Nhất Kiếp Tiên Phàm

Chương 257: Kiếp nạn đến, thiên kiêu hiện




Trải qua trận chiến giữa Long Quân cùng người áo trắng thần bí, các tu luyện giả sống tại những vùng lân cận bắt đầu khẩn trương lên. Trừ việc ra ngoài săn giết yêu thú, hầu như bọn họ đều chọn lưu lại trong thành trì, trong học viện an tĩnh tu luyện.
Nơi này chủ tu ma pháp, thường xuyên lợi dụng các trường năng lượng, câu thông thiên địa. So với tu luyện giả trên đại lục Thiên Trì, tri thức trong linh vực toán thuật chỉ hơn không kém. Bởi vì am hiểu chiêm tinh thuật số, cửu tầng địa ngục vừa làm ra động tĩnh, trên Cựu lục địa đã có không ít đại năng tính toán được việc này. Rất nhanh, tin đồn được truyền đi ra, cả mảnh Cựu lục địa không khỏi nháo nhào cả lên.
Thiên Vân vừa củng cố cảnh giới, vừa tiến hành phổ cập kiến thức về các loại vật liệu luyện đan luyện khí, nghe được việc này trong lòng không khỏi máy động. Trận chiến giữa hắn cùng người áo trắng chưa diễn ra được bao lâu, Quỷ giới lúc này lục tục xâm lấn, nói không có quan hệ cũng khó mà tin được.
Thế nhưng người áo trắng thần bí luôn miệng nói mình là thánh nhân, nói thế nào cũng không nên có dây dưa với Quỷ giới mới đúng. Thiên Vân nội tâm không khỏi xoắn xuýt, nếu quả thực chuyện này là do một tay nam tử áo trắng thôi động, hắn làm sao cũng không tránh khỏi có liên quan a.
Bởi vì lo lắng bất an, thế nên sau khi củng cố cảnh giới xong, Thiên Vân cũng chẳng buồn chờ đợi Adela tới. Lập tức đóng cửa bế quan không ra, so với bất kỳ người nào trên Cựu lục địa, hắn càng khẩn trương hơn ai hết.
Bế quan được một tháng thời gian, cuối cùng Adela cũng tới, có lẽ do nàng phải thương lượng với các cao tầng, thế nên mới chậm như thế này.
Nàng tới mang cho Thiên Vân một ít tin tốt, đó chính là điểm cống hiến của hắn rất cao, có thể vĩnh viễn ở lại trong thành không cần ra ngoài tham gia thảo phạt. Tiếp nữa là chuyện hắn được mời vào hàng ngũ cao tầng, bên trên cũng đã phê duyệt việc này. Chỉ có điều nếu Thiên Vân muốn gia nhập, bắt buộc phải để lại tâm huyết, thắp lên mệnh đăng lưu lại nơi này.
Thiên Vân nghe tới việc lưu lại tâm huyết, trong lòng cũng là xoắn xuýt không thôi, lại hướng Adela nói. "Để ta suy nghĩ một chút, cuối cùng liền vứt việc này ra sau đầu, tiếp tục bế quan khổ tu"
Tu luyện không ngày tháng, Thiên Vân cứ như vậy một mực khổ tu, mãi tới khi tất cả tài nguyên đều bị hắn hao hết, lúc này hắn mới đi ra ngoài. Thật ra đối với bất kỳ người nào, thời gian tu luyện của hắn còn muốn ngắn hơn không ít. Cho dù tiêu hao toàn bộ tài nguyên, thời gian cũng chỉ vừa qua gần hai năm mà thôi.
Thiên Vân cùng tu sĩ bình thường khác biệt, con đường hắn đi phải trải qua gió tanh mưa máu, càng là như thế hắn lại càng mạnh mẽ. Tuy rằng con đường ấy phải trải qua đủ loại khổ cực, nhưng Thiên Vân sẽ không từ bỏ. Hắn không có sự lựa chọn nào khác, tư chất tu luyện của hắn rất thấp, cho dù ngộ tính về thuật pháp siêu quần bạt tụy, nhưng nếu tu vi không mạnh cuối cùng vẫn chỉ là kẻ yếu mà thôi.
