Kinh thành Thăng Long. Khu mật viện triều đình.
Hồ Thị Bích Thủy tập hợp những quan viên quản lý mật thám lại để bàn bạc những nhiệm vụ sắp tới. Hồ Thị Bích Thủy được phong chức Hữu Khu mật sứ, có thể được xem là quan viên nữ giới đầu tiên của triều đình phong kiến nước Đại Việt, có quyền hành nắm giữ chức vụ quan trọng trong triều đình. Tuy không xuất hiện trước mắt thế nhân, nhưng nàng được nắm thực quyền là thật. Nàng có quyền điều động, chỉ huy lực lượng mật thám của Khu mật viện, xử lý công văn tài liệu cơ mật báo cáo cho Hoàng đế Kiến Gia. Nàng là một trong những cố vấn thân cận nhất của Hoàng đế, thường đưa ra những lời khuyên tvrUY rất hữu ích đối với Hoàng đế. Lý Hạo dự tính sắp tới sẽ đề xướng cho nữ giới được học chữ học viết đầy đủ, và sẽ cho nữ giới được tham khoa cử ra làm quan để góp công góp sức cho triều đình Đại Việt.
Thời gian này Kiến Gia Hoàng đế thường xuyên cho vời Hồ Thị Bích Thủy và Ngô Công Tài để hỏi han tình hình hoạt động mật thám trong và ngoài nước, đủ để thấy sự trọng thị của Kiến Gia Hoàng đế đối với cơ quan mật thám này. Ngô Công Tài được phong làm Tả Khu mật sứ hiện nay đã được giao nhiệm vụ giải quyết các tin tức quân sự hệ trọng, nắm giữ tin tức tình trạng an ninh chính trị trong toàn quốc và các việc liên quan đến tình hình chính trị, quân sự của các nước lân cận để đề xuất các phương án đối phó. Mọi sự vụ tin tức khác ở trong nước đều do Hồ Thị Bích Thủy xử lý, không phụ sự ủy thác của Lý Hạo, Hồ Thị Bích Thủy đã làm rất tròn vai của người lãnh đạo cơ quan bí mật này.
Hồ Thị Bích Thủy đứng ở phía trước các quan viên mật thám thân tín nhất của nàng, bắt đầu cất tiếng du dương: “Ba ngày nữa, triều đình Đại Việt sẽ tiến hành một cuộc hội họp lớn vô cùng quan trọng. Khu mật viện của chúng ta được Hoàng thượng giao trọng trách giữ gìn an toàn từ xa cho tất cả quan viên tới dự họp, chúng ta phải đảm bảo phá tan mọi âm mưu quấy phá của lực lượng thù địch từ trong trứng nước. Mọi người đều đã được giao nhiệm vụ cụ thể thì cứ tiến hành mà làm.”
Dừng lại một chút, Hồ Thị Bích Thủy quan sát chúng nhân xung quanh, ai cũng trầm tĩnh chú ý lắng nghe lời phát biểu của nàng, nàng rất hài lòng về điều đó. Nàng liếc nhìn tới Lý Lợi đứng giữa đám người vẫn trầm lắng như thế, Lý Lợi như hòa đồng vào đám người không chút khác biệt, nhưng bằng vào giác quan đặc biệt của phụ nữ mà nàng vẫn lờ mờ cảm nhận được ở Lý Lợi có một cái gì đó dị thường mà nàng không thể phát hiện ra được. Những chủ ý của nàng đưa ra, đa số đều được hắn tán thành, thỉnh thoảng hắn cũng góp ý một số chỗ, đều là nhất châm kiến huyết, càng thêm có những ý kiến mới mẻ của hắn đóng góp khiến cho nàng rất bất ngờ và thán phục không thôi, nhiều khi nàng phải chờ nghe ý kiến tán thành của hắn rồi mới đưa ra quyết định. Tài năng nổi bật nhất của Lý Lợi là ở mặt huấn luyện kỹ năng cho mật thám Đại Việt, những kỹ năng theo dõi và phản gián rất tân kỳ được Lý Lợi huấn luyện cho mật thám Đại Việt đạt đến mức lô hỏa thuần thanh. Lý Lợi đủ tài năng để trợ giúp cho nàng, đủ tôn trọng đối với một thượng cấp như nàng. Nói chung là Hồ Thị Bích Thủy hài lòng với sự có mặt của một dị loại như Lý Lợi trong hàng ngũ quan viên dưới trướng của nàng.
