Chương 289: Rục rịch đột phá
Hơn mười 8EPNf vạn dặm đường, nói dài cũng không dài, nhưng nói ngắn tuyệt không ngắn. Nếu có thể phi hành trên không trung, vậy khoảng cách này sẽ thật gần, thế nhưng đi bộ dưới đất, cự li hơn mười vạn dặm có thể xem như rất xa.
Thiên Vân bởi vì không muốn bại lộ đôi cánh, vẫn như cũ một đường rảo bước tiến lên. Trên lưng còn cõng theo một chiếc quan tài bằng đá nặng tựa như tòa núi lớn, có điều hắn lại xem như không, ngay cả mồ hôi cũng chưa từng rơi một hạt.
Thiên Vân thân thể quá mạnh mẽ, đối với hắn việc cõng trên lưng một chiếc quan tài, căn bản không có chút áp lực nào. Tuy Thiên Vân không gặp áp lực, thế nhưng Keva Susan thì có. Nàng ngoài việc thể lực không bằng Thiên Vân, những lúc đi bên cạnh hắn, dường như cũng xuất hiện dấu hiệu bị tà tính ăn mòn. Dù sao vật Thiên Vân cõng trên lưng cũng là thủ phạm chính dẫn tới việc Thái Dương Thần đánh mất lí trí, người bình thường giống như Keva, rất khó tránh thoát tầm ảnh hưởng của nó.
Thiên Vân thấy nàng chật vậy như vậy, bèn lên tiếng nói. "Hay ngươi trở về tập hợp với Alma thống lĩnh trước đi, ta một mình đi liền tốt, yên tâm ta rất nhanh sẽ quay trở lại. Ngươi thể chất không được tốt cho lắm, nếu bị tà tính ăn mòn, chỉ sợ không ai có thể cứu ngươi"
Thiên Vân còn tưởng nàng sẽ nghe theo lời đề nghị này, không ngờ nàng lại lắc đầu từ chối, đáp. "Không được! Muốn lấy đi bàn tay phải của Thái Dương Thần, việc cần làm đầu tiên là phá giải phong cấm trên lắp quan tài. Mà phong cấm này ngoại trừ ta, không ai có thể phá giải. Ngay cả cao cấp trận pháp sư tiến vào, không biết cách phá giải cũng chỉ là vô dụng mà thôi"
Thiên Vân nghe nàng nói như vậy, vẻ mặt không khỏi có chút bất ngờ, lập tức hỏi. "Ta thấy phong cấm bên trong lăng mộ cất giữ mảnh tàn chi phía sau ta cũng không quá phức tạp a. Nếu nói như ngươi, bàn tay phải của Thái Dương Thần, hiển nhiên được bảo vệ rất nghiêm ngặt rồi. Không biết bàn tay này có điểm gì đặc thù? Nó so sánh với đoạn bắp tay phía sau lưng ta còn muốn khó đối phó hơn sao? Còn nữa, nếu ngươi không ngại, cứ truyền cách phá giải cho ta liền tốt, dù sao ta cũng là một trận pháp sư"
"Cũng không có gì đặc biệt, bàn tay phải cùng bàn tay trái của Thái Dương Thần sở dĩ được phong ấn dày hơn bình thường một chút, chỉ vì các vị cổ thần sợ nó sẽ thức tỉnh, một lần nữa đem thân thể tập hợp lại mà thôi. Thái Dương Thần nói thế nào cũng là người mạnh nhất trong mười hai vị cổ thần, sức mạnh cùng thần lực căn bản khó mà phỏng đoán. Về việc dạy ngươi phương pháp mở phong cấm, đây là chuyện không thể. Những người học tập phương pháp phá giải đều đã bị thi triển cấm chế lên mệnh hồn, nếu dám đem phương pháp này tiết lộ ra ngoài, thần hồn sẽ trực tiếp sụp đổ, vĩnh viễn không thể bước vào luân hồi". Keva Susan cũng không giấu giếm, lập tức đáp.
"Lại có chuyện này?" Thiên Vân nghe nàng giải thích, vẻ mặt không khỏi đặc sắc một ít. Hắn biết các vị cổ thần rất mạnh, nhưng chỉ là hai bàn tay thôi a, đã chặt xuống rồi vẫn còn lo lắng nó sẽ thức tỉnh, vậy sau khi đem thân thể Thái Dương Thần thực sự đánh thức, liệu phiến thiên địa này có thể tiếp nhận sức mạnh của ông ta sao?
Keva Susan phải tiến về lăng mộ đã là chuyện bắt buộc, Thiên Vân cũng không muốn ngăn cản nữa. Hắn trầm ngâm một hồi, cuối cùng bèn thử dùng Hạ Thi Phệ Linh Kinh, đem một phần tà khí tiết ra từ nắp quan tài luyện hóa một chút xem sao. Làm Thiên Vân kinh hỉ chính là, Hạ Thi Phệ Linh Kinh vậy mà có thể đem tà tính hấp thu. Tuy rằng linh tính chuyển hóa không nhiều, nhưng mưa dầm thấm lâu nha, chỉ cần thời gian đủ dài, cho dù ít ỏi cũng sẽ biến thành số lượng khổng lồ.
