Chương 286: Lòng người có thiếu (3)
Sau khi nói ra lời ấy, khí thế trên người Thiên Vân đột nhiên thay đổi. Một loại cảm giác cáo quý trước nay vốn không có, chậm rãi từ trên thân hắn tản ra. Ánh mắt hắn cũng theo đó biến thành bi thương, giọng nói không còn trong, thay vào đó là loại trầm khàn.
Thiên Vân thở dài, nhìn Keva Susan, lại nhìn Merlin Edwards. Thần tình tựa như tức giận, lại tựa như đau đớn.
Hai người Merlin Edwards cùng Keva Susan thấy khí thế trên người Thiên Vân thay đổi, vẻ mặt không khỏi nghi hoặc. Thế nhưng cả hai lập tức nhận ra cái gì, sắc mặt rất nhanh liền thay đổi.
"Nhận ra rồi đúng không? Đúng thế, ta chính là Amory Stephen, người mà các ngươi nghĩ rằng đã sớm chết đi". Thiên Vân nhìn hai người, buồn bã mở miệng. Mỗi câu mỗi chữ hắn nói, đều mang theo một loại vận luật khác biệt, tưởng chừng như đã biến thành người khác.
Merlin Edwards nghe Thiên Vân lên tiếng khẳng định, sắc mặt lúc này không khỏi vặn vẹo, bàn tay nắm chặt thành quyền, khí thế trên tân kéo căng.
Thiên Vân thấy hết, thế nhưng hắn không có tính toán với y ngay, mà hướng sang Keva Susan đang đứng chết trân, mở miệng nói. "Ta không biết chuyến đi lần đó, là hắn chủ mưu hãm hại ta, hay sau lưng còn có người hậu thuẫn. Người có thể giúp ta trả lời câu hỏi này, chỉ có ngươi cùng hắn. Ngươi sẽ trả lời ta sao, Keva?"
"Keva, đừng có tin hắn. Amory đã sớm chết, tận mắt chúng ta đã thấy, hắn chỉ đang nói láo mà thôi". Merlin Edwards sắc mặt không khỏi khó coi, tuy rằng chột dạ, nhưng vẫn cố chống chế nói.
Keva Susan không có cùng Merlin Edwards đáp lời, mà hướng Thiên Vân hỏi một câu. "Ngươi nói ngươi là Amory Stephen, vậy ngươi có bằng chứng nào sao?"
Thiên Vân híp mắt nhìn nàng, cũng không nói cái gì, tay phải nâng lên, hướng vào không khí đánh ra một ít thủ thế. Những thủ thế này có lẽ cần hai người cùng làm mới thành chỉnh thể, một người làm, nhìn thế nào cũng giống một đứa trẻ con đang múa may.
Thế nhưng Keva Susan vừa nhìn những thủ thế này, sắc mặt trực tiếp thay đổi, nước mắt lần nữa tuôn rơi.
"Ài! Lúc ngươi tìm tới nơi này xin giúp đỡ, ta vốn dĩ đã có thể cứu ngươi, nhưng ta không ngờ, người truy sát ngươi lại là hắn". Thiên Vân miệng vừa nói, vừa bi ai thở dài.
"Hắn tìm đủ mọi cách tiếp cận ta, không ít lần cùng ta đồng sinh cộng tử. Hắn và ta, chẳng khác gì thân huynh đệ. Nào ngờ, tất cả chỉ là một hồi âm mưu mà thôi. Lúc ta thấy hắn thi triển thủ đoạn, mang theo ngươi thoát ly ma trảo của con biến dị Kappa, ta liền hiểu toàn bộ mọi chuyện"
Merlin Edwards lúc này có lẽ đã không thể duy trì vai diễn được nữa, hắn gầm lên một tiếng. "Im miệng! Ngươi không phải người anh em Amory, hắn đã chết, chính mắt hai người chúng ta đã tận mắt chứng kiến. Ngươi giả mạo hắn, chỉ vì Thanh Tâm Quả thôi đúng chứ?"
Keva Susan dù đã tin tưởng Thiên Vân là Amory, thế nhưng sự nghi ngờ hiển nhiên vẫn còn. Thấy Merlin Edwards nói như vậy, nàng lại lần nữa nhìn sang Thiên Vân, ánh mắt mang theo chất vấn.
Thiên Vân lạnh nhạt nhìn một màn này, không hề tỏ ra lo lắng, lắc đầu nói. "Lần đầu ngươi nhìn thấy ta, phải chăng đã có cảm giác dường như đã từng gặp ta ở đâu đó, đúng chứ?"
