Người Anh Em, Cậu Thơm Quá!

Chương 74: Tên trai thẳng bài xích đồng tính xảo quyệt




Thẩm Ngung nhìn tất cả những điều đó, không nhịn được mà bật cười: "Đợi về ký túc xá, Tiêu Hùng lại làm ầm lên cho xem." 

Trình Mặc Phỉ chẳng mấy để tâm, hừ hừ hai tiếng, rồi hỏi: "Đúng rồi, kiếp trước Lão Tiêu và Lão Tôn về sau thế nào?" 

Thẩm Ngung đáp: "Lão Tiêu giảm cân thành công, nhưng không gặp được nửa kia ưng ý. Lão Tôn sau khi tốt nghiệp thì kết hôn với bạn gái hiện tại, lúc cưới bọn mình còn chưa quen nhau." 

"Không sao." Trình Mặc Phỉ bật cười, nắm lấy một bàn tay của cậu, xoay qua xoay lại chơi đùa, "Lần này chúng ta có thể dự đám cưới của họ rồi." 

Thẩm Ngung khẽ "ừ" một tiếng. 

Thực ra... cậu chưa từng tham dự đám cưới lần nào, chỉ từng thấy trên màn hình mà thôi. 

Hồi nhỏ sống ở nhà Thẩm Lập Đức, khi họ hàng kết hôn, ông ta và mẹ kế chưa bao giờ dẫn cậu theo. Sau này lên đại học, rồi tốt nghiệp, cậu cũng chẳng có người bạn nào quá thân thiết, đồng nghiệp thì lại lười giao thiệp. 

Người anh em thân nhất của cậu, Phương Tường, từng có một mối tình kéo dài thật lâu, nhưng cuối cùng lại vì những chuyện vụn vặt mà không chẳng thể tiến đến bước kết hôn. 

Cậu thật sự rất muốn tham dự một đám cưới. 

Có thể dự đám cưới của Tôn Tinh Hà thì tuyệt quá. 

Trình Mặc Phỉ bỗng ghé sát lại, nhanh chóng hôn nhẹ lên vành tai cậu, thì thầm: "Chúng ta cũng sẽ có một đám cưới." 

... 

Tiêu Hùng vốn đang ngồi học, cả buổi chiều đều là tiết chuyên ngành, không thể lén lút làm gì khác, chỉ tranh thủ giờ giải lao để lướt điện thoại. 

Không ngờ vừa mở lên đã như sét đánh ngang tai. 

Bên cạnh, Tôn Tinh Hà vẫn đang miệt mài chép lại bài trên bảng. Tiêu Hùng nhanh chóng lấy khuỷu tay huých cậu ta một cái, nhắc nhở: "Xem nhóm chat đi, có chuyện gì vậy?" 

Tôn Tinh Hà nửa tin nửa ngờ mở điện thoại ra, rồi cũng lộ ra biểu cảm y hệt Tiêu Hùng. 

Cậu ta cười khan hai tiếng, nói với vẻ khô khan: "Trùng hợp ghê... Hai người họ cùng thoát ế rồi?" 

Tiêu Hùng nheo mắt, cười tủm tỉm, nói thẳng ra sự thật mà Tôn Tinh Hà không dám nói đến: "Có khi còn trùng hợp hơn nữa là hai người họ thành một đôi rồi." 

Với đôi mắt tinh tường này, anh ta đã nhìn thấu rất nhiều rất nhiều chuyện. 

... 

Về việc Trình Mặc Phỉ và Thẩm Ngung ở bên nhau, Tiêu Hùng và Tôn Tinh Hà tuy bất ngờ, nhưng cũng không thấy quá ngạc nhiên, tiếp nhận rất dễ dàng. 

Quan hệ của hai người họ vốn đã đặc biệt, Thẩm Ngung còn thẳng thắn thừa nhận rằng mình thích đàn ông. Trình Mặc Phỉ dù trước đó bài xích đồng tính, nhưng sau khi biết chuyện lại không những không tránh xa cậu, mà còn gần gũi như cũ. 

Nghĩ kỹ lại, mọi chuyện đều có dấu vết để lần theo. 

Là thành viên duy nhất trong nhóm chat còn "1/4" độc thân, Tiêu Hùng cắn một miếng bánh kem, đôi mắt híp lại vì hạnh phúc — đã lâu rồi anh ta chưa nạp vào cơ thể lượng calo cao như thế. 

Là cẩu độc thân thì sao? Anh em thoát ế, mình cũng được hưởng lây. 

Trình Mặc Phỉ còn định đợi đến mùa xuân năm sau, khi quay lại trường sẽ mời mọi người đến bờ biển gần Yến Thành chơi mấy ngày, coi như khao một bữa thoát ế. 

