Trưa hôm đó.
Thương Lộc vốn đang ngủ trưa thì đột nhiên nhận được cuộc gọi từ Mạnh Trí Xuyên, nói rằng có hai hợp đồng đại diện thương hiệu cùng tài nguyên phim truyền hình được gửi đến.
Bộ phim thần tượng tiên hiệp được chuyển thể từ tiểu thuyết nổi tiếng, đội ngũ sản xuất có thể nói là hứa hẹn bùng nổ rating.
Ban đầu, Thương Lộc nghĩ rằng nếu lịch trình không vướng bận gì thì có thể cân nhắc, dù gì cô cũng chưa từng đóng vai nữ chính trong dòng phim thần tượng này.
Nhưng khi thấy hai hợp đồng đại ngôn kèm theo, Thương Lộc liền cảm thấy có gì đó không ổn.
Cô liền lên Baidu tra cứu, quả nhiên là sản nghiệp của nhà họ Thương.
Vai nữ chính này, rõ ràng là do bọn họ sắp xếp cho cô.
Mặc dù không rõ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì trong bữa tiệc sinh nhật 50 tuổi của Thương Ngạn, nhưng Thương Lộc vẫn thẳng thừng từ chối.
Giọng Mạnh Trí Xuyên đầy khó hiểu: "Vì sao chứ? Tài nguyên tốt như vậy mà em không suy nghĩ một chút à?"
Thương Lộc lười giải thích mớ rắc rối trong gia đình mình, vì bản thân cô hiện tại cũng không hiểu rõ, nên chỉ đơn giản nói: "Lịch trình không phù hợp, tháng sau em phải vào đoàn phim, trước đó còn phải tham gia huấn luyện."
Giọng Mạnh Trí Xuyên run rẩy: "Em không phải đã từ chối kịch bản của Hàn Thành rồi sao? Tháng sau còn vào đoàn phim gì nữa? Sao anh không biết? Em lén lút nhận người quản lý mới à?"
Chuỗi chất vấn khiến Thương Lộc im lặng.
Khoan đã, hình như cô đã quên mất chuyện gì đó.
Trước khi đi thử vai cho đoàn phim của Tống Trạch Khiêm, vì sợ mình không được chọn, cô không dám thông báo rầm rộ, cũng không nói với Mạnh Trí Xuyên.
Sau khi trúng tuyển, vì quá vui mừng nên ngày nào cũng bận rộn nghiên cứu kịch bản, quên béng mất việc thông báo cho anh ta.
Thương Lộc đành giải thích: "Em không có quản lý mới, đây là công việc em tự nhận... Là..."
Mạnh Trí Xuyên bên kia điện thoại tức giận: "Tự nhận? Công việc gì? Đoàn phim nào? Có đáng tin không? Đã ký hợp đồng chưa? Em đừng để bị lừa còn vui vẻ đếm tiền giúp người ta. Làm ơn đừng đưa ra quyết định bốc đồng như vậy. Có chuyện gì thì bàn bạc với anh trước... Khụ khụ!"
Thương Lộc nhanh chóng chớp lấy cơ hội: "Là đoàn phim của Tống Trạch Khiêm."
Mạnh Trí Xuyên: "......"
"Đô... đô..."
Điện thoại bị cúp máy.
Thương Lộc: "???"
Một phút sau.
Mạnh Trí Xuyên gọi lại, lần này là video call qua WeChat.
Thương Lộc nằm trên giường ngáp một cái, hỏi: "Anh làm gì vậy?"
Mạnh Trí Xuyên nghiêm túc nói: "Anh muốn xác nhận em có phải là Thương Lộc thật hay không, chứ không phải là đào lửa Đừng nói với anh là trước khi vào đoàn phim Tống Trạch Khiêm, em phải nộp mấy trăm vạn tiền phí huấn luyện đấy nhé? Dù em có là Thương Lộc thật, nhưng cũng chưa chắc là em, giờ lừa đảo còn có thể làm giả video nữa mà..."
Thương Lộc đảo mắt.
Mạnh Trí Xuyên ngừng lải nhải, biểu cảm vô cùng quen thuộc, một kiểu châm biếm sâu sắc mà người bình thường không thể bắt chước được.
Nhưng Mạnh Trí Xuyên vẫn tự vỗ đầu mình, xác nhận không phải đang mơ, rồi hỏi: "Là bộ phim điện ảnh mới của Tống Trạch Khiêm à? Vai diễn của em không phải là một trong năm vai chính chứ?"
Thương Lộc gật đầu, nhẹ nhàng nói: "Em đóng vai em gái út."
Bên kia.
Mạnh Trí Xuyên phấn khích đến mức nhảy bật khỏi ghế sofa.
Là một người từng xem qua kịch bản, anh ta hiểu rõ nhân vật mà Thương Lộc đảm nhận thực chất là vai chính trong số các vai chính.
Dù đoàn làm phim không có vấn đề tranh giành phiên vị... nhưng đây là phim của Tống Trạch Khiêm! Vai chính trong phim của Tống Trạch Khiêm! Điều này đồng nghĩa với việc gì? Một khi được đề cử tại liên hoan phim, Thương Lộc hoàn toàn có khả năng giành giải Nữ chính xuất sắc nhất. Khi đó, cô sẽ đè bẹp toàn bộ các tiểu hoa đán cùng thế hệ, thậm chí là những ngôi sao nổi tiếng trước đó 5 -10 năm cũng khó có thể sánh bằng.
Bộ phim thần tượng tiên hiệp cùng hai hợp đồng đại diện trước đó ngay lập tức bị Mạnh Trí Xuyên ném ra sau đầu. Dù đó là tài nguyên mà các tiểu hoa đán tranh giành đến mức đầu rơi máu chảy, nhưng so với phim của Tống Trạch Khiêm, chẳng là gì cả! Ai có đầu óc đều biết nên chọn gì!
Giây tiếp theo, cuộc gọi bị ngắt đột ngột.
Thương Lộc: "?"
Lại cúp máy? Lần này là vì cái gì?
Rất nhanh, Mạnh Trí Xuyên nhắn tin WeChat.
