Phản Phái: Không Hệ Thống, Làm Sao Thắng Bây Giờ?

Chương 86: Tâm lý con người




Chương 86: Tâm lý con người
Lý Dạ lo lắng nhưng hắn vẫn phải làm, nhưng hắn lo lắng chỉ là thừa mà thôi.
Lý Dạ trước kia là một người nhanh nhạy, làm việc cẩn trọng nên mới được Âu Dương Phi Vân lựa chọn trở thành tùy tùng riêng của bản thân.
Thêm vào thời gian qua làm việc cho Âu Dương Phi Vân hắn cũng được dạy và học được việc phân tích người khác tính cách để bố cục.
Hắn biết, nếu phần nội dung được ghi lại này mà đến tay Thanh Nguyệt tôn giả thì nàng sẽ lập tức tiêu hủy nó để không ai biết được còn nàng sẽ âm thầm đi diệt trừ nàng đệ tử.
Bởi vì nàng là người rất để ý mặt mũi.
Lý Dạ cũng biết nếu như để Thanh Lam tông biết ai là người phát tán nội dung này ra ngoài sẽ bị Thanh Lam tông ghi thù, vì không để ảnh hưởng tới thiếu chủ hắn cần phải làm hết sức khéo léo.
Một tháng chuẩn bị, hắn dưới sự giúp đỡ của Ngô lão đã thành công phanh phui ra rất nhiều tội ác của Hợp Hoan tông.
Khắp nơi người ta dậy sóng chống lại Hợp Hoan tông, cẩn thận hơn hắn còn khui hết tội ác có thể điều tra được của ba cái tà đạo cùng ma đạo tông môn.
Thế là Lý Dạ trong vòng ba tháng tiếp theo đã thành công tạo điều kiện cho trào lưu truy lùng tà tu cùng ma tu nổ ra.
Đại Đồng hội đứng ra treo thưởng và kéo theo đó là một loạt những thế lực cũng hướng ứng theo khiến tà tu hạng người nhất là Hợp Hoan tông như chuột chạy ngoài đường, ai gặp là đánh.
Và rồi cú đấm cuối cùng sau bốn tháng tích súc đã được tung ra.
Diệp Phàm cùng Hợp Hoan tông thánh nữ ôm ấp yêu thương hình ảnh đã được tung ra.
Đúng như dự đoán, cả Nam Vực như sôi trào Diệp Phàm lúc đầu không hiểu rõ đã bị mọi người t·ấn c·ông, sau khi biết được mọi chuyện hắn tức giận vô cùng, hắn thề, nếu hắn tìm ra ai là người làm như vậy hắn sẽ băm vằm kẻ đó ra rồi ném cho chó ăn.
Lúc đầu, Diệp Phàm còn trốn tránh vì hắn không muốn gây tổn thương cho những người ngu ngốc kia.
Thế nhưng không chịu được nhiều người tham lam trước giá treo thưởng của hắn, thêm nữa không biết từ đâu mà thông tin Diệp Phàm nắm giữ Tử Tiêu bí cảnh bên trong tài nguyên do hắn chính là người được truyền thừa cuối cùng.

