Chương 17: Đại Đồng hội
Đỗ bàn tử trước kia trong ngoại môn ngoại trừ đang ăn ngon cũng là ở tìm kiếm đồ ăn ngon trên đường, bởi vậy mà tu vi không đáng kể, mặc dù hơn Diệp Phàm trước đó.
Sau khi ‘Diệp Phàm’ trọng sinh, dưới sự hướng dẫn của Diệp Phàm cùng với luyện tập theo như Diệp Phàm hướng dẫn, cải tu sang Diệp Phàm cho công pháp Đỗ bàn tử đã tăng trưởng chóng mặt.
Hiện tại cũng đạt tới Ngưng Khí bảy tầng, tuy không theo kịp Diệp Phàm nhưng hắn cũng đột phá liên tục bốn cảnh giới.
Lúc này trên đài thi đấu Đỗ bàn tử đối diện với đối thủ hơn mình một cấp độ làm trong lòng hắn căng thẳng, trong đầu liên tục niệm lấy Diệp Phàm chỉ dẫn.
Sau khi hai người cùng tạo tư thế chào rồi mỗi người đều trở về tư thế sẵn sàng.
Tên khoái đao đệ tử ngay sau khi thấy đối thủ tư thế bắt đầu lao nhanh đến Đỗ bàn tử, trong tay đao lóe lên một vệt quang mang sắc bén.
Từng chiêu thức trong nháy mắt hoàn thành đã thành công áp chế một cái trong tư thế phòng thủ Đỗ bàn tử.
Từng vết đao lóe lên khiến cho Đỗ bàn tử tuy không dời khỏi vị trí nhưng chống đỡ cũng hết sức vất vả, y phục cũng b·ị c·hém ra nhiều vết rách khiến hắn trông hết sức chật vật.
“Tật quang trảm.”
Âm thanh vang lên sau đó là một loạt những chiêu thức nhanh chóng được thi triển để lại những vết đao sáng loáng sau khi đã thành công thăm dò đối thủ.
Đỗ bàn tử vẫn trong tư thế phòng thủ, mỗi một lần đều nghiêng mình về bên trái một góc độ nhỏ, trên thân hắn là một cái linh giáp cùng với một thân trọng dễ dàng chống đỡ hai đao đầu tiên, đao thứ ba đối thủ cải biến vị trí t·ấn c·ông khiến trên người hắn có một v·ết t·hương nhẹ.
Đao thứ tư tiến tới góc độ hết sức xảo trá khiến cho Đỗ bàn tử trong lòng một nhảy, nhưng hắn vẫn không dời khỏi vị trí mà chấp nhận chịu thương tổn, tay hắn bảo vệ vị trí trọng yếu và nhẹ nhàng chuyển dời trọng tâm cơ thể.
Ngay lập tức là chiêu thứ năm tiến tới, đúng như Diệp Phàm nói, chiêu thứ năm không còn nhanh như trước đó bốn chiêu nhưng uy lực đã điệp gia lên rất lớn, đòn này dù không trúng vào yếu hại vị trí khả năng đánh gãy Đỗ bàn tử phần lớn năng lực phản kháng.
Chính là lúc này, Đỗ bàn tử ngã người tránh thoát đường đao đang chém xuống, người hắn tròn vo như trái bóng thế mà giúp đỡ cho hắn tránh thoát chiêu thức dễ dàng tuy hơi buồn cười, ngay sau đó với ánh mắt lăm lăm nhằm vào kẻ địch cổ tay, Đỗ bàn tử bàn tay tạo thành hình trảo vận dụng quán tính của hắn ngay lập tức vồ chặt kẻ thù tay.
Một chiêu đắc thủ, hắn tận dụng quán tính đổ người kéo lệch trọng tâm của đối thủ.
Hắn đã nhìn thấy vẻ mặt hốt hoảng của đối thủ trong lòng hết sức vui mừng, sau đó dùng chính mình mấy tạ trọng lượng biến cả người thành một cái khóa khóa chặt hai tay của kẻ thù sau đó đè nặng lên.
“A … a …”
Đối thủ đau đớn kêu gào, hai tay hắn đã bị khóa chặt, lại bị Đỗ bàn tử đè lên tưởng chừng như đã gãy mất rồi, đau đớn khiến hắn phải gào lên.
Sau đó hắn nhanh chóng tuyên bố nhận thua và nhanh chóng dời khỏi sàn thi đấu, hai tay đã bị tổn thương khá nặng, xương đã gãy đủ để thấy Đỗ bàn tử sức nặng đáng sợ thế nào.
Sau đó là khán đài sôi trào, mọi người đều hô vang “Đỗ bàn tử, Đỗ bàn tử …” khiến cho đứng trên võ đài Đỗ bàn tử hết sức kinh ngạc và có chút xấu hổ.
Hắn vội vã rời khỏi sân đấu trong khi áo quần đã b·ị c·hém tả tơi, một thân thịt mỡ lộ ra khiến cho tư thế chuồn đi của hắn hết sức buồn cười.
Đỗ bàn tử trở lại bên cạnh Diệp Phàm lúc này đã thi đấu xong từ lâu, cười hì hì tạ ơn hắn, phía sau vẫn vang lên tiếng cổ vũ của mọi người.
Hắn ngược lại chỉ để ý cảm ơn Diệp Phàm mà không biết trong lòng Diệp Phàm cũng có chút khó chịu khi mà cả hai cùng biểu hiện ra bên ngoài là Ngưng Khí bảy tầng, cùng vượt hai tiểu cảnh giới chiến đấu, hắn đánh cho xinh đẹp nhanh chóng trong khi Đỗ bàn tử hết sức chật vật thế mà hắn lúc rời đi còn chẳng được mọi người chú ý mà chỉ nghe thấy tiếng bàn luận về Đại Đồng hội.
