Người Đẹp Sợ Xã Hội Và Anh Chồng Lính Cứu Hỏa

Chương 34: Chương 34




Trước khi nhấn xem video, Vinh Phong xác nhận lại độ dài, tổng cộng 5 phút.

Tốt lắm, vẫn kịp xem.

Giờ mới 9 rưỡi, còn nửa tiếng nữa mới tới giờ tắt đèn.

Ký túc xá hiện tại của Vinh Phong là phòng đôi, nhưng bạn cùng phòng vừa mới cưới, trừ những ngày phải trực thì hầu như đều về nhà với vợ. Vậy là phòng đôi biến thành phòng đơn. Quy định duy nhất cần tuân thủ là giờ tắt đèn chung trong ký túc xá.

Trước đây đội cứu hỏa được quản lý theo mô hình quân sự. Sau này tuy đã “phi quân sự hóa”, nhưng hiện giờ vẫn áp dụng chế độ “gần giống quân đội”. Kỷ luật vẫn rất nghiêm, do nhiều quy định xuất phát từ lý do thực tế.

Ví dụ như tắt đèn, không phải để tước đoạt “cuộc sống về đêm” của các lính cứu hỏa, mà là để đảm bảo tất cả mọi người có thể nghỉ ngơi điều độ, luôn sẵn sàng ra trận với tinh thần và thể lực dồi dào.

Vinh Phong rất tán thành điều này, bình thường anh luôn ngủ vào giờ tắt đèn. Chỉ là dạo gần đây, sau khi quen Tần Sương Tinh, anh thường cảm thấy thời gian không đủ dùng.

Muốn trò chuyện với cậu thêm chút nữa, muốn trồng thêm vài bụi hoa trên đảo, bây giờ cũng bậy, muốn xem thêm một video về bọ ngựa.

Dù nói vậy, kỷ luật vẫn phải tuân thủ.

Vinh Phong thấy thời gian vẫn dư dả, bèn yên tâm bấm vào video.

Đây là một video thực tế mang tên “Đỉnh cao! Bọ ngựa 10cm săn mồi dế xanh!”. Thumbnail là hình hai con côn trùng xanh lét, hơi nhỏ, không nhìn rõ lắm. Vinh Phong chỉ lờ mờ nhận ra chiếc đầu hình tam giác ngược đặc trưng của loài bọ ngựa.

Khoảnh khắc vừa bấm vào video, một âm thanh sởn tóc gáy vang lên trong phòng ký túc.

Rắc rắc rắc rắc rắc…

Vinh Phong: “…”

Đù má!

May mà gần đây “Cuộc mạo hiểm trị liệu chứng sợ côn trùng” có chút tiến triển, Vinh Phong không đến mức ném điện thoại bay ra ngoài. Thế nhưng âm thanh ghê rợn như thể xuyên qua màng nhĩ, chọc vào não bộ. Ám ảnh trong lòng lập tức bị khơi lên, Vinh Phong không chút do dự bấm nút tạm dừng, cau mày nhìn khung hình trong video.

Nhìn kỹ mới biết, thì ra là cảnh một con bọ ngựa đang ăn thịt một con dế xanh.

Khác hẳn với video trước hai bên ngang sức ngang tài, trong video này, thế trận hoàn toàn áp đảo. Con dế nhỏ hơn hẳn bọ ngựa, và đã bị áp chế hoàn toàn. Một “lưỡi đao” của bọ ngựa giữ chặt đầu con dế, cái còn lại ghì lấy phần chân sau, chiếc đầu tam giác vùi sâu vào bụng dế.

Âm thanh rắc rắc lúc nãy là tiếng vỏ cứng ngoài của hai con chân khớp cọ sát với nhau.

Vinh Phong: “…”

Anh thở ra một hơi dài, hơi nghi hoặc nhìn lượt xem của video. Ba trăm nghìn lượt, chứng minh video này phải có gì đó hấp dẫn. Video đánh nhau ngang sức lúc nãy chỉ có hơn mười mấy nghìn lượt xem thôi. Video này chắc không đến nỗi tệ?

Vì tò mò, Vinh Phong cắn răng, tiếp tục xem.

Trong video, râu dài của dế liên tục ngọ nguậy, bộ miệng sắc nhọn cũng điên cuồng giật giật, cố gắng cắn đứt chiếc chân bắt mồi đang đè lên đầu nó. Thế nhưng chân bắt mồi của bọ ngựa tạo thành hình chữ V, kẹp chặt đầu dế vào giữa. Miệng dế nằm đúng vị trí hõm của hình chữ V ấy, cắn mãi… mà cắn toàn vào không khí. Miệng của nó chẳng chạm được gì cả.