Một loạt đệ tử cùng tham gia đứng ra công nhân điều này, thế là truyền ngôn về sự giàu có của Diệp Phàm nổ ra, ngoài ra còn nhiều thông tin khác về thiên tài địa bảo Diệp Phàm nắm giữ cũng bị tiết lộ.
Dẫn tới Diệp Phàm trong mắt nhiều người đã trở thành họ cơ duyên, chỉ cần chiếm được sẽ chuyển mình.
Diệp Phàm không thể trở về Thanh Lam tông được nữa, hắn bỏ trốn mất dạng và trong quá trình đó, hắn vậy mà kết duyên được với một cái con nhà giàu.
Hắn là Trần gia Thiếu gia chủ Trần Đức Trọng, là một người thẳng thắn, tính tình hào sảng, ghét ác như cừu.
Cả hai người gặp nhau trong lúc Diệp Phàm đang chạy trốn, nhưng lại không giống người đang chạy trốn, hắn chỉ thay đổi gương mặt cùng bản thân khí tức trở thành một người chẳng có gì nổi bật nhưng hành động thì luôn nổi bật.
Hắn đến Hồng Nguyên thành sau đó thấy Trần Đức Trọng lập ra võ đài.
Biết tin tên này thế mà kiêu căng nói rằng cầu một lần bại thế là Diệp Phàm đã đứng ra khiêu chiến, đánh bại Trần Đức Trọng sau đó hai người kết thành bạn tốt, Trần Đức Trọng cũng biết được Diệp Phàm bị người tính kế thế là thẳng thắn giúp đỡ.
Tại Đỗ gia, ba vị tuyệt thế nữ tử yên lặng ngồi trong khách phòng, không ai nói điều gì cả.
Thanh Nguyệt tôn giả thở dài, nàng rất tức giận bởi vì mình đệ tử thế mà lại thực sự cấu kết với Hợp Hoan tông thánh nữ.
Tần Thiên Tuyết cùng Liễu Tuyết Kỳ im lặng, Tần Thiên Tuyết trong lòng trống rỗng, gương mặt chán nản, nàng mất đi chính mình phương hướng, không nghĩ rằng cuộc đời mình nam tử lại là người như vậy.
Nàng chấp nhận Liễu Tuyết Kỳ nhưng không nghĩ nam tử kia lại ở bên ngoài trêu hoa ghẹo nguyệt, trong khi đó một cái trước kia từng theo đuổi nàng không rời tính cách bị nàng ghét bỏ không thôi nhưng lại là một cái người tài hoa, hắn như thay đổi hẳn.
Tất cả điều này khiến nàng hoài nghi chính mình, nhưng đó là điều bình thường mà thôi, nàng tuổi trẻ nào đã có kinh nghiệm sống ở đời sao có thể tự tin mình nhìn một người là chính xác.
Về phía Liễu Tuyết Kỳ nàng không nghĩ nhiều như vậy, nàng chỉ biết rằng nam nhân kia đã thề cùng nàng báo thù Thẩm gia, hiện nay nàng ngoài hắn ra thì chẳng còn ai là người thân.
Ba người ba tâm trạng không nói với nhau điều gì, tối hôm đó Tần Thiên Tuyết cùng Thanh Nguyệt tôn giả dời đi Đỗ gia trở về Thanh Lam tông, Liễu Tuyết Kỳ vẫn chờ đợi.
Diệp Phàm ở phương xa bỗng cảm thấy mình như vừa mất đi thứ gì đó khiến hắn rất khó hiểu nhưng cũng rất nhanh chóng tập trung chuẩn bị cho hai tháng tới Sinh Tử bí cảnh mở ra.
Quan sát kỹ Diệp Phàm, ta bất ngờ nhận ra hắn đã là Ngưng Thần cảnh hậu kỳ rồi.