【 Đầu năm nay anh đã đi chùa cầu nguyện cho sự nghiệp của em suôn sẻ. Có vẻ như linh nghiệm thật rồi! Anh đi đây! Đi trả lễ!】
Thương Lộc cúi đầu, khóe môi khẽ nhếch lên, nụ cười không thể che giấu.
Cô nhất định sẽ nỗ lực hết mình.
Sẽ không phụ sự kỳ vọng của Tống Trạch Khiêm, cũng không để Mạnh Trí Xuyên thất vọng, và càng khiến các fan yêu quý cô thêm tự hào. Cô muốn trở thành, và nhất định sẽ trở thành một diễn viên thực thụ.
*
Tống Trạch Khiêm từ trước đến nay là người kín tiếng, cũng không thích quảng bá rầm rộ.
Đừng nói đến việc đăng ảnh tuyên truyền, ngay cả khi phim đã chiếu, anh ta cũng khó lắm mới xuất hiện trong một bức ảnh, mà còn chưa chắc có mặt ở trung tâm khung hình.
Từ khi tài khoản Weibo chính thức của bộ phim mới được lập ra, nó đã gây chấn động lớn trên mạng. Rất nhiều công ty truyền thông đều nhắm vào "miếng thịt béo bở" này, cố gắng nhét nghệ sĩ của mình vào, dù chỉ để xuất hiện lướt qua màn ảnh cũng được.
Chính vào thời điểm này, Thương Lộc mới hoàn toàn nhận ra rằng, khi ghi hình tập đầu tiên của chương trình 《 Người Tôi Ghét Nhất 》, những lời Tống Trạch Khiêm nói không hề kiêu ngạo chút nào, mà thực sự anh ta có đủ thực lực trong giới điện ảnh để nói như vậy.
Nhưng đồng thời, đây cũng là một thử thách vô cùng quan trọng đối với Tống Trạch Khiêm. Dù anh ta từng có những thành tựu huy hoàng trong quá khứ, nhưng nếu bộ phim lần này không thành công, thì có lẽ ánh hào quang cũng sẽ vụt tắt, kéo anh ta từ "thần đài" xuống mặt đất.
Đây chính là "trận chiến sinh tử" của Tống Trạch Khiêm. Chỉ có thể thắng, không thể thua. Mọi người đều đặt kỳ vọng rất lớn vào anh.
Tối thứ Sáu.
Phòng làm việc của Tống Trạch Khiêm đăng một bài Weibo, thông báo rằng do lịch trình bận rộn, anh sẽ vắng mặt trong buổi ghi hình tập thứ mười của chương trình 《 Người Tôi Ghét Nhất》.
Mặc dù không nói rõ lý do, nhưng cư dân mạng đều hiểu rõ trong lòng.
【 Bởi vì Tống đạo đang bận tuyển diễn viên chứ gì! Nói cách khác, bộ phim mới thật sự sắp ra mắt rồi! 】
【 Tôi kích động đến muốn rơi nước mắt, Tống đạo, nền điện ảnh cần anh cứu rỗi! 】
【 Tác phẩm mà Tống đạo đã ấp ủ suốt mấy năm, dù thế nào tôi cũng sẽ mua vé ủng hộ 】
Cũng có người tò mò, lần này Tống Trạch Khiêm sẽ mời những diễn viên nào tham gia vào dự án điện ảnh của mình.
Phần bình luận trở nên sôi nổi, mọi người dựa vào thông tin chiêu mộ diễn viên mà tài khoản Weibo chính thức của bộ phim 《 Ác 》 đăng tải để suy đoán, từ những ảnh đế, ảnh hậu đến các tân sinh viên tài năng từ Học viện Điện ảnh trong vài năm gần đây.
Và đúng vào lúc này, số lượng người mà tài khoản Weibo chính thức của 《 Ác 》 theo dõi đột nhiên tăng từ 0 lên 4, thu hút vô số sự chú ý.
[ Danh sách theo dõi ]: Tống Trạch Khiêm V, Thương Lộc V, Tưởng Tinh V, Hứa Tắc V.
Các tài khoản marketing lập tức chia sẻ thông tin.
Giải Trí Mỗi Ngày: 《 Ác 》 vừa tăng thêm 4 người theo dõi, dàn cast của bộ phim mới do Tống Trạch Khiêm đạo diễn chính là họ! [hình ảnh]
Cư dân mạng: "!!!"
【 Có phải ý tôi hiểu đúng không? Thật sự là vậy sao! 】
【 Là fan lâu năm của Tống đạo, tôi có thể nói với mọi người rằng trước khi bộ phim của Tống đạo được xác định và công bố chính thức, sẽ không có bất kỳ thông báo nào. Thường thì ngoài việc rò rỉ thông tin, danh sách diễn viên sẽ được tiết lộ qua việc tài khoản chính thức theo dõi họ. 】
【 Vậy đây chính là danh sách diễn viên sao? Tưởng Tinh, Thương Lộc, Hứa Tắc? Toàn là gương mặt quen thuộc! 】
Có người bày tỏ sự nghi ngờ về Thương Lộc.
【 Tưởng Tinh thì tôi hiểu, thực lực không thể bàn cãi. Hứa Tắc cũng đang muốn chuyển hướng, trước đây anh ấy từng đóng một bộ phim truyền hình về nông thôn, dù chỉ xuất hiện vài tập nhưng diễn xuất khá ổn, ba tôi rất thích xem. Còn Thương Lộc... tôi không chê diễn xuất của cô ấy, chỉ là cảm thấy cô ấy không hợp vai này lắm. 】
【 Cô ấy là công chúa bẩm sinh, làm sao có thể diễn được vai nhân vật dưới đáy xã hội chứ? 】
Thực ra, phần lớn những nghi ngờ về Thương Lộc không liên quan đến diễn xuất, mà là do cô ấy không hợp với hình tượng nhân vật.
Bởi vì dù là Tưởng Tinh hay Hứa Tắc, họ đều nổi tiếng với việc thể hiện những nhân vật "bé nhỏ" trong xã hội. Còn Thương Lộc thì chưa từng có trải nghiệm như vậy.
Lúc này, một fanpage đã đăng lại một đoạn video cũ của Thương Lộc trong những năm đầu sự nghiệp.
