Phản Phái: Không Hệ Thống, Làm Sao Thắng Bây Giờ?

Chương 72: Hợp tác kinh tế




Chương 72: Hợp tác kinh tế
Âu Dương Phi Vân nhàn nhã ngồi trên xe ngựa, Đỗ Phát thành mọi sự hắn đều đã biết, hắn cũng viết Nam Cung Minh Hà rời đi rồi, và hắn đã sử dụng Thanh Nguyệt tôn giả một lần nợ ân tình.
Dù sao Ngộ Pháp cảnh cường giả không phải hắn muốn nhờ là nhờ được, nhưng sử dụng lần này cũng là đã hợp lý, dẫu sao Thanh Nguyệt tôn giả là trưởng bối, nàng cũng sẽ không để hắn ăn thiệt thòi, lần này gọi là xài hết ân tình nhưng về sau nàng chắc chắn vẫn sẽ giúp đỡ hắn trong khả năng.
Trên xe ngựa lúc này là Mộc Phi Phi được phân phối làm việc tại phía nam của Thanh Lam tông, trước đó đã được Âu Dương Phi Vân triệu tập về.
Bởi vì Thu Mộng thương hội chủ yếu nền tảng là khu vực phía nam của Nam vực cùng trung tâm Nam Vực bởi vậy mà Mộc Phi Phi có tiếp xúc làm ăn với Thu Mộng thương hội nên có chút hiểu rõ.
“Đại sư huynh, Thu Mộng thương hội tại bọn hắn địa bàn cũng đang phục chế lại chúng ta ngân hàng cơ cấu cùng tín dụng cơ cấu.
Bọn hắn đã thấy được tính ưu việt của mô hình này khi mà có thể tập trung nguồn lực kinh tế từ nhiều cá nhân, tổ chức, ngoài ra còn kích cầu tiêu dùng bởi vậy cũng mạnh mẽ mà áp dụng.”
Âu Dương Phi Vân chỉ cười trả lời:
“Không sao cả, cách làm hay cần phải chia sẻ ra ngoài, mọi người cùng ăn ngon mới là chính đạo.
Bọn hắn làm vậy cũng là thể hiện coi trọng và đánh giá cao chúng ta, nếu không làm sao có thể hạ mình học hỏi chúng ta cách làm chứ?”
Vài ngày trước, hắn nhờ ông nội mình viết thư giới thiệu và hẹn gặp mặt với Thu Mộng thương hội hội trưởng Nam Cung Chương Nguyên.
Nội dung chính là hợp tác làm ăn, mặc dù mục hợp tác không được trình bày quá rõ ràng nhưng bởi vì quan hệ quen biết mà Âu Dương Phi Vân vẫn được chấp nhận gặp mặt.
Đúng là nhất quan hệ mà.
Mộc Phi Phi tiếp tục trình báo:

“Bọn họ phía nam phân bộ đã cùng Đại Đồng hội hợp tác sâu rộng, cũng tỏ thành ý rất lớn nhưng mấy ngày trước vậy mà có dấu hiệu chuyển biến, nhưng sau đó lại ổn định như cũ.”
Âu Dương Phi Vân mỉm cười, này không phải là Nam Cung Minh Hà thao tác sao?
Phía nam là đệ đệ nàng địa phận, nàng làm như vậy chỉ muốn thả ra cục tức thôi, bởi vì kiểu gì nàng cũng sẽ biết tất cả mọi thứ là do hắn sắp xếp.
Bức thư cùng đóa hoa đến nơi cùng với thời điểm tin tức bị lộ ra, chẳng khác nào hắn nói rằng:
“Tiểu thư đừng cố vùng vẫy, tại hạ đã bố cục tiểu thư không thoát được đâu.”
Một người cường thế như nàng sao có thể chịu đựng được việc bản thân bị một người mà nàng coi thường đùa nghịch như vậy được.
Đường đi khá xa bởi vậy mất khá nhiều thời gian mới tới nơi cần đến.
Thu Mộng thành, nơi đặt Thu Mộng thương hội trụ sở, cũng là nơi phát tích của Thu Mộng thương hội.
Nơi đây nếu nhìn theo góc nhìn của người Trái Đất hiện đại thì đúng mà một trung tâm kinh tế sầm uất, để không bị lạc quẻ giữa dòng “người giàu má đỏ, mày xanh, Quần là áo lượt đua tranh trên đường” mà Âu Dương Phi Vân đã phải chuẩn bị một bộ trang phục giúp hắn trông tuy không lộng lẫy nhưng cũng gọn gàng, sang trọng.
Lấy ra th·iếp mời đưa cho người giữ cửa, ngay lập tức hắn được dẫn tới phòng chờ dành cho khách quý.
Một chốc lát sau, một cái người mặc trang phục quản gia cung kính cho mời hắn đi theo.
Tiến vào Nam Cung Chương Nguyên phòng làm việc, cả căn phòng ánh sáng ôn hòa, ấm áp.
Trên bàn làm việc là từng chồng từng chồng giấy tờ, kế bên là một bộ lộng lẫy văn phòng tứ bảo.
Cả căn phòng tuy không bài trí quá nhiều, rất đơn giản nhưng vẫn toát lên vẻ phú quý, giàu sang chứng tỏ chủ nhân của căn phòng vừa muốn thu liễm lại vừa không muốn khiến người khác nghĩ rằng mình không có tiền.

