Ngày Anh Trở Thành Người Xa Lạ

Chương 21: Chương 21




Nếu không phải nhiều năm sau, cô vô tình nhắc lại chuyện đó, anh ta thậm chí còn không biết.

Cô ấy luôn bảo vệ bản thân trước tiên.

Ở điểm này, Giang Dao không giống cô.

Giang Dao luôn ngưỡng mộ, tôn thờ và cổ vũ anh ta.

Dưới sự cổ vũ của Giang Dao, Lục Kỳ Niên đầu tư hầu hết số tiền mình có vào một trang trại chăn nuôi, vì Giang Dao mang thai, cô ta thích ăn loại thịt heo sinh thái.

Đúng lúc đó, giá thịt heo tăng cao, anh ta càng có động lực mở rộng quy mô.

Nhưng chưa được bao lâu, dịch tả heo châu Phi bùng phát.

Toàn bộ đàn heo trong trang trại bị tiêu hủy, không chừa một con.

Anh ta lỗ đến trắng tay.

Số tiền từng đưa cho Giang Dao cũng không giữ lại được.

Ngay sau khi ly hôn, Thẩm Gia Nghi kiện anh ta, đòi lại số tiền đó với lý do là tài sản chung trong thời kỳ hôn nhân.

Đúng là kiểu “gửi góp lẻ, rút cả cục”.

Họa vô đơn chí, đứa bé mà Giang Dao sinh ra mắc bệnh tim bẩm sinh, cần một khoản lớn để phẫu thuật.

Lục Kỳ Niên nợ nần chồng chất, không thể xoay nổi số tiền đó.

Đúng lúc này, Thẩm Gia Nghi tìm đến anh ta.

Cô ấy nói:
“Chỉ cần anh chịu uống một loại thuốc, do Trần Hòa nghiên cứu. Uống vào sẽ trải nghiệm được cảm giác sinh con.”

Vì muốn cứu con, anh ta đồng ý.

Bụng anh ta nhanh chóng phình to.

Ngày hôm đó, anh ta đau đớn quằn quại trong nhà suốt một ngày một đêm.

Đến mức móng tay cào rách cả da thịt, nhưng Thẩm Gia Nghi chỉ đứng đó, lạnh lùng ghi chép số liệu.

Anh ta không rõ cảm xúc của mình khi ấy là gì.

Nhưng trong giây phút đó, anh ta dường như hiểu ra…

Không lạ gì khi Thẩm Gia Nghi hận mình đến vậy.

Sinh con đau đớn như thế, huống hồ là tự tay gi ết chết chính đứa con của mình.

Thẩm Gia Nghi không thất hứa.

Cô ấy chi trả toàn bộ chi phí phẫu thuật cho đứa bé.

Ngày tháng cứ thế trôi qua trong sự trống rỗng và vô vị.

Cho đến một ngày, Giang Dao bế con bỏ đi.

Trước khi đi, cô ta còn nói với anh ta:
“Đứa bé không phải con anh.”

Lục Kỳ Niên cảm thấy cuộc đời này quá đỗi nực cười.

Anh ta hoàn toàn không thể chấp nhận nổi.

Thậm chí, không biết phải tâm sự với ai.

Trong cơn say mơ màng, anh ta vô thức dùng một số điện thoại mới, gọi cho Thẩm Gia Nghi.

Số này được lập sau khi Giang Dao bỏ đi.

Anh ta đã từng lừa mình rằng sẽ bắt đầu lại từ đầu.

Nhưng chỉ khi đêm về, anh ta mới nhận ra,
Thực ra, anh ta không có đủ dũng khí để gọi cho cô ngay.

Thẩm Gia Nghi không hề tỏ ra ngạc nhiên khi nhận điện thoại của anh ta.

Anh ta hỏi:
“Có phải… em đã biết điều gì không?”

Cô ấy chỉ khẽ cười:
“Lục Kỳ Niên, năm đó em từ bỏ công việc để tập trung chuẩn bị mang thai, luôn nghĩ vấn đề là do mình. Nhưng trong lần kiểm tra cuối cùng, em đưa anh đi cùng. Kết quả chưa kịp cho anh xem thì em đã mang thai… Người khó có con, thật ra là anh.”

“Tại sao? Tại sao em…”

Anh ta như phát điên, gào lên chất vấn.

Nhưng từ đầu dây bên kia, một giọng đàn ông vang lên.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.