Chương 69: Cá đã cắn câu
Ngay khi thu phục một mảng lớn lòng người, Diệp Phàm đẩy ra thị trường bốn loại đan dược mới, lần này đan dược là cấp bốn và cấp năm đan dược gồm chữa thương đan, hồi phục linh lực đan dược, đan dược dùng cho tu luyện hằng ngày, đan dược dùng cho tu luyện nguyên thần.
Ngoài ra còn có cấp bốn và cấp năm luyện thể dược dịch.
Hiệu quả chỉ tăng thêm gấp rưỡi nhưng như vậy là hết sức kinh người.
Hắn làm vậy một phần là để Đỗ bàn tử khẳng định tiếng nói và vị trí tại Đỗ gia, ngoài ra là hắn bị Âu Dương Phi Vân thúc đẩy, cũng như bị áp lực từ phía Tụ Bảo các cùng Thu Mộng thương hội và đặc biệt là trước đó kẻ đột nhập hướng tới hắn.
Cấp thấp hơn đan dược trước đó hiệu quả gấp đôi đã đủ kinh người, gây nên trận chiến kinh người kia, nếu hắn đẩy ra loại tốt hơn nữa thì chắc chắn còn kinh người hơn, và chắc chắn người ta sẽ tin rằng những cái cấp cao đan dược hắn hoàn toàn có thể có hiệu quả như thế.
Từ đấy, hắn và Đỗ bàn tử sẽ bị người khác nhắm tới bởi vì chỉ hai người bọn hắn biết vị kia thần bí đan sư.
Bây giờ đẩy ra cấp bốn cấp năm đan dược, hiệu quả tăng gấp rưỡi cũng là hợp lý, dẫu khiến nhiều người đỏ mắt nhưng cũng không đến mức như trước kia.
Dù sao, Thanh Lam tông đã có hợp tác với Đại Lực tông cùng Thiên Kiếm tông, do vậy đám người không dám vọng động.
Hắn tự nhận bản thân đối xử với Đỗ bàn tử hết nước hết cái rồi, và Đỗ bàn tử cũng cho thấy hắn tín nhiệm không sai, tên kia vẫn như thế dù Diệp Phàm bảo hắn làm gì cũng không một lời chất vấn.
Lúc này Đỗ gia vừa mới tạo thành thế chân vạc đã lại còn là thế một đối một.
Âu Dương Phi Vân lúc này cũng đang ngồi trên xe ngựa, phương hướng chính là Thu Mộng thương hội.
Hắn nhận được tin tức Thu Mộng thương hội đại tiểu thư đã tới Đỗ Phát thành.
Hắn thay đổi trang phục sang trang phục đơn giản, gọn gàng màu xanh lá cây, trên vải là hoa văn lá trúc.
Sau khi cho người thông tri, hắn đã được một vị quản sự dẫn lên lầu hai tiến vào khách phòng.
Một lát sau Thu Mộng thương hội đại tiểu thư chậm rãi tiến vào.
Nàng tên là Nam Cung Minh Hà, vừa xuất hiện mà cả gian phòng như sáng bừng lên bởi vẻ đẹp của nàng.
Nàng bước đi nhẹ nhàng thanh thoát, từng động tác cử chỉ thanh tao nhã nhặn khiến cho lòng ta bồi hồi nhớ nhung.
Còn về gương mặt nàng, chao ôi không từ nào có thể tả xiết được, chỉ biết nàng tươi tắn rạng rơ như một bông hoa nhưng bảo là hoa gì thì khó nói bởi so với nàng hoa đẹp đến mấy cũng phải chịu lui mình phía sau.
Âu Dương Phi Vân nhìn nàng như vậy hắn thậm chí còn nghi ngờ thông tin mình có được về nàng, đấy chính là một cái cường nữ nhân, thậm chí trong lòng hắn chắc cũng đã chửi thề:
“Chó má cái tên nào thu thập tình báo, phóng thái yểu điệu dịu dàng như kia mà hắn dám viết thành cường thế nữ tử.”
Nhưng tiếp sau đó bàn bạc nội dung hắn phải xin lỗi khi đã không tin thủ hạ mình năng lực.
Quả thực là một cái cường thế nữ tử, chỉ là nàng nhận thức rõ ràng ngoại hình cũng là nàng v·ũ k·hí nên mới tôi luyện nó trở nên như vậy.
Nàng không vòng vo mà thẳng thừng hỏi ngay:
“Không biết Âu Dương công tử hôm nay tới Thu Mộng thương hội là có gì cần mua bán?”
Nàng không cho Âu Dương Phi Vân sắc mặt tốt, bởi vì trước đó nàng âm thầm móc nối với Đỗ An Trung người thế mà bị Âu Dương Phi Vân vặn gãy hết, khiến nàng âm thầm kế hoạch bị chặn đứng.
Rồi sau đó, Đỗ gia lại đẩy ra loại mới đan dược khiến nàng không thể không đích thân đến Đỗ Phát thành.
Âu Dương Phi Vân mỉm cười nhìn nàng, sau đó lấy ra một bông mẫu đơn màu hồng thắm nói:
“Hôm nay gặp mặt Nam Cung cô nương mới biết rằng thiên hạ lời đồn quả không sai, bởi vậy ta có một bông mẫu đơn muốn tặng cô nương với hàm ý ‘quốc sắc thiên hương’.”