Trong khi đó, bọ ngựa cắm đầu vào bụng con dế, say sưa nhấm nháp.

Video quay từ trên xuống, nên không thấy rõ cảnh nó ngoạm từng miếng thịt. Nhưng nhìn cảnh con dế cố đẩy đầu bọ ngựa đi… thì rõ ràng từng miếng cắn đều chắc như thép.

Vinh Phong: “…”

Đệt, y chang phim kinh dị côn trùng.

Con dế bị đè chặt, đầu và thân không nhúc nhích nổi, chỉ có đôi chân giữa còn cố gắng đẩy bọ ngựa ra khỏi cơ thể mình, nhưng vô ích. 

Con dế thử dùng cặp chân sau to khỏe nhất để phản công. Lần này, cục diện có vẻ xoay chuyển một chút. Bọ ngựa bị đẩy ngả người, thân trên hơi nhấc khỏi mặt đất, con dế tưởng chừng có thể lật ngược tình thế…

Nhưng rồi bọ ngựa siết mạnh lưỡi đao.

RẮC!

Ống kính gần, âm thanh rõ nét, trong điện thoại vang lên tiếng lớp vỏ ngoài của dế bị nghiền nát.

Vinh Phong: “…”

Khủng khiếp quá! Thử đặt mình vào vị trí con dế xem, tuyệt đỉnh phim kinh dị luôn!!! Siêu máu me, siêu bạo lực!!!

Toàn thân Vinh Phong cảm thấy không khỏe, không hiểu sao tim đập rất nhanh. Anh li.ếm môi, bất giác xem tiếp.

Đối với bọ ngựa mà nói, đòn phản công tuyệt vọng của dế quá yếu ớt. Bọ ngựa dễ dàng đè nó trở lại.

Ống kính chuyển nhẹ sang bên. Góc quay mới thấy rõ hơn cách hai chiếc chân bắt mồi kẹp chặt dế thế nào. Thì ra không chỉ kẹp đầu, một chân bắt mồi còn khóa luôn cả hai chân sau.

Bảo sao con dế phản kháng yếu ớt đến vậy. Hai chân sau mạnh nhất bị kẹt trong cái kìm sắc bén, rất có thể những cái gai móc trên chân bọ ngựa đã cắm sâu vào thịt dế. Càng giãy, móc càng sâu…

Lúc này, thứ duy nhất con dế còn động được là bộ miệng và hai cặp chân yếu hơn phía trước và giữa. Đáng tiếc, vì không đủ lực nên dù nó có thể đẩy đầu bọ ngựa ra được chút… thì một giây sau, bọ ngựa lại áp sát trở lại.

Vinh Phong: “…”

Sao cứ có cảm giác quái quái?

Anh bất giác nuốt khan một cái, không tài nào tập trung nổi vào video nữa, ánh mắt lơ đãng nhìn bình luận bay trên màn hình…

– Áp chế thể hình… áp chế thể hình hoàn toàn! Con bọ ngựa này dài 12cm, con dế chắc chỉ 5-6cm thôi!

– Bộ miệng nhai kiểu này, thật kinh khủng!

– Mẹ ơi chi tiết rõ quá mức rồi đấy!

– Tiếng nhai rôm rốp nghe mà đói bụng ghê.

– Eo ơi, nhìn đau quá…

– Tại sao lại có cảm giác như tình yêu cưỡng ép thế này… tôi có tội, tôi sám hối.

– Bạn phía trên! Con người thì không được! Ít nhất là không nên!!!

Vinh Phong: “…”

Rất tự giác thu hồi tầm mắt.

Im lặng một lúc, Vinh Phong ấn nút phát video.

Con dế không ngừng đẩy đẩy bọ ngựa, còn bọ ngựa thì kẹp chặt lấy nó, hết lần này đến lần khác cúi đầu xuống, gặm từng mảng ở ngực và bụng nó. Không rõ là trùng hợp hay cố ý, lưỡi liềm của bọ ngựa vừa khéo che mắt con dế lại. Hai cái râu dài mảnh của con dế run rẩy vô lực đầy hoảng loạn. Mỗi khi bị gặm là nó lại giật mạnh một cái, thể hiện rõ sự bất an và đau đớn.