Hồ Thị Bích Thủy nhìn tới một người đang đứng trong hàng ngũ, nói: “Vũ Mạnh Hiệp, ngươi hãy cho biết tình hình của đám mật thám Chân Lạp như thế nào rồi.”
“Bẩm Hữu Khu mật sứ Hồ Thị Bích Thủy, mật thám Chân Lạp vẫn đang loay hoay liên hệ mua chuộc những quan viên triều đình Đại Việt chúng ta. Nhưng bọn chúng không có tiến triển gì khả quan. Gần đây chúng đang thay đổi sách lược tìm cách khống chế quan viên.” Vũ Mạnh Hiệp cung tay nói.
Hồ Thị Bích Thủy hừ lạnh: “Bọn này đúng là muốn chết, thực là một lũ ngu xuẩn, chúng ta đã thả cho chúng nhảy nhót rồi mà còn được đằng chân lân đằng đầu. Có lẽ chúng ta phải cho bọn chúng thấy tý huyết thì chúng mới biết điều mà co đầu rụt cổ lại. Hoàng thượng đã có chỉ dụ, đợi đến đúng thời điểm sẽ dọn sạch ổ của bọn người này. Vạn Văn Tâm, mật thám Đại Tống như thế nào rồi?”
“Bẩm Hữu Khu mật sứ Hồ Thị Bích Thủy, giống y như kế sách mà chúng ta đã đề ra, mật thám Đại Tống đã mắc câu, còn cần xin thêm chỉ thị.” Vạn Văn Tâm đứng lên đáp, không chút dông dài.
Hồ Thị Bích Thủy gật đầu: “Rất tốt, đừng để mật thám Đại Tống phát hiện ra sự khác lạ. Có khi nào chúng thấy dễ dàng quá mà sinh nghi không nhỉ? Có lẽ... chúng ta cần phải thêm cho bọn chúng một chút khó khăn trắc trở. Vạn Văn Tâm, ngươi hãy phái quân cản trở chuyến đi về của bọn chúng, cần phải làm sao cho bọn chúng thấy quyết tâm ngăn trở mạnh mẽ nhất của chúng ta.”
Đợi cho Vạn Văn Tâm ứng tiếng lui xuống, Hồ Thị Bích Thủy mới hỏi tiếp: “Ngô Hoành Vỹ, tình hình theo dõi mật thám Chiêm Thành vẫn ổn chứ?”
Ngô Hoành Vỹ bước tới, trả lời: “Bẩm Hữu Khu mật sứ Hồ Thị Bích Thủy, mật thám Chiêm Thành luôn hoạt động rất bí mật, thật khó để nắm bắt được hành tung của bọn chúng. Chủ tử tối cao của bọn chúng đến giờ vẫn không biết được chính xác đó là ai. Bọn này rất gian ngoan xảo quyệt, thay đổi tụ điểm liên tục, người Chiêm Thành lại thạo môn công phu súc cốt công bí truyền thay hình đổi dạng, gây khó khăn rất nhiều cho sự theo dõi của mật thám Đại Việt. Tuy nhiên Hữu Khu mật sứ Hồ Thị Bích Thủy hãy yên tâm, hạ quan đã phát hiện ra gần đây thấy bọn chúng thỉnh thoảng lại lảng vảng ở công xưởng chế tạo vũ khí của chúng ta, có lẽ mục đích của bọn chúng là ở đây, cụ thể là thứ gì thì còn phải điều tra thêm.”
