Chương 62: Phát hiện
Diệp Phàm cùng Tần Thiên Tuyết trở về tông môn, mặc dù hắn hiện đi cùng Tần Thiên Tuyết nhưng hắn cũng không quên rằng tối hôm qua là chữa trị cho Thanh Nguyệt tôn giả thời cơ.
‘Hôm qua là đêm trăng tròn, sư tôn không được ta chữa trị, chỉ sợ lành ít dữ nhiều đi.
Đến lúc đó không biết phải an ủi Thiên Tuyết như thế nào?’
Diệp Phàm trong lòng suy nghĩ.
Tần Thiên Tuyết trong lòng cũng trầm mặc, nàng vẫn đang tiêu hóa chuyện xảy ra, không biết khi trở về sẽ phải ẩn giấu sư tôn mình như thế nào.
‘Có lẽ Diệp sư đệ cũng đang nghĩ cách nào che giấu sư tôn chuyện của hai ta đi.’
Âu Dương Phi Vân sau khi tỉnh dậy bèn bắt đầu một ngày luyện tập mới, hắn dùng kiếm như không dùng kiếm không dùng kiếm mà lại như dùng kiếm, tâm vô tạp niệm kiếm trong tay như không ra chiêu nào nhưng lại là có chiêu thức.
Thái Cực kiếm pháp trong tay hắn với năm mươi tư thức biến ảo tập trung khí phách của âm dương lưỡng cực, bất kể kiếm nặng hay nhẹ trong tay có kiếm hay không có kiếm cũng có thể gần xa thu phóng như thường.
Âu Dương Phi Vân thình lình bước vào Kiếm Ý cảnh giới thứ hai: trong lòng có kiếm, vạn vật là kiếm, kiếm trong lòng như kiếm ngoài thân.
Trước kia hắn cũng sở hữu tầng thứ nhất kiếm ý nhân kiếm hợp nhất bởi vậy mà trong cùng thế hệ thanh danh vang dội, giờ đã tới cảnh giới thứ hai trong lòng có kiếm cho thấy thời gian qua hắn đã nỗ lực như thế nào.
Lúc này, Diệp Phàm cùng Tần Thiên Tuyết đã trở về Thanh Nguyệt tông sau đó cả hai đến bái phỏng mình sư tôn.
Thấy Thanh Nguyệt tôn giả toàn thân khí thế mạnh mẽ, Diệp Phàm hết sức kinh ngạc, nhưng chưa đợi hắn kinh ngạc Thanh Nguyệt tôn giả đã hạ lệnh phạt hắn diện bích hối lỗi một tháng.
Tần Thiên Tuyết kinh hoảng, nàng sợ rằng sư tôn đã biết chuyện của hai người nên mới trừng phạt Diệp Phàm, nhưng không đợi nàng mở miệng xin tha tội thì Thanh Nguyệt tôn giả đã nói:
“Thiên Tuyết, con không phải xin cho hắn, mấy ngày nay con vất vả rồi trở về nghỉ ngơi đi.
Sư tôn cử động lần này có chính mình thâm ý.”
Tần Thiên Tuyết nhìn mình sư tôn sau đó nhìn Diệp Phàm, thấy hắn cam chịu vẻ mặt nhưng hai mắt lộ rõ sự đăm chiêu nàng đành chấp nhận.
Chỉ là nàng nào biết được rằng Diệp Phàm lúc này đang suy nghĩ chuyện khác, đến bây giờ hắn tỉ mỉ nghĩ lại mà không nhận ra nữa thì hắn đích xác là một kẻ ngu.
Mọi thứ quá trùng hợp, Tần Thiên Tuyết thế mà bị một nhóm tà tu hạ dược ngay gần Thanh Lam tông lại còn vừa khéo chạy trốn tới hắn lộ tuyến trở về.
Hắn lựa chọn bỏ Thanh Nguyệt tôn giả nhưng hiện tại người vẫn sống sờ sờ trước mắt hắn, độc dĩ nhiên đã được giải.
‘Hừ, tên khốn nạn dám đẩy ta vào việc phải lựa chọn giữa Tần Thiên Tuyết và sư tôn. Đừng để ta biết ngươi là ai nếu không ngươi sẽ cầu xin mình được c·hết bởi vì sống hai đời chưa có kẻ nào ép ta phải như vậy.’
Rõ ràng hắn đã nghi ngờ bản thân mình bị ám toán, thậm chí hắn còn cho rằng tông môn ra kẻ phản bội hợp tác với Ma Thần giáo ám toán hắn.
Chỉ là hắn nghĩ nhiều, kiếp này tất nhiên không có ai làm vậy cả.
Âu Dương Phi Vân nghe tin Diệp Phàm bị cấm túc một tháng cũng không có quan tâm lắm, hắn đã biết cách thức chặt đứt sợi dây nhân quả giữa khí vận chi tử và nữ chủ rồi, đã đến lúc triển khai tiếp theo kế hoạch.
‘Hừm, hiện tại nếu Diệp Phàm còn không nhận ra điều gì đó thì quá không có tính khiêu chiến rồi.’
Âu Dương Phi Vân trong lòng âm thầm nghĩ, hắn tự tin rằng Diệp Phàm biết trong tông có người nhằm vào hắn vì thế sẽ tìm mọi cách dẫn dụ người này ra ngoài.
Tất nhiên, Âu Dương Phi Vân chẳng dại mà nhảy ra ngoài làm cái gì cả thứ không biết mới là thứ đáng sợ, Diệp Phàm trước đó là một thanh đao treo trên đầu hắn thì hiện tại hắn cũng muốn làm một thanh kiếm gác trên cổ Diệp Phàm khiến hắn tìm kiếm nhưng không sao tìm được.