Cô ấy từng đóng vai một thợ cắt tóc và bảo mẫu gia đình. Khi đó, dù kỹ thuật diễn chưa thực sự xuất sắc, nhưng cô ấy đã thể hiện rất tốt các chi tiết nhỏ.
Đôi mắt sợ sệt, nụ cười ôn hòa đầy nịnh nọt, khi bị khách mắng, mắt đỏ hoe, tay run rẩy nhưng không dám phản kháng, chỉ lặng lẽ quay lưng lau nước mắt. Rồi cảnh cô nằm trong phòng của chủ nhà, lặng lẽ đếm vài tờ tiền đỏ kẹp trong cuốn sách tiếng Anh, mong tích góp đủ tiền để thi lại đại học. Ánh mắt cô đầy hy vọng về tương lai.
Những vai diễn này tuy khá tốt nhưng vì bộ phim không nổi tiếng nên ít người chú ý.
Fanpage đăng kèm caption: "Thương Lộc không biết diễn? Rõ ràng là mọi người đang nhìn cô ấy dưới khuôn mẫu thôi"
Người hâm mộ lập tức phản pháo:
【 Ôi ôi, ai chê diễn xuất của Thương Lộc thì tụi này chưa bao giờ sợ đâu nhé! 】
【 Tác phẩm và vai diễn chính là bằng chứng tốt nhất. Thương Lộc được cả ba đạo diễn Hàn Thành, Nhạc Tề và Tống Trạch Khiêm chọn, các người còn nghi ngờ gì nữa! 】
Cư dân mạng cũng dần thay đổi suy nghĩ sau khi xem video.
【 Thương Lộc thực sự diễn tốt hơn tôi tưởng... Cảnh giấu tiền làm tôi rơi nước mắt, cảm giác như đang thấy một cô gái nhỏ khao khát tương lai vậy. 】
【 Tôi tin vào sự lựa chọn diễn viên của Tống Trạch Khiêm. Dù kịch bản phim trước đó sụp đổ, diễn viên vẫn không hề thất bại. 】
【 Tống Trạch Khiêm: "Mấy người lịch sự chút được không?!" 】
Giữa những bình luận sôi nổi, bỗng xuất hiện một bình luận lạc quẻ.
Hàn Thành V: "?"
Bình luận này lập tức gây bão.
【 Đạo diễn Hàn Thành? Phản ứng gì vậy? Có drama sao?! 】
【 Hàn đạo không đồng ý với dàn cast này à? 】
Anti-fan bắt đầu xuất hiện và cố tình gây tranh cãi.
【Có ai còn nhớ biên kịch Dư Kỳ từng nói muốn hợp tác lại với Thương Lộc không? Nhưng giờ phim mới của Hàn Thành sắp khởi quay rồi mà chẳng thấy tin tức gì về Thương Lộc cả.】
【Chắc là sau đó mới phát hiện Thương Lộc không hợp vai, nên giờ không hiểu nổi tại sao Tống Trạch Khiêm vẫn chọn cô ấy.】
【Tôi đã nói rồi, Hứa Tắc và Thương Lộc đều không hợp. Đạo diễn Tống cũng bắt đầu dùng lưu lượng rồi, nội dung sắp hỏng bét luôn!】
Thế nhưng, Hàn Thành rất nhanh đã lên Weibo để phản hồi.
Hàn Thành V: "Thứ sáu tuần trước, Thương Lộc từ chối tham gia phim mới của tôi. Tôi buồn bực nên rủ Tống Trạch Khiêm đi ăn uống, còn nhờ anh ấy tư vấn xem có nên cố gắng thuyết phục Thương Lộc thêm lần nữa không. Tống Trạch Khiêm khuyên tôi rất lâu, nói rằng Thương Lộc không phù hợp với kịch bản của tôi. Nghe xong tôi cũng tin. Kết quả hôm nay mới biết, cái tên khốn này nửa đêm đã gửi kịch bản phim mới của anh ta cho Thương Lộc rồi. [cười mỉm]"
Phần bình luận toàn là tiếng cười:
【Cứu tôi với, Hàn đạo diễn ơi, anh có cảm thấy mình bị lừa không?】
【"Tôi và thằng bạn khốn nạn", diễn viên chính: Tống Trạch Khiêm & Hàn Thành (không phân biệt vai chính phụ)】
【Tống đạo à, hóa ra anh âm thầm chiêu mộ Thương Lộc à, ha ha ha!】
【Hàn đạo diễn cho chúng ta thấy thế nào là tình bạn "đau thương"!】
Ngay sau đó, Tống Trạch Khiêm cũng phản hồi, vẫn giữ phong cách lạnh lùng như thường.
Tống Trạch Khiêm V: "Anh là đạo diễn chứ không phải diễn viên, bớt diễn lại đi. Tôi chỉ cho cô ấy một cơ hội thử vai thôi."
Ý rất rõ ràng:
Anh chỉ cho Thương Lộc cơ hội thử vai, còn việc cô ấy được chọn hoàn toàn là nhờ thực lực của bản thân.
Nhưng vì phản hồi của Hàn Thành và Tống Trạch Khiêm, cư dân mạng nhanh chóng bắt được điểm mấu chốt:
【Có người còn dám nói Thương Lộc không xứng với phim của Tống đạo à? Cười chết mất, vả mặt rồi nhé!】
【Hàn Thành không phải không thích Thương Lộc, mà là thích quá, hiểu chưa?】
【Nói cách khác, kể cả Thương Lộc không được đóng phim của Tống đạo, cô ấy vẫn có "đường lui" là phim truyền hình của Hàn đạo. Tôi chỉ có thể nói: Thương Lộc đỉnh thật sự.】
【Vậy nên diễn viên chính phần lớn đều là "Bé Đáng Ghét" đúng không? Cả đoàn phim là "ổ drama" rồi!】
【Cảm giác ngày càng thú vị, hóng hậu trường của đoàn phim quá!】
*
Bên kia.
Nhà họ Thương.
Biết được tất cả tài nguyên mình gửi đến đều bị từ chối, Thương Ngạn nhíu mày hỏi: "Nó làm việc bốc đồng như vậy, công ty của nó cũng ngu ngốc thế sao?"
Cát-xê đóng phim và phí quảng cáo cao như vậy, vậy mà cũng dám từ chối?