Gần hai năm hấp thu linh tính từ yêu đan, cảnh giới của Thiên Vân cũng đã chạm ngưỡng Phong Thân cảnh nhất trọng đỉnh phong, hiện tại chỉ cần cho hắn đủ nhiều linh tính, hắn có nắm chắc trong vòng một năm liền có thể đột phá nhị trọng.
Tốc độ đột phá như vậy, có thể nói khá là nhanh rồi. Tuy Thiên Vân không thể so sánh với những tuyệt thế thiên tài, nhưng so sánh với một ít thiên kiêu, hắn đã có thể cùng họ sánh vai.
"50 năm đột phá tới Sinh Hoa cảnh, có lẽ ta sẽ làm được. Thế nhưng hiện tại ta cần rất nhiều linh tính, nếu không có linh tính, làm cái gì cũng đều vô dụng". Thiên Vân vừa đi vừa lẩm bẩm, đúng lúc này phía sau có người gọi.
"Bellamy tiên sinh, xin ngài đợi một chút". Đây là một giọng nữ, hơn nữa còn rất quen thuộc. Thiên Vân lúc này mới nhớ ra, ở nơi này mình còn một cái tên khác "Bellamy". Hắn vội vàng quay người, khi nhìn thấy nữ tử kia, hắn không khỏi mỉm cười.
Nữ tử đối diện có một mái tóc đỏ như lửa, mặt tựa như vẽ, sống mũi cao thẳng, tu vi cảnh giới cũng đã là Đại Pháp Sư, nếu không phải hai người nhận thức từ trước, chỉ sợ Thiên Vân cũng không thể nhận ra nàng. Hắn lập tức hướng về phía đối phương làm một cái thân sĩ cúi chào, mỉm cười nói. "Laura tiểu thư đã lâu không gặp. Vào năm không thấy, ngươi vẫn còn tốt chứ? Nhưng người khác đâu cả rồi?"
Đúng vậy, nàng này không phải ai khác, chính là Laura Wayne. Nhiều năm không gặp, nàng càng lúc càng trở nên xinh đẹp, tu vi cũng càng biến mạnh hơn không ít.
"Bellamy tiên sinh bế quan lâu ngày có lẽ không biết, hiện tại Quỷ Giới đã phát động tiến công Cựu lục địa, Lily bọn họ đã gia nhập quân đoàn, cùng nhau chống lại quỷ vật. Ta đảm nhận nhiệm vụ tình báo, vừa rồi mới quay trở lại truyền tin.
"Quỷ vật xâm chiếm nhanh như vậy? Không biết các quốc gia khác ứng phó thế nào? Anh Quốc tu luyện giả có thể bảo vệ dân thường sao?" Thiên Vân nghe vậy không khỏi nhíu mày, trái tim hơi nhói nhói. Nếu chuyện này không liên quan tới tên nam tử áo trắng thì cũng thôi, nhưng nếu y có liên quan, Thiên Vân chối không được trách nhiệm.
Laura lúc này mới đi tới, cùng Thiên Vân chậm rãi bước về phía trước, cũng từ từ kể lại tình hình hiện tại. "Quỷ vật một năm trước đã bắt đầu tấn công vào Cựu lục địa, khí thế vô cùng hung mãnh. Hiện tại nhân loại tu luyện giả đang co cụm lại, cộng đồng đối kháng trận kiếp nạn này. Có điều trong hàng ngũ của chúng ta xuất hiện rất nhiều phản đồ, tình hình càng lúc càng cấp bách. Thậm chí trong hàng ngũ cao tầng cũng có quỷ tu sĩ trà trộn, rất nhiều quốc gia nhỏ đã bị nhổ tận gốc"
Thiên Vân nghe tới hai chữ phản đồ, tâm trạng hiển nhiên rất không vui. Đối với hắn, đám quỷ pháp sư này cũng chẳng khác gì ma tu, bởi vì muốn đi đường tắt, cam nguyện đọa lạc làm chó săn. Không tiếc giết hại đồng tộc, không tiếc bán đi linh hồn của mình. Hạng người như này, chết không hết tội.