Thời gian qua thành công khiến hắn đã có lại được tự tin, lại thêm hôm qua Thanh Nguyệt tôn giả nhân quả sợi dây hắn bình cảnh đã buông lỏng.
Hiện tại hắn lúc nào cũng có thể đột phá Ngưng Thần cảnh hậu kỳ nhưng hắn không vội, cứ thoải mái mà rèn luyện thôi.
Lúc này, Lý Dạ thình lình xuất hiện, một chân quỳ trên đất cung kính báo cáo:
“Thưa thiếu chủ, thuộc hạ đã nắm được thiếu nữ xuất hiện cùng Diệp Phàm tại Vô Đáy Vách Núi.
Tên đầy đủ là: Liễu Tuyết Kỳ, xuất thân tại Liễu gia là một cái gia tộc nằm trong sự quản lý của Thanh Lam tông. Gia tộc bị Thẩm gia nhân chiến loạn mà diệt đi từ đó bỏ trốn tới Vô Đáy Vách Núi.
Tại đây đụng phải Diệp Phàm, trước đó không có thông tin rằng có sở hữu thể chất hay loại nào đặc thù thiên phú nhưng khi xuất hiện cùng Diệp Phàm về sau thể hiện ra bản thân có thể chất.
Nghi vấn là một loại liên quan đến kiếm thể chất do tu vi tăng mạnh tới Kết Đan kỳ không nói lại còn xuất sử một loại mới lạ kiếm thuật.”
Chẳng cần nghi ngờ, chắc chắn đây là một cái nữ chủ, khả năng lớn cũng đã có vợ chồng chi thực với Diệp Phàm bởi vì mới gặp có hai tháng đã ôm ấp yêu đương rồi.
Chưa hết, Lý Dạ tiếp tục trình báo:
“Tại Vô Đáy Vách Núi, thuộc hạ còn điều tra thêm được rằng có cường giả giao tranh dấu vết, dù chỉ là mơ hồ nhưng có Pháp tắc vết tích, điều này đã được Ngô lão xác nhận.
Chỉ là vết tích chiến đấu áp đảo pháp tắc vô cùng vững chắc, chứng tỏ chỉ có một người là Pháp Thân cảnh lại còn là Ma tu, người còn lại thần bí dấu vết có vẻ là linh hồn lực.”
Âu Dương Phi Vân âm thầm giật mình, đúng là tái ông thất mã sao biết không phải là phúc.
Trước đó hắn chủ quan để Diệp Phàm thuận lợi rời đi, hậu quả là tên này đã thành công móc nối với một cái nữ chủ, lại thêm hắn trợ công nữa là hai cái nữ chủ.
Đó là biến số hắn không nghĩ tới.
Nhưng qua vết tích chiến đấu lại để lộ ra một tin tức quan trọng, đó là Diệp Phàm sở hữu một cái lão gia gia, hay nói đúng hơn Diệp Phàm có một cái mạnh mẽ linh hồn.
Mà từ khi hắn xuất hiện đến nay, chỉ một nơi có thể cho Diệp Phàm cơ hội tìm được tàn hồn đó là Tử Tiêu bí cảnh.
“Rất tốt, các ngươi làm rất tốt.
Ngươi hãy ban thưởng hậu hĩnh cho những người theo ngươi làm nhiệm vụ lần này.”
Âu Dương Phi Vân hết sức tin tưởng Lý Dạ tác phong làm việc cùng thưởng phạt cách làm vì thế hắn chỉ đại khái chỉ định là được.
Hắn lúc này phải nói là yêu c·hết mất Lý Dạ, một lá bài tẩy của Diệp Phàm nếu như không biết chắc chắn sẽ chính là một cái chí mạng v·ết t·hương.
Một tháng thời gian trôi qua, Diệp Phàm kết thúc thời gian bị phạt, hắn đi thỉnh an mình sư tôn, như dự đoán bởi vì bản thân trước đó ‘thân mật’ chữa thương mà bị đối xử như vậy.
Nhanh chóng hoàn thành việc thỉnh an, Diệp Phàm tìm tới Tần Thiên Tuyết.
Nàng đã ổn định, thấy hắn tới lại nhớ tới đêm điên cuồng đó hai má lại ửng đỏ.
Diệp Phàm thấy nàng như vậy, vui vẻ cười, mọi điều không suôn sẻ bị hắn vứt hết ra sau đầu, tiến tới nắm tay Tần Thiên Tuyết, hắn lấy ra mấy loại cực phẩm đan dược đưa cho nàng.
Hai người tình chàng ý th·iếp một lúc lâu sau Diệp Phàm mới nói rằng hắn được thông báo trong tông môn có người nhằm vào hắn, bằng chứng là sư tôn thái độ do đó khiến Tần Thiên Tuyết hết sức tức tối.
Thế là Diệp Phàm bèn nói:
“Thiên Tuyết, ta thời gian tới sẽ cùng Đỗ bàn tử ra ngoài lịch luyện, đích tới là Đỗ gia.
Đỗ gia trước đó hỗ trợ tiêu thụ đan dược, hiện tại suy đồi ta muốn đi hỗ trợ, vừa là vì Đỗ bàn tử vừa là vì mưu cầu một cái đường đi.”
Tần Thiên Tuyết không có ngăn cản hắn mà dặn dò hắn đi lại cẩn thận tà tu cùng ma tu trả thù, về phía sư tôn nàng sẽ hỗ trợ hắn.
Diệp Phàm ôm lấy nàng cười nói:
“Có đạo lữ như thế này, ta còn cầu gì nữa?”
---
Xin lỗi các vị đạo hữu, nay có chút chuyện nên lên chương chậm.