Hồ Thị Bích Thủy nhíu mày nói: “Được, ngươi hãy nắm chắc thời gian sớm nhất, không tiếc bất cứ giá nào phải biết được mục đích cuối cùng của mật thám Chiêm Thành. Đây là đại sự trong sách lược lớn mà Hoàng thượng giao phó cho chúng ta phải hoàn thành. Ta đã lập quân trạng lệnh với Hoàng thượng, nhất định phải hoàn thành. Ngươi có làm được hay không?”
Ngô Hoành Vỹ nghiêm nghị, chắp tay đáp: “Tuân mệnh, hạ quan nguyện sẽ hoàn thành nhiệm vụ được giao bằng bất cứ giá nào, dù chết không sờn.”
* * * * * * * * * *
Sáng ngày 15 tháng 10 năm 1211, tại điện Thiên An, hội triều chúng tinh, cuộc họp tối cao mang ý nghĩa trọng đại nhất của đất nước Đại Việt chính thức bắt đầu.
“Hoàng thượng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế.”
“Các ái khanh bình thân.” Lý Hạo ngồi trên ngai vàng, giọng nói sang sảng vang khắp đại điện.
“Đội ơn Hoàng thượng.” Hàng trăm văn võ bá quan dạ ran, đồng loạt đứng dậy.
Lý Hạo lướt mắt nhìn khắp hàng ngũ văn võ bá quan từ khắp mọi miền đất nước tụ hội về trong cuộc hội triều lần này, người nào cũng nghiêm túc, chỉnh tề, trong đó đa số những quan viên ở các châu, các trại đều lộ vẻ hồi hộp, lo lắng. Ngồi ở ngai vàng trên cao nhìn xuống phía dưới đại điện rộng mênh mông, người người xếp hàng cung kính, hắn có cảm giác rất thành tựu, tựa như khí thế bá vương được vạn người triều bái. Trách chi mà có những vị vua được nếm trải cảm giác làm vua rồi lại đâm nghiện, tham quyền cố vị, níu kéo không buông, mặc dù tuổi cao sức yếu rồi mà mãi không truyền ngôi lại cho con cháu.
Nhìn sang Quốc sư Lý Việt, Thái úy Đỗ Kính Tu, Thái phó Trần Trung Văn, Vương gia Lý Long Tường, Nguyên Súy Nguyễn Hồng Phong bình lặng cúi đầu ở hàng trên cùng, đứng đầu chúng quan, Lý Hạo mỉm cười nói: “Thái tôn tiên đế Hoàng triều ta trải qua bao đời lao tâm khổ tứ gây dựng đất nước Đại Việt, cũng chỉ mong con dân Đại Việt ta được ăn no mặc ấm, đất nước được phồn vinh thịnh vượng. Cho đến ngày nay, các bậc tiên Hoàng ở trên trời cao chứng giám cảnh đất nước được hưởng thái bình, trăm quan tề tụ đông đủ, muôn dân lạc nghiệp an cư, chắc hẳn các bậc tiên Hoàng cũng cảm thấy yên lòng. Như trẫm được gặp mặt các ái khanh từ khắp mọi miền đất nước tề tụ đông đủ trong ngày hội triều hôm nay, người nào cũng hồng quang phơi phới, phấn chấn tinh thần, trẫm cảm thấy đẹp lòng đẹp dạ lắm.”
Thượng thư bộ Hộ Trần An Quốc đứng ở hàng thứ hai, bước lên tâu: “Bẩm Hoàng thượng, phải nói rằng tình hình đất nước ta trong quá khứ như rơi vào cảnh dầu sôi lửa bỏng, vận mệnh triều đình như ngàn cân treo sợi tóc, tưởng chừng như không thể nào vượt qua. Nhưng nhờ vào Hoàng ân sâu dày của Hoàng thượng, nhờ vào sự anh minh thần dũng của Hoàng thượng mà Hoàng thượng đã dẫn dắt triều đình ta, con dân trăm họ ta vượt qua bao cơn sóng dữ, vượt qua mọi gian hiểm trùng trùng để cho muôn dân trăm họ, bá quan văn võ triều Lý ta được an hưởng những ngày tháng yên vui, thái bình, thịnh trị.”