Thời gian chậm rãi trôi qua, còn một tháng nữa là Sinh Tử bí cảnh mở ra, Âu Dương Phi Vân chậm rãi bước ra khỏi cửa đá.
Hắn bị đã lâu không thấy ánh sáng mặt trời làm cho chói mắt, phải mất một lúc lâu thích nghi hắn mới có thể thoải mái nhìn khắp xung quanh.
Vị trưởng lão trước kia đón tiếp hắn đang đứng chờ ở trước cửa, hai mắt nhắm nghiền như đã ngủ nhưng hai tay cầm tạ vẫn đang luyện tập đều đặn.
Thấy Âu Dương Phi Vân bước ra, vị trưởng lão mở mắt ra chậm rãi đánh giá lại hắn sau đó đưa cho hắn một phong thư cùng một cái lệnh bài rồi tiếp tục nhắm mắt luyện tập.
Phong thư là của Lý Dạ báo cáo, còn lệnh bài là để hắn tự do đi ra ngoài Đại Lực tông để trở về.
Trên đường đi hắn thấy Đại Lực tông đệ tử vẫn đang chăm chỉ luyện tập, từng người giúp đỡ nhau rèn luyện rất thân thiết và đoàn kết.
Khóe miệng bất giác mỉm cười, Âu Dương Phi Vân rời khỏi Đại Lực tông.
Âu Dương Phi Vân âm thầm trở về Thanh Lam tông, trở về mình đỉnh núi, việc đầu tiên hắn làm là xem xét bản thân tâm huyết vườn hoa có bị xáo trộn gì hay không sau đó mới hài lòng trở về gian phòng.
Lý Dạ cũng nhanh chóng trình diện, ngoài những việc trong phong thư thì hắn cũng báo cáo những thứ mà không thể viết được trong thư, Âu Dương Phi Vân hài lòng.
Tần Thiên Tuyết đến nay vẫn chưa thể thoát khỏi, dù sao nàng tư tưởng rất truyền thống, việc mất đi trinh tiết vào tay người khác khi chưa kết hôn đã là điều khó chấp nhận rồi.
Nàng từ bé đã được nuôi dạy ở Thanh Lam tông được quán triệt tư tưởng chính tà thế bất lưỡng lập, rồi thì làm nhiệm vụ khiến nàng sâu sắc hiểu được tà đạo cùng ma đạo người tàn bạo.
Vậy mà nàng ủy thân nam tử thế nhưng lại …
Nếu như lúc này, Âu Dương Phi Vân lấy ra bản thân chân tình chắc là cũng chẳng được đâu, mà cho dù có được thì hắn cũng ngay lập tức phủ nhận, hắn không cần mấy cái bình hoa di động.
Âu Dương Phi Vân uống một ngụm trà sau đó nói:

“Tốt lắm, ngươi phát triển rất nhiều, làm việc đã biết tạo thế rồi mới làm, biết tận dụng tiếng nói của đám đông người làm việc, không cần phải quản người khác nghĩ gì, đánh đúng vào bọn họ lòng tham.”
Hắn không khỏi buồn cười, khí vận chi tử tên nào không phải là đứng ở điểm cao đạo đức sau đó nói những lời mà đám người yếu thế không dám nói để buộc mấy cái đại gia tộc người cứng họng.
Nhưng mà hàng trí quang hoàn cũng góp phần lớn, nào là mấy cái người quyền lực to lớn lại vì mặt mũi níu giữ rồi thì á khẩu không trả lời được sau đó mới tức giận ra tay.
Ngươi rõ ràng người quyền cao chức trọng lại đi đôi co miệng lưỡi với một cái tiểu bối, ngươi quyền thế đâu?
Sau đó hắn hỏi Lý Dạ:
“Ngươi thấy thế nào về Liễu Tuyết Kỳ cùng Tần Thiên Tuyết hai người phản ứng?”
Lý Dạ suy nghĩ một lúc mới nói:
“Dù hai người cùng ủy thân cho Diệp Phàm, lại cùng mới biết hắn có nữ nhân khác, lại cùng hòa thuận sau đó lại tiếp nhận tin tức này nhưng Tần Thiên Tuyết thì thay đổi rõ ràng còn Liễu Tuyết Kỳ vẫn chẳng có gì thay đổi.”
Âu Dương Phi Vân mới hỏi:
“Ngươi có biết lý do tại sao?”
Lý Dạ trầm mặc một lúc sau đó nói:
“Mời thiếu chủ dạy bảo.”
Âu Dương Phi Vân cười nói:
“Bởi vì Tần Thiên Tuyết trước giờ chống đỡ nàng tâm lý là chính đạo tư tưởng cùng những quan niệm truyền thống, Diệp Phàm đã xúc phạm cả hai thứ.
Còn Liễu Tuyết Kỳ hiện nay chống đỡ nàng chính là thù hận.
Bây giờ ngươi muốn làm cho nàng cũng rơi vào hỗn loạn như Tần Thiên Tuyết thì chỉ cần dẫn nàng diệt đi Thẩm gia mà thôi.”
Lý Dạ quỳ chân xuống nói:
“Thuộc hạ đã hiểu.”
---

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.