Lẽ ra tối nay đã muốn mời rồi, nhưng vì anh bị ngã trong tuyết, cần nghỉ ngơi tĩnh dưỡng, Thẩm Ngung không cho ra ngoài, nên đành gọi đồ ăn về tạm. 

Tuyết rơi ngoài cửa trái ngược với căn phòng ký túc xá ấm áp, bốn người quây quần bên nhau, vừa ăn uống vừa trò chuyện. 

Những bí mật về kiếp trước tất nhiên không thể nói ra, chỉ đơn giản bảo rằng hai người họ vừa nhìn nhau đã thấy hợp, rồi thích đối phương lúc nào không hay. 

Bên cạnh lò sưởi, một hàng q.uần l.ót màu cam nhạt treo ngay ngắn một cách đầy hài hước — vừa từ bệnh viện về, Trình Mặc Phỉ đã vội vàng giặt sạch chúng. 

Ăn uống no nê, tám chuyện xong, q.uần l.ót cũng gần khô. Trình Mặc Phỉ đi tắm qua loa một chút, rồi hớn hở thay q.uần l.ót mới được bạn trai tặng. 

Trên kệ trong phòng tắm, chai sữa tắm mùi cam mà anh từng dùng đã bị ném đi, thay vào đó là một chai sữa tắm mới không có mùi vị gì đặc biệt. 

Nghĩ lại những trò ghen tuông mình từng bày ra lúc trước, Trình Mặc Phỉ không khỏi cảm thấy đau lòng và hối hận. 

May mà chai sữa tắm của Thẩm Ngung vẫn còn đây. 

Anh chột dạ bóp một ít, tạo bọt, ngửi được mùi cam ngọt dịu nhẹ, tâm trạng lại sáng bừng lên. 

Từ nay về sau, của anh cũng là của Thẩm Ngung, của Thẩm Ngung cũng là của anh. 

Không còn phân chia ranh giới. 

... 

Lúc bước ra khỏi phòng tắm, Trình Mặc Phỉ thấy Thẩm Ngung đang cầm điện thoại của anh, chăm chú làm gì đó. 

Anh tò mò bước lại gần, phát hiện cậu đang tải về một ứng dụng màu hồng. 

Thẩm Ngung liếc nhìn anh, giải thích: "Là một ứng dụng dành cho các cặp đôi. Em đã đăng ký tài khoản cho anh, gửi lời mời rồi, anh vào là có thể đồng bộ tất cả nội dung từ bên em." 

Nói xong, cậu nhét điện thoại vào tay anh, để anh tự nghiên cứu, rồi xoay người bước vào trong nhà tắm. 

Ban đầu, Trình Mặc Phỉ chỉ đơn giản nghĩ rằng Thẩm Ngung muốn dùng ứng dụng này để lưu lại những khoảnh khắc yêu đương của họ, cảm thấy rất vui vẻ. 

Nhưng khi điện thoại hoàn tất quá trình đồng bộ với tài khoản của Thẩm Ngung, biểu cảm của anh dần trở nên nghiêm túc. 

Anh đang đọc nhật ký của Thẩm Ngung, từng bài từng bài, từ ngày đầu tiên cậu trọng sinh cho đến bây giờ. 

Càng đọc, tim càng thắt lại. 

Chết tiệt, khi mình vẫn còn là một thằng trai thẳng ngu ngốc... Thẩm Ngung đã phải chịu nhiều ấm ức như thế này. 

Đặc biệt là hôm ở nhà thi đấu, Thẩm Ngung đã nghe được cuộc đối thoại giữa anh và cậu con trai luôn bám theo anh, rồi hiểu lầm rằng anh nói giữa hai người họ là không thể. Nhưng anh không hề có ý đó! 

Bảo sao sau này cậu lại xa cách anh một thời gian, chắc chắn lúc đó cậu đã cực kỳ ấm ức. 

Lẽ ra hôm đó anh phải đuổi thẳng cổ tên kia mới phải. 

Trình Mặc Phỉ tức đến mức ho khan vài tiếng, xương sườn lại bắt đầu nhói đau. 

Nhưng dù đau thế nào, cũng không bằng đau lòng. 

Anh tiếp tục đọc hết tất cả nhật ký về sau, cho đến ngày hôm qua. 

[Ngày mai là ngày 6 tháng 12, kỷ niệm ngày đặc biệt của kiếp trước. Hôm nay bó hoa vỏ cam cũng đã hoàn thành. Mình muốn tỏ tình với anh ấy vào ngày này, hy vọng có thể được buff may mắn.]

Đồ ngốc.

Đâu cần vận may gì đâu.

Kiếp trước mình có thể thích em ấy, kiếp này chắc chắn cũng sẽ như vậy, không cần phải nghi ngờ. 