Trợ lý cúi đầu, muốn nói gì đó nhưng lại thôi.
Thương Ngạn cười lạnh một tiếng: "Sĩ diện thôi mà. Cứ đi thêm vài lần, cho nó một cái bậc thang để bước xuống. Với trình độ của một diễn viên như nó, làm gì dễ tiếp xúc được tài nguyên tốt hơn thế này."
Thương Ngạn hiểu khá rõ con gái mình. Dạo gần đây, nó chỉ nhận được những vai phụ, trong phim điện ảnh thì cũng chỉ đóng vai nữ thứ hai. Có lẽ công ty cũng chẳng cho nó nổi tài nguyên gì tốt đẹp.
Trợ lý lấy hết can đảm nói: "Tiểu thư đã chốt vai trong một bộ phim mới rồi. Đạo diễn lần này là người có tiếng trong ngành, cho nên... tiểu thư thực sự sẽ không nhận kịch bản của chúng ta đâu."
Thương Ngạn không tin lắm, chỉ hỏi: "Đạo diễn nào mà chúng ta còn không cho cô ta tài nguyên tốt hơn được?"
Trợ lý đáp: "Tống Trạch Khiêm. Năm năm trước, chúng ta từng liên hệ với anh ta để đầu tư vào phim của anh ta, nhưng... khi đó đã bị từ chối."
Sắc mặt Thương Ngạn lạnh xuống, nhìn chằm chằm vào lọ thuốc trên bàn, hồi lâu mới nói: "Cút đi."
*
Trên mạng đang bàn tán sôi nổi về chuyện này. Ngày hôm sau, tập thứ mười của chương trình 《Người Tôi Ghét Nhất》 chính thức ghi hình. Tống Trạch Khiêm vì bận tuyển chọn diễn viên nên vắng mặt, ba diễn viên chính còn lại đã đến sớm, thậm chí còn thảo luận về kịch bản trước khi quay hình.
Diệp Lục cười nhếch môi: "Lâm Nhan Nhan, cô giỏi lắm! Nhìn xem, cô bị bọn họ cô lập rồi!"
Lâm Nhan Nhan không chút do dự ném chiếc gối về phía Diệp Lục: "Cút đi! Anh cũng có khác gì đâu!"
Diệp Lục vẫn giữ nguyên vẻ kiêu ngạo và tự tin, lặp lại câu thoại nổi tiếng của mình từ tập đầu tiên: "Tôi là idol, không đóng phim."
【 Ha ha ha, vậy nên người duy nhất giữ được sơ tâm ban đầu trong chương trình này chính là Diệp Lục sao? 】
【 Không chắc đâu, cái "flag" được dựng lên là để bị lật ngược mà. Tôi cá là sớm muộn gì Diệp Lục cũng sẽ nhập vai thôi. 】
【 Flag của Tống đạo đã sớm sụp đổ rồi. Từ tập đầu anh ta nói ngoài Tưởng Tinh ra thì không ai có thể xuất hiện trong đoàn phim của anh ta, tuyệt đối không dùng nghệ sĩ lưu lượng. Kết quả bây giờ không chỉ dùng, mà còn dùng một lúc hai người, ha ha ha. 】
【 Tống đạo: May mà kỳ này tôi không có mặt. 】
【 Lý do Tống đạo vắng mặt đã tìm ra rồi! 】
Lâm Nhan Nhan: "......QAQ?"
A, Diệp Lục nói cũng có lý.
Vì vậy, ở đây chỉ có mỗi mình cô là diễn viên không được Tống Trạch Khiêm chọn.
Thực ra, Lâm Nhan Nhan cũng đã lén xem kịch bản của bộ phim 《Ác》, cô rất thích, nhưng cũng hiểu rõ bản thân không có khả năng diễn được vai này.
Từ sau khi quay xong 《Anh Đào Ngọt Ngào》, cô đã đặc biệt mời một giáo viên về hướng dẫn diễn xuất cho mình, nhưng đáng tiếc... hình như đã muộn mất rồi.
Thái độ của Lâm Nhan Nhan đối với giới giải trí phần lớn chỉ là tìm niềm vui, nhưng giờ phút này, cô thực sự bắt đầu hối hận vì đã lãng phí thời gian suốt mấy năm qua. Dù hiện tại đã quen biết Tống Trạch Khiêm, nhưng ngay cả một câu "Cho tôi một cơ hội thử vai" cô cũng không dám nói ra.
Không phải vì sợ thất bại, mà cô chưa từng nghĩ đến chuyện thành công. Nhưng so với người khác, ngay cả việc thử sức cũng khiến cô cảm thấy mất mặt và xấu hổ.
Lâm Nhan Nhan mím môi, rõ ràng có chút thất vọng.
Thương Lộc nhận ra điều đó, liền bước tới nắm tay cô, nói: "Năm sau, ở thành phố A có một lễ hội kịch nói, cô có muốn thử diễn vài vai nhỏ không? Chắc sẽ rất thú vị đấy."
Nghe vậy, ánh mắt Lâm Nhan Nhan sáng lên, cô cũng nắm lấy tay Thương Lộc, hỏi: "Tôi thật sự có thể sao?"
Thương Lộc mỉm cười: "Đương nhiên là được, nhưng đều là mấy vai nhỏ, không có thù lao đâu."
Lâm Nhan Nhan gật đầu mạnh mẽ: "Không sao, tôi chỉ là... chỉ là muốn được diễn thôi."
Nghĩ đến gia đình mình, Lâm Nhan Nhan không khỏi thở dài. Bố cô luôn phản đối việc cô gia nhập giới giải trí, thậm chí còn hy vọng cô sớm vấp ngã để quay về học tài chính.
Lâm Nhan Nhan luôn cảm thấy không phục, nhưng vì từ nhỏ đã được nuông chiều, cô biết bố chỉ nói ngoài miệng chứ không thực sự can thiệp vào quyết định của cô, nên cô cũng chẳng để tâm lắm.
Bộ phim 《Anh Đào Ngọt Ngào》 đã tung ra một vài trailer, Lâm Nhan Nhan cũng đã đọc những bình luận trên mạng về mình.