“Ha ha ha…”
Lý Hạo cười lớn mà rằng: “Trần An Quốc ái khanh thực là… Những thành quả mà trẫm và các ái khanh đạt được phải nói là công lao lớn nhất thuộc về toàn bộ bá quan văn võ cùng bách tính. Nếu không có sự đồng lòng chung sức của các ái khanh thì làm sao chúng ta có thể đạt được những thành công vang dội như thế chứ?”
Nói tới đấy, Lý Hạo đứng dậy, chắp tay, nghiêng người: “Nhân dịp toàn bộ bá quan trong cả nước tề tụ đông đủ ngày hôm nay, trẫm vô cùng đa tạ tất cả các ái khanh đã một lòng một dạ đi theo trẫm, trợ giúp trẫm giữ vững âu vàng, giữ vững triều đình nhà Lý.”
Tất cả bá quan vội quỳ sụp xuống đồng thanh đáp: “Hoàng thượng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế.”
Đây là một trong những chiêu bài thu phục nhân tâm của Lý Hạo. Ở kiếp trước, Lý Hạo rèn luyện khả năng đắc nhân tâm đã nhiều, nay được trau dồi thêm những kỹ thuật ứng đối của bậc Đế vương, Lý Hạo đã tự tạo ra một phong cách thu phục lòng quan lòng dân của riêng bản thân mình.
Khi dẹp yên nội loạn, để lấy lòng toàn dân, Lý Hạo ra chiếu ban tám điều ân xá.
Nội dung của tám điều ân xá đó là, thứ nhất, bất kỳ ai nợ tiền thuế sản vật từ ngày ban chiếu trở về trước đều không phải nộp lại.
Thứ hai, miễn toàn bộ các loại thuế trong năm Kiến Gia thứ nhất và thứ hai.
Thứ ba, yêu cầu bộ Lại tra khảo kỹ càng, phong tặng có cấp bậc cho quan viên cả nước theo đúng công lao, đúng hành trạng.
Thứ tư, quan viên văn võ được tặng thưởng lương bổng thực tiền theo lệ cũ, lại cấp thêm cho một tháng lương nữa. Quan viên văn võ từ tứ phẩm trở lên đều được thăng một cấp. Cha mẹ của quan viên văn võ từ ngũ phẩm trở lên, nếu còn sống thì chuẩn cho cáo sắc, nếu chết rồi thì cũng theo phẩm, chuẩn cho phong tặng.
Thứ năm, con của các quan viên có công lao hãn mã vì triều đình đều định quan tước, con của quan viên từ tam phẩm trở lên đều được hưởng thái ấp, cho theo học tại Quốc Tử Giám, nếu là hiền tài sẽ cho quan viên xét khảo phân vào làm việc cho triều đình theo đúng tài năng.
Thứ sáu, những quan viên là công thần hy sinh trong các cuộc chiến vừa qua, thì phân phó người điều tra rõ lai lịch, nếu có con cái thì xét tặng ruộng đất, nếu trưởng thành thì phong làm quan, nếu không có con cháu nối dõi thì xét nếu còn cha mẹ già cả hoặc vợ, sẽ cấp cho ruộng đất, tiền và gạo để nuôi thân.
Thứ bảy, dòng dõi Hoàng tộc thân thích được phong tước, cấp thêm lương bổng, tiền, gạo theo thứ bậc.
Thứ tám, ban lệnh ân xá toàn dân, tù tội được phóng thích, trừ những kẻ phạm vào thập ác.
Láo nháo ăn một pháo :lenlut