"Hiện tại các quốc gia đỉnh cấp khác đã hình thành liên minh, cộng đồng đối kháng quỷ vật. Có điều đám quỷ vật này hành tung quỷ dị, lại thường giả làm nhân loại chúng ta, cứ theo cái đà này, chỉ sợ nhân loại sớm muộn cũng chịu diệt vong". Laura trước kia tính cách có chút hoạt bát, vài năm không gặp, nàng vậy mà thay đổi không ít. Lời ăn tiếng nói thể hiện rõ sự từng trải, phân tích mọi chuyện có lí có cứ.
Thiên Vân thở dài lắc đầu, hắn biết nàng nghĩ cái gì, cũng biết vì sao nàng lại thay đổi nhiều như thế. Con người một khi trưởng thành sẽ từ từ thay đổi, quá trình này rất chậm, rất chậm. Chỉ có trải qua mất mát, chỉ có trải qua hi sinh mới tạo thành loại đột ngột biến đổi như này.
Laura không giống Thiên Vân, cảm xúc của hắn vốn đã được ma luyện từ bé, lại trải qua ngàn tỷ lần sống chết, nếu hắn không muốn để lộ suy nghĩ, ai cũng không thể nhìn ra hắn đang nghĩ cái gì. Thế nhưng người đối mặt với hắn thì khác, không nói bản thân hắn tu luyện chiêm tinh bói toán. Chỉ cần nói hắn đã trải qua ngàn tỷ luân hồi, nói hắn hiểu rõ lòng người như lòng bàn tay, thật cũng không ngoa chút nào.
Thiên Vân biết nàng này đã trải qua mất mát, chỉ là hắn cũng không có cách nào an ủi nàng. Hai người chỉ là bèo nước gặp nhau, chưa tính thân thiết bao nhiêu. Hắn cũng không muốn mình và nàng phát sinh quá nhiều nhân quả. Hiên tại hắn chỉ J6mlU muốn tu luyện càng nhanh càng tốt, sớm ngày đột phá Sinh Hoa, Tứ Tiết. Chỉ có đạt tới tầng thứ này, hắn mới mong bảo vệ chính mình.
Thiên Vân không nói, Laura cũng chẳng muốn nhiều lời, cả hai cứ như vậy một đường đi tới, một đường trầm mặc. Mãi tới khi tiến về học viện Oxford, Laura mới hướng Thiên Vân cười nói.
"Ta phải vào học viện truyền tin, Bellamy tiên sinh cứ đi làm việc của mình là tốt rồi. Nếu có dịp gặp nhau trên chiến trường, mong tiên sinh chiếu cố nhiều hơn"
"Nhất định, nhất định, Wayne tiểu thư đi thong thả". Thiên Vân lập tức nở một nụ cười xã giao, đợi tới khi Laura khuất bóng sau cửa lớn học viện, hắn lúc này mới thở dài, rời đi.
Trên đường tiến về Oxford học viện, Thiên Vân đã nhìn ra một ít chuyện.
Trước kia ba toà học viện người đến người đi rất đông, cửa hàng buôn bán xuất hiện đầy trên phố. Hiện tại mới qua hai năm, khắp nơi phủ lên một màu tang tóc, chỉ còn một ít pháp sư trẻ tuổi qua lại, một bóng Ma Pháp Sư, Đại Pháp Sư cũng không có. Hiển nhiên bọn họ đã được điều tới chiến trường.
Họ sinh ra ở nơi này, chiến đấu và chết trên quê hương của mình. Đây là thánh chiến, là cuộc chiến bảo vệ giống nòi.
Thiên Vân là người ngoài, hắn có thể không tham dự vào vũng nước đục này. Có điều nếu đúng như những gì Thiên Vân suy đoán. Tên nam tử áo trắng thật sự là kẻ đứng sau giật dây, vậy hắn bắt buộc phải xông ra chiến trường. Đây là nhân quả, nếu hắn không đi, sau này bản thân sẽ sinh ra tâm ma, cuối cùng biến thành ma đầu.