Merlin Edwards nghe người đối diện hỏi như vậy, sắc mặt khẽ biến, có điều vẫn ngoan cố chống chế nói. "Ta và ngươi không quen chẳng thân, vì sao lại thấy ngươi quen thuộc được kia chứ? Ngươi cũng đừng gắp lửa bỏ tay người"
Thiên Vân nghe trả lời như vậy, trên mặt một điểm biến hoá cũng không thấy, vẫn bộ kia thở dài đáp. "Trong những người ta từng gặp qua, ngươi có lẽ là kẻ diễn kịch giỏi nhất. Thế nhưng hiện tại ngươi tại sao không tiếp tục diễn? Chẳng phải vừa rồi ngươi còn bị tà tính xâm nhập sống dở chết dở hay sao?"
Thiên Vân nói ra lời ấy, vẻ mặt Merlin Edwards tức thì thay đổi, vội vàng ho một tiếng, tay phải che ngực, nói. "Ngươi đừng có ngậm máu phun người, ta là vi không muốn Keva hiểu lầm, mới cố gắng giải thích mà thôi. Keva, ngươi phải tin tưởng ta, hắn là giả mạo"
Keva Susan vốn dĩ không phải hạng người ngu ngốc, làm sao không biết Merlin Edwards vừa rồi là đang diễn kịch. Hiện tại hắn có ho tới chết, nàng cũng sẽ không tin tưởng nữa rồi. Bởi vì liên tiếp bị Merlin Edwards đùa nghịch lòng tin, nàng lúc này ngoài bất lực khóc lớn, thật chẳng biết phải làm gì.
Thiên Vân nhìn Keva Susan gào khóc thương tâm, thực cũng không đành lòng. Thế nhưng chuyện đã đến nước này, hắn có muốn dừng lại cũng là vô ích. Hắn lần nữa hướng về phía Merlin Edwards, thở dài mà nói. "Cổ nhân có câu, lòng người vốn thiếu, quả thực không sai. Ngươi tuy rằng xuất thân kém cỏi, tư chất chẳng ra sao, dung mạo cũng chỉ thường thường. Nhưng ngươi tu hành rất chăm chỉ, cũng tỏ ra rất hiểu cách đối nhân xử thế. Ta cũng vì lẽ đó mà cố ý kết giao với ngươi. Thế nhưng thật không ngờ, người mà ta coi như anh em tốt, lại cố ý nhòm ngó người con gái ta thương"
Merlin Edwards thấy Keva Susan không thèm nhìn mình lấy một cái, biết kế hoạch đã đổ sông đổ bể, cũng chẳng buồn diễn kịch nữa, gằn giọng quát. "Ngươi luôn miệng nói lòng người có thiếu, vậy ngươi đầy đủ sao? Ngươi rõ ràng đã có thể vạch trần ta từ đầu, vì sao lại không sớm nói? Còn một việc ta muốn hỏi ngươi. Theo tư liệu ta thu thập được, rõ ràng ngươi đã tới Phù Không Thành trước cả khi Amory chết. Hơn nữa ngươi còn nói rằng, ngươi là từ Thiên Trì đại lục nào đó vô tình tới đây. Làm sao có thể là Amory được kia chứ?"
Thiên Vân dường như sớm đã lường trước được y sẽ hỏi nhự vậy, vẫn như cũ không mặn không nhạt đáp. "Ngươi từng nghe chuyện, một khi đột phá trở thành Thần Linh, các Thánh cấp cường giả phải lần nữa cảm ngộ phàm nhân tư vị sao?"
Merlin Edwards nghe Thiên Vân nói như vậy, con ngươi không khỏi co rụt, cả kinh hỏi. "Nói như ngươi, không lẽ ngươi vốn dĩ là Thánh Cảnh cường giả, chỉ là đang cảm ngộ nhân sinh. Thân phận Amory kia chỉ là một cỗ phân thân của ngươi hay sao?"
Merlin Edwards dù sao đi chăng nữa cũng là một tên khí vận chi tử, kiến thức có thể nói rất rộng lớn, vừa nghe liền đã phân tích được ý trong lời Thiên Vân muốn truyền tải.
Thiên Vân muốn, đúng là loại tự hiểu này. Hắn chỉ lắc đầu nhàn nhạt mở miệng. "Không, kì thực chúng ta đều là phân thân mà thôi. Bản tôn của chúng ta, cấp độ còn muốn kinh khủng hơn ngươi nghĩ rất nhiều"
Merlin Edwards nghe Thiên Vân nói như vậy, tâm trạng bất an cũng theo đó vơi đi không ít, hắn nói. "Ngươi nói với ta những thứ này, xem ra ngươi là muốn đem ta giết chết hay sao? Cũng đúng, ngươi và ta ân oán sâu như vậy, giết ta vốn dĩ là điều nên làm"
"Ngay từ thời điểm đầu, ta đã cố tình tha cho ngươi. Ngươi biết vì sao không?" Thiên Vân nói dứt câu, vẻ mặt chứa đầy sự bi thương, nhìn sang Keva Susan mà thở dài.