Khá là mâu thuẫn, người như vậy rất để ý mặt mũi bản thân.
Đó chính là những kiến thức mà Âu Dương Phi Vân lượm nhặt được ở kiếp trước khi đi làm kinh doanh.
Bởi thế hắn đã có cách tiếp cận với vị này hội trưởng.
Hết sức lịch sự, mặc dù đã tiến vào phòng, hắn chỉ lịch sự cất tiếng chào.
Sau đó, hắn kiên nhẫn chờ đợi Nam Cung Chương Nguyên xếp gọn đồ đạc trên bàn làm việc xong sau đó rời thân đến bàn khách ngồi xuống ra hiệu mời hắn ngồi hắn mới bắt đầu ngồi xuống.
Đợi chủ nhà mở miệng để cho ông ta cảm giác mình là người làm chủ trong cuộc giao tiếp như vậy sẽ khiến người coi trọng mặt mũi thoải mái.
“Âu Dương tiểu hữu hôm nay tới đây là có việc hệ trọng gì muốn bàn bạc với ta đây? Trước đó trong thư không nói quá rõ ràng nên ta cần được nghe đạo hữu trình bày cụ thể.”
Âu Dương Phi Vân chậm rãi lấy ra một xấp tài liệu, thói quen làm việc trước đó hắn không bỏ qua được, mà đó cũng thể hiện bản thân rất coi trọng việc này khi chuẩn bị kỹ càng như vậy.
Hắn nói:
“Nam Cung hội trưởng chắc hẳn cũng đã hiểu khá rõ về Đại Đồng hội ngân hàng mô hình cùng tín dụng mô hình rồi, trên tay ngài tài liệu cũng là những thông tin về hai mô hình này.
Ngài chắc hẳn đã nhân ra sư ưu việt của nó và đã đi trước Tụ Bảo các.
Nhưng chỉ cần Tụ Bảo các thực sự coi trọng nó thì sẽ nhanh chóng áp dụng giống như Thu Mộng thương hội mà thôi.

Bởi thế hôm nay, Phi Dương muốn mời ngài cùng hợp tác, tạo thành một tổ chức kinh tế cùng nhau đặt ra những quy tắc chung để những tổ chức nhỏ trong đó được hưởng lợi.
Mục đích là chúng ta sẽ sử dụng thứ gọi là chuyên môn hóa sản xuất, trang thứ hai tài liệu có nói rõ rằng mỗi cá nhân hay thế lực sẽ tập trung nỗ lực sản xuất của mình vào một hoạt động duy nhất hay một vài hoạt động nào đó.
Cách thức thực hiện chúng ta hoàn toàn có thể tạo điều kiện ưu thế về kinh tế cho những khu vực ví dụ như một khu vực tập trung lượng mỏ lớn, ta sẽ ra chính sách để cho những tài liệu đã được xử lý từ quặng thô tại khu vực lân cận đó sẽ được nhập với giá cao hơn.
Từ đó rút ngắn quá trình vận tải, tăng sản lượng vật liệu đã xử lý.
Tại xung quanh đó chúng ta sẽ xây dựng thành những khu rèn luyện tài liệu và để cho các gia tộc có khả năng rèn luyện tài liệu thuê.
Như vậy, với lợi ích đó, các gia tộc tại khu vực đấy sẽ đẩy mạnh mũi nhọn về khai thác các loại mỏ quặng cung cấp cho chúng ta.
Lúc này, tài liệu đã qua xử lý, tổng hợp sẽ vận tải về các nơi bán giúp chúng ta bớt được trung gian vận chuyển từ nơi khai thác về các gia tộc sau đó mới vận chuyển đi.
Điều này hướng tới xã hội hóa sản xuất tạo mối liên hệ kinh tế giữa các đơn vị, các ngành, các khu vực với những qui mô hợp lý phá vỡ sự biệt lập của các gia tộc, tổ chức phát triển cả về chiều rộng và chiều sâu.”
Những thông tin này là hình thức kinh tế Âu Dương Phi Vân được học từ kiếp trước, hắn chỉ phổ biến lại tại thế giới này mà thôi.
Thu Mộng thương hội hội trưởng đọc kỹ càng những thông tin mới lạ nhất, sau đó suy nghĩ, trong tài liệu những định nghĩa được viết rõ ràng, sau đó lấy ví dụ hết sức gần gũi rất dễ hiểu.
Ông ta nhìn sâu vào người thanh niên trước mắt, bảo sao nữ nhi của ông ta bị thanh niên này đánh gục.
“Cậu nói ra như này không sợ ta bỏ qua cậu mà phát triển ư?”
Âu Dương Phi Vân cười nói:
“Không, ngài không thực sự hiểu rõ về việc này cùng cách thức vận hành bởi thế hợp tác với Đại Đồng hội mới là phương án tối ưu nhất.
Ngoài ra mô hình kinh tế không có độc quyền.”
Hắn nói đến đây là dừng, dù sao không cần thiết phải dọa dẫm người trước mắt làm gì.
---

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.