Nhiều fan và cư dân mạng đều khen kỹ năng diễn xuất của cô tiến bộ rõ rệt, thậm chí có người trước đây không thích cô ấy cũng nói sẽ thử xem vài tập. Điều này khiến Lâm Nhan Nhan cảm thấy vô cùng hạnh phúc.
Hóa ra, chỉ cần nỗ lực là sẽ được công nhận, thậm chí còn được khen ngợi vì tiến bộ. Cảm giác này còn hạnh phúc hơn cả khi được khen xinh đẹp.
Khi Lâm Nhan Nhan đang nắm tay Thương Lộc, nụ cười bỗng chốc cứng lại.
Cô cúi đầu nhìn xuống, gương mặt lập tức biến sắc, hoảng hốt nhìn Thương Lộc.
Thương Lộc: "...?"
Thương Lộc theo ánh mắt của Lâm Nhan Nhan nhìn xuống ngón trỏ của mình, nơi chiếc nhẫn đang lặng lẽ nằm trên đó.
Bởi vì tối qua gọi video với Gạo Kê nên cô cố ý đeo nhẫn, sáng nay lại quên tháo ra.
Thương Lộc vốn dĩ rất ít đeo trang sức, ngay cả làm móng tay cũng hiếm, nên chiếc nhẫn đơn giản này càng thu hút sự chú ý của mọi người.
Lâm Nhan Nhan vươn tay muốn che chiếc nhẫn lại, nhưng Diệp Lục đã nhanh miệng hỏi: "Thương Lộc, hôm nay sao lại đeo nhẫn vậy?"
Thương Lộc vốn định đợi sau khi quay xong sẽ tặng quà cho mọi người, nhưng giờ đã bị phát hiện, cô dứt khoát thừa nhận: "Là quà của một người bạn nhỏ trong nhà tặng."
Mọi người đều hiểu ngầm, ai cũng vui vẻ nhận quà, còn Lâm Nhan Nhan và Diệp Lục thì trẻ con đến mức tranh nhau xem vòng cổ của ai đẹp hơn.
Cư dân mạng cũng nhanh chóng hiểu ra vấn đề.
【 Là Gạo Kê đúng không? Chắc chắn là Gạo Kê rồi!!! 】
【 Lần trước Âu Dịch suýt lỡ miệng trong buổi phỏng vấn, thông tin trùng khớp luôn! 】
【 Ha ha ha, Diệp Lục còn hỏi thẳng "Gạo kê muốn quà gì không?" Cảm ơn Diệp Lục nhé, tôi cười đến rơi hàm luôn! 】
【 Ôi ôi, vậy là Thương Lộc thực sự đã mang Gạo Kê về nhà rồi, ai hiểu được cảm giác hạnh phúc này chứ 】
......
Buổi quay lần này dù không có Tống Trạch Khiêm, nhưng mọi thứ vẫn tiếp tục diễn ra bình thường.
Chỉ là, ai cũng cảm thấy như thiếu mất thứ gì đó.
Khi đến phần đọc sai câu thần chú trong trò chơi, Diệp Lục vỗ đầu: "Sao không có ai nói IQ của tôi chỉ ở mức học sinh tiểu học vậy? Đột nhiên thấy không quen chút nào."
"Đúng vậy." Lâm Nhan Nhan cũng làm đổ tháp gỗ, rồi nói: "Hai ngày nay không ai chê tôi vụng về, tự nhiên thấy thiếu thiếu cái gì."
Thương Lộc: "......"
Mấy người là kiểu thích bị mắng à?
Nhưng không hiểu sao, cô cũng thấy có chút gì đó kỳ lạ, khó chịu trong lòng.
Tưởng Tinh cầm gói kẹo cao su trên bàn, cười nói: "Đây là thứ Tống Trạch Khiêm thích, lần trước anh ấy còn mang theo chút ít."
Ngay cả Hứa Tắc khi rót nước cho mọi người, cũng quen tay rót sáu ly.
Chiếc ly dư ra không ai đụng đến, nước trong vẫn đầy, trông thật lạc lõng, vì thiếu đi một người.
【 Ha ha ha, ngày đầu tiên không có Tống đạo, hội Bé Đáng Ghét: "Nhớ anh ấy" 】
【 Tôi cũng cảm thấy, không có Tống đạo giống như mất đi linh hồn, Thương Lộc dù có châm chọc cũng không sắc bén như trước 】
【 Bởi vì Thương Lộc còn có chút lễ phép, dù chỉ một chút thôi 】
【 Vị trí của mỗi người đều không thể thay thế, thiếu một mảnh như xếp gỗ thiếu đi một khối, đều không trọn vẹn! Không thể thiếu ai cả! 】
【 Tống đạo mau quay lại đi! Mọi người nhớ anh! Chúng tôi cũng nhớ anh! 】
Nhóm đạo diễn thấy vậy liền nói: "Xem ra mọi người rất nhớ Tống Trạch Khiêm. Thực ra buổi quay lần này vẫn chưa kết thúc, chúng ta còn một hoạt động đặc biệt, đó là đi thăm ban thử vai chưa kết thúc của Tống Trạch Khiêm! Mọi người có vui không?"
Hiện trường bỗng chốc rơi vào im lặng.
Lâm Nhan Nhan: "9 giờ tối nay có phim tình cảm ngược tâm, tôi theo dõi lâu lắm rồi."
Diệp Lục: "9 giờ cũng có giải đua xe quốc tế phát sóng trực tiếp! Xem đua xe đi!"
Lâm Nhan Nhan: "Xem phim ngược tâm!"
Diệp Lục: "Đua xe! Cực kỳ ngầu luôn! Xem đua xe đi!"
Thương Lộc chân thành hỏi: "Thế giới này chỉ còn lại một thiết bị điện tử thôi sao?"
Rốt cuộc thì có gì hay để cãi nhau chứ?
Hai người lập tức im lặng.
Cũng đúng.
Tưởng Tinh hơi do dự: "Tôi muốn về nhà chơi với con gái."
Thương Lộc thẳng thừng từ chối: "Tôi còn chưa học thuộc kịch bản."
Hứa Tắc không nói gì, chỉ quay đầu nhìn đồng hồ treo tường, thái độ rõ ràng.
