Chương 87: Sinh Tử bí cảnh mở ra
Mười ngày sau, thình lình một tin tức nổ ra, Thẩm gia thế mà trong một đêm toàn gia bị diệt, thủ phạm làm quá bí ẩn, không tra ra được là ai đã diệt đi Thẩm gia dù cả Đại Đồng hội lẫn Thanh Lam tông đã cử người tới điều tra việc này.
Cũng kể từ thời điểm đó, người ta không còn thấy Liễu Tuyết Kỳ nữa, nàng sau khi báo được thù nhưng trong lòng cũng không cảm tưởng được vui vẻ thoải mái.
Trái tim nàng siết chặt, nàng không nghĩ bản thân thù được báo nhanh như vậy, nhưng mà khi thù hận đã được kết toán nàng bỗng cảm thấy bản thân mình thật lạc lõng.
Nam nhân kia tin tức nàng có nghe thấy, hắn kể từ sau khi bị mọi người truy đuổi đã thành danh, tu vi Ngưng Thần cảnh đánh bại thậm chí cả đã đạt tới Sinh Tử cảnh kẻ t·ruy s·át.
Nhưng cuối cùng hắn cũng chẳng xuất hiện trước mặt để cùng đi báo thù, dẫu cho là hắn b·ị t·ruy s·át nhưng sự thật là hắn đã có nữ nhân khác cũng có.
Sau khi những người bí ẩn tìm đến và hỗ trợ nàng báo thù cũng không nói gì mà ngay lập tức dời đi.
Nàng như bị cô lập giữa sự lạc lõng trong lòng mình không có ai để hỏi, để thoát ra khỏi đó.
Nàng cứ bước đi cho đến khi đến một thôn làng nhưng lại chẳng có ai ở đó, có lẽ cả thôn làng đã b·ị s·át h·ại, một điều bình thường ở thời buổi này.
Đến dưới một cái nhà nhỏ lụp xụp bên dưới gốc cây gạo, có lẽ chủ nhân trước kia là người bán nước trà, từ nội thất có thể thấy được.
Thế là Liễu Tuyết Kỳ có chỗ dừng chân, tiếp tục mở một quán trà.
Âu Dương Phi Vân lúc này đang ở Sinh Tử bí cảnh khu vực cửa vào, tập hợp xung quanh đó là rất nhiều đệ tử của các tông môn thế lực khác nhau của Nam Vực.
Tán tu thân ảnh cũng xuất hiện tại nơi đây, dù sao bí cảnh là nơi cảm ngộ Sinh Tử ý cảnh cho người ta đột phá Sinh Tử cảnh mà nó cửa vào không chỉ có một cái, có nhiều cửa vào bí mật có nhiều cửa vào lộ rõ ra dẫn tới cũng không cách nào cấm đoán tán tu người tiến tới.
Âu Dương Phi Vân đã tới Ngưng Thần cảnh viên mãn, mới trước đó hắn còn bị áp chế tu vi dẫn tới khi tu luyện hắn không cách nào tăng trưởng tiếp nhưng sau khi tiến hành rèn luyện tại Đại Lực tông, hắn toàn bộ áp chế đã bị giải khai, thuận lợi mà tiến tới Ngưng Thần cảnh viên mãn.
Hắn đoán rằng có lẽ lúc này dựa theo mạch truyện hắn đã ở Ngưng Thần cảnh viên mãn rồi, chắc rằng chỉ có mấy câu nói ‘Âu Dương Phi Vân tức tối sau khi thua Diệp Phàm hoặc bị Diệp Phàm đánh mặt nên đã bế tử quan, sau đó thuận lợi đột phá.’
Lúc này dẫn đội trưởng lão tập hợp mọi người lại dặn dò những thứ cần nắm rõ khi tiến vào Sinh Tử bí cảnh:
“Các ngươi nhớ lấy, khi vào Sinh Tử bí cảnh mọi người sẽ bị truyền tống tới những nơi khác nhau, ban ngày sẽ tràn trề sinh lực, ban đêm thì ngậm tràn t·ử v·ong khí tức.
Cũng không cần phải sợ hãi, hãy để những thứ đó thấm nhuần vào cơ thể, lợi dụng nó để cảm nhận sinh tử, chỉ khi ngộ được sinh tử các ngươi mới có chìa khóa để vào Sinh Tử cảnh.”
Các vị đệ tử lắng nghe chăm chú dù trước đó điều này đã được nói cho bọn họ, thậm chí khi tra các loại bí tịch cũng đều có nhưng mà điều quan trọng được nhắc lại nhiều lần thì ai cũng hiểu do đó đều lắng nghe chăm chú.
Sinh Tử cảnh ý như tên, người tu luyện phải cảm nhận sinh tử dần dần hiểu được sinh tử thì mới từ đột phá tới viên mãn.
Sinh Tử cảnh giới tưởng như nói về tu vi cảnh giới nhưng thực ra là một loại thuộc về tâm cảnh giác ngộ.
Người tu luyện không phải vì mạnh mẽ, vì trường sinh mà mới tu luyện tiến lên sao?
Không hiểu sinh tử thì sao có thể trường sinh, bởi vậy mà nhiều người bị kẹt tại sinh tử bí cảnh, bởi họ sợ hãi tử mà chỉ cầu sinh dẫn tới mất cân bằng mà từ đó tu vi trì trệ không cách nào tiến nổi.