Đi tiếp một đoạn đường, cuối cùng Keva Susan cũng đã nhận ra sự khác biệt, ánh mắt nàng nhìn về hướng Thiên Vân không khỏi lộ ra vẻ cổ quái. Có điều rất nhanh nàng đã gạt bỏ nghi hoặc ra khỏi đầu, tu luyện giả ai cũng sẽ có trong mình một ít bí mật, tốt nhất không nên hỏi thì hơn. Ngay chính bản thân nàng cũng có bí mật, nếu để người khác biết, chắc chắn cái mạng của nàng cũng sẽ xong đời. Thế nên biết rằng người khác có bí mật cũng được, thế nhưng tốt nhất cứ tỏ vẻ không biết gì vẫn hơn.
Thiên Vân thấy Keva Susan sắc mặt thoáng thay đổi, lại rất nhanh đã trở lại bình thường, không khỏi gật đầu hài lòng. "Nàng này cũng không ngốc, biết rõ có chuyện nên hỏi, có chuyện không nên hỏi. Dù sao nàng cũng là khí vận chi tử, nếu không có chút tâm cơ, vậy cũng quá không nói nổi đi"
Hai người cứ như vậy thẳng hướng bắc mà đi, trên đường thỉnh thoảng cũng xuất hiện một ít quỷ vật ẩn hiện. Thiên Vân đã gặp liền không chút do dự, thẳng tay đem bọn chúng chém giết toàn bộ. Hắn còn đang lo không đủ linh tính tu luyện đây này, nếu bọn chúng đã tự dâng tới miệng, ngu sao không đem hấp thu.
Thế là một màn khó có thể tưởng tượng xuất hiện, đám quỷ vật ở khắp nơi trong phiến di tích đều lấy tu luyện giả làm con mồi. Chỉ riêng tình huống chỗ hai người Thiên Vân là khác biệt, con mồi biến thành kẻ đi săn, ngược lại kẻ đi săn lại trở thành con mồi.
Keva Susan tận mắt chứng kiến Thiên Vân giết Merlin Edwards, liền hiểu hắn vô cùng mạnh. Thế nhưng lúc này nàng mới vỡ lẽ, hóa ra mình còn đánh giá thấp đối phương. Người trước mặt đâu chỉ dùng mấy từ mạnh mẽ để hình dung, mà phải dùng hai từ khủng bố mới đủ diễn tả thực lực của y. Một đường tiến lên, xác quỷ vật chất thành từng đống, con nào con đó đều bị một quyền, một cước hoặc một đao miểu sát. Một cỗ man dại khí tức phả vào mặt, nàng nhìn theo bóng lưng Thiên Vân, đơn giản giống như nhìn quái vật.
Hai người cứ như vậy đi, mới đó đã trôi qua hơn một tháng. Tốc độ đi đường như vậy đã là rất nhanh, dù sao hai người đều mang thương. Thiên Vân không nói, hắn thân thể siêu cường, chỉ qua một đoạn thời gian ngắn liền khôi phục như lúc ban đầu. Thế nhưng Keva Susan lại khác, nàng là Đại Pháp Sư, tuy rằng thiên hướng trị liệu, có điều lúc trước nàng đã thi triển Thỉnh Thần Phụ Thể, bởi vậy bản thân phải gánh chịu không ít ẩn tật. Tiếp nữa phải kể đến đám quỷ vật chặn đường, tuy rằng chúng đều bị Thiên Vân một chiêu miểu sát, nhưng số lượng nhiều vẫn khiến quãng đường kéo dài hơn không ít.
Hơn một tháng qua đi, Thiên Vân cuối cùng cũng cảm nhận được tu vi đạt tới bình cảnh, hiện tại hắn đã có thể đột phá Phong Thân Cảnh trung kỳ. "Xem ra ta cần phải tìm nơi nào đó bế quan một vài ngày, đợi sau khi đột phá rồi khởi hành cũng chưa muộn. Tính toán thời gian, có lẽ mới chỉ hơn bốn tháng a"
Nghĩ như vậy, Thiên Vân liền hướng Keva Susan nói. "Ta cảm nhận bản thân có sở ngộ, cần tìm một nơi ngồi xuống bế quan vài ngày, ngươi không có ý kiến gì a"
Keva Susan nghe vậy thì ngẩn ra, nàng đã gặp rất nhiều người lâm trận đột phá, thế nhưng chưa từng nghĩ sẽ có người lựa chọn ở trong hoàn cảnh như hiện tại đột phá. Thế nhưng rất nhanh nàng đã nhớ tới đoạn đường vừa qua, Thiên Vân biểu hiện quá mức chói mắt, nàng cũng chỉ có thể tặc lưỡi, gật đầu nói. "Không có vấn đề, ngươi cứ chọn một nơi bế quan là được rồi"
"Tốt! Phía trước mặt có một ngọn núi, chúng ta qua đó kiến tạo hai cái động phủ tốt rồi". Thiên Vân thấy Keva đồng ý, lập tức mỉm cười, nhanh chóng chỉ về phía trước.
Chỉ thấy cách nơi hai người đứng tầm hơn ngàn mét, có một ngọn núi khá lớn sừng sững mà đứng, xung quanh tà khí không phải rất nhiều.
Keva Susan đã quyết định nghe theo lời Thiên Vân, vậy nên hắn đã đưa ra chủ ý, nàng sẽ không phản đối. Cả hai lập tức tiến về chân núi, thi triển khinh công bay tới sườn dốc.
Chọn một vị trí thích hợp, Thiên Vân lập tức dùng Tinh Vẫn đao đào ra hai cái động . Một cái khá nhỏ, cái còn lại to hơn nhiều, cũng cố gắng kiến tạo theo phong cách của nữ phái.
Thâm Không Bỉ Ngạn tác phẩm mới của Thần Đông, khởi đầu rất ổn, hệ thống mới lạ