Nam Cung Minh Hà sai người lấy một bình hoa cắm bông hoa này lại sau đó để sang một bên bàn rồi tiếp tục nhìn hắn muốn nói “mời công tử đáp lại ta vấn đề.”
Âu Dương Phi Vân nhìn nàng sau đó mới nói:
“Nam Cung cô nương nếu muốn cùng ăn miếng bánh đan dược thì có thể tìm đến Thanh Lam tông đàm phán, chắc chắn sẽ có kết quả tốt hà cớ gì phải âm thầm như vậy.
Nếu Thanh Lam tông không gật đầu, cho Đỗ gia mười cái lá gan cũng không dám lớn mật hợp tác với Thu Mộng thương hội.”
Hắn thâm ý nhìn nàng, một cái có tham vọng nữ tử, bởi vì không chấp nhận làm công cụ mà công khai tranh quyền đoạt vị cùng mình cùng cha khác mẹ đệ đệ, nàng không thể không biết điều hắn nói.
Hắn trước đó phân tích ra được hai nguyên do nàng làm như vậy:
Thứ nhất, là âm thầm giả như trộm được đan phương để tránh bại lộ hợp tác với Đỗ An Trung.
Cách này khá ngu ngốc, chỉ có thể làm một hai lần mà thôi.
Thứ hai, đó là nàng muốn âm thầm điều tra ra Diệp Phàm cùng Đỗ bàn tử đứng phía sau vị đan sư kia.
Dù sao mỗi lần vị kia cho đan phương và cung cấp Tiểu Trú Nhan Đan đều sẽ cần phải xuất hiện, từ đó có thể âm thầm lần theo dấu vết sau đó tiến tới tìm ra cơ hội hợp tác.
Còn tại sao không trực tiếp tìm Diệp Phàm cùng Đỗ bàn tử?
Bọn họ không biết rằng Thanh Lam tông Luyện Đan phong vì hai cái cây rụng tiền này bỏ ra bao nhiêu công sức đâu, đừng hòng mà tiếp cận bọn họ, nhất là sau lần Diệp Phàm bị tà tu nhắm tới.
Hoặc cũng có thể nàng lợi dụng Đỗ An Trung để tiếp cận hai tên kia.
Nói chung dù thế nào thì mục tiêu khả dĩ nhất Âu Dương Phi Vân có thể nghĩ ra là hướng tới hợp tác với vị kia bí ẩn luyện đan sư.
Bởi vì đây chính là một cái công lao lớn kinh người, đủ để khiến cho nàng đè ép đệ đệ một đầu.
Mà nàng chính là Âu Dương Phi Vân muốn câu ra con cá kia, bởi thế hắn mới đánh gãy nàng tạo cơ hội gặp mặt lần này.
Không đợi nàng nói gì, hắn đứng dậy cáo từ nói:
“Nếu là Nam Cung cô nương có thành ý có thể tìm tại hạ, dù sao việc này tại hạ có thể làm chủ.”
Ra đến cửa, hắn quay đầu nói:
“À đúng rồi, hoa này muốn để lâu cần thêm chút đường vào nước sau đó cắm hoa vào là được, ‘quốc sắc thiên hương’ cần chút ngọt ngào.”
Sau đó mỉm cười dời đi.
Thật ra hắn nhận thấy nàng định nói gì đó, lại tiện lời vừa ngăn chặn nàng điều muốn nói cũng vừa để trêu đùa nàng chút.
Bên ngoài xe ngựa, lúc này Mạc Quang đã chờ đợi ở trong xe.
Âu Dương Phi Vân lên xe sau đó nói:
“Thời gian tới cần sư đệ phối hợp với ta biểu hiện ra rằng ta đang có ý chống đỡ cho Đỗ gia lão đại.”
“Sư đệ đã rõ.”
Sau đó hai người trở về.
Hắn muốn xem cô nàng kia biểu hiện sau khi biết hắn muốn chống đỡ Đỗ An Định, là sẽ trả thù bằng cách vặn ngã Đỗ An Định từ đó bày tỏ thành ý hợp tác với Đỗ An Khang hay là sẽ hợp tác với hắn đây.
Nếu trả thù thì nàng cũng quá tranh cường háo thắng rồi, người như vậy phải vặn ngã nàng nhiều lần để nàng chịu phục thì mới có thể chịu theo ngươi.
Còn nếu hợp tác với hắn thì hắn phải đánh giá cao nàng rồi, dù sao hắn cũng nghi ngờ nàng là một cái nữ chủ, bởi tình tiết con gái của một cái đỉnh cấp thương hội, sau đó sẽ là chỗ dựa tài chính cho khí vận chi tử là quá quen thuộc rồi.
Hôm nay gặp mặt hắn càng thêm chắc chắn.
Nhưng, nàng đã vào cuộc thì làm sao có quyền lựa chọn nữa, dù nàng làm gì thì kết cục vẫn chỉ có một mà thôi.
---
Hôm nay vẫn còn 1 chương.