Có thể nói đây chính là đạo khảm ngăn trở phàm và tiên, có người hiểu ra thì đột phá tới viên mãn sẵn sàng để đột phá tới Niết Bàn cảnh, người không hiểu ra thì mãi mãi dừng lại tại nơi đây cho đến thọ tận mà c·hết.
Nhưng Diệp Phàm là người đã từng trải qua sinh tử cảnh rồi tại sao mà hắn vẫn phải tham gia vào nơi đây?
Bởi vì Sinh Tử bí cảnh không chỉ giúp người ta cảm ngộ sinh tử ý cảnh mà thậm chí với rất nhiều thiên kiêu thế hệ từ nơi đây đã ngộ ra thuộc về mình Sinh Tử pháp tắc rồi sau đó danh chấn toàn bộ Thiên Huyền Đại Lục.
Nắm giữ một loại pháp tắc trước khi tới Ngộ Pháp cảnh không cần nói cũng biết có ích lợi đến nhường nào huống chi là liên quan đến Sinh Tử một loại pháp tắc.
“Diệp sư đệ, ngươi lần này tham gia Sinh Tử bí cảnh cùng với Hợp Hoan tông người, đến lúc đó làm sao ngươi có thể gột rửa được nữa”
Âu Dương Phi Vân âm thầm lẩm bẩm, hắn không vội vã tìm kiếm Diệp Phàm làm gì, biết tên kia đích đến thì cần gì phải vội vã cơ chứ.
Thời gian chậm rãi trôi qua, khi mà mặt trời dần bị mặt trăng che khuất, cả một viên cầu sáng chói lúc này chỉ còn là một vòng sáng trên bầu trời, không gian tối sầm lại cũng là lúc Sinh Tử bí cảnh mở ra.
Từng người một tiến vào nó cửa vào, biến mất sau bức màn màu đen trắng kia.
Sinh tử vô hình nhưng Sinh Tử bí cảnh lại biểu hiện nó ra dưới dạng hữu hình là hai dòng năng lượng đen và trắng, không hòa quyện mà lại đan xen lấy nhau.
Bên trong Sinh Tử bí cảnh, chia ra làm hai thời khắc, một là lúc sinh lực tràn trề, một là lúc tử lực tràn trề đại diện cho hai dòng linh lực đen trắng bao phủ khắp không gian, bởi vậy mà bị người ta gọi là ngày và đêm.
Đám người tiến vào lúc chính là khi mà sinh lực đang bao phủ lấy toàn bộ bí cảnh, lúc này chẳng cần làm gì mà cảnh vật xung quanh vẫn phát triển không thôi.
Cây cối thì đâm chồi nảy lộc, chim muôn thì vui hót rộn ràng khiến cho người ta thấy tinh thần sảng khoái ngay lập tức muốn làm điều gì đó.
Thế là có người thì tham lam hấp thu lấy xung quanh năng lượng bắt đầu rèn luyện bản thân, có người thì bắt đầu các bài luyện tập mà trước kia khó khăn thực hiện.
Ở đây vào lúc này họ không lo lắng về v·ết t·hương của bản thân nữa mà nó dường như ngay lập tức liền lại không một dấu vết rằng nó đã xuất hiện.
Qua ngày rồi lại đến đêm, khi mà sinh lực dần bị tử lực thay thế, người ta bỗng cảm thấy suy kiệt, mọi thứ xung quanh dần trở nên hư thối rồi tan biến.
Mọi tu sĩ khi ở trong hoàn cảnh này, đại đa số đều ở yên tại chỗ, vận dụng linh lực chống lại tử lực sau đó trong quá trình phản kháng chậm rãi cảm ngộ tử lực.
Họ thấy sinh lực của bản thân dần trôi qua, người thì đau khổ chống lấy, người thì sợ hãi lo lắng trước tốc độ xói mòn của sinh lực.
Người thì thản nhiên đón nhận lấy điều này, đó chính là Âu Dương Phi Vân, hắn đ·ã c·hết qua một lần rồi, hắn còn cảm nhận rõ ràng sự đau đớn lúc đó.
Đứng trước lằn ranh sinh tử hắn bỗng thấy bản thân tỉnh táo lạ thường, mọi vật dường như thước phim quay chậm lại bởi vì thế hắn không hề sợ hãi khi bản thân đang bị tử lực ăn mòn vì hắn còn chưa cảm thấy những thứ đó.
Thế là hắn đi sâu vào bí cảnh hòng cảm nhận ra một điều gì đó.
Một người khác cũng đang rảo bước tiến về vị trí sâu bên trong của bí cảnh, bởi vì hắn đã từng trải qua sinh tử cảnh nên những cảnh tượng trước mắt hắn chẳng coi vào đâu, hắn đang lần theo dấu vết của sinh lực cùng tử lực để lại mà tiến tới năng lượng đầu nguồn.
Hắn tin rằng bí cảnh này có năng lượng chi tâm, thứ sẽ giúp hắn thực sự cảm ngộ được sinh tử ý cảnh.
Và rồi tất nhiên như một điều tất yếu sẽ xảy ra, đó là khi hắn hấp thu hết năng lượng chi tâm thì bí cảnh này sẽ chẳng còn thần kỳ như trước nữa.
Một cái hàng ngàn vạn năm bí cảnh cứ như thế đón nhận kết thúc.
---