Mọi sự phản kháng đều vô ích, chênh lệch sức mạnh quá rõ ràng. Dù vậy, con dế vẫn không bỏ cuộc. Miệng nó không ngừng cắn mở, dù không thể cắn đứt chân bắt mồi của bọ ngựa, nhưng tiếng răng rắc từ cú cắn nhanh khiến bọ ngựa có phần e dè, đến mức đến giờ nó vẫn chưa thể cắn đứt cổ con dế để kết liễu.

Có khi nào vẫn còn cơ hội lật ngược tình thế?

Khán giả xem video cũng có suy nghĩ giống Vinh Phong.

– Vẫn có cơ hội giết ngược à?

– Khó nói…

– Lực cắn của dế cũng ghê gớm lắm. Chỉ cần cắn được một phát là nửa cái đầu bọ ngựa bay luôn.

– Răng con dế to thật đấy!!

– Cười ẻ, chân con dế giẫm lên đầu bọ ngựa. Tiếc là chân trước chứ không phải chân sau, không thì cú đó đã đá bay đầu bọ ngựa rồi.

Đúng vậy. Ở khoảng cách gần thế này, Vinh Phong mới phát hiện ra, không chỉ chân sau cơ bắp cuồn cuộn, mà chân giữa và chân trước của con dế cũng rất cường tráng, trên các chân cũng có gai móc sắc nhọn.

Bảo sao nó lại là đối thủ ngang sức. Bảo sao dù bị kẹp chặt đến thế, nó vẫn ra sức vùng vẫy. Bởi vì chỉ cần có cơ hội, nó có thể phản công!

Và cơ hội ấy đến rồi.

Bọ ngựa cúi đầu, né được cú đẩy của chân trước con dế. Đồng thời, lưỡi liềm đang giữ chân sau con dế cũng trượt xuống, trượt về phía bụng và chân trước. Có vẻ bọ ngựa thấy chân trước cứ đẩy đẩy vào đầu nó rất phiền, nên từ bỏ việc đè chân sau, chuyển sang kẹp chân trước.

Ngay khoảnh khắc đó, con dế xoay người mạnh, chân sau to khỏe đạp mạnh vào eo bọ ngựa!

Trúng đích!

Đồng tử Vinh Phong co rụt.

Toi rồi! Trượt rồi!

Không biết là do góc độ hay là do lớp vỏ ngoài của côn trùng vốn trơn trượt, con dế đá liên tiếp mấy cú, đều trượt từ phần ngực rắn chắc của bọ ngựa xuống phần eo nhỏ gọn, không thể thực sự đá bật bọ ngựa ra.

Con dế dốc hết sức cho cú phản kháng hiếm hoi, đá liên tục mấy lần. Bọ ngựa vẫn ôm chặt lấy đầu nó, rồi cắn mạnh một phát.

Rắc!

Toàn thân con dế run bắn lên, ụng tròn trịa căng mọng run run vì đau đớn, chân sau cứng cáp ghì chặt eo bọ ngựa, gần như co giật, một chân trước của nó bỗng trở nên rất lạ.

Vinh Phong không tự chủ mà nhìn lên góc trên bên trái video. Hai chân bắt mồi của bọ ngựa lần lượt kẹp đầu và ngực con dế, cái đầu tam giác xanh lá chôn sâu giữa phần ngực con dế, còn một chân trước của con dế đang vặn vẹo quái dị.

Mãi vài giây sau Vinh Phong mới nhận ra vì sao.

Chân trước bị bọ ngựa cắn đứt rồi. Tư thế vặn vẹo kỳ lạ không phải là giãy giụa hấp hối, mà là hành động bọ ngựa cắn chặt gốc chân, từng chút một xé rách, mạnh mẽ cắn đứt khỏi thân con dế.

Không còn nghi ngờ gì nữa, nó đã thành công.

Chân trước đen nhánh đầy gai rơi xuống cạnh thân con dế. Phần bụng thon dài, căng tròn của nó co rút dữ dội. Cú đứt chân gây ra cơn đau cực lớn. Dù hai chân sau ghì chặt eo bọ ngựa, nó vẫn không thể đá văng được đối thủ.

Rắc. Rắc. Rắc.

Tiếng răng rắc trong trẻo vang lên liên tục từ nơi hai thân côn trùng tiếp xúc.

Bọ ngựa tiếp tục gặm nhấm thân thể con dế.

Do góc quay hạn chế, không thấy rõ động tác cụ thể, chỉ thấy bụng con dế liên tục quằn quại trong đau đớn. Sau một tiếng “rắc” nữa, bụng nó ưỡn ngược, như thể vừa bị phá hủy một cơ quan trọng yếu.