Ứng dụng hẹn hò này có thể cùng nhau viết nhật ký, mỗi người chọn một màu chữ để phân biệt của nhau. Thẩm Ngung chọn màu xanh lam, Trình Mặc Phỉ chọn màu cam. 

Chỉ thấy Trình Mặc Phỉ tạo một nhật ký mới vào ngày 6 tháng 12, dùng chữ màu cam viết lên đó—— 

[Anh sẽ tiếp tục yêu em】

Trong bức thư tình gửi cậu, anh gần như đã nói hết tất cả những điều mình cần nói. Nhưng hôm nay, sau khi biết những bí mật đó, điều anh muốn nói nhất chính là sáu chữ này. 

Từ nay về sau, anh sẽ luôn ở bên cạnh cậu, nuôi cậu thành một chú hamster nhỏ khỏe mạnh và hạnh phúc. 

Chú chuột nhỏ thuộc về anh.

... 

Trong phòng tắm, Thẩm Ngung cố tình tắm thật chậm, để Trình Mặc Phỉ có thời gian tự tiêu hóa tất cả. 

Cậu không viết thư tình để tỏ tình, nhưng cậu cảm thấy những trang nhật ký kia cũng coi như từng bức thư tình tinh tế đó. 

Sau khi tắm xong, bước ra ngoài, Thẩm Ngung phát hiện Trình Mặc Phỉ đã leo lên giường mình, còn tự mang theo cả gối. 

...Quả là không khách sáo chút nào. 

Thẩm Ngung cong mắt cười, phơi quần áo trong máy giặt xong, cũng trèo lên giường theo. 

Không biết từ khi nào, đã mười giờ tối. 

Tôn Tinh Hà đang gọi điện thoại với bạn gái, kể cho cô nghe chuyện hai người anh em trong ký túc xá thành đôi. 

Bạn gái cậu ta phấn khích nhảy dựng lên, ngại ngùng nói: "Thật ra em luôn là fan CP của họ, nhưng không dám nói với anh, sợ ảnh hưởng quan hệ của anh với hai người đó." 

Tôn Tinh Hà: "..." 

Đúng là trước đây, khi diễn đàn trường rộ lên tin đồn về xu hướng tính dục của Thẩm Ngung, chính cô nàng là người đã gửi bài viết đó cho cậu ta. Cậu ta cũng chẳng nghĩ nhiều, chỉ đơn giản cho là cô vô tình nhìn thấy khi lướt trên diễn đàn. 

"Sau này nhớ cho em ăn nhiều 'cơm chó' của họ vào, nghe chưa?" 

Tôn Tinh Hà: "...Biết rồi, đại tiểu thư." 

Tiêu Hùng thì đang chơi game, sau khi bị ghép vào đội với hai cặp đôi lần thứ n, anh ta tức giận thoát game, quay sang tập thể dục theo video của chị gái. 

Thực tế đã phải ăn quá nhiều "cơm chó", ngay cả chơi game cũng không được yên, còn có thiên lý nữa không vậy? 

... 

Thẩm Ngung chui vào chăn, áp sát bên người Trình Mặc Phỉ, liếc nhìn màn hình điện thoại của anh, phát hiện anh đang trả lời bình luận trên bài đăng của mình. 

Thẩm Ngung lập tức mở WeChat, quả nhiên nhìn thấy một bài đăng liên quan đến mình. 

[Thầy bói nói năm nay vận đào hoa của tôi nở rộ. Thầy bói [trâu bò][trâu bò]] 

Thẩm Ngung: "..." 

Cậu bất đắc dĩ bật cười, không nhịn được nhớ lại lần Trình Mặc Phỉ tìm thầy bói ven đường xem quẻ khi từ bệnh viện về sau đợt điều trị mộng du. 

Lúc đó cậu không hiểu vì sao Trình Mặc Phỉ lại tin những thứ đó, sau này mới biết, anh không tin vào bói toán, anh chỉ tin vào niềm tin mà nó mang lại. 

Bài đăng này có kèm theo bốn bức ảnh: bó hoa vỏ quýt, bánh ngọt nhỏ, một bức ảnh chụp chung của hai người, và ảnh chụp màn hình từ ứng dụng hẹn hò, ghi lại ngày họ chính thức ở bên nhau. 

Dưới bài đăng đã có vô số lượt like và bình luận chúc mừng, toàn những câu như "chúc 99" hay "hạnh phúc dài lâu". 

Trình Mặc Phỉ như một chú chó ngốc vui vẻ, trả lời từng bình luận một, trả lời xong còn làm mới lần nữa, xem có ai mới like hay bình luận không. 

Biết Thẩm Ngung đang nhìn mình, Trình Mặc Phỉ bỗng nghĩ ra gì đó, nhỏ giọng hỏi: "Kiếp trước lúc chúng ta ở bên nhau, anh có đăng gì lên không?" 