【 Cả nhóm chán chường: Có vẻ như mất đi linh hồn, nhưng không nghiêm trọng lắm 】
【 Mọi người tuy rất nhớ Tống Trạch Khiêm, nhưng nếu phải tăng ca thì thôi bỏ qua đi 】
Đạo diễn lúng túng thấy rõ, nhìn mọi người không hợp tác, bèn nói thẳng: "Hợp đồng ghi rõ 8 giờ rưỡi mới được tan làm, chưa tới giờ thì đừng hòng đi đâu!"
Chỉ là bình thường quay xong là được tan làm ngay, đâu có căng thẳng thế này.
【 Ha ha ha, đạo diễn: Mấy người không diễn? Vậy tôi cũng không diễn! Tất cả đi thăm đoàn cho tôi! 】
【 Tống đạo: Mong chương trình của mấy người suôn sẻ [chắp tay cầu nguyện] 】
Vì công việc quy định, cả nhóm đành mang vẻ mặt ấm ức bước lên xe.
Lâm Nhan Nhan bỗng sờ sờ cánh tay mình, nói: "Sao tôi thấy hơi căng thẳng vậy."
Diệp Lục thẳng thắn: "Cuối cùng cũng được anh ấy mắng."
Thương Lộc không nhịn được: "Nếu các cậu bớt làm trò một chút, anh ấy đã không mắng rồi."
Vừa nói xong, Thương Lộc đã thấy Diệp Lục mở ra bữa tối tình yêu mà tổ chương trình chuẩn bị cho Tống Trạch Khiêm.
Còn Lâm Nhan Nhan thì khoác tấm băng rôn cổ vũ Tống Trạch Khiêm lên người, soi gương và vui vẻ nói: "Màu đỏ này tôn da ghê! Nhìn tôi giống hoa khôi không?"
Thương Lộc: "......"
Nói thật lòng, không thể trách Tống Trạch Khiêm. Nếu cô là anh ấy, cô cũng muốn mắng bọn họ. Tay nghề diễn xuất của mấy người này thực sự tệ hết phần thiên hạ.
Tổ đạo diễn sắp xếp thời gian rất hợp lý, vừa không ảnh hưởng đến công việc thường ngày của Tống Trạch Khiêm, lại không bỏ lỡ cảnh quay.
Khi cả sáu người gặp lại nhau...
Tống Trạch Khiêm nhíu mày: "Mấy người tới đây làm gì vậy?"
Những người khác: "Chúng tôi cũng không biết nữa."
【 Sao tôi cũng không ngờ lại thành ra thế này 】
【 Đáng lẽ mọi người phải cảm động ôm nhau nói "Chúng ta không thể rời xa nhau dù chỉ một giây" chứ, sao ai cũng lạnh lùng vậy? 】
【 Ngay cả Tưởng Tinh, rõ ràng đã chuẩn bị kẹo cao su cho Tống Trạch Khiêm, mà không chịu lấy ra luôn là sao? 】
Tống Trạch Khiêm nhìn sang Lâm Nhan Nhan, thấy cô nàng khoác trên người tấm biểu ngữ đỏ chói, nhưng lại mặc một bộ đồ thể thao xanh nhạt, bèn nói: "Giới thời trang đúng là cần nhân tài như cô."
Ánh mắt anh ta dừng lại trên mũi Diệp Lục, nơi vẫn còn dính hạt cơm, đáy mắt lộ rõ vẻ chán ghét: "Fan của cậu khen cậu ngây thơ, trong sáng? Tôi thấy chỉ số thông minh và hành động của cậu cũng chẳng khác trẻ con là bao."
Anh ta quay sang nhìn Hứa Tắc.
"Cậu cười bất thình lình như vậy thật sự dọa người đấy. Lần đầu gặp cậu, cậu còn diễn đúng nhân vật trong kịch bản, giờ mà cứ đi chung với bọn họ thế này, tôi phải suy nghĩ lại về nam chính mất."
Cuối cùng, Tống Trạch Khiêm nhìn sang Thương Lộc.
"Cô ngồi xổm bên lề đường nhìn kiến làm gì thế? Nghĩ rằng làm vậy thì có thể giả vờ không quen biết bọn họ à? Thương Lộc, thời đại nào rồi mà còn chơi trò 'bịt tai trộm chuông' vậy?"
Cuối cùng, ánh mắt anh ta rơi xuống Tưởng Tinh.
Tưởng Tinh lập tức lấy kẹo cao su trong túi ra đưa cho anh, tránh được một trận mắng chửi, nhưng vẫn bị phán một câu: "Về đọc lại kịch bản đi, nếu diễn tệ hơn cả người qua đường, chúng ta sẽ nói chuyện sau."
【 Tống đạo diễn: Tôi công bằng công kích từng người một 】
【 Chưa đầy hai phút, cả đoàn đều bị mắng, đỉnh thật 】
Lâm Nhan Nhan không hề tức giận, ngược lại còn thắc mắc: "Sao tự nhiên tôi lại thấy tâm trạng tốt hẳn vậy?"
Diệp Lục cũng đồng tình: "Đúng vậy, giống như trong lòng có tảng đá cuối cùng đã rơi xuống."
Cả hai cùng nhìn sang Thương Lộc, hy vọng người duy nhất còn tỉnh táo trong nhóm sẽ giải thích cho họ.
Thương Lộc xé miếng bánh mì cuối cùng cho đàn kiến tha đi, rồi đứng dậy tổng kết: "Không bị đạo diễn Tống mắng thì chương trình tạp kỹ này coi như chưa hoàn chỉnh, giống như một câu văn thiếu dấu chấm câu ở cuối vậy."
Diệp Lục & Lâm Nhan Nhan: "!!!"
Thì ra là vậy!
Tống Trạch Khiêm: "......"
Có bệnh thì đi bệnh viện mà chữa!
Lâm Nhan Nhan lập tức đưa một góc biểu ngữ cho Diệp Lục, sau đó kéo lùi lại phía sau. Hai người cùng nhau căng biểu ngữ ra trước mặt Tống Trạch Khiêm.
Tống Trạch Khiêm hỏi thẳng: "Đây là cái gì?"
Thương Lộc đứng phía sau nhắc: "Ngược rồi."