Bọ ngựa vẫn tiếp tục ăn. Mỗi lần nghe tiếng “rắc” phát ra từ miệng nó, bụng con dế lại giật mạnh một cái, không kiểm soát nổi mà ưỡn ra sau.

Đoạn cuối video là cảnh con dế giãy chết lần cuối cùng.

Đôi chân sau cơ bắp của nó dốc hết sức, đá thêm hai cú về phía bọ ngựa. Vẫn là vô ích, chân dế trượt qua eo bọ ngựa. Bọ ngựa vùi đầu vào cổ con dế, vô tư cắn xé, khiến bụng nó co giật từng cơn.

Vinh Phong cảm thấy như vừa xem xong một bộ phim kinh dị côn trùng.

Thế nhưng khi anh hoàn hồn lại, phía trên màn hình đã tràn ngập bình luận.

– hso…

– Bạn phía trước, bạn không cô đơn!

– Tôi cũng cảm thấy… trời ơi sao mà mlem thế này!

Vinh Phong: “?”

hso? hso là cái gì?

Vinh Phong không hay xem video trên trang này, nên không rành mấy từ ngữ mạng đang thịnh hành. Anh đang định tra “hso” nghĩa là gì, thì thấy một bình luận màu vàng nổi bật hiện ra giữa màn hình.

– Mẹ nó sao lại có cảm giác như đang xem phim sếch vậy…

Vì lượt thích cao, bình luận đó chạy chậm hơn.

Vinh Phong: “???”

Đồng tử chấn động.

Phim sếch? Cái gì phim sếch??? Họ đang nói cùng một video đấy à???

Sau đó, hàng loạt bình luận ồ ạt trào ra:

– ??? Không thể nào, ít nhất là không nên… mấy người động dục với cái gì thế?! Đó là bọ ngựa và dế mà!!!

– Nói thật, tôi cũng thấy mlem…

– Con dế bị đè chặt, bụng giật giật, cố đạp chân muốn thoát ra mà không được. Bọ ngựa cứ kẹp chặt, mấy cái gai cắm sâu vào người nó, càng giãy càng bị đâm sâu hơn…

– Bạn phía trên, bạn có tài khoản không! Mình chuyển qua chỗ khác nói chuyện??

– Cánh cửa thế giới mới được mở ra. Không ngờ tôi lại cảm nhận được tình yêu cưỡng ép từ một con dế… hừm, tự dưng get được thể loại côn trùng!

Vinh Phong: “…”

???

Hả hả hả???

Cuối cùng Vinh Phong cũng hiểu mớ bình luận này đang nói cái gì, đầu óc thoắt trống trơn, chỉ còn văng vẳng bốn chữ: 

Phim sếch… Phim sếch côn trùng…

Vãi cả phim sếch côn trùng, bọn họ bị cái gì vậy! Xem bọ ngựa ăn dế mà cũng thấy hứng hả?!

Đây là sâu bọ mà! Là phim kinh dị!

Đợi đã.

Trong lòng Vinh Phong chợt nảy lên một suy nghĩ kỳ cục.

Nói thật, bản thân anh cũng thấy video này có hơi… kí.ch thí.ch. Cái loại kí.ch thí.ch đó thiên về cảm giác rùng rợn, nhưng không thể phủ nhận là tim anh đập nhanh hơn, kèm một chút hưng phấn.

Người sợ côn trùng như anh còn thấy “phim côn trùng” có phần kí.ch thí.ch, Tần Sương Tinh vốn thích côn trùng, lẽ nào cậu ấy…

Đừng nói Tần Sương Tinh cuồng côn trùng!!!

Nghĩ tới đây, Vinh Phong như giác ngộ chân lý, không nhịn được gào lên đầy bi thương: Bảo sao đầu óc cậu ấy toàn côn trùng, bảo sao trong lòng không có mình! Có khi Tần Sương Tinh thật sự yêu côn trùng!!!

————————–

Lời tác giả:

Phân đoạn bọ ngựa cái ăn bọ ngựa đực tham khảo video của Lạc Vương số 2: ‘Bọ ngựa cái không chỉ thích ăn bạn đời, bọ ngựa đực còn tình nguyện bị ăn? Tranh cãi ngàn năm về việc bọ ngựa ăn chồng, rốt cuộc ai đúng?’

Phân đoạn bọ ngựa ăn dế tham khảo video của Sakura Aichiko 3: ‘Cuộc đối đầu mãn nhãn: Bọ ngựa Thái dài 9.5cm săn dế!’


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.