Thật ra Diệp Phàm không biết, bởi vì Âu Dương Phi Vân đã cho người thao tác trận nào Đỗ bàn tử thi đấu sẽ luôn được mọi người vỗ tay hưởng ứng, còn hắn thi đấu sẽ chỉ là việc của chính hắn, chẳng ai thèm quan tâm.
Tuy nhiên, trước đó Đỗ bàn tử ăn may gặp mấy cái đối thủ cái thì bỏ cuộc, cái thì yếu gà nên không thể thao tác sớm được, mãi hôm nay mới làm được một phiên.
Bản ý của Âu Dương Phi Vân là, khí vận chi tử tất cả đều là ra sân bị khinh thường, đánh mặt trang bức khiến cho vạn chúng chú mục, từ đó danh khí lên cao, khiến cho trong vòng bằng hữu danh khí cùng thực lực mạnh mẽ mà nghiễm nhiên trở thành trong nhóm thủ lĩnh.
Tuy nhiên, nếu có một cái khác danh khí cao hơn hắn, thực lực yếu hơn hắn, thì lúc đó dù hắn có mạnh mẽ có cố gắng thể hiện chính mình tài trí thì ấn tượng ban đầu và khó phai của mọi người về ngươi trong nhóm chính là một thân man lực.
Xây dựng danh khí thì Âu Dương Phi Vân áp dụng trước kia biện pháp có mà dư xài.
Khảo nghiệm tình huynh đệ tốt nhất cách làm chính là ngươi nắm giữ thứ hắn muốn xem hắn đối xử như nào với ngươi.
Bỏ qua hai cái huynh đệ thân thiết, hướng tới lúc này đang được rất nhiều người thảo luận Đại Đồng hội.
Trụ sở của Đại Đồng hội được xây dựng tại một đỉnh núi nằm tiếp giáp giữa nội môn và ngoại môn, nếu mà đây là phàm nhân thế giới thì phải gọi là khu vực khỉ ho cò gáy, tránh xa đường lớn làm sinh ý ở đây có mà thua thiệt thấy ông cố.
Nhưng đây là tu luyện tông môn, người ta trèo đèo lội suối không phải vấn đề, thậm chí đạt đến Hóa Hải cảnh có thể ngắn ngủi ngự không phi hành, Kết Đan cảnh trở lên đã đủ linh lực để bay rồi.
Khu vực này thắng ở một cái tuy là đỉnh núi nhưng cũng nhiều khu vực bằng phẳng khá lớn có thể xây dựng thành các phòng ốc phục vụ mục đích khác nhau, xây dựng thành các võ đài nhỏ hòng phục vụ mọi người đối luyện.
Nhờ có nhiều tiền mà trụ sở nhanh chóng được xây dựng hoàn tất trong một tháng vừa rồi.
Tại chân núi chính là cổng vào, ngay cổng vào chính là rất nhiều gian hàng được bố trí ngay ngắn, dựa theo sườn núi đi lên thì hai trăm bậc thang đầu tương tự với chân núi là nơi quy tụ rất nhiều gian hàng, từ bậc thang thứ ba trăm trở lên là dẫn tới các gian phòng khác nhau có phòng lớn đề tên Phòng Thủ tục vay mượn, Phòng Thủ tục gửi tiền …
Nghiễm nhiên tầng dưới hình thành một cái trung tâm thương mại mô hình, phía trên thì phục vụ chính xác thành viên Đại Đồng hội.
Tại đó, có một cái người đang hướng dẫn mấy tên đệ tử mà trên tay những đệ tử đó có một cái khăn phía trên thêu dòng chữ đội bảo an.
Cứ hai người một tổ chia nhau ra đảm bảo tình hình bảo an của khu vực mua bán, chủ yếu là xử lý t·ranh c·hấp nhỏ, còn khu vực cao hơn toàn do tông môn nội môn đệ tử được chiêu mộ đảm nhiệm, kẻ nào gan hùm mật báo mới mù mờ đi làm c·ướp b·óc.
Lúc này, mặc dù ngoại môn thi đấu đang diễn ra tới hồi gay cấn nhưng như cũ không ít đệ tử lúc này đã đến đây quan sát Đại Đồng hội, cá biệt còn có người đã dùng thử dịch vụ tại nơi đây, ngay sau đó chính là cầm trên tay một cái lệnh bài khoe ra cho mọi người xem.
“Ngươi thành công vay lấy linh thạch chứ?”
Tên kia đệ tử hớn hở đáp lại:
“Tất nhiên rồi, ngươi nhìn xem đây.”
Sau đó là mở ra một cái túi bên trong chứa lấy ba ngàn hạ phẩm linh thạch tương đương với hắn gần sáu tháng không tiêu dùng tài nguyên tông môn tích lũy, nếu mà có làm nhiệm vụ tích lũy cũng chính là ba tháng chắt bóp.
Sau đó là hắn lấy ra chính mình khế ước vay tiền, trên đó ghi rõ hắn cần phải trong vòng sáu tháng trả lại khoản tiền đã vay chính là đảm nhận nhiệm vụ do Đại Đồng hội sắp xếp nhưng tông môn điểm cống hiến sẽ do Đại Đồng hội thu nhận chín phần.
Thế là một loạt người dưới sự hấp dẫn của hắn mà cùng nhau tiến tới xếp hàng để làm thủ tục vay mượn.
Nhưng mà bọn họ đâu biết rằng tiền họ vừa vay ra đi xuống dưới đã ngay lập tức trở về Đại Đồng hội trong túi vì tiền đó để mua sắm tài nguyên tu luyện mà ngay phía dưới là đủ loại quầy hàng.
---