"Không." Thẩm Ngung lắc đầu. 

Trình Mặc Phỉ: "?" 

Trình Mặc Phỉ nổi giận: "Đến cả bài đăng cũng không có, có biết yêu đương không vậy?" 

Thẩm Ngung giải thích: "Lúc đó anh vui quá, uống say, rồi thuê màn hình LED ngoài tòa nhà công ty treo cả đêm dòng chữ 'Chúc mừng Tổng giám đốc Trình thoát ế'. Còn nổi trên mạng một thời, cư dân mạng đều tò mò bà xã nhỏ của Tổng giám đốc Trình là ai. Anh sợ em giận, nên ra sức dập tin, đến cả bài đăng cũng không dám đăng nữa." 

Trình Mặc Phỉ: "..." 

Trình Mặc Phỉ sờ mũi, có chút chột dạ thay cho bản thân kiếp trước, bỗng nhiên nảy ra ý tưởng, cười hì hì nói: "Đợi sau này chúng ta lấy giấy kết hôn, lại treo một cái 'Chúc mừng Tổng giám đốc Trình kết hôn' nhé." 

Thẩm Ngung nhìn anh bằng ánh mắt "anh tự ngẫm đi". 

Không phải cậu để tâm đến chuyện công khai, chỉ là kiếp trước quá nhạy cảm, tự ti và vướng mắc, Trình Mặc Phỉ càng phô trương, cậu càng không có cảm giác an toàn. Kiếp này sẽ không như thế nữa, cậu đã có đủ tự tin để sánh vai cùng với Trình Mặc Phỉ. 

Trình Mặc Phỉ nhanh chóng liếc nhìn hai người trong ký túc xá, thấy họ không chú ý, liền nhanh chóng hôn trộm một cái lên mặt Thẩm Ngung. 

Trong lòng âm thầm lên kế hoạch mua rèm giường, sau này hôn Thẩm Ngung sẽ tiện hơn, không cần lén lút tìm cơ hội nữa. 

Thẩm Ngung không biết anh đang nghĩ gì, chỉ mím môi cười. 

Chỉ dám hôn mặt thôi à... Chú chó ngây thơ này đến bao giờ mới thực hiện được một nụ hôn thực sự đây? 

Trình Mặc Phỉ lại nhớ ra gì đó, tò mò hỏi: "Phải rồi, kiếp trước anh tỏ tình với em thế nào?" 

Thẩm Ngung "ừm" một tiếng: "Cũng gửi thư tình và tặng hoa." 

Trình Mặc Phỉ: "Thư tình viết gì? Hoa là loại nào?" 

Thẩm Ngung: "Thư tình không dài bằng anh viết, cũng toàn mấy câu tình cảm sến súa. Còn hoa thì nhiều hơn, chất đầy một cốp xe." 

Trình Mặc Phỉ ghen tị đến mức kéo dài giọng: "Ồ..." 

Không để ý là một chuyện, ghen lại là một chuyện khác... 

Anh tuyệt đối không thể thua chính mình ở kiếp trước. 

Bị Trình Mặc Phỉ hỏi vậy, Thẩm Ngung cũng nhớ ra một chuyện mình chưa có câu trả lời, liền chia sẻ với anh: "Nói mới nhớ, trước đây anh ghét đồng tính như vậy, nhưng kiếp trước em lại không hề nhận ra. Không biết có phải sau này đã xảy ra chuyện gì khiến anh thay đổi không." 

Chuyện này có lẽ chỉ Trình Mặc Phỉ của kiếp trước mới biết được đáp án. 

Nghe vậy, Trình Mặc Phỉ nhíu mày: "Em kể tỉ mỉ cho anh nghe, từ lần đầu chúng ta gặp đến khi ở bên nhau đi." 

Thẩm Ngung hơi ngẩn ra, có chút khó hiểu, nhưng vẫn gật đầu: "Được." 

...

Sắp đến giờ tắt đèn, Tiêu Hùng vẫn đang ở bên dưới tập thể dục với âm lượng nhỏ. Không biết có phải vì hôm nay phá lệ ăn đồ ăn nhiều calo không, mà buổi tối cậu ta tập bù nhiều hơn trước. Đúng là tự giác thật.

Thẩm Ngung nói đến khô cả miệng, cuối cùng cũng kể xong toàn bộ quá trình từ lần đầu gặp gỡ đến khi ở bên nhau của mình và Trình Mặc Phỉ ở kiếp trước.

Trình Mặc Phỉ âm thầm siết chặt nắm tay, dưới ánh nhìn của Thẩm Ngung, buông ra một câu nhận xét v chữ: "Tên trai thẳng bài xích đồng tính xảo quyệt."

Thẩm Ngung: "?"


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.