Thiên Vân hướng về phía trước mà đi, hắn muốn tiến về cửa thành phía Tây, từ đây thẳng hướng lục địa, tham gia trận thánh chiến này.
"Không biết ở quê nhà đại kiếp đã tới hay chưa? Ta đi lâu như vậy, sư phụ còn hay mất? Muội muội phải chăng đã sinh nhi tử? Tố Ngưng nàng đã thành anh hay chưa?" Thiên Vân trong lòng có rất nhiều câu hỏi, thế nhưng hắn chỉ có thể hỏi, lại không ai đi ra giải đáp thắc mắc của hắn.
Tu chân giới tình hình hiện tại cũng vô cùng căng thẳng, các nước nhỏ bởi vì thực lực quá yếu, sớm đã bị ma tu càn quét qua. Người chết đã chết, người sống chỉ còn cách bỏ lại quê quán, chạy sang các nước lân cận hòng tìm thấy sự che chở.
Thế nhưng người dân cùng tu sĩ tị nạn quá đông, các nước lớn cũng khó lòng mà lo hết được. Bởi vậy khắp nơi phát sinh xung đột, ma vật chưa tiến vào, chính nhân loại đã lục đục đấu đá từ trước.
Bởi vì Đại Việt quanh năm bị các nước lớn cô lập, thế lực phụ thuộc cũng rất ít. Ngoài Viêm Quốc, cũng chỉ còn một vài bộ lạc nhỏ tiến về cầu xin sự che chở mà thôi. Trong tất cả các quốc gia, có lẽ Đại Việt là dễ thở nhất, cũng an toàn nhất.
Lạc Diệp Tiên Tông liên tiếp gặp tin xấu. Trận đạo nhất mạch, Lý mạch chủ bởi vì tiếc thương đồ đệ, trong lúc đột phá Sinh Hoa, nảy sinh tâm ma, cuối cùng thiên hoa bị phong kiếp thổi tán, thân tử đạo tiêu.
Trận đạo nhất mạch duy nhất truyền nhân Thiên Vân sớm đã chết, cuối cùng một mạch này bị gạch tên khỏi Lạc Diệp Tiên Tông.
Trong trận đại chiến, Tố Ngưng một đường quật khởi, khí thế có thể nói vô cùng hung mãnh. Nàng này lấy tu vi Nguyên Anh sơ kỳ, chiến ma tu cảnh giới nửa bước Nguyên Anh vẫn có thể thủ thắng. Nhất là khi nàng này vận dụng thần thông Yên Diệt, hầu như không kẻ nào có thể chịu được một đòn.
Kiếp nạn cũng mang cho thiên kiêu cơ hội. Rất nhiều người trong quá trình chiến đấu, thế mà bình cảnh buông lỏng xông phá cực hạn bản thân.
Hỏa Vân Phái thánh tử Hoàng Tôn Thiên trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, tâm cảnh phát sinh cải biến, bỏ đi chấp niệm truy cầu hoàn mĩ đột phá Sinh Hoa. Không phải là thiên hoa, chỉ có 999 cánh hoa mà thôi, thế nhưng y rất mạnh, mạnh tới mức không hợp lẽ thường.
Kiếm Vô Ngân kiếm ý đại thành, lấy tu vi Phong Thân cảnh viên mãn, chém Nguyên Anh, Sinh Hoa cảnh ma tu như bổ dưa thái rau, thế không thể cản. Hắn so với bất kỳ Sinh Hoa cảnh tu sĩ nào còn muốn kinh khủng.
Còn có rất nhiều cái tên khác nữa, tỉ như Vô Tâm đại sư, tỉ như Lý Tuyết Kỳ. Bọn họ quang mang cũng chói mắt không kém, cảnh giới Sinh Hoa chỉ còn cách bọn họ một đoạn ngắn mà thôi
Truyện tu đạo, hệ thống cảnh giới khác biệt, main phải len qua khe hẹp tìm cách sống sót. NVP không não tàn. Mong được ủng hộ Nhất Kiếp Tiên Phàm

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.