiện tại chủ nhân chưa có tài khoản ngân hàng cho nên trước mắt hệ thống sẽ hoàn tiền bằng tiền mặt, để đảm bảo an toàn cho chủ nhân, giới hạn hoàn tiền mặt mỗi ngày không vượt quá 5000 USD”.
Đây là tất cả những gì mà hệ thống giải thích cho Minh, sau đó nó cứ như c·hết máy vậy, Minh không cách nào tiếp tục liên lạc với hệ thống.
“Cho nên trước mắt ta phải nghĩ cách thăng cấp, từ Lv 1 lên đến Lv 2”.
Từ Lv 1 đến Lv 2 có yêu cầu gì ?.
Yêu cầu không khó, hệ thống yêu cầu Minh kiếm được 1000 USD, điều kiện là không được phạm pháp.
“Điều kiện cũng không khó, cũng không biết từ Lv 2 lên Lv 3 lại như thế nào ? nếu chỉ là . . tiền vậy cũng coi như dễ dàng”.
Minh đối với việc lên cấp không nghĩ nhiều lắm, chủ yếu bởi . . . mẹ Du·ng t·hương con trai.
Minh sau khi thi đỗ vào THPT Chu Văn An – Hà Nội thì hắn được thưởng bao nhiêu tiền ? tính tổng lại cũng phải được thưởng đến 10 ngàn USD, có 5 ngàn là của mẹ hắn, 5 ngàn còn lại . . . thuộc về họ hàng nội ngoại cùng những người mà Minh còn chẳng gọi được tên.
Nhà họ Cao có hai đứa con trai, ông con cả đi du học, bao nhiêu tình thương của cha mẹ tất nhiên dồn cho con út.
Con trai út cũng không chịu thua kém, thi cấp 3 đủ điểm vào một trong những trường cấp 3 tốt nhất Hà Nội, cha mẹ sao có thể không phỏng mũi ?.
Đừng nói bà Dung cho dù ông Cẩm cũng vui vẻ thế là nhà họ Cao có mở một bữa tiệc ‘nho nhỏ’ để chào đón cậu quý tử thi vào cấp 3.
Kết quả cậu quý tử Cao Thanh Minh vào dịp tháng trước thu được 10 ngàn USD, đương nhiên không phải ai cũng tặng ngoại tệ nhưng tổng ‘thu nhập’ đại khái là 10 ngàn USD.

“Đáng tiếc hệ thống không tính tài sản hiện tại của ta mà là yêu cầu ta kiếm tiền, tính từ thời điểm . . . ta nhận được hệ thống”.
Minh cũng không cần đắn đo suy nghĩ làm sao kiếm tiền, hắn sớm có chủ kiến.
Hắn hiện tại chỉ đang kiểm kê lại tài sản của mình.
Cao Thanh Minh kiếm được nhiều tiền nhưng tiêu cũng ác, ai bảo ‘hồ bằng cẩu hữu’ của hắn nhiều ? tuy vậy Cao Thanh Minh vẫn phải duy trì ‘con ngoan’ trước mắt gia đình cho nên hắn cũng không đến mức bị gọi là ‘phá gia chi tử’.
Ví dụ như tháng trước hắn có 10 ngàn USD, sau một tháng vẫn còn hơn 6000 USD trong người, đây đã coi như ‘tiết kiệm’ đương nhiên vào đầu những năm 2000 này, một đứa bé 15-16 tuổi rất khó một hơi tiêu hết 200 triệu VND.
“Bình thường mỗi tháng bà Dung cho Cao Thanh Minh khoảng 1000 USD, Cao Thanh Minh mỗi tháng cũng tiêu gần hết chỗ này, khoảng 700-800 USD”
“Tiêu nhiều tiền là vậy nhưng là 1000 USD vào đầu những năm 2000 thật sự nhiều lắm, Cao Thanh Minh cũng không thể lúc nào cũng đi ra ngoài chơi với bạn bè được ai bảo hắn là con ngoan ? Cao Thanh Minh bởi thế còn có thể có không thiếu tích luỹ”.
Minh đứng dậy khỏi bàn, hắn cúi người xuống hộc bàn sau đó lấy ra một chiếc Vali.
Dựa theo ký ức của Cao Thanh Minh, Minh bắt đầu bấm mật khẩu vali sau đó hai mắt của Minh không khỏi sáng lên.
Bên trong vali này đầy tiền, có cả tiền Việt cùng tiền Mỹ, đương nhiên phần nhiều là tiền Việt.
Đáng chú ý nhất trong Vali này là một cọc tiền USD, một cọc toàn những tờ 100 USD.
“Người so với người quả thật tức c·hết, riêng cọc USD này cũng đã là 10 ngàn USD, thêm chỗ tiền Việt này vào không biết Cao Thanh Minh lại tích luỹ được bao nhiêu ?”
“Ước chừng cũng phải có . . .300-400 triệu”.
Một thằng bé mới vào lớp 10 đã tích luỹ được 300-400 triệu xác thật có phần ghê răng, cũng đủ để thấy . . . bà Dung ăn tham thế nào.
Thở dài một hơi, Minh nhẹ nhàng đóng Vali tiền lại sau đó mang theo nó lên giường.

Cao Thanh Minh không có quá nhiều khái niệm về tiền, hắn tích luỹ được nhiều tiền như vậy chẳng qua . . . tiệu không hết mà thôi.
Minh thì khác, hắn hiểu giá trị của đồng tiền thế cho nên hắn quyết định ôm Vali tiền này đi ngủ.
Quả nhiên, có sức mạnh của đồng tiền, Cao Thanh Minh có thể ngủ ngon, hắn rất nhanh chìm vào giấc ngủ.
_ _ _ _ _
Một ngày mới đến trên bầu trời Hà Nội.
Minh sau một giấc ngủ ngon thì khoan khoái vươn mình tỉnh giấc.
“Đã hơn 7h ?”.
Minh nhìn đồng hồ trên tường sau đó không khỏi giật mình.
Tuy tối qua khoảng 2h sáng mới ngủ nhưng Minh bình thường rất khó ngủ quá 6h sáng, thân thể hắn vốn đã tạo thành bản năng, đến giờ này sẽ chủ động tỉnh dậy.
Tất nhiên lúc này đã thay đổi cơ thể cho nên . . . cũng khó nói.
Mặc kệ đống chăn màn trên giường, Minh đi thẳng vào phòng tắm, một lần nữa ngắm nghía mình trong gương.
Dung mạo này giống hệt của hắn kiếp trước nhưng trẻ trung hơn nhiều lắm, hăng hái hơn nhiều lắm.
Đưa tay nhẹ vuốt ve dung mạo của mình trong gương, Minh thở dài một hơi sau đó bắt đầu đánh răng rửa mặt.
Hắn đã quyết định hôm nay làm gì, hắn muốn . . . đi về nhà cũ một chuyến.
Đây là năm 2000, đối với nhiều người năm 2000 là năm bắt đầu thiên niên kỷ mới, năm nay rất có ý nghĩa nhưng với Minh mà nói thì năm 2000 chính là ác mộng của cuộc đời hắn.
Đây là năm . . . cha mẹ ruột của hắn mất.
Đây là một thế giới khác, một thế giới trong phim ảnh nhưng biết đâu . . . có cha mẹ hắn xuất hiện ?.
Đây mới là tháng 8, nếu cha mẹ hắn tồn tại ở thế giới này thì . . . Minh vẫn có thời gian.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.