Lâm Nhan Nhan và Diệp Lục vô cùng ăn ý, lập tức đổi ngược đầu trên và đầu dưới của biểu ngữ.
Thương Lộc: "...... Vẫn ngược hướng."
Hai người: "?!"
Cuối cùng, biểu ngữ cũng được căng đúng chiều, hướng về phía Tống Trạch Khiêm.
Trên đó viết ——
Toàn thể nhân viên tiểu đội Bé Đáng Ghét chúc đạo diễn Tống Trạch Khiêm quay phim thuận lợi! Khai máy đại cát đại lợi!
【Tổ chương trình cũng tự sa ngã rồi, chấp nhận luôn cái biệt danh này.】
Khuôn mặt Tống Trạch Khiêm tối sầm.
Thương Lộc bỗng hiểu ra tại sao hôm nay hắn lại "cà khịa" tất cả mọi người: "Là vì việc tuyển chọn diễn viên không thuận lợi sao?"
Tống Trạch Khiêm không trả lời, coi như ngầm thừa nhận.
Thương Lộc lập tức giả vờ lau nước mắt không tồn tại nơi khóe mắt, cảm thán: "Thật sự quá đau lòng. Chỉ vì chuyện này mà anh trút giận lên chúng tôi sao? Hu hu..."
Tống Trạch Khiêm nhìn cô với nụ cười lạnh lùng: "Thương Lộc, nếu lúc quay máy cô cũng diễn thế này, tôi nhất định sẽ đổi người."
Thương Lộc lập tức thu lại vẻ mặt u sầu, cúi gập người: "Xin lỗi đạo diễn Tống."
【Thương Lộc, hóa ra cô chính là bậc thầy thay đổi sắc mặt trong giới giải trí!】
【Giây trước còn diễn sâu, giây sau đã xin lỗi, đẳng cấp không hổ là cô.】
Tống Trạch Khiêm nhìn cả đám bọn họ, cuối cùng cũng nói: "Vào đi."
Diệp Lục giơ hộp cơm trong tay lên, vô cùng nghiêm túc: "Một nửa này để dành cho anh, tôi chưa động đến miếng nào, thật đấy."
Tống Trạch Khiêm liếc anh ta: "Không cần để lại cho tôi, ăn hết đi. Nếu không tôi sẽ úp thẳng hộp cơm này vào mặt cậu."
Diệp Lục chính là đang chờ câu này, lập tức vừa đi vừa ăn, cảm giác hạnh phúc nhân đôi.
【Nhìn ra rồi, đạo diễn Tống thật sự là quá thẳng tính ha ha ha】
【Đạo diễn Tống, xin bớt giận! Diễn viên của anh hơn nửa đều đang ở đây đó!】
Diệp Lục lại tiến lên, rõ ràng biết mà còn cố tình hỏi: "Nghe nói anh mời Thương Lộc, Hứa Tắc và chị Tưởng Tinh đóng phim điện ảnh mới à?"
Tống Trạch Khiêm thậm chí chẳng thèm nhìn cậu ta, chỉ lạnh nhạt đáp: "Tôi chưa bao giờ dùng idol để đóng phim."
Diệp Lục vẻ mặt kiêu ngạo: "Ai nói tôi muốn đóng phim, tôi chỉ cảm thấy chúng ta quen biết lâu như vậy rồi, nể tình anh một chút, nếu anh muốn mời tôi hát OST cho phim mới, tôi có thể miễn cưỡng nhận lời......"
Tống Trạch Khiêm đột nhiên hỏi: "Làm thế nào để liên lạc với Dụ Tô? Các cậu là cùng một ekip à?"
【Dụ Tô đúng là khó mời thật】
【Nhưng nếu là Thương Lộc diễn xuất, Diệp Lục hát chính, có lẽ Dụ Tô sẽ nhận lời】
Diệp Lục: "?"
Không phải cậu đang tự tiến cử mình sao? Sao tự nhiên lại nhắc đến Dụ Tô rồi?
Vì thế Diệp Lục nói tiếp: "Dụ Tô giỏi sáng tác nhạc, nhưng tôi mới là giọng ca chính của nhóm mà."
Tống Trạch Khiêm liếc nhìn cậu, dường như hơi do dự nhưng vẫn nói: "Đã có người nhận lời rồi."
Diệp Lục: "!"
Ai nhanh chân hơn cậu chứ?
Diệp Lục không cam lòng: "Người đó đến lúc nào?"
Tống Trạch Khiêm thản nhiên trả lời: "Âu Dịch, cậu ta thấy hot search liền tới rồi."
Diệp Lục: "?"
Sao lại là cậu ta nữa vậy?
【"Đối thủ định mệnh"】
【Có lẽ đây chính là kẻ thù truyền kiếp rồi】
Diệp Lục tuyệt vọng nói: "Tôi có thể cắt ngang mà! Giá giảm 50% luôn!"
Tống Trạch Khiêm khẽ cười: "Cậu ta làm miễn phí."
Cả căn phòng chìm trong im lặng.
Âu Dịch đúng là hy sinh hết mình mà, đến mức này luôn sao??
Diệp Lục cũng vô cùng sững sờ, Âu Dịch hát miễn phí sao? Nếu cậu còn muốn tranh giành thì chẳng lẽ phải làm không công à? Chuyện này có vẻ không hợp lý chút nào!
Khoan đã, không đúng, nếu cùng điều kiện thì có thể cạnh tranh công bằng mà.
Vì vậy, Diệp Lục liền nói: "Vậy... tôi cũng miễn phí luôn!"
Cậu ta có thể đấu giọng với Âu Dịch!
Tống Trạch Khiêm thẳng thừng vỗ vai Diệp Lục: "Thành giao, chọn cậu luôn."
Diệp Lục hơi ngượng ngùng.
Trong tình huống giống nhau, Tống Trạch Khiêm lại chọn mình chứ không phải Âu Dịch, chẳng phải điều đó chứng minh trong mắt Tống Trạch Khiêm, cậu giỏi hơn Âu Dịch sao?
Diệp Lục nghĩ vậy, và cũng hỏi thẳng như vậy.
Sau đó, Tống Trạch Khiêm liền nở một nụ cười thân thiện nhất trong đời.