Keva Susan cũng đã thôi không còn khóc, nàng nghe hắn hỏi như vậy, cũng tò mò nhìn lên.
"Ngươi là vì ta, mới cố ý tha cho kẻ rắp tâm bày mưu giết mình hay sao?" Keva Susan gạt đi nước mắt còn đọng nơi khoé mi, mở miệng hỏi.
"Ta biết ngươi bên cạnh ta có lẽ rất nhàm chán. Dù sao chúng ta cũng quen biết từ nhỏ, nói rằng có tình cảm yêu đương, chi bằng nói chúng ta là bằng hữu thì đúng hơn. Lúc ta gặp lại Merlin Edwards, đúng là ta có nổi sát tâm, nhưng thấy ngươi ở bên hắn rất vui vẻ, cuối cùng ta đành nhịn xuống. Thứ ta không 6uIxK thể cho ngươi, hắn đã làm được, vậy để hắn làm ngươi vui vẻ, như thế cũng tốt. Ta dù sao cũng là một cái phân thân, sau này chưa chắc bản thể của ta đã chấp nhận ngươi. Ta thà để ngươi sống một cuốc sống vô ưu vô lo, còn hơn để ngươi sau này lần nữa thương tâm". Thiên Vân chậm rãi trả lời, mỗi câu mỗi chữ, có thể dùng hai từ tru tâm để hình dung.
Keva Susan lần nữa gạt lệ trên mặt, Merlin Edwards thì lặng lẽ khôi phục thực lực. Thiên Vân nhìn vào mắt, thế nhưng hắn không làm ngăn cản. Merlin rất mạnh, nhưng đối với Thiên Vân, y chỉ là giun dế mà thôi. So sánh với hai đối thủ lúc trước, y chẳng là cái thá gì.
"Khi còn nhỏ, ta từng nghe một câu chuyện, cũng là một câu hỏi. Nếu một ngày trời đổ cơn mưa lớn, ngươi sẽ chọn một người cùng ngươi đi dưới mưa, hay một người cầm ô che chở cho ngươi. Ta năm đó còn trẻ, không hề ngần ngại, chọn đáp án thứ nhất, sẽ cùng một người đi dưới mưa. Có lẽ nó rất ngu ngốc, nhưng như thế rất tuyệt, không phải sao? Để rồi khi ta lớn lên, ta vẫn cứ giữ lựa chọn của mình. Chúng ta ở bên nhau, rất êm đềm, cũng rất buồn tẻ. Ta chỉ là phân thân, thực lực không phải rất mạnh, bảo vệ không được ngươi". Thiên Vân vừa nói, vừa thở dài.
"Ta vốn dĩ tư chất cực cao, thế nhưng tu vi lại tăng tiến không phải rất nhanh. Nhiều lần ta tự hỏi, vì cái gì ta tu luyện chậm như vậy? So sánh với Merlin Edwards, ta cũng chỉ nhỉnh hơn một chút mà thôi. Mãi đến khi thân thể hủy diệt, ta mới hiểu rằng, thì ra mình chỉ là phân thân, tư chất dù tốt, cũng phải chịu sự chi phối của bản thể"
Thiên Vân vừa nói, vừa nhìn sắc mặt của hai người kia, thấy không sai biệt lắm, lại tiếp tục rèn sắt khi còn nóng.
"Ngươi cần một người che chở, ta cần một người cùng mình vượt qua sóng gió. Chính vì thế ta đã lựa chọn thành toàn cho ngươi, chỉ hi vọng Merlin Edwards sẽ chăm sóc ngươi thật tốt. Thế nhưng khi ta thấy y truy theo ngươi, ta liền hiểu được, y không thành thực. Y chưa từng thực sự coi trọng ngươi, ta muốn y phải lộ mặt, thế nên ta mới ẩn thân, để ngươi chứng kiến diễn kĩ của y tốt như thế nào. Những gì y nói với ngươi, mặc kệ trong hoàn cảnh gì, tất cả chỉ là diễn kịch mà thôi"
Thâm Không Bỉ Ngạn tác phẩm mới của Thần Đông, khởi đầu rất ổn, hệ thống mới lạ