Rồi, Diệp Lục nghe thấy ác ma trước mặt đột nhiên lên tiếng:
Tống Trạch Khiêm: "Không phải đâu, lừa cậu đấy, Âu Dịch vốn không tìm tôi."
Diệp Lục: "?"
Mọi người: "!"
【Để tôi dịch lại lời của Tống Trạch Khiêm: Tuy tôi lừa cậu, nhưng cậu đã đồng ý hát miễn phí rồi ha ha ha】
【Trên gương mặt Diệp Lục là sự hoang mang và tự vấn về thế giới này 】
【Điều buồn cười là Tống Trạch Khiêm nói như vậy, mà chẳng ai nghi ngờ gì cả (kể cả khách mời lẫn các fan trong phòng livestream)】
【Tôi là fan của Âu Dịch, mãi đến khi Tống Trạch Khiêm thú nhận tôi mới nhận ra, tuần sau đoàn của Âu Dịch có buổi biểu diễn, rõ ràng gần đây đang trong giai đoạn huấn luyện kín, làm gì có thời gian liên hệ với Tống Trạch Khiêm! Đây là một lời nói dối đầy sơ hở!】
【Âu Dịch là kiểu người cực kỳ ghét ngày thứ bảy, lại còn mù quáng sùng bái Thương Lộc. Nghe thế nào cũng giống chuyện mà hắn sẽ làm!】
Sau đó, Tống Trạch Khiêm dẫn cả bọn đi tham quan địa điểm làm việc hôm nay.
Thương Lộc vừa đi vừa lén lấy mấy gói bánh quy, dưới ánh mắt lạnh lùng của Tống Trạch Khiêm, cô thản nhiên mở ra ăn.
Cho đến khi buổi ghi hình hôm nay kết thúc.
Nhân viên tổ chương trình đã hoàn thành công việc và chuẩn bị ra về, nhưng Tống Trạch Khiêm lại nhìn họ và nói: "Đã đến đây rồi thì xem thử video casting đi, cho ý kiến một chút."
Thương Lộc & Hứa Tắc & Tưởng Tinh: "......"
Tình huống này thật đột ngột, nhưng lại không thể từ chối.
Diệp Lục thì trực tiếp rời đi.
Không nói nhiều, anh ta còn phải xem livestream! Nếu không quay về thì không kịp!
Còn Lâm Nhan Nhan thì có chút do dự, không biết có nên ở lại hay không.
Thương Lộc vẫy tay gọi cô: "Nhan Nhan, chờ tôi, đi cùng nhau."
"Được!" Đôi mắt Lâm Nhan Nhan sáng lên, vội vàng chạy lại, ngồi sát bên Thương Lộc, ôm chặt cánh tay cô.
Tống Trạch Khiêm chiếu cho họ xem hai đoạn casting còn lại và thẳng thắn nói: "Hai vai diễn này không có nhiều đất diễn, tiêu chuẩn của tôi đã hạ thấp nhất có thể rồi, nhưng vẫn không tìm được ai khiến tôi hài lòng."
Theo kế hoạch ban đầu, trước khi bấm máy, diễn viên còn phải trải qua nửa tháng huấn luyện. Thời gian vô cùng gấp rút.
Tưởng Tinh thắc mắc: "Tôi thấy mấy diễn viên thử vai nhân vật nữ phụ cũng khá ổn mà, đều là những cái tên có tiếng trong giới. Anh không hài lòng ở điểm nào?"
Tống Trạch Khiêm quay sang nhìn Thương Lộc, thẳng thừng nói: "Cô trả lời đi."
Thương Lộc: "?"
Gì cơ? Cô chẳng phải chỉ là người xem thôi sao? Sao tự nhiên lại bị chỉ điểm rồi?
Trong khoảnh khắc đó, Thương Lộc như quay lại cái ngày phỏng vấn, khi cô bị hỏi một câu hỏi sinh tử đầy áp lực.
Dưới ánh mắt lạnh lùng của Tống Trạch Khiêm, đầu óc Thương Lộc hoạt động hết công suất.
Thực ra, khi xem từ diễn viên thứ ba trở đi, cô đã âm thầm quan sát, cố gắng tìm ra điểm giống nhau và thiếu sót của họ.
Thương Lộc hơi do dự, không chắc chắn lắm: "Nhân vật này có thể được để mắt đến khi chỉ là nhân viên phục vụ, lại tồn tại trong giới giải trí bao lâu mà không ai nghi ngờ, điều đó chứng tỏ cô ta diễn như thể sinh ra là một tiểu thư nhà giàu. Nếu không, làm sao có thể lừa được tất cả mọi người. Giống như cách bộ phim cố ý đặt bối cảnh ở hiện tại chứ không phải là tuổi thơ bi thảm, để làm nổi bật sự tương phản giữa quá khứ và hiện tại. Nhưng các diễn viên lại quá chú trọng vào việc thể hiện vẻ ngây thơ, ngọt ngào mà bỏ qua sự tinh tế của một tiểu thư thực thụ, khiến cho diễn xuất trở nên vụng về và thiếu chiều sâu."
"Không tồi." Cuối cùng, sắc mặt Tống Trạch Khiêm dịu xuống, rồi anh nói: "Vậy nên, họ đều không đạt yêu cầu."
Thương Lộc suy nghĩ một lát rồi tổng kết: "Ý anh là cần một người diễn vẻ ngây thơ, trong sáng nhưng lại toát ra khí chất của một tiểu thư nhà giàu, trong khi thực chất lại là người nghèo?"
Tống Trạch Khiêm: "......?"
Mặc dù cách diễn đạt có hơi kỳ lạ, nhưng dường như khá chính xác.
Vì thế, Tống Trạch Khiêm gật đầu.
Thương Lộc chớp mắt: "Chẳng phải đã có sẵn người rồi sao?"
Tống Trạch Khiêm: "Ai?"
Thương Lộc liếc mắt về phía Lâm Nhan Nhan, chân thành nói: "Giàu có nhưng ngốc nghếch. Hoàn toàn phù hợp. Cô ấy chỉ cần học cách diễn làm người nghèo thôi."
Tống Trạch Khiêm: "?"
Lâm